Hắc Long nhìn chằm chằm vào ly rượu: "Thế giới của ngươi là nơi chọn ra những người tham gia chiến tranh, sớm muộn gì cũng sẽ tham gia cuộc chiến giữa các thế giới. Không giấu gì ngươi, ta cũng từng tham gia rồi, xếp hạng thứ 135." "So với những thế giới khác, Liên minh Long khu của chúng ta yếu đuối thảm hại. Thần Sứ đặt kỳ vọng vào ngươi, ta cũng không ngoại lệ. Đến khi ngươi thể hiện tài năng trong cuộc chiến giữa các thế giới, những người đi theo ngươi cũng sẽ trưởng thành." Giang Thần cười nhạt: "Ta không hứng thú với quân đoàn chút nào. Hắc Ám Quân Đoàn chỉ là nơi Alice và các tỷ tỷ của ta đặt nặng tình cảm, ta cũng vậy." "Hắc Ám Quân Đoàn không gây uy hiếp gì cho ngươi, sao ngươi phải cố chấp với bảy người bọn ta như vậy!" Hắc Phượng đứng lên: "Được rồi, quyết định như vậy đi, Hắc Ám Quân Đoàn coi như xong, ngươi muốn động thủ với các quân đoàn khác, thì không cần vì bảy người này mà gây chiến." Hắc Phượng không muốn anh trai mình đối đầu với Giang Thần. Việc đó chẳng tốt đẹp gì cho ai cả. Thậm chí có khả năng Hắc Long sẽ thua, sẽ mất mạng. Tất nhiên, Hắc Long chắc chắn có cuốn trục hồi sinh. Hắc Long lấy cuốn trục hồi sinh ra, đặt lên bàn, đưa trước mặt Giang Thần: "Ngày mai chúng ta chiến một trận. Nếu ngươi thua, Hắc Ám Quân Đoàn sẽ sáp nhập vào, ta thua, ta sẽ buông tha Hắc Ám Quân Đoàn." "Được thôi, nhưng cuốn trục coi như xong, ta sẽ không thua." Hắc Long đáp lại: "Ta cũng vậy." Đàn ông nói chuyện với nhau là phải dứt khoát như vậy, Giang Thần rất khâm phục Hắc Long, đã chịu từ bỏ vị trí Quân Đoàn Trưởng, mặc kệ lời hắn nói có thật hay không. Giang Thần không rõ về Hắc Long, nhưng có một điều có thể chắc chắn, người này giống như Hắc Phượng, coi trọng danh dự, mà đó lại là danh dự của Liên minh Long khu. Nhược Ly đi theo Giang Thần ra ngoài. "Ngươi ngốc à, Hắc Long giúp ngươi thu phục các quân đoàn khác, chờ hắn thoái vị, chẳng phải ngươi sẽ là Quân Đoàn Trưởng sao, cơ hội tốt như vậy mà ngươi cũng bỏ lỡ?" Giang Thần cười: "Đó không phải là thứ thực sự của ta, ngươi thật sự cho rằng ta lên làm Quân Đoàn Trưởng, bọn họ sẽ là người của chúng ta sao?" "Nếu như ta muốn thành lập quân đoàn, phải là tự ta tạo ra, tuyệt đối không để người khác ban phát." Nhược Ly hỏi: "Ngươi thật sự muốn đánh nhau với Hắc Long sao?" "Đương nhiên, đàn ông phải giữ lời hứa." "Ngươi là đàn ông sao? Ta thấy rất đáng nghi." Giang Thần: "..." Vợ bạn không được lừa gạt, cho dù ngươi là nữ nhân là vợ, cũng không thể bắt nạt, sao nữ nhân này cứ nói mấy lời này vậy, nếu Hắc Phượng mà biết thì không tức chết mới lạ. Tất nhiên, nếu không có Hắc Phượng thì Giang Thần cũng muốn thử một chút. À... Thôi vẫn là cứ như vậy, nữ nhân này quá phóng đãng, Giang Thần cũng không muốn phải đội lên đầu một cánh đồng xanh mướt, dù sao chẳng ai ưa nổi một nữ nhân lẳng lơ. Giang Thần thở dài: "Sau này nếu ngươi làm tú bà, ta nhất định sẽ đến ủng hộ ngươi làm ăn." Nhược Ly liếc một cái: "Đi đi, ai làm tú bà rồi chứ, cái đồ vô lương tâm, thật ra ta với ngươi giống nhau mà, ta cũng là người trong sạch đấy." Mẹ nó... Ngươi trong sạch cái con khỉ. Giang Thần cười: "Ai cũng như vậy mà." ... Người của Hắc Long Quân Đoàn xông tới. "Đại ca, anh thật sự muốn đánh với Giang Thần một trận à?" "Tiểu tử này lợi hại lắm, trên chiến trường đánh chết hai trăm nghìn người rồi, kinh khủng thật." "Người này còn tiêu diệt hai Ma Vương, thậm chí có người nghi Thần Sứ cũng liên quan đến hắn đấy." Hắc Long nói: "Đừng có nói những điều này, tránh để người ta hiểu lầm, Giang Thần tuyệt đối sẽ không giết Thần Sứ, hắn là dũng sĩ của Liên minh Long khu, sau này cũng không thể nói vậy nữa." "Không phải à, giờ trên Internet toàn đồn thế thôi!" Hắc Long gật đầu: "Điểm này ta biết, đó là âm mưu của gia tộc Kawato, chính là muốn bôi đen Giang Thần, nhớ kỹ, hắn là người của Liên minh Long khu, lại càng là học đệ của chúng ta, lại là người được chọn tham gia cuộc chiến giữa các thế giới, không thể để hắn mang tiếng xấu." "Tuy hắn cự tuyệt ta, nhưng ta nhìn ra được, hắn sẽ không ngăn cản ta thu phục những người của quân đoàn khác, nên lòng của hắn vẫn ở Long khu liên minh, hắn sẽ không phản bội." Hắc Phượng nói: "Lỡ như anh thua thì sao?" "Thắng thua rất bình thường, ta cũng không coi trọng thắng thua." ... Giang Thần quay về Thần Long Học Viện, lại gặp Hannah. Hannah đã sớm nghe được tin tức, Giang Thần sẽ đàm phán với Hắc Long, cũng chỉ có hắn có tư cách đó, Hannah trực tiếp ngăn cản Giang Thần. "Có chuyện gì?" "Ngươi nói chuyện với Hắc Long?" "Ừ." "Hắn nói sao?" Giang Thần cười: "Ta theo Hắc Long nói chuyện, chuyện này hình như không liên quan đến cô thì phải, đừng cản ta, ta phải về nhà ngủ." Hannah không chịu bỏ cuộc nói: "Ta biết rõ nội tình, ngươi với Hắc Long có một trận chiến." "Cô biết còn hỏi." "Ngươi có thể cho ta tham gia với được không? Nếu ngươi thắng, cho phép Quang Minh Quân Đoàn của ta độc lập, cũng như Hắc Ám Quân Đoàn của các ngươi, hoặc ta dẫn Quang Minh Quân Đoàn gia nhập Hắc Ám Quân Đoàn các ngươi cũng được." "Dựa vào cái gì?" "Dựa vào bản thân ta." Giang Thần nhìn Hannah, cũng hiểu ý cô ta, người phụ nữ này có bản lĩnh đấy, tuy không bằng Angelina, nhưng lại có sự liều mạng giống Nhược Ly. Giang Thần nói: "Đừng coi thân thể mình như tiền đặt cược, ta cũng không phải loại động vật dùng nửa thân dưới để suy nghĩ, nói thẳng ra thì, dù cô rất đẹp, nhưng cô không có sức hấp dẫn với ta." Hannah im lặng, không ngờ người đàn ông này lại không xi nhê. "Vậy ngươi muốn như thế nào, ta có thể làm thuộc hạ của ngươi, ngươi cũng có thể lập quân đoàn của riêng mình." Giang Thần lắc đầu: "Đầu quân cho Hắc Long cũng không sao cả, hắn có mục tiêu riêng của mình, nếu ta có dã tâm, ta cũng sẽ làm như vậy." "Chẳng lẽ ngươi không có dã tâm sao?" Giang Thần cười, xoay người rời đi. Dã tâm à? Đương nhiên là có, nhưng không phải loại dã tâm này. Quân đoàn thì tính là gì chứ, một Thần Sứ có thể đánh bại cả một quân đoàn, miễn nhiễm 99% sát thương, đó là khái niệm gì? Toàn bộ quân đoàn cộng lại cũng không làm gì được Chiyojima Hitomi. Khống chế được Thần Sứ, mới có thể khống chế sức mạnh thực sự. Hắc Long chỉ đang chơi trò con nít, cũng giống như bọn trẻ ba tuổi, tụm lại với nhau bàn tính chuyện xưng bá thế giới. Nếu chỉ là trò chơi trẻ con thì Giang Thần không hứng thú tham gia. Giang Thần xây dựng quan hệ tốt với Chiyojima Hitomi chính là vì thế. Quan hệ tốt với Long Chiến Thiên cũng vì lẽ đó. Tầm nhìn của Giang Thần còn xa hơn Hắc Long nhiều. Công hội chỉ là một đám lưu manh vớ vẩn tụ lại với nhau, quân đoàn thì tương đối ngầu hơn, là kiểu xã hội đen có tổ chức, chỉ khác là xã hội đen này hoạt động quang minh chính đại. Còn Thần Sứ mới là kẻ khống chế thế giới. Giang Thần đã nhìn ra, Hannah cũng có mưu đồ, Hắc Ám Quân Đoàn là gì chứ, chỉ là một đám người tụ lại với nhau, căn bản chẳng làm nên trò trống gì. Hannah muốn gia nhập Giang Thần, gia nhập Hắc Ám Quân Đoàn, chỉ đơn giản là nhìn thấu tiềm năng của Giang Thần. Giang Thần chắc chắn sẽ trở nên mạnh mẽ. Tâm tư của Hannah, Giang Thần chỉ liếc mắt đã thấy rõ. Giang Thần lắc đầu cười, có phải phụ nữ trên thế giới này đều nghĩ có thể dùng thân thể để đổi lấy quyền lợi sao? Người thực sự nắm giữ quyền lực thì há lại vừa mắt với những thân thể rẻ mạt này. Hannah nhìn theo bóng lưng Giang Thần rời đi. Nàng đã đánh giá thấp thực lực của Giang Thần rồi. Bây giờ nàng chỉ có thể ngước nhìn Giang Thần mà thôi. Đã từng có lúc, Giang Thần còn trêu đùa nàng mà. Sáng sớm hôm sau. Hắc Long và một đám người của quân đoàn xuất hiện trên quảng trường. Trận chiến của đàn ông sắp diễn ra. (Hết chương này)