Ta, Vững Vàng Kim Ô, Chỉ Muốn Cưới Vợ Sinh Hoạt !

Chương 226: Phục Hi: Đừng trách là không nói trước cũng!

Chương 226: Phục Hi: Đừng trách ta không báo trước!
Giờ phút này, ở bên ngoài bờ biển Đông Hải – sát khí ngập trời, Đế Giang đối diện với đám đại thần thông giả của Thiên Đình, vô số thiên tướng, vô số thiên binh hợp thành đại trận, gầm thét giận dữ. Đối mặt với Đế Giang sát khí đằng đằng, một tay cầm bút, một tay kết ấn, Phục Hi uy thế không hề kém cạnh, không hề tỏ ra yếu thế.
Hắn lên tiếng cảnh cáo: “Tổ Vu Đế Giang.”
“Năm xưa - ”
“Bệ hạ lập thệ với Hồng Hoang thiên địa, chúng sinh đều giữ mái vòm Cửu Tiêu, không phải thiên địa gặp nạn, chúng sinh cầu khẩn thì không xuống trần!”
“Ngươi cần gì phải gào thét ở đây?”
“Nếu bệ hạ ở đây –”
“Lại há để các ngươi Vu tộc tàn sát chúng sinh, ngươi lấy đâu ra dũng khí dám ở đây làm càn!”
Nghe Phục Hi nói những lời chính nghĩa đó, Đế Giang vốn đã nhận định Thiên Đế tính kế chúng sinh, cũng tính kế mười hai Tổ Vu cùng binh sĩ Vu tộc của bọn hắn, hắn không thèm để ý đến những lời này. Hắn cười phá lên: “Ha ha ha –”
“Bọn tạp nham Thiên Đình, mồm mép dẻo quẹo.”
“Chỉ cho phép chủ tử của ngươi tính kế mười hai Tổ Vu và binh sĩ Vu tộc của ta, còn không cho phép bản Tổ Vu lên tiếng sao?”
“Thiên Đình các ngươi, uy phong lớn thật đấy!”
Nhìn Đế Giang sắp nổi điên lên, Phục Hi thở dài một hơi. Lắc đầu nói: “Thôi đi.”
“Các ngươi Tổ Vu từ trước đến nay chỉ biết ý mình, xưa nay không chịu nghe người khác nói đạo lý, lại càng không tuân theo lẽ phải công bằng!”
“Bản tướng lười tranh cãi với Tổ Vu Đế Giang.”
“Có lẽ với tính tình và trí tuệ của Tổ Vu Đế Giang thì cũng không hiểu được đạo lý mà bản tướng muốn nói.”
“Bản tướng ở đây, chỉ có một câu muốn gửi đến Tổ Vu Đế Giang –”
“Các ngươi cũng quậy đủ rồi.”
“Cứ thế mà đi, sẽ không ai bị thương!”
“Đừng trách ta không báo trước!”
Lời Phục Hi vừa dứt.
Ầm ầm –
Sát khí hung hãn trên người Đế Giang bùng nổ. Sát khí cuồn cuộn khiến cả đất trời tối sầm. Hắn tức giận gào lên: “Ngươi mẹ nó coi thường ai?”
“Cho bản Tổ Vu chết!”
Vừa gầm xong. Đế Giang giận dữ ra tay, cả người lao thẳng về phía Phục Hi. Sát khí hung tợn quanh thân như mực đậm rơi vào giấy, cuồng bạo lan ra, chiếm giữ khắp thiên địa, biến thiên địa thành một vùng ác địa.
Phục Hi thực sự quá đáng, quá khinh người –
Cái gì mà Đế Giang hắn không hiểu đạo lý? Còn lấy lời muội muội của hắn từng cảnh cáo Tiên Đình để cảnh cáo Đế Giang hắn? Quả là sỉ nhục! Đơn giản là quá sỉ nhục a!
Dù sao, chiến ý ngập trời, khí huyết cuồn cuộn của Đế Giang, không thể chịu được sự vũ nhục của Phục Hi như vậy.
Vừa ra tay. Chính là một thế công kinh khủng long trời lở đất, Đế Giang dẫn theo vô số chiến sĩ Vu tộc, trực tiếp xông vào trận chiến.
Thấy Đế Giang hành động. Sắc mặt Phục Hi hết sức nghiêm túc: “Chúng tiên giúp ta!”
Đơn đấu với Đế Giang? Chắc chắn không thể nào. Thắng thua chưa nói. Đây là chỗ nào? Chiến trường! Ở trên chiến trường sinh tử, ai còn rảnh mà solo với ngươi chứ? Có thể đánh hội đồng thì cứ việc mà đánh hội đồng!
Ầm ầm –
Hai bên lập tức giao chiến, một đám Chân Quân đại thần thông giả, dẫn theo thiên tướng, thiên binh nghênh đón đại quân Vu tộc. Còn Phục Hi dẫn một đám cường giả kết trận, nhắm vào Đế Giang mà giết tới, tiến hành đánh hội đồng.
Trận chiến vừa mới bắt đầu. Đế Giang đã rơi vào thế yếu –
Rốt cuộc thì thời gian cũng thay đổi, hiện tại đã không còn giống như xưa.
Hoàn toàn chính xác. Đế Giang rất mạnh –
Tiên Thiên Linh Bảo khó tổn thương nhục thân bất hoại. Tuỳ ý liền có thể làm hư hao Linh Bảo, làm bị thương nguyên thần bằng khí huyết sát phạt đáng sợ. Thủ đoạn không gian đại đạo quỷ dị khó phòng. Các loại lực lượng hợp lại, sức chiến đấu của Đế Giang có thể nói là khủng bố.
Nhưng vấn đề là –
Từ khi bái nhập dưới trướng Thiên Đế. Phục Hi và các đại thần thông giả, muốn tài nguyên có tài nguyên, muốn danh sư chỉ điểm có Thiên Đế đích thân giảng đạo, truyền dạy, giải đáp thắc mắc. Dù cảnh giới có vẻ không thay đổi bao nhiêu, nhưng thực lực của họ đã sớm phát triển một cách vượt bậc.
Huống chi, trong tình hình biết rõ mười hai Tổ Vu và Vu tộc là đại địch –
Phục Hi và các đại thần thông giả của Thiên Đình đã nghiên cứu kỹ cách đối phó với mười hai Tổ Vu và Vu tộc.
Cả hai bên đều mạnh lên. Một bên thì thủ đoạn và kiến thức vẫn chỉ có vậy, chỉ là trở nên đáng sợ hơn. Còn bên kia, không những mạnh lên rất nhiều, mà thủ đoạn và kiến thức cũng tăng lên đáng kể, còn được huấn luyện một cách bài bản.
Bây giờ lại còn trực tiếp đánh hội đồng –
Nếu mà vẫn đánh ngang tay được thì Phục Hi và các đại thần thông giả của Thiên Đình có thể trực tiếp trở về biển chân linh luôn được rồi.
Chiến đấu vừa mới bắt đầu. Đế Giang rơi vào thế yếu, trên người cũng đã bị đánh bị thương không ít. Từ trước đến nay vẫn luôn thích đánh hội đồng, lần đầu tiên bị người đánh hội đồng. Giờ phút này, Đế Giang trong lòng cực kỳ uất ức, liên tục gầm thét: “Vô sỉ!”
“Hèn hạ!”
“Đông người hiếp ít, tính là anh hùng gì!”
“Bọn tạp nham Thiên Đình, hèn hạ vô sỉ!”
“…”
Trong lúc chửi bới. Đế Giang thực ra cũng rất kinh hãi –
Đám đại thần thông giả của Thiên Đình này, đều trở nên mạnh đến vậy sao!
Nếu là trước kia, Phục Hi vây công, Đế Giang căn bản không để vào mắt!
Nhục thân bất bại. Trời sinh đã có loại thủ đoạn đại đạo. Sát khí đáng sợ có thể làm tổn thương Linh Bảo của tu sĩ, tổn thương nguyên thần. Với những thủ đoạn này, khi mười hai Tổ Vu đối mặt với bất kỳ tu sĩ nguyên thần nào, đều dễ dàng giành chiến thắng!
Nhưng bây giờ thì khác –
Phục Hi và các tiên của Thiên Đình đều đã tiến xa trên đại đạo của mình, trong tay lại còn có Linh Bảo chuyên đối phó với sát khí, khiến cho thủ đoạn của hắn bị giảm đi rất nhiều.
Lại không địch lại đám tiên của Thiên Đình.
Ngay lúc đại chiến nổ ra, Đế Giang rơi vào thế yếu, bị thương không lâu.
Ầm ầm –
Ầm ầm –
Ầm ầm –

Từng bóng hình đỉnh thiên lập địa, từ các phương hướng của thiên địa, với tốc độ cực nhanh xông tới. Cùng lúc đó, tiếng gầm thét hung ác cũng truyền đến: “Bọn tạp nham Thiên Đình, dám đánh ca ca của ta bị thương, muốn chết!”
“Ca ca đừng sợ, đệ đệ đến đây!”
“Giết chết chúng nó!”
“Giết!”
“Vu!”
“…”
Mười một Tổ Vu còn lại gầm lên giận dữ. Từng người đến tiếp ứng –
Ầm ầm!
Tổ Vu đến, dẫn động sát khí mênh mông khủng bố càng thêm đáng sợ, tụ về phía bờ biển Đông Hải.
Thiên khung mờ mịt sát khí tràn xuống, đại địa cuồn cuộn trọc khí bốc lên.
Chiến trường –
Trong nháy mắt đã trở nên đáng sợ như lượng kiếp vô lượng giáng lâm.
Giờ phút này, những tu sĩ Hồng Hoang quan sát trận chiến này, từng người một sắc mặt đều trở nên ngưng trọng.
Dù bọn họ đều biết Thiên Đình và Vu tộc, hai bá chủ của lượng kiếp, rất mạnh, một khi đại chiến chắc chắn sẽ rất đáng sợ.
Nhưng mức độ kinh khủng của chiến trường lúc này –
Vẫn vượt quá sức tưởng tượng của đám tu sĩ!
Cùng với sự xuất hiện của các Tổ Vu. Áp lực mà Phục Hi và các tiên của Thiên Đình phải chịu tăng lên nhanh chóng. Lần đầu tiên phải đối mặt với áp lực khủng bố khi mười hai Tổ Vu tề tụ –
Dù mười hai Tổ Vu còn chưa thi triển đại trận Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát, cũng khiến Phục Hi và các tiên của Thiên Đình cắn răng chịu đựng, có phần không nổi.
Lúc này, Phục Hi và các tiên của Thiên Đình cuối cùng đã hiểu rõ chủ tử của mình. Vị Thiên Đế chí cao vô thượng, chí nhân chí thiện kia, là vĩ đại đến nhường nào.
Năm đó –
Thiên Đế một mình trấn áp mười hai Tổ Vu triệu hồi chân thân Bàn Cổ, đồng thời phá hủy sự tồn tại của chân thân Bàn Cổ của bọn họ!
Chỉ là, Phục Hi và các tiên của Thiên Đình không hề sợ hãi –
Mười hai Tổ Vu có nhau hỗ trợ, thì bọn họ, các tiên của Thiên Đình cũng có viện binh!
Bên kia, các Tổ Vu còn lại vừa đến gần bờ biển Đông Hải, thấy sắp xông vào đại chiến.
Đột nhiên –
Ông!
Một đạo lại một đạo tiên quang mênh mông, trực tiếp phá tan sát khí lượng kiếp bao phủ khắp nơi, hóa giải trọc khí trên mặt đất.
Đông –
Đông –
Đông –

Trên Cửu Tiêu, truyền đến tiếng trống trận vang vọng khắp nơi.
Ngay sau đó, từng đại thần thông giả của Thiên Đình, bước ra khỏi thiên môn, đạp trên tiên quang, trong nháy mắt đã hạ xuống chiến trường bên bờ biển Đông Hải.
Đều là những khuôn mặt quen thuộc –
Tiên Quân Hồng Vân và Trấn Nguyên Tử từ biển máu vô tận đến lần nữa liên thủ. Tinh Hồng Hỏa Vân trải khắp trời, huyền hoàng chi khí dưới mặt đất. Hồng Vân trên đầu có tán hồn hồ lô, trong tay dẫn theo quải trượng đầu rồng. Từ xa khoá chặt ba Tổ Vu: “Ba vị đạo hữu xin dừng bước!”
“Xin hãy để bần đạo cùng Trấn Nguyên Tử lão huynh, chào hỏi ba vị Tổ Vu một chút!”
Vừa nói xong. Hồng Vân và Trấn Nguyên Tử đồng thời ra tay –
Ông!
Hai Chuẩn Thánh viên mãn đại thần thông giả liên thủ, trực tiếp kéo ba Tổ Vu vào một không gian khác, không để bọn họ đặt chân đến bờ biển Đông Hải.
Ba Tổ Vu bị đưa đi.
Lúc những Tổ Vu còn lại muốn đến cứu viện, các đại thần thông giả còn lại của Thiên Đình đã hạ xuống.
Tây Hoa chí diệu tiên quang chiếu xuống. Sau lưng treo cao Côn Luân kính, Tố Sắc Vân Giới Kỳ hộ thể, hai thanh hung sát bảo kiếm – Nguyên Đồ và A Tị ở bên.
Tây Vương Mẫu đi đến trước mặt Tổ Vu thời gian – Chúc Cửu Âm.
Đưa tay hành lễ: “Thiên Đình chấp pháp Tiên Quân – Tây Vương Mẫu.”
“Hướng đạo hữu –”
“Xin mời chiêu!”
Lời vừa dứt. Tây Vương Mẫu giơ tay lên, dòng sông thời gian trùng trùng điệp điệp trào lên, hướng thẳng Chúc Cửu Âm mà quét tới.
Thấy Tây Vương Mẫu ra chiêu. Khí huyết trên người Chúc Cửu Âm cuồn cuộn, hừ lạnh một tiếng: “Hừ - ”
“Ở trước mặt bản Tổ Vu mà chơi đùa thời gian? Ngươi còn non hai kỷ nguyên!”
Vừa nói xong.
Ông –
Chúc Cửu Âm quanh thân khuấy động lên lực lượng đại đạo thời gian đáng sợ, trực tiếp đối cứng với thủ đoạn của Tây Vương Mẫu.
Ầm ầm –
Hai người va chạm, cùng lúc tiến vào dòng xoáy thời gian, biến mất trong không gian thời gian Hồng Hoang, không biết đang giao chiến ở thời đoạn nào.
Lại một Tổ Vu thực lực cường đại bị đại thần thông giả hàng đầu của Thiên Đình ngăn chặn.
Mười hai Tổ Vu tề tụ lại một lần nữa giảm quân số.
Hơn nữa, điều quan trọng hơn là –
Bị kiềm chế Chúc Cửu Âm, những Tổ Vu khác thậm chí không thể tìm ra vị trí của hắn và Tây Vương Mẫu để giao thủ!
Tình hình này, khiến cho những Tổ Vu còn lại không khỏi biến sắc!
Còn chưa đợi bọn hắn phản ứng.
Ông –
Cùng với một đạo tiên quang rủ xuống, Thiên Đình lại có thêm cường giả gia nhập chiến trường!
Bạn cần đăng nhập để bình luận