Thập niên 80: Thật Thiên Kim Hắc Hóa Xé Trà Xanh Đạp Tra Phu

Thập niên 80: Thật Thiên Kim Hắc Hóa Xé Trà Xanh Đạp Tra Phu - Chương 81: Sự tình nháo đại (length: 8004)

Kỷ Hiểu Nguyệt kể lại một cách đơn giản về việc suất học đại học của mình bị Kỷ Thanh Thanh thế chỗ.
Nàng không hề đề cập đến mối quan hệ giữa mình và Kỷ gia.
Nàng và gia đình Kỷ Đại Hải không cần đến tình thân, vào thời điểm bọn họ sỉ nhục nàng, mắng chửi nàng, hi sinh nàng, chút thân duyên ít ỏi giữa họ đã bị tiêu hao hết sạch.
Kỷ Hiểu Nguyệt đã để lại đường lui cho mình.
Nàng đến giơ bảng, đến trước chính phủ làm ầm ĩ, chỉ cần chính phủ và thị trưởng nguyện ý điều tra chuyện này, thì sự việc sẽ không ầm ĩ lên.
Nàng sở dĩ nhờ Ngưu Hồng Chương tìm phóng viên đài truyền hình ba ngày sau mới xuất hiện, chính là muốn xem thái độ xử lý sự việc của bọn họ.
Nếu bọn họ nguyện ý giải quyết, vậy không cần phải làm lớn chuyện, nếu mặc kệ, vậy nàng chỉ có thể dùng phương thức của mình.
Diệp thị trưởng nghe được tên Kỷ Đại Hải, nhíu mày hỏi: "Ngươi có biết mắng chửi quan quân mang ý nghĩa gì không. Hắn là sư trưởng, hắn sẽ không biết p·h·áp mà phạm p·h·áp."
Diệp thị trưởng và Kỷ Đại Hải là người quen, hai người còn là bạn học cũ.
Kỷ Hiểu Nguyệt trước khi tới đã biết được điều này.
Trong nguyên thư có đề cập đến hậu thuẫn của Kỷ Đại Hải, cũng đề cập đến việc Kỷ Thanh Thanh sau này làm rất nhiều việc đều dựa vào quan hệ bên phía Kỷ Đại Hải. Thậm chí còn nhiều lần nhắc tới Kỷ Đại Hải đi tìm Diệp thị trưởng này.
Đây chính là lý do tại sao Kỷ Hiểu Nguyệt sau khi x·u·y·ê·n vào trong sách không lập tức đòi lại suất học đại học.
Nàng và Kỷ Đại Hải, một bên không quyền không thế, một bên có quyền thế.
Không có Kỷ gia, nàng chẳng khác nào con kiến.
Đây cũng là lý do Kỷ Hiểu Nguyệt muốn tìm Ngưu Hồng Chương nhờ đài truyền hình.
"Diệp thị trưởng, ngài không đi điều tra thử xem sao? Ngài không nên đi điều tra trước rồi hãy kết luận sao?" Kỷ Hiểu Nguyệt bình tĩnh nói.
Con ngươi Diệp thị trưởng trầm xuống, lạnh giọng nói: "Không cần kiểm tra, Kỷ Đại Hải là bạn học cũ của ta, hắn không thể nào làm ra chuyện như vậy. Con gái của hắn cũng rất ưu tú, không cần thiết phải chống lưng thay ngươi chiếm suất học đại học."
Hắn nói xong, lập tức phản ứng kịp: "Ngươi tên là Kỷ Hiểu Nguyệt, ngươi không phải là con gái ruột của Kỷ gia được đón về đó chứ?"
Lập tức ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Kỷ Hiểu Nguyệt, từng chữ từng chữ nói ra: "Kỷ Hiểu Nguyệt, ngươi có biết bây giờ ngươi đang làm cái gì không? Ngươi cũng là con gái của Kỷ Đại Hải, việc này ầm ĩ lên sẽ ảnh hưởng lớn đến cha ngươi như thế nào. Người một nhà các ngươi lại làm ầm ĩ thành như vậy."
Kỷ Hiểu Nguyệt hôm nay tới đã dự đoán được kết quả này, nàng không hề tức giận, bình tĩnh nói: "Diệp thị trưởng, vậy việc này ngài không xử lý sao?"
Diệp thị trưởng vỗ bàn: "Đây là việc nhà của các ngươi, ầm ĩ thành như vậy, ta xử lý thế nào? Việc này không chỉ ảnh hưởng đến cha ngươi, em gái ngươi, mẹ ngươi, mà còn ảnh hưởng đến bầu không khí Nam Thành. Mau đi đi."
Kỷ Hiểu Nguyệt rất bình tĩnh, cũng không tranh cãi với hắn, chỉ thản nhiên lên tiếng: "Được rồi."
Nàng không nói thêm một chữ nào, mang theo cậu rời đi.
Lúc rời đi, Diệp thị trưởng nghiêm túc nói: "Kỷ Hiểu Nguyệt, việc này rất nghiêm trọng, nếu ngươi không biết tính nghiêm trọng của nó, thì hãy về nhà hỏi cho kỹ. Ta sẽ nói rõ ràng mọi chuyện với cha ngươi. Nếu ngươi có gì bất mãn với người nhà, thì các ngươi hãy tự giải quyết."
Việc này làm sao có thể không nghiêm trọng đây.
Trong lúc hắn nhậm chức mà bị phát hiện ra có việc thế thân suất học, thì tiền đồ làm quan của hắn sẽ tiêu tan. Đừng nói đến thành tích, hắn sẽ không có sau này nữa, đại khái sẽ bị cách chức ngay lập tức.
Kỷ Hiểu Nguyệt vẫn không nói nhiều, chỉ thản nhiên lên tiếng: "Được rồi."
Kỷ Hiểu Nguyệt mang theo Tôn Căn Sinh rời đi.
Sau khi Kỷ Hiểu Nguyệt đi, Diệp thị trưởng liền gọi điện cho Kỷ Đại Hải.
Điện thoại được gọi đến đơn vị của Kỷ Đại Hải, giọng nói của hắn nghiêm túc: "Đại Hải, con gái của anh bị làm sao vậy, sao lại ầm ĩ đến tận chính phủ?"
Kỷ Đại Hải nghe được lời của Diệp thị trưởng, theo bản năng cho rằng là Kỷ Thanh Thanh: "Thanh Thanh làm sao? Con bé hẳn là đang đi học chứ?"
Kỷ Thanh Thanh thế thân suất học của Kỷ Hiểu Nguyệt, là Trạng Nguyên kỳ t·h·i đại học. Đáng lẽ ra con bé có thể đến Kinh Thành học đại học Hoa Thanh. Nhưng Kỷ Thanh Thanh hiếu thuận, nhất quyết muốn ở lại Nam Thành học đại học Hàng Không.
Kỷ Thanh Thanh thậm chí còn không ở ký túc xá, mà mỗi ngày đều về nhà.
Đầu dây bên kia, Diệp thị trưởng im lặng một lát rồi mới chậm rãi nói: "Đại Hải, Kỷ Hiểu Nguyệt mới là con gái ruột của anh. Sao anh chỉ nhớ đến một mình Kỷ Thanh Thanh vậy. Hôm nay con bé giơ bảng cả ngày ở trước chính phủ, nói suất học đại học của mình bị cướp đi, làm lớn chuyện này lên. Anh có bất công cũng không thể thiên vị như thế. Nếu việc này làm lớn chuyện, thì hậu quả anh tự mình biết rõ."
Kỷ Đại Hải nghe xong, nửa ngày không phản ứng, hắn thậm chí còn nghi ngờ tai mình nghe lầm: "Cái gì? Lão Diệp, anh nói Kỷ Hiểu Nguyệt làm cái gì?"
Diệp thị trưởng từng chữ từng chữ nói: "Con bé yêu cầu chính phủ tra rõ chuyện t·h·i đại học năm nay, tra rõ việc suất học của con bé bị thế thân, yêu cầu chúng ta mở lại bài t·h·i đại học năm nay! Anh nghe rõ chưa? Tôi mặc kệ việc này anh có làm hay không. Đều là con gái anh, anh hẳn là hiểu được mức độ nghiêm trọng của sự việc, nếu việc này không giải quyết, thì chức vị của tôi và anh đều không thể giữ được."
Diệp thị trưởng nói xong liền cúp máy.
Hắn hiện giờ thậm chí còn không muốn dính dáng bất kỳ quan hệ gì với Kỷ Đại Hải.
Cho dù Kỷ Đại Hải có lập tức dẹp yên chuyện này, mà bị người có tâm biết được, Kỷ Đại Hải phía sau sẽ có vô tận phiền toái.
Tốt nhất là con gái ruột của hắn làm loạn, không thì việc này không xong.
Diệp thị trưởng suy nghĩ một chút, lập tức gọi điện cho cục trưởng mới nhậm chức của cục giáo dục, Ngưu Hồng Chương.
Ý của hắn là muốn Ngưu Hồng Chương lập tức dẹp yên chuyện này.
Hắn hoàn toàn không ngờ rằng, Ngưu Hồng Chương chính là chỗ dựa của Kỷ Hiểu Nguyệt.
...
Rời khỏi chính phủ, Tôn Căn Sinh nghiến răng nói: "Diệp thị trưởng không muốn xử lý sao? Hiểu Nguyệt, việc này chỉ có thể như vậy sao?"
Kỷ Hiểu Nguyệt cười lạnh: "Ta đã 'tiên lễ hậu binh'. Cho bọn họ ba ngày thời gian, nếu bọn họ không chịu điều tra, vậy thì không thể trách ta."
Nàng sớm đã đoán được nếu chuyện này không làm lớn thì chắc chắn sẽ bị ém nhẹm.
"Cậu, ngày mai cậu không cần đến, ta một mình đến là được rồi. Ta phỏng chừng bọn họ sẽ không giải quyết cho ta, ngày mai cũng chỉ tốn công vô ích. Sau này ta sẽ tìm phóng viên đài truyền hình đến phỏng vấn. Ta ngày sau sẽ đưa cậu cùng đi." Kỷ Hiểu Nguyệt nói với Tôn Căn Sinh.
Hai chân Tôn Căn Sinh còn chưa hồi phục, kỳ thực rất bất tiện.
"Không được! Cậu không yên tâm về con. Ngày mai ta sẽ bảo mợ của con và chị họ con cùng đến, tất cả mọi người cùng giơ bảng, để càng nhiều người nhìn thấy." Tôn Căn Sinh nói: "Chúng ta không có bản lĩnh gì lớn, nhưng chúng ta có thể đứng bên cạnh con."
Kỷ Hiểu Nguyệt nhìn cậu, trong lòng cảm động.
May mắn, nguyên thân còn có một đôi cậu mợ không cùng huyết thống, nhưng vẫn luôn vô điều kiện giúp đỡ nàng.
Cũng may mà nguyên thân có chút 'Thánh nữ tâm', trước đó luôn luôn đi giúp đỡ những bá bá trong chuồng bò.
Thế cho nên hiện tại nàng không đến mức một thân một mình, tứ cố vô thân.
Nàng không cần người nhà có quyền thế giúp nàng trải đường, nàng chỉ cần người nhà vĩnh viễn ở bên cạnh, tin tưởng vững chắc vào tất cả lựa chọn và hành động của nàng.
"Được!"
Nàng khẽ gật đầu, đồng ý với cậu.
Bọn họ muốn giúp nàng, nàng tất nhiên không thể từ chối ý tốt của họ.
Kỷ Hiểu Nguyệt đưa cậu về nhà xong mới quay về đại viện.
Sau khi về đại viện, Kỷ Hiểu Nguyệt còn chưa vào đến nhà, liền bị Kỷ Đại Hải chặn lại.
Hắn sắc mặt âm lãnh dữ tợn, nhìn thấy Kỷ Hiểu Nguyệt liền giơ tay lên, muốn tiến tới đánh nàng: "Kỷ Hiểu Nguyệt, ngươi có biết mình đang làm cái gì không? Ngươi là muốn hủy diệt tất cả mọi người sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận