Ta, Vững Vàng Kim Ô, Chỉ Muốn Cưới Vợ Sinh Hoạt !

Chương 76:

Chương 76: Không lâu sau. Ba người cùng nhau đến tinh không. Phù Quang nhìn về phía hai chị em Hi Hòa và Thường Hi: "Muốn đến Kim Ô Cung ngồi một chút hay là về Nguyệt Thần Cung bế quan trước?" Với quan hệ thân thiết bây giờ của bọn họ cũng không cần khách sáo. Cho nên, hỏi thẳng là được.
Hơi trầm ngâm một chút. Hi Hòa quyết định: "Về bế quan trước đi!" "Năm lần nghe luận đạo, có chút thu hoạch, trước đây mơ hồ nghe đạo cũng có chút lĩnh hội, vừa vặn trở về bế quan một phen!" "Mặt khác còn là —" Giọng nói dừng lại một chút. Hi Hòa đôi mắt đẹp nhìn Phù Quang, mở miệng nói: "Thực lực của ngươi quá sâu không lường được, nếu tỷ muội ta không cố gắng, e là không theo kịp bước chân của ngươi!"
Nghe vậy sửng sốt. Phù Quang có chút bất ngờ nhìn thần sắc chăm chú của Hi Hòa, và Thường Hi không nói lời nào. Tuyệt đối không nghĩ đến — Thực lực của mình vậy mà lại mang đến cho hai chị em hoa này áp lực lớn như vậy? Điều này ít nhiều gì có chút ngoài dự liệu!
Đương nhiên. Phù Quang cũng không sẽ phá cảnh nói mấy lời như "các ngươi không cần cố gắng, có ta đứng phía trước" các kiểu. Dù cả hai bên đều hiểu ý nhau, nhưng với các đại thần thông giả trong hồng hoang mà nói, tu đạo mới là sự theo đuổi căn bản của bản thân. Đối với ý nghĩ của Hi Hòa và Thường Hi. Phù Quang nhẹ nhàng gật đầu: "Vậy chúc các ngươi lần bế quan này có thể thuận lợi xông quan, lại trảm thêm một thi!"
Bây giờ hai tỷ muội Hi Hòa và Thường Hi, đều là Chuẩn Thánh trảm nhị thi, nếu lại trảm thêm một thi thì chính là Chuẩn Thánh trảm tam thi. Đến lúc đó, dù cảnh giới không đột phá, sức chiến đấu cũng tuyệt đối mạnh hơn bây giờ. "Cảm ơn lời chúc của ngươi."
Hi Hòa trên mặt lộ ra ý cười, nói lời cảm tạ Phù Quang xong. Hai chị em liền hóa thành hai đạo ánh trăng, hướng thẳng về phía thái âm tinh mà đi. Sau khi dừng lại một chút ở chỗ cũ. Phù Quang phóng ra một bước, xuất hiện trước mặt một không gian thông đạo, dễ dàng đi vào trong đó.
Sau một lát. Phù Quang đã trở lại Kim Ô Cung. Trong đình viện phù tang. Vừa mới ngồi xuống, Phù Quang cũng không đợi lâu, tùy tùng bốn hoa tiên Xuân Lan lại tới. Một mực cung kính hành lễ với Phù Quang: "Lão gia, ngài đã về."
Ngẩng đầu. Phù Quang liếc mắt nhìn Xuân Lan đã kết thành đạo quả Thái Ất Kim Tiên. Hài lòng gật đầu: "Kết quả đạo quả Thái Ất Kim Tiên, coi như không tệ!" "Từ từ rồi đến, tích lũy từng chút một, bản tọa rất chờ mong đến ngày các ngươi chứng được đạo quả Đại La!" Nghe vậy. Trên mặt Xuân Lan lộ ra vẻ vui mừng: "Nhất định không phụ lòng lão gia kỳ vọng!"
Khoát tay áo. Phù Quang bảo Xuân Lan lui xuống: "Ngươi lui xuống trước đi!" "Bản tọa nghỉ ngơi lát nữa cũng muốn đi bế quan." "Trong cung sự tình, hết thảy cứ như cũ là được." Nghe phân phó. Xuân Lan cúi người hành lễ xong, liền một mực cung kính lui xuống.
Phù Quang tiện tay vung lên, một đĩa hạt dưa, một bàn đậu phộng, một phần tiên nhưỡng đã bày lên trước tiên bàn. Vừa thưởng thức mấy thứ này. Phù Quang vừa vuốt lại kế hoạch và sắp xếp tiếp theo trong lòng: "Chuyện Vu tộc, chuyện tứ hải bát hoang, chuyện tiên đình các loại, tạm thời không cần để ý!" "Giờ phút này —" "Quan trọng nhất chính là để cảnh giới Hỗn Nguyên Kim Tiên của ta viên mãn!"
Bây giờ, đạo quả Hỗn Nguyên Kim Tiên của Phù Quang đã gần đến viên mãn — Chỉ cần chuyển đổi một cái, chính là cảnh giới Chuẩn Thánh viên mãn! Một phần thực lực vượt xa ba ngàn khách, đồng thời chân chính trên ý nghĩa đứng ở vị trí thứ nhất dưới Thánh nhân, chính là căn cứ Phù Quang có can đảm hơi bốc lên chút xíu nguy hiểm. Nếu không có thực lực như vậy — Hắn sẽ so với hiện tại cẩn thận hơn một chút!
Chỉ thiếu chút nữa là có thể viên mãn đạo quả Hỗn Nguyên Kim Tiên, Phù Quang tự tin có thể hoàn thành trong lúc bế quan sau đó. Còn về chuyện sau khi viên mãn đạo quả Hỗn Nguyên Kim Tiên rồi sẽ đi tiếp thế nào, chính Phù Quang cũng chưa thăm dò rõ ràng! Vì hồng hoang rộng lớn như vậy, từ xưa đến nay có vô số cường giả, ngoài vị tổ mi đã trốn xa hỗn độn không biết tung tích, bao gồm cả Thánh nhân cũng không biết con đường sau khi Hỗn Nguyên Kim Tiên viên mãn phải đi thế nào.
Dù sao Thánh nhân tuy chứng được đạo quả Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên. Nhưng người ta đi là con đường tự khai mở, là con đường Chuẩn Thánh trảm tam thi! Cũng không phải con đường Hỗn Nguyên Kim Tiên. Cho nên sau khi viên mãn, đường lui của Hỗn Nguyên Kim Tiên phải đi thế nào thì cần Phù Quang tự mình đi lĩnh hội, tổng kết.
"Ngoài ra —" Uống một ngụm rượu nguyệt quế xong, Phù Quang khoát tay. Trực tiếp lấy ra ba kiện pháp bảo vừa mới có được: "Phải nhanh chóng luyện hóa ba kiện pháp bảo này." "Nhất là Thí Thần Thương —" "Luyện hóa xong cái đồ chơi này, trong lúc giao đấu sau này có thể dùng để đối phó một hai gia hỏa làm ta khó chịu." "Sau đó —" "Dùng trảm tiên hồ lô, hỗn độn hồ lô tu bổ lại, trở về phẩm giai tiên thiên chí bảo thì lại giao chiến, sẽ lại âm đến ... khụ khụ khụ, để các vị đạo hữu mở mang kiến thức một chút xem cái gì là kinh hỉ!"
Thử nghĩ một chút — Khi đối thủ đều cho rằng Thí Thần Thương trong tay Phù Quang vẫn chỉ là cực phẩm tiên thiên linh bảo, lúc hắn lấy ra lần nữa thì nó đã trở thành tiên thiên chí bảo. Sự ngạc nhiên này, đúng là quá bất ngờ! Đương nhiên. Trước khi gặp đối thủ đáng giá, có thể Phù Quang không dùng Thí Thần Thương, hắn cũng cố gắng hết sức không vận dụng. Ít nhất, trong đám người có ân oán với Phù Quang giai đoạn này — Không có ai đáng để hắn tế ra Thí Thần Thương cả!
Ông! Một đạo mông lung tử quang, hồng mông tử khí Phù Quang lấy được bị hắn lấy ra khỏi cơ thể mình. Tùy ý thả lỏng trói buộc với hồng mông tử khí — Cái đồ chơi này giống như dính lên người hắn vậy, vừa thả ra đã cọ xát tới chỗ hắn! Phù Quang tin chắc dù có ném đạo hồng mông tử khí này ra khỏi thái dương tinh, nó vẫn sẽ trở lại bên cạnh hắn thôi. "Luyện hóa hồng mông tử khí, tạm thời không cần nóng vội."
Ngón tay không ngừng đùa hồng mông tử khí. Phù Quang trầm ngâm nói: "Nếu ta đạt tới đạo quả Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, hồng mông tử khí sẽ luyện hóa ngay được, tiến tới hái được Thánh nhân chính quả." "Nếu cuối cùng ta vẫn cần công đức chứng đạo thì khi công đức thiên đạo quán thể, nó cũng sẽ giúp ta trong nháy mắt luyện hóa hồng mông tử khí." "Cho nên —" "Đặt tâm tư vào việc lĩnh hội, luyện hóa đạo hồng mông tử khí này, ngược lại là hành vi bỏ gốc lấy ngọn!"
Khác với việc tam thanh, Nữ Oa, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề vừa cầm hồng mông tử khí về đã nghĩ luyện hóa, lĩnh hội hay Hồng Vân trong năm lần luận đạo lúc này, Phù Quang căn bản không có dự định tận tâm tận lực luyện hóa hồng mông tử khí. Không phải vì cái gì khác, cái đồ chơi này — Chỉ cần hắn chứng đạo được là sẽ luyện hóa được, không cần lãng phí thời gian và tinh lực hiện tại đi luyện hóa! Nếu hắn không chứng đạo được, có luyện hóa cũng không dùng được, cũng không cần thiết phí thời gian vào hồng mông tử khí.
Ngoài ra, Phù Quang còn có một nhiệm vụ cần hết sức hoàn thành — Luyện hóa hỗn độn chuông! Bây giờ các cường giả đỉnh cấp hồng hoang, sau khi trải qua cơ duyên phân bảo sơn, ngoại trừ số ít quỷ xui xẻo thì ai ai tay cũng có ít nhất một món linh bảo. Vốn Phù Quang đã thấy có đủ linh bảo, bây giờ cảm giác không đủ rồi. Cho nên, vẫn cần mau chóng luyện hóa triệt để hỗn độn chuông mới được — Chỉ có hoàn toàn luyện hóa chí bảo thì dùng mới yên tâm nhất!
PS: Người nhà qua đời, hôm nay chỉ có hai chương, xin lỗi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận