Ta, Vững Vàng Kim Ô, Chỉ Muốn Cưới Vợ Sinh Hoạt !

Chương 9:

Chương 9: Thời gian tựa thoi đưa, chớp mắt trôi qua. Tại trước cửa Tử Tiêu Cung, có không ít tu sĩ lui tới, thời gian cũng nhanh chóng đến gần thời điểm Thánh nhân định ra bắt đầu giảng đạo. Một hồi, Hạo Thiên – đạo đồng buồn ngủ của Đạo Tổ, vẫn đứng tại trước cửa Tử Tiêu Cung, đột nhiên tỉnh táo lại. Sau đó, y nghiêm mặt nói: “Thời hạn vạn năm đã đến, lão gia sắp khai giảng đại đạo, mời các vị đạo hữu vào Tử Tiêu Cung!”. Nghe Hạo Thiên nói xong, tất cả tu sĩ ở đây đều hăm hở đứng dậy, ánh mắt rực sáng nhìn về phía cánh cửa lớn của Tử Tiêu Cung đang từ từ mở ra. Phù Quang cũng không ngoại lệ. Đây chính là cơ duyên Thánh nhân khai giảng đại đạo! Hắn xuyên không đến Hồng Hoang — không những không có hệ thống gì, mà còn ở mức độ nhất định gánh vác vận mệnh của Đế Tuấn và Thái Nhất trước kia! Hơi bất cẩn liền có khả năng bước đi sai lầm. Không phải Phù Quang không nắm chắc cơ hội, cố gắng tăng lên tu vi, sau đó cẩn trọng từ lời nói đến việc làm, thận trọng từng bước đi con đường của mình, mà là sợ sẽ đi vào con đường tương tự! Nói như vậy, coi như thật là uổng công! “Bất quá, có một vấn đề…” Vừa chờ đại môn Tử Tiêu Cung hoàn toàn mở ra, Phù Quang vừa có chút bất ngờ nhìn về phía trước cửa Tử Tiêu Cung, chỉ có một mình đạo đồng Hạo Thiên. Trong lòng kinh nghi không dứt: “Đạo Tổ chỉ có một đạo đồng Hạo Thiên… Vậy Dao Trì đâu?”. Dao Trì đi đâu rồi? Theo quỹ tích ban đầu, người cùng Hạo Thiên sau này trở thành chủ nhân thiên đình, còn có một người nữa là Dao Trì Vương Mẫu mới đúng. Nhưng lúc này đây, trước cửa Tử Tiêu Cung căn bản không có đạo nữ Dao Trì này! “Lẽ nào…” Ánh mắt hơi híp lại, Phù Quang liếc nhìn đám nữ tiên Đại La, một vị nữ tiên Đại La ung dung hoa quý — Tây Vương Mẫu. Vị nữ Đại La này, tuy kinh lịch những thăng trầm nhưng cũng là một người đồng thọ cùng trời đất, cùng thời cùng thế tồn tại siêu may mắn! Càng quan trọng hơn là, Tây Vương Mẫu trong truyền thuyết thần thoại, chính là có rất nhiều tên gọi khác như “Vương Mẫu”, “Dao Trì lão mẫu”, “Dao Trì Kim mẫu”, “Vương Mẫu nương nương”… Hiện tại đạo tràng của nàng càng là ở Tây Côn Lôn, tiên cảnh Dao Trì! Nếu tương lai Vương Mẫu thiên đình thật sự là đạo nữ của Đạo Tổ, thì không lẽ Đạo Tổ không biết đến Tây Vương Mẫu là nhân vật số một, cũng không biết đạo trường của nàng có biệt danh là “Dao Trì” hay sao? Đạo Tổ không thể nào thấp kém đến vậy được. Cho nên, sự thật chỉ có một, Hạo Thiên là đạo đồng của Đạo Tổ, điều này không sai. Nhưng Vương Mẫu nương nương lại không phải, nàng chân thân hẳn là Tây Vương Mẫu - một trong ba nghìn vị khách trong Tử Tiêu cung, cũng là người đứng đầu các nữ tiên, tiên đình chi mẫu mới đúng! Chuyện này cũng bình thường thôi, thiên đình dù sao cũng là nơi thiên đạo quản lý trật tự của Hồng Hoang, Đạo Tổ người hợp tác chỉ cho Hạo Thiên vào đã là cực hạn rồi. Còn một nửa kia, chắc chắn không thể do ông quyết định. Tây Vương Mẫu có lẽ là người quản lý thiên đình đầu tiên mà thiên đạo tương đối vừa ý! Dù sao, nàng tu chính là thuần âm đại đạo, cùng với thiên phạt chi đạo, tương đối phù hợp trở thành người quản lý thiên đình đầu tiên. Nghĩ vậy, Phù Quang liền hiểu ra vì sao đạo đồng của Đạo Tổ chỉ có Hạo Thiên một người. Suy nghĩ tựa ánh chớp, chớp mắt mà thôi. “Bịch!” Không lâu sau, cửa lớn của Tử Tiêu Cung vốn đóng chặt hoàn toàn mở ra. Các tu sĩ đông đảo đến nghe đạo đều bước nhanh vào Tử Tiêu Cung. Không ai thi triển thủ đoạn thần thông, cũng không có xô đẩy xảy ra. Dù sao đi vào Tử Tiêu Cung, tức là đi vào lớp học do Thánh nhân sắp đặt, bọn họ, đám học sinh này, ai còn dám làm càn chứ? “Bồ đoàn thiên đạo.” Vừa vào Tử Tiêu Cung, Phù Quang cũng giống mọi người, đều nhìn thấy sáu cái bồ đoàn thiên đạo ở phía trước. Có điều, so với những người đang kích động, Phù Quang rất tỉnh táo. Sáu cái bồ đoàn đó đã sớm có định số! Ba cái phía trước được thiên đạo khâm định sẽ là Bàn Cổ tam thanh. Bọn họ do nguyên thần của Bàn Cổ biến thành, mở ra trời đất Hồng Hoang có công đức to lớn, nhất định có ba vị chính quả thiên đạo Thánh nhân rơi vào người họ. Cái bồ đoàn thứ tư liên quan đến sự ra đời của nhân tộc, thức tỉnh ý chí nhân đạo, cũng nhất định sẽ là Nữ Oa - người tạo hóa đại đạo đứng đầu thiên địa Hồng Hoang bây giờ. Về phần hai vị trí còn lại… Có lẽ có thể tranh một chuyến! Nhưng Phù Quang không dám chắc hai vị trí đó có phải Thánh nhân dùng để hoàn lại nhân quả những trận đại chiến trước đây, gây nên những vết nứt trên đại địa phương Tây hay không. Nếu không phải thì hắn ngồi lên không có vấn đề gì, nếu đúng, thì hắn ngồi vào coi như phá hỏng sắp xếp của Thánh nhân, chắc chắn sẽ bị nhắm đến. Hơi do dự một chút, Phù Quang lựa chọn từ bỏ. Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất! Nghĩ tới việc ngồi lên vị trí của Hồng Vân, có kết cục thê thảm cỡ nào. Phù Quang liền đối với hai vị trí còn lại đó, không có chút hứng thú gì. Bất kể là đã được định sẵn hay chưa thì cũng đã xác định xem như cục diện xấu nhất. Cho nên, trong mắt Phù Quang, sáu cái bồ đoàn thiên đạo đó đều mẹ nó là đồ đã được định sẵn, căn bản không thể chạm vào! Nên lấy hay nên bỏ, lúc nào nên lấy, lúc nào nên bỏ, đều là một loại đại trí tuệ! Từ bỏ ý định về sáu bồ đoàn thiên đạo, Phù Quang lập tức cảm nhận được một tia khí cơ dẫn dắt. Hắn theo khí cơ, rất nhanh tìm được một chiếc bồ đoàn cổ xưa ở phía trước vị trí đó. Sau đó vui vẻ ngồi lên! Giờ khắc này, ngồi lên chiếc bồ đoàn lưu chuyển đạo vận mặt trời đại đạo, hoàn mỹ phù hợp với đại đạo mặt trời mà hắn chủ tu, Phù Quang lộ ra nụ cười hài lòng. Trong lòng không khỏi cảm khái: “Đại đạo ba nghìn, trăm sông đổ về một biển!” “Cái chói mắt nhất chưa hẳn đã là tốt nhất!” “Chỉ có phù hợp với bản thân mới là tốt nhất!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận