Toàn Dân Chuyển Chức, Ai Dám Nói Nghề Kiếm Khách Là Rác Rưởi

Chương 238:, chợ đen bên trong tiên tri

Chương 238: Tiên tri trong chợ đen.
Lão nhân này là ai? Vì sao lại nhìn chằm chằm Angelina? Giang Thần quay đầu đi tới trước mặt lão nhân.
"Ngươi khỏe dũng sĩ, cần dự đoán tương lai không?"
"Xem bói?"
"Ngươi dừng lại ở trước mặt ta, đơn giản chính là muốn ta thay ngươi dự đoán tương lai, ta rất chính xác đấy, cần dự thử xem tương lai ngươi không? Giá cả công đạo, già trẻ không gạt."
Arnold cười nói: "Ngươi là Dự Ngôn Sư?"
"Lão hủ đúng là Dự Ngôn Sư."
"Dự Ngôn Sư là nghề gì?"
Arnold giải thích: "Dự Ngôn Sư là nghề phụ, bọn họ cũng không có lực công kích đặc biệt gì, đơn giản là thay người dự đoán tương lai, bất quá tương lai thứ này rất khó dự đoán."
"Đúng vậy, Dự Ngôn Sư rất hiếm hoi, ngươi có thể xem thử xem."
Dự Ngôn Sư? Đây cũng là lần đầu Giang Thần nghe nói nghề nghiệp này.
Giang Thần hứng thú: "Bao nhiêu tiền?"
"Một trăm ngàn."
"Có chút đắt."
"Sống qua ngày mà thôi."
"Xem như thế nào?"
Lão nhân lấy ra bài tarot, đưa cho Giang Thần, phân phó: "Ngươi xóc bài một chút, làm xáo trộn các loại bài, sau đó theo thứ tự rút ra năm lá bài, ta sẽ vì ngươi giải nghĩa ý phía trên."
Giang Thần cười một tiếng, cầm lấy bài tarot, bài tarot này có cùng kích cỡ như bài tây, tùy tiện xóc một chút, Giang Thần cũng không biết là cái gì! Sau khi xáo trộn, đưa bài tarot cho lão nhân.
Lão nhân đặt từng lá bài tarot lên trên bàn, dặn: "Bây giờ dựa theo ý chí của ngươi, rút ra năm lá bài."
Giang Thần tùy ý rút một lá.
Lão nhân cầm lá bài xem một chút, là một lá bài màu hồng.
Giang Thần không hiểu hỏi: "Đây là?"
"Sát lục, ngươi sẽ trưởng thành trong sát lục."
Mẹ nó, đây không phải là nói nhảm sao! Không trưởng thành trong sát lục, chẳng lẽ còn nằm trong chăn lớn lên à!
Lão nhân phân tích: "Lá bài của ngươi rất khác biệt, bài sát lục tổng cộng chia làm ba loại, trận doanh khác nhau, cùng trận doanh và hỗn hợp trận doanh, còn lá bài này của ngươi thuộc loại lá bài của hỗn hợp trận doanh."
"Nói cách khác, ngươi trưởng thành cùng với sự hy sinh của những người thuộc các trận doanh khác nhau, dù là người cùng trận doanh, ngươi cũng sẽ ra tay giết chết."
Giang Thần cười nói: "Vậy sau đó thì sao?"
"Trong lòng ngươi không có cái gọi là trận doanh, ngươi chính là ngươi, trong lòng ngươi cũng không tồn tại cái gọi là thiện ác."
Rất tốt, ngươi đoán đúng rồi.
"Dũng sĩ, mời tiếp tục lật lá bài thứ hai."
Giang Thần vừa mới định ra tay, Dự Ngôn Sư nhắc nhở: "Cái này... Lá bài thứ hai này giá sẽ đắt hơn một chút, cần hai trăm ngàn."
Giang Thần không vui.
Vì sao lại tăng giá? Ta mẹ nó nghi ngờ ngươi chính là một tên lừa đảo.....
"Vậy lá thứ ba thì sao?"
"300,000."
"Tờ thứ tư thì sao?"
"Bốn mươi vạn."
"Vậy tờ thứ năm là năm trăm ngàn?"
"Không, là một triệu."
Giang Thần: "........"
Đây đúng là cướp bóc, sớm biết ta cũng làm cái nghề Dự Ngôn Sư rồi, cái này đi xuống là mất hai triệu.
Lão nhân cười nói: "Dũng sĩ, chẳng lẽ ngươi không tò mò về vận mệnh của mình sao? Lá bài thứ nhất quyết định ngươi trưởng thành, lá bài thứ hai sẽ quyết định vị trí của ngươi."
Được rồi, chỉ là hai trăm ngàn thôi mà, chuyện nhỏ.
Giang Thần lật ra lá bài thứ hai.
Lá bài thứ hai là một Nữ Vương, bên cạnh có một người hầu.
Giang Thần cười nói: "Chẳng lẽ ta sẽ trở thành thần?"
"Không, ngươi sẽ trở thành tùy tùng của thần, chẳng lẽ ngươi không nhìn rõ sao, vị thần này là nữ nhân, còn ngươi chỉ là người hầu bên cạnh thần, tương lai ngươi sẽ trở thành người hầu, thủ hộ bên cạnh thần."
Cút ngay, lão tử lại thành người hầu á? Ta nghi ngờ ngươi đang lừa ta.
Nhưng ta không có chứng cứ.
Tiên tri cười nói: "Đây chỉ là ý nghĩa mặt thứ hai của lá bài của ngươi, vị trí của ngươi chắc chắn không phải như thế, ngươi vẫn còn lá bài thứ ba, có muốn tiếp tục không dũng sĩ?"
Giang Thần lật ra lá thứ ba.
Lá bài thứ ba là một người đang đứng trên mặt đất.
Giang Thần không hiểu hỏi: "Đây là?"
"Biểu thị ngươi rất cô độc, ngươi không có bạn bè, không có người thân, ngươi không có thứ gì, nếu muốn tìm ra bí mật, chỉ có thể mở ra lá bài thứ tư."
Giang Thần tức không chịu được, được thôi, rõ ràng là đang cố ý lừa tiền ta đúng không! Lá thứ tư là 400 ngàn đấy.
Chiêu trò lừa người này có thể nói là nhất tuyệt. Muốn biết tương lai thì phải bỏ tiền ra. Không phải chỉ 400 ngàn sao, lão tử coi như một lần ngốc nghếch.
Giang Thần lật ra mặt lá thứ tư.
Mặt lá thứ tư khác biệt, hai người hầu đứng bên cạnh, đè một người hầu khác xuống, Nữ Vương thì ngồi trên ngai vàng, cao cao tại thượng, người hầu bị đè, trước ngực cắm một con dao găm, máu từ vết dao chảy xuống.
Ờ....
Giang Thần không cần tiên tri nói cũng có thể đoán được đại khái.
Hắn chết rồi.
Tiên tri nói: "Ngươi bị Nữ Vương giết chết, nhưng quanh co khúc khuỷu, ngươi vẫn còn cơ hội."
"Cơ hội gì?"
"Mở lá thứ năm sẽ rõ."
Cút ngay.....
Tên lừa đảo này, ta tin ngươi đúng là đồ ngốc, lão già xấu xa.
Ta mẹ nó mà tin ngươi đúng là đồ ngốc.......
Tiên tri trong lòng đã dự tính nói: "Mỗi người có năm lá bài biết được vận mệnh, mà ngươi đã lật đến lá thứ tư, lá thứ tư tượng trưng cho cái chết, còn lá thứ năm tượng trưng cho kết cục cuối cùng."
"Cái chết không phải là kết cục, có lẽ là dục hỏa trùng sinh đó?"
"Người trẻ tuổi, không nên bỏ qua cơ hội này nha."
Giang Thần do dự.
Được rồi, ta đúng là một kẻ ngốc mà.
Giang Thần lật ra lá thứ năm.
Lá thứ năm là một cái quan tài, Giang Thần ngẩn người.....
Ta đúng là một kẻ ngốc lớn mà.
Tiên tri hắng giọng: "Cái này.... cái này chính là nơi chôn cất của ngươi."
Giang Thần muốn rút kiếm rồi. Mất một triệu, chỉ đổi được một cái quan tài, đây chính là kết cục cuối cùng sao?
Tiên tri cảm thấy nguy hiểm.
Người trẻ tuổi không có võ đức, xem bói mà không trả tiền, còn muốn rút kiếm......
Tiên tri sợ toát mồ hôi lạnh, vội vàng giải thích: "Dạo này có chút việc nên sẽ ưu đãi cho ngươi hai mươi phần trăm."
Giang Thần chau mày.
"Giảm còn 5 phần?"
"Giảm còn 2 phần?"
"Dũng sĩ, ngươi sẽ không muốn miễn phí chứ!"
"Đấy là ngươi nói chứ không phải ta nói, nếu là miễn phí thì coi như xong, ta cũng không so đo với ngươi, đi thôi!"
Giang Thần xoay người rời đi.
Tiên tri xui xẻo, trong lòng thầm mắng, thằng nhãi, dự đoán tương lai cho ngươi còn không trả tiền, khó trách mắt trái ta cứ giật liên tục, cảm giác gặp nguy hiểm. Sớm biết ra ngoài bói một quẻ cho xong việc rồi.
Tiên tri nhìn lá bài tarot, vẻ mặt kinh ngạc, cái quan tài này màu đỏ, có nghĩa không phải của hắn mà của người khác. Màu đỏ tượng trưng cho sát lục, mà quan tài màu đỏ còn có ngai vàng, chẳng lẽ là chúng thần....Quan tài?...
Angelina hưng phấn nói: "Giang Thần, hay là ta cũng đi xem thử một chút?"
"Đừng đi, ta mất hai triệu mà đổi lại được cái quan tài, nếu như ngươi đi, nhỡ lại giống như ta, lão già này rõ ràng là nói nhảm, lát nữa ta sẽ quay lại phá sạp của hắn."
Arnold cười nói: "Tiên tri không phải nói nhảm đâu."
"Bọn họ làm thế nào để thăng cấp bậc?"
"Bọn họ giúp người dự đoán tương lai để tăng cấp bậc, cách đây 60 năm xuất hiện một vị tiên tri, là tiên tri Lục Chuyển, nhớ hồi đó có một Thần Tử tìm đến để tiên tri xem bói, kết quả tiên tri xem một lần, cuối cùng cũng ra một cỗ quan tài."
"Thần Tử lúc đó giận tím mặt, lúc ấy muốn chém tiên tri luôn."
Angelina hỏi: "Vậy sau đó thì sao?"
"Cuối cùng Thần Tử chết, còn tiên tri thì bị truy nã, giờ cũng không biết đi đâu rồi, ông ta vẫn rất chuẩn, đoán được Thần Tử sẽ chết nên nhanh chóng trốn."
Angelina nhìn Giang Thần.
Lá bài cuối cùng của Giang Thần là quan tài. Chẳng lẽ nói...
Giang Thần thấy Angelina lo lắng, liền nói: "Không cần lo lắng, ta trước giờ không tin vào mấy cái lời tiên đoán, số phận của ta thuộc về ta chứ không thuộc về ông trời, ta chỉ tin số phận nằm trong tay mình."
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận