Toàn Dân Chuyển Chức, Ai Dám Nói Nghề Kiếm Khách Là Rác Rưởi
Chương 142:, Thần Sứ Ma Vương dũng sĩ tam phương giằng co
Chương 142: Thần Sứ, Ma Vương, dũng sĩ tam phương giằng co.
Angelina hưng phấn nói: "Tiểu Thần, ta cấp 38 rồi."
"Ừ, ta cũng vậy."
"Cứ tốc độ này, chẳng mấy chốc chúng ta có thể tăng tốc độ bay, nhanh thôi sẽ chuyển chức được."
Chiyojima Hitomi kêu lên, người này mới cấp 38 thôi sao? Cấp 38 đã đáng sợ như vậy, nếu đến khi chuyển chức thì không phải còn kinh khủng hơn nữa sao? ...
Sâu bên trong, Saburo Kawato dẫn theo một đám người đang đối đầu với Ma Vương Berkeley, trên chiến trường la liệt rất nhiều thi thể, có cả sinh vật hắc ám và thi thể người. Rõ ràng hai bên đã trải qua một trận chiến đấu khốc liệt.
Lúc này, ba bóng người xuất hiện giữa tầm mắt bọn họ.
Ma Vương Berkeley nhìn người vừa tới. Không phải là Thần Sứ nữ kia và chàng trai trẻ tuổi sao, hai người này cũng đến đây ư?
Saburo Kawato quay đầu nhìn Chiyojima Hitomi: "Chiyojima Hitomi, sao cô lại tới đây? Cô quay về đi, đợi ta giết Ma Vương, ta sẽ mang đầu hắn về cho cô."
"Không cần, ta tự mình tới cắt lấy đầu hắn."
"Ngu xuẩn, Takuma Ohtori, đưa bọn họ ra ngoài."
Một tên chiến sĩ tiến về phía Giang Thần ba người: "Tiểu thư Chiyo, các người mau ra ngoài, Ma Vương cứ để chúng tôi đối phó là được, không cần các người ra tay."
Giang Thần cười nói: "Thân là dũng sĩ, tiêu diệt sinh vật tà ác là trách nhiệm của chúng ta, cũng là vinh dự của dũng sĩ."
"Chẳng phải đã nói rồi, để bọn ta giết hắn là được, cút ngay cho ta."
Giang Thần nhướn mày.
Chưa nói thêm hai câu, 300 đạo kiếm khí trực tiếp xuyên qua người Takuma Ohtori.
Takuma Ohtori ngã xuống đất.
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, mọi người trợn mắt há hốc mồm, bao gồm cả Berkeley. Trong lòng Berkeley bật cười, có chút thú vị, đây là nội chiến à!
Saburo Kawato tức giận quát: "Ngươi đang làm gì vậy?"
Giang Thần cười đáp: "Thần Sứ đại nhân, ngươi không thấy sao, người này cản trở ta giết Ma Vương, quá rõ ràng người này đã cấu kết với Ma Vương Berkeley."
Berkeley nghe vậy liền cười lớn: "Tiểu tử, ngươi nói đúng đấy, đáng tiếc kẻ nằm vùng của ta bị ngươi phát hiện rồi."
Saburo Kawato tức hộc máu, người này không nói không rằng liền ra tay, hoàn toàn không xem hắn là Thần Sứ ra gì.
Saburo Kawato bước về phía Giang Thần: "Ngươi muốn chết."
Chiyojima Hitomi đứng ra, chất vấn: "Kawato, ngươi muốn làm gì? Ngươi định ra tay với dũng sĩ sao?"
"Vậy thì sao chứ? Ta dẫn người tới giết Ma Vương, kết quả lại bị hắn giết rồi, thân ta là Thần Sứ lẽ nào có thể khoanh tay đứng nhìn, còn ngươi nữa Chiyojima Hitomi, ta cho ngươi cơ hội nhưng cô không biết quý trọng, bây giờ cô đã không còn là Thần Sứ nữa."
Chiyojima Hitomi sầm mặt lại: "Ngươi định ra tay với ta?"
Saburo Kawato nói: "Các người ngăn Ma Vương Berkeley lại trước đi, ta sẽ giết ba người bọn họ sau."
Ma Vương Berkeley cười ha hả: "Có ý tứ, quá có ý tứ, khi nào đầu của ta lại đáng giá đến thế này rồi, bất quá các ngươi muốn ngăn ta lại, chuyện đó có thể xảy ra sao!"
Ma Vương Berkeley xông lên, tay nắm một lưỡi hái, điên cuồng chém giết. Kiểu như có lưỡi hái trong tay, thiên hạ mặc ta tung hoành.
Loảng xoảng...
Một kỵ sĩ giơ tấm chắn lên đỡ, trong nháy mắt tấm chắn bị chẻ làm đôi, thân thể cũng bị chém làm hai khúc, ngay lập tức mất mạng.
"Ngu xuẩn, lực công kích của ta đâu phải là một tấm chắn có thể cản được."
Không có Thần Sứ, Berkeley càng thêm điên cuồng chém giết. Không ai có thể cản được công kích của Ma Vương.
Kawato quay đầu nhìn một cái, trong lòng âm thầm lo lắng, liền vội vàng bỏ qua Giang Thần ba người, tấn công về phía Ma Vương Berkeley, Giang Thần chú ý phương thức công kích của Kawato. Người này là một chiến sĩ, là Chiến sĩ sử dụng song đao. Đồng phục hoàng kim toàn thân.
Dù là chiến sĩ, tốc độ của người này cũng không hề yếu, cùng Ma Vương Berkeley giao chiến, hai bên trong nháy mắt giao thủ trên chiến trường.
Đủ loại chém, vung kiếm, đánh qua đánh lại.
Chiyojima Hitomi suy nghĩ quá đơn giản, vốn tưởng rằng giết được Ma Vương Berkeley sẽ khôi phục thân phận Thần Sứ, giờ nhìn lại thì căn bản không thể. Thậm chí Saburo Kawato còn có thể trực tiếp ra tay giết nàng, thực ra đó là cách đơn giản nhất. Dù sao chết ở khu vực hắc ám thì ai cũng không thể truy cứu trách nhiệm.
Angelina hỏi: "Tiểu Thần, giờ làm sao? Bọn họ giết Ma Vương Berkeley xong rất có thể sẽ ra tay với chúng ta."
"Ta đương nhiên biết rõ, bất quá ta sẽ không cho bọn họ cơ hội."
Kiếm trận. ...
Giang Thần ngay lập tức mở kết giới kiếm trận, một đạo hoàng quang lấy Giang Thần làm trung tâm, bao vây mấy người vào trong, cảm nhận được nguy hiểm, Ma Vương Berkeley trong nháy mắt thoát khỏi kết giới.
Saburo Kawato cũng vậy.
Nhưng bộ hạ của Saburo Kawato thì không, ngay khoảnh khắc kết giới mở ra, mấy người đã bị kiếm khí quấn thân, thân thể bị xuyên thủng ngay tức khắc.
Hơn mười người trong nháy mắt chết.
Ma Vương Berkeley kinh hãi, người này rốt cuộc là cái quái quỷ gì vậy! Cận chiến không phải cận chiến? Viễn chiến không phải viễn chiến? Phạm vi công kích lợi hại như vậy, thật sự là còn trâu bò hơn cả ma pháp sư.
Kawato tức giận hét lên: "Chết cho ta."
Kawato nhảy lên một cái, xông vào kiếm trận, hướng về phía Giang Thần vung một đao, Giang Thần mang theo hai người chợt lóe thân hình, trong nháy mắt tránh được đòn công kích.
Cùng lúc đó, trên người Kawato lại tuôn ra vô số máu tươi.
Kawato kinh hãi. Công kích của người này lại làm hắn bị thương. Làm sao có thể?
Miễn dịch 99% sát thương, vậy mà vẫn bị thương, hắn là chiến sĩ cấp 99, mặc đồ cấp 99, Giang Thần ngay cả chuyển chức còn chưa, làm sao lại gây sát thương được cho hắn?
Kawato không tài nào hiểu nổi.
Giang Thần nhìn Kawato, cười. Quả nhiên có hiệu quả, tuy miễn dịch 99% sát thương, nhưng vẫn không thể chống lại kiếm khí công kích của Giang Thần, đặc biệt là kiếm trận, một trăm đạo kiếm khí bao quanh, nếu không phải là Thần Sứ thì trong nháy mắt đã chết rồi. Kiếm khí mạnh mẽ có hiệu quả xuyên thấu, có thể xuyên qua áo giáp, không hề phòng ngự nào có tác dụng.
Thần Sứ cũng có thể giết.
Kawato sầm mặt lại: "Dũng sĩ, ngươi dám tấn công Thần Sứ?"
"Không phải ta tấn công ngươi, là chính ngươi xông vào kiếm trận, kiếm trận này của ta công kích không phân biệt ai cả."
"Tiểu tử, ta nhớ kỹ ngươi rồi, đợi khi trở về thì sẽ xử lý ngươi sau!"
Berkeley nhìn Giang Thần: "Tiểu gia hỏa, ta rất thưởng thức ngươi, chi bằng đi theo bọn ta cho xong chuyện, ngươi xem đám người liên minh kia, vẫn đang đấu đá nội bộ, mà ở bên ta thì lại khác, nắm trong tay quyền lực tuyệt đối."
"Ngươi có tư cách trở thành Ma Vương, trở thành chủ nhân của dị thế giới."
Giang Thần cười đáp: "Ma Vương Berkeley, hay là ngươi giết Thần Sứ trước đi, rồi chúng ta sẽ từ từ nói về chủ đề này."
"Hắc hắc.... Ngươi xem ta là kẻ ngu sao, ta nhìn ra ngươi có sát tâm, Thần Sứ muốn giết chết ngươi, còn ngươi cũng muốn giết Thần Sứ, chẳng qua là ngươi không muốn mang tiếng xấu mà thôi."
Giang Thần im lặng. Ai bảo Ma Vương là kẻ ngốc, rõ ràng là thông minh lắm chứ!
Giang Thần tính toán đúng như vậy. Ma Vương giết chết Thần Sứ, Giang Thần sẽ giết Ma Vương, mượn danh nghĩa là báo thù cho Thần Sứ đại nhân.
Mấu chốt là tên Ma Vương này không phải kẻ ăn chay.
Nhìn thoáng qua liền thấy ra.
Giang Thần thở dài một tiếng: "Đôi khi thông minh cũng không phải chuyện tốt."
"Hắc hắc... Nếu như ta hiện tại chạy trốn, ngươi thấy ngươi có cơ hội không? Còn cái tên Thần Sứ gì đó, người đó mạnh lắm, bằng không chúng ta liên thủ giết chết hắn, rồi lại phân cao thấp sao?"
Saburo Kawato do dự. Liên thủ với Ma Vương?
Chuyện này hắn chưa từng nghĩ đến, bất quá cái ý kiến này không tệ đấy chứ.
Shichiro Kawato đứng bên cạnh, hỏi han: "Đại ca, giờ làm sao? Người này trông mạnh quá, người của chúng ta không còn ai cả rồi."
Kiếm trận Giang Thần vừa thả ra, phía Kawato có đến mười mấy người đã chết, trong nháy mắt bị kiếm trận đấm chết tươi luôn. Còn lại mấy người ở ngoài trăm thước, tránh thoát đòn công kích.
Bây giờ phía Kawato chỉ còn tám người, trong đó còn có chính hắn.
(hết chương)
Angelina hưng phấn nói: "Tiểu Thần, ta cấp 38 rồi."
"Ừ, ta cũng vậy."
"Cứ tốc độ này, chẳng mấy chốc chúng ta có thể tăng tốc độ bay, nhanh thôi sẽ chuyển chức được."
Chiyojima Hitomi kêu lên, người này mới cấp 38 thôi sao? Cấp 38 đã đáng sợ như vậy, nếu đến khi chuyển chức thì không phải còn kinh khủng hơn nữa sao? ...
Sâu bên trong, Saburo Kawato dẫn theo một đám người đang đối đầu với Ma Vương Berkeley, trên chiến trường la liệt rất nhiều thi thể, có cả sinh vật hắc ám và thi thể người. Rõ ràng hai bên đã trải qua một trận chiến đấu khốc liệt.
Lúc này, ba bóng người xuất hiện giữa tầm mắt bọn họ.
Ma Vương Berkeley nhìn người vừa tới. Không phải là Thần Sứ nữ kia và chàng trai trẻ tuổi sao, hai người này cũng đến đây ư?
Saburo Kawato quay đầu nhìn Chiyojima Hitomi: "Chiyojima Hitomi, sao cô lại tới đây? Cô quay về đi, đợi ta giết Ma Vương, ta sẽ mang đầu hắn về cho cô."
"Không cần, ta tự mình tới cắt lấy đầu hắn."
"Ngu xuẩn, Takuma Ohtori, đưa bọn họ ra ngoài."
Một tên chiến sĩ tiến về phía Giang Thần ba người: "Tiểu thư Chiyo, các người mau ra ngoài, Ma Vương cứ để chúng tôi đối phó là được, không cần các người ra tay."
Giang Thần cười nói: "Thân là dũng sĩ, tiêu diệt sinh vật tà ác là trách nhiệm của chúng ta, cũng là vinh dự của dũng sĩ."
"Chẳng phải đã nói rồi, để bọn ta giết hắn là được, cút ngay cho ta."
Giang Thần nhướn mày.
Chưa nói thêm hai câu, 300 đạo kiếm khí trực tiếp xuyên qua người Takuma Ohtori.
Takuma Ohtori ngã xuống đất.
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, mọi người trợn mắt há hốc mồm, bao gồm cả Berkeley. Trong lòng Berkeley bật cười, có chút thú vị, đây là nội chiến à!
Saburo Kawato tức giận quát: "Ngươi đang làm gì vậy?"
Giang Thần cười đáp: "Thần Sứ đại nhân, ngươi không thấy sao, người này cản trở ta giết Ma Vương, quá rõ ràng người này đã cấu kết với Ma Vương Berkeley."
Berkeley nghe vậy liền cười lớn: "Tiểu tử, ngươi nói đúng đấy, đáng tiếc kẻ nằm vùng của ta bị ngươi phát hiện rồi."
Saburo Kawato tức hộc máu, người này không nói không rằng liền ra tay, hoàn toàn không xem hắn là Thần Sứ ra gì.
Saburo Kawato bước về phía Giang Thần: "Ngươi muốn chết."
Chiyojima Hitomi đứng ra, chất vấn: "Kawato, ngươi muốn làm gì? Ngươi định ra tay với dũng sĩ sao?"
"Vậy thì sao chứ? Ta dẫn người tới giết Ma Vương, kết quả lại bị hắn giết rồi, thân ta là Thần Sứ lẽ nào có thể khoanh tay đứng nhìn, còn ngươi nữa Chiyojima Hitomi, ta cho ngươi cơ hội nhưng cô không biết quý trọng, bây giờ cô đã không còn là Thần Sứ nữa."
Chiyojima Hitomi sầm mặt lại: "Ngươi định ra tay với ta?"
Saburo Kawato nói: "Các người ngăn Ma Vương Berkeley lại trước đi, ta sẽ giết ba người bọn họ sau."
Ma Vương Berkeley cười ha hả: "Có ý tứ, quá có ý tứ, khi nào đầu của ta lại đáng giá đến thế này rồi, bất quá các ngươi muốn ngăn ta lại, chuyện đó có thể xảy ra sao!"
Ma Vương Berkeley xông lên, tay nắm một lưỡi hái, điên cuồng chém giết. Kiểu như có lưỡi hái trong tay, thiên hạ mặc ta tung hoành.
Loảng xoảng...
Một kỵ sĩ giơ tấm chắn lên đỡ, trong nháy mắt tấm chắn bị chẻ làm đôi, thân thể cũng bị chém làm hai khúc, ngay lập tức mất mạng.
"Ngu xuẩn, lực công kích của ta đâu phải là một tấm chắn có thể cản được."
Không có Thần Sứ, Berkeley càng thêm điên cuồng chém giết. Không ai có thể cản được công kích của Ma Vương.
Kawato quay đầu nhìn một cái, trong lòng âm thầm lo lắng, liền vội vàng bỏ qua Giang Thần ba người, tấn công về phía Ma Vương Berkeley, Giang Thần chú ý phương thức công kích của Kawato. Người này là một chiến sĩ, là Chiến sĩ sử dụng song đao. Đồng phục hoàng kim toàn thân.
Dù là chiến sĩ, tốc độ của người này cũng không hề yếu, cùng Ma Vương Berkeley giao chiến, hai bên trong nháy mắt giao thủ trên chiến trường.
Đủ loại chém, vung kiếm, đánh qua đánh lại.
Chiyojima Hitomi suy nghĩ quá đơn giản, vốn tưởng rằng giết được Ma Vương Berkeley sẽ khôi phục thân phận Thần Sứ, giờ nhìn lại thì căn bản không thể. Thậm chí Saburo Kawato còn có thể trực tiếp ra tay giết nàng, thực ra đó là cách đơn giản nhất. Dù sao chết ở khu vực hắc ám thì ai cũng không thể truy cứu trách nhiệm.
Angelina hỏi: "Tiểu Thần, giờ làm sao? Bọn họ giết Ma Vương Berkeley xong rất có thể sẽ ra tay với chúng ta."
"Ta đương nhiên biết rõ, bất quá ta sẽ không cho bọn họ cơ hội."
Kiếm trận. ...
Giang Thần ngay lập tức mở kết giới kiếm trận, một đạo hoàng quang lấy Giang Thần làm trung tâm, bao vây mấy người vào trong, cảm nhận được nguy hiểm, Ma Vương Berkeley trong nháy mắt thoát khỏi kết giới.
Saburo Kawato cũng vậy.
Nhưng bộ hạ của Saburo Kawato thì không, ngay khoảnh khắc kết giới mở ra, mấy người đã bị kiếm khí quấn thân, thân thể bị xuyên thủng ngay tức khắc.
Hơn mười người trong nháy mắt chết.
Ma Vương Berkeley kinh hãi, người này rốt cuộc là cái quái quỷ gì vậy! Cận chiến không phải cận chiến? Viễn chiến không phải viễn chiến? Phạm vi công kích lợi hại như vậy, thật sự là còn trâu bò hơn cả ma pháp sư.
Kawato tức giận hét lên: "Chết cho ta."
Kawato nhảy lên một cái, xông vào kiếm trận, hướng về phía Giang Thần vung một đao, Giang Thần mang theo hai người chợt lóe thân hình, trong nháy mắt tránh được đòn công kích.
Cùng lúc đó, trên người Kawato lại tuôn ra vô số máu tươi.
Kawato kinh hãi. Công kích của người này lại làm hắn bị thương. Làm sao có thể?
Miễn dịch 99% sát thương, vậy mà vẫn bị thương, hắn là chiến sĩ cấp 99, mặc đồ cấp 99, Giang Thần ngay cả chuyển chức còn chưa, làm sao lại gây sát thương được cho hắn?
Kawato không tài nào hiểu nổi.
Giang Thần nhìn Kawato, cười. Quả nhiên có hiệu quả, tuy miễn dịch 99% sát thương, nhưng vẫn không thể chống lại kiếm khí công kích của Giang Thần, đặc biệt là kiếm trận, một trăm đạo kiếm khí bao quanh, nếu không phải là Thần Sứ thì trong nháy mắt đã chết rồi. Kiếm khí mạnh mẽ có hiệu quả xuyên thấu, có thể xuyên qua áo giáp, không hề phòng ngự nào có tác dụng.
Thần Sứ cũng có thể giết.
Kawato sầm mặt lại: "Dũng sĩ, ngươi dám tấn công Thần Sứ?"
"Không phải ta tấn công ngươi, là chính ngươi xông vào kiếm trận, kiếm trận này của ta công kích không phân biệt ai cả."
"Tiểu tử, ta nhớ kỹ ngươi rồi, đợi khi trở về thì sẽ xử lý ngươi sau!"
Berkeley nhìn Giang Thần: "Tiểu gia hỏa, ta rất thưởng thức ngươi, chi bằng đi theo bọn ta cho xong chuyện, ngươi xem đám người liên minh kia, vẫn đang đấu đá nội bộ, mà ở bên ta thì lại khác, nắm trong tay quyền lực tuyệt đối."
"Ngươi có tư cách trở thành Ma Vương, trở thành chủ nhân của dị thế giới."
Giang Thần cười đáp: "Ma Vương Berkeley, hay là ngươi giết Thần Sứ trước đi, rồi chúng ta sẽ từ từ nói về chủ đề này."
"Hắc hắc.... Ngươi xem ta là kẻ ngu sao, ta nhìn ra ngươi có sát tâm, Thần Sứ muốn giết chết ngươi, còn ngươi cũng muốn giết Thần Sứ, chẳng qua là ngươi không muốn mang tiếng xấu mà thôi."
Giang Thần im lặng. Ai bảo Ma Vương là kẻ ngốc, rõ ràng là thông minh lắm chứ!
Giang Thần tính toán đúng như vậy. Ma Vương giết chết Thần Sứ, Giang Thần sẽ giết Ma Vương, mượn danh nghĩa là báo thù cho Thần Sứ đại nhân.
Mấu chốt là tên Ma Vương này không phải kẻ ăn chay.
Nhìn thoáng qua liền thấy ra.
Giang Thần thở dài một tiếng: "Đôi khi thông minh cũng không phải chuyện tốt."
"Hắc hắc... Nếu như ta hiện tại chạy trốn, ngươi thấy ngươi có cơ hội không? Còn cái tên Thần Sứ gì đó, người đó mạnh lắm, bằng không chúng ta liên thủ giết chết hắn, rồi lại phân cao thấp sao?"
Saburo Kawato do dự. Liên thủ với Ma Vương?
Chuyện này hắn chưa từng nghĩ đến, bất quá cái ý kiến này không tệ đấy chứ.
Shichiro Kawato đứng bên cạnh, hỏi han: "Đại ca, giờ làm sao? Người này trông mạnh quá, người của chúng ta không còn ai cả rồi."
Kiếm trận Giang Thần vừa thả ra, phía Kawato có đến mười mấy người đã chết, trong nháy mắt bị kiếm trận đấm chết tươi luôn. Còn lại mấy người ở ngoài trăm thước, tránh thoát đòn công kích.
Bây giờ phía Kawato chỉ còn tám người, trong đó còn có chính hắn.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận