Thập niên 80: Thật Thiên Kim Hắc Hóa Xé Trà Xanh Đạp Tra Phu

Thập niên 80: Thật Thiên Kim Hắc Hóa Xé Trà Xanh Đạp Tra Phu - Chương 75: Phó Lập Nghiệp giống như không được (length: 5665)

Kỷ Hiểu Nguyệt ho khan một tiếng, giả bộ hướng bên trong gọi Đẩu Đản: "Bảo bối, con xong chưa?"
Hai người xấu hổ đứng đối diện nhau.
Gương mặt thành thục, ổn trọng của Phó Lập Nghiệp đã đỏ bừng như sắp nhỏ máu. Hắn ngượng ngùng không biết để tay vào đâu.
Trong lòng hắn không ngừng nghĩ: Vợ hắn nhìn thấy hắn như vậy, có khi nào ghét bỏ hắn không.
"Ngươi cũng đi nhà vệ sinh à, trùng hợp thật." Để giảm bớt sự ngượng ngùng, Kỷ Hiểu Nguyệt hướng hắn cười nói một câu.
Phó Lập Nghiệp ngượng ngùng gật đầu: "Ân, đi vệ sinh đây!"
Đúng lúc này đứa bé chạy về, lôi kéo Kỷ Hiểu Nguyệt: "Dì, dì còn ngủ sao?"
Kỷ Hiểu Nguyệt nhìn dáng vẻ chân tay luống cuống của Phó Lập Nghiệp, xoay người coi như không có việc gì trở về giường: "Ta ngủ cùng các con một lát."
Phó Lập Nghiệp lúc này hoàn toàn không chờ được nữa, điểm tâm cũng chưa ăn, trực tiếp liền đi đơn vị.
Kỷ Hiểu Nguyệt mặc quần áo xong cho hai đứa nhỏ, Phó Lập Nghiệp đã đi rồi.
Trương nãi nãi tới đây, nhíu mày nhìn hai đứa nhỏ, nghiêm túc nói: "Hai đứa buổi tối ngủ chung với Trương nãi nãi."
Hai đứa nhỏ ăn cháo, ngoan ngoãn đáp: "Vâng ạ."
Trương nãi nãi là người từng trải, không cần hỏi cũng biết đôi trẻ chắc chắn là chưa làm được chuyện gì.
Bà cười nói với Kỷ Hiểu Nguyệt: "Hiểu Nguyệt, dạo gần đây ta một mình sợ hãi, con để hai đứa nhỏ ngủ cùng ta. Lập Nghiệp này thật là, mới tân hôn, sao sáng sớm đã đi rồi."
Kỷ Hiểu Nguyệt nhớ tới chuyện xấu hổ sáng sớm, mất tự nhiên nói: "Chắc là đơn vị có việc."
Trương nãi nãi nhíu mày: "Có việc cũng không thể gấp gáp như vậy. Trở về ta phải nói hắn."
Bà mang theo hai đứa bé cùng ăn điểm tâm rồi đi phát kẹo.
Đến nhà Kỷ Đại Hải, bà cùng Trương nãi nãi gõ cửa nửa ngày cũng không ai mở.
Trương nãi nãi ở cửa hô: "Kỷ sư trưởng, tối nay ta lại đến nha."
Nói xong, xoay người cùng Kỷ Hiểu Nguyệt rời đi.
Chờ bọn họ đi rồi, cửa mở ra, Kỷ Đại Hải lộ ra bộ mặt âm trầm khó coi.
Mấy ngày nay Kỷ Đại Hải thật sự không đi đơn vị.
Bởi vì mất mặt.
Mọi người đều đã biết Phó Lập Nghiệp đem lễ hỏi đưa đến nhà cậu của Kỷ Hiểu Nguyệt, ngay cả kết hôn cũng không thèm chào hỏi hắn.
Người trong đơn vị tuy rằng không nói, nhưng ai không ở sau lưng chỉ trỏ.
Hắn mặc kệ đi tới chỗ nào đều có thể nghe được bọn họ bàn tán chuyện của hắn.
Hôm nay hắn sáng sớm đã nghe được Trương nãi nãi ở phát kẹo, hắn tự nhiên là không thể nào mở cửa.
Trương nãi nãi phát kẹo khắp đại viện xong, liền nói với Kỷ Hiểu Nguyệt: "Nhà Kỷ Đại Hải không cho ta mở cửa, ta liền mỗi ngày đi, một ngày đi hai lần. Kẹo này ta nhất định phải phát cho nhà bọn họ. Để cho bọn họ xem cho kỹ con gái ruột gả tốt thế nào, sau này đạp lên đầu bọn họ."
Kỷ Hiểu Nguyệt trong lòng ấm áp, cười nói với Trương nãi nãi: "Trương nãi nãi, cảm ơn ngài."
Trương lão thái nói với Kỷ Hiểu Nguyệt: "Ta chính là không quen nhìn bất công ở nhân gian. Kỷ Đại Hải cả nhà trước kia đem thể diện treo ngoài miệng, bọn họ làm những chuyện kia không phải là người coi trọng thể diện có thể làm ra."
Kỷ Hiểu Nguyệt cười cười, không bàn luận các loại hành động ghê tởm của một nhà Kỷ Đại Hải.
...
Kỷ Hiểu Nguyệt thu xếp ổn thỏa cho hai đứa nhỏ, liền đi một chuyến đến đại viện mà cậu mợ thuê.
Mặc dù nàng gả đi, Trương nãi nãi vẫn sẽ giúp nàng chăm sóc hai đứa nhỏ, Phó Lập Nghiệp mỗi tháng đều trả tiền. Cho nên Kỷ Hiểu Nguyệt không cần ở nhà trông con.
Nàng đến đại viện, Vương Quế Hoa cùng Tôn Đại Hoa vừa lúc ở trong viện thu dọn.
Vương Quế Hoa thấy Kỷ Hiểu Nguyệt sớm như vậy đã đến đây, kinh ngạc nói: "Xảy ra chuyện gì? Sao con sớm như vậy đã tới đây? Vợ chồng son các con, không ngủ thêm một lát à?"
Vương Quế Hoa còn muốn nói tiểu phu thê tân hôn, không phải nên ân ái mặn nồng một chút sao?
Nhưng những lời này thật sự là không nói nên lời, đánh giá Kỷ Hiểu Nguyệt, cũng nhìn không ra vẻ ngọt ngào tân hôn.
Bà cũng là người từng trải, vợ chồng son tân hôn dáng vẻ thế nào bà đều biết rõ.
Bà nhìn chằm chằm Kỷ Hiểu Nguyệt, đột nhiên hỏi một câu: "Có phải Phó Lập Nghiệp đối xử với con không tốt không?"
Kỷ Hiểu Nguyệt sững sờ, lắc đầu: "Tốt lắm mà?"
Vương Quế Hoa lại nhìn chằm chằm Kỷ Hiểu Nguyệt, thấp giọng hỏi: "Đó là hắn không được?"
Kỷ Hiểu Nguyệt nghe nói như thế, kinh ngạc ngẩng đầu: "A?"
Vương Quế Hoa nhìn dáng vẻ Kỷ Hiểu Nguyệt, đột nhiên lộ ra vẻ mặt nhìn thấu chân tướng, bừng tỉnh đại ngộ: "Hắn thật sự không được?"
Kỷ Hiểu Nguyệt ngượng ngùng nói: "Con cũng không biết, tối qua chúng con không có phát sinh chuyện gì cả. Thân thể hắn hẳn là không có vấn đề."
Vương Quế Hoa vừa nghe lời này, vỗ đùi: "Emma, quả nhiên là không được, không thì một cô vợ xinh đẹp như hoa như ngọc nằm bên cạnh, làm sao có thể không đụng đây."
Bà nói, vẻ mặt nghiêm túc: "Chuyện này là thế nào! Ta nói điều kiện tốt như vậy, sao đến 28 tuổi còn không tìm vợ, hóa ra là thân thể có vấn đề."
Kỷ Hiểu Nguyệt nhanh chóng ngăn cản Vương Quế Hoa: "Mợ, con cảm thấy có thể không phải như mợ nghĩ. Chính là tối qua, tối qua... Quá mệt mỏi."
Vương Quế Hoa nghe lời này, càng buồn: "Hiểu Nguyệt, con yên tâm, ta đi làm điểm phương thuốc cổ truyền, ta thấy Phó Lập Nghiệp cũng không giống dáng vẻ thân thể yếu ớt, bồi bổ hẳn là vẫn có thể bồi bổ được. Hiểu Nguyệt, con yên tâm việc này mợ giúp con giải quyết. Con còn trẻ, loại sự tình này không tiện nói ra, cứ giao cho mợ."
Kỷ Hiểu Nguyệt muốn nói với mợ không cần, người đã bị Tôn Đại Hoa lôi đi: "Hiểu Nguyệt, con qua đây, ta có chút chuyện muốn nói với con."
Bạn cần đăng nhập để bình luận