Ta, Vững Vàng Kim Ô, Chỉ Muốn Cưới Vợ Sinh Hoạt !

Chương 194: Vu tộc nuôi nhốt vạn tộc!

Chương 194: Vu tộc nuôi nhốt vạn tộc!
Bất Chu Sơn. Bên trong Bàn Cổ Thần Điện ——
Sau khi Đế Giang từ Thiên Đình bình an trở về, mười hai Tổ Vu lại một lần nữa tề tựu, cùng nhau thương nghị chuyện trọng đại. Lúc này, Mười hai Tổ Vu đều ở hình thái đạo thể tiên thiên tụ họp bên cạnh một chiếc bàn tròn. Trên bàn tròn bày biện tùy ý các loại mỹ thực phong phú như tiên nhưỡng, tiên hào, bánh ngọt mà Đế Giang mang từ Tiên Đình về.
Ăn uống không quan trọng. Với khẩu vị của Tổ Vu mà nói, chút đồ ăn này cũng chỉ là gẩy răng mà thôi! Lúc này, mỗi một Tổ Vu đều mắt sáng rỡ, trong tay đều cầm vò rượu có càn khôn chứa bên trong, tương đương với sông biển, uống ừng ực rất sảng khoái! Huyền Minh và Hậu Thổ hai cô nàng thì cầm lấy vò, từng ngụm từng ngụm uống. Tiên nhưỡng cực phẩm, thơm ngon, thoải mái, chứa đầy tiên linh khí, bị hai nàng từng ngụm uống vào bụng. Đồng thời, không ít còn bị tràn ra khóe miệng, từ cổ áo trắng mịn, xương quai xanh chảy xuống, rơi vào khe ngực sâu ít nhất bốn ngón tay. Tư thái tùy ý. Thể hiện rõ bản sắc phóng khoáng của Tổ Vu!
“Đồ ngon nha!”
Uống hết nửa vò, Huyền Minh mặt lộ ra nụ cười vui vẻ: “Cái tên đỡ quang đạo nhân kia không nói đến chuyện khác, nhưng mà sản xuất ra loại tiên tửu này đúng là đồ tốt thật!”
“So với những thứ trước đây từng uống, ngon hơn rất nhiều!”
Hậu Thổ đưa tay lau đi rượu bên khóe miệng, đồng tình gật đầu: “Xem ở phần rượu ngon này, lần tới lão nương sẽ không mắng hắn nữa!”
Một bên, Đế Giang đang ngồi tại vị trí của mình nhìn hai đứa em gái được nuông chiều đến tác oai tác quái, gia đình bạo ngược, ra ngoài lại càng ngang ngược. Khóe miệng hắn giật giật. Không khỏi có chút cảm khái trong lòng—— Ở Thiên Đình vạn tiên cung, Đế Giang hắn đã được mở mang tầm mắt. Trước kia còn cảm thấy hai cô em gái của mình là hai cô em gái tốt nhất thiên hạ hồng hoang này. Nhưng khi nhìn thấy muội muội Nữ Oa của Phục Hi thì sao——Oa Hoàng, hoàng tước siêu phẩm của Thiên Đình. Thành tựu và địa vị của nàng không bàn tới, bọn họ Tổ Vu cũng chẳng quan tâm. Nhưng người ta Nữ Oa, vẻ đẹp, tính tình ôn hòa, khí chất đoan trang, thật sự khiến Đế Giang rất cảm khái. Hơn nữa, Nữ Oa lại rất nghe lời anh trai. Nhìn lại hai tiểu tổ tông nhà mình——Đều là muội muội, nhưng sao khác nhau một trời một vực vậy. Đế Giang cũng có chút ngưỡng mộ Thiên tướng Phục Hi có một cô muội muội tốt như vậy.
Hay là sau này quản hai cái tiểu tổ tông nhà mình chặt hơn một chút?
Vừa nghĩ tới đây, Đế Giang không khỏi liếc nhìn Huyền Minh và Hậu Thổ một chân giẫm lên ghế, một tay cầm vò rượu, tay kia thì giành ăn, gần như sắp vét sạch đồ ăn trên bàn. Hắn lặng lẽ từ bỏ ý nghĩ này. Nếu mà dám quản— Đế Giang dám khẳng định, hắn vừa mới ra tay thì ngay lập tức sẽ ăn đấm của hai cô em gái ngay! Đánh anh trai—— Huyền Minh và Hậu Thổ quá quen rồi!
Lắc đầu. Đế Giang dẹp bỏ ý nghĩ muốn chết về việc quản hai cô em gái của mình. Sắc mặt hắn nghiêm túc lại. Quay đầu nhìn Chúc Cửu Âm bên cạnh: “Lão cửu, thế nào?”
“Từ sách đế viết kia, ngươi xem ra hắn là người thế nào?”
Nghe Đế Giang hỏi thăm, Chúc Cửu Âm vừa mới đọc xong một phần thực đơn liền há to miệng—không biết nên trả lời vấn đề này của Đế Giang như thế nào. Hắn muốn xem thực đơn mà Thiên Đế viết sao? Tuy nói những món ăn ngon trong thực đơn làm hắn thèm nhỏ dãi, nhưng mà ngươi bảo hắn cầm thực đơn để suy tính tính cách của Thiên Đế, thì có thể suy tính ra cái gì? Nói Thiên Đế tham ăn à? Hay nói là Thiên Đế trù nghệ tinh xảo? Hắn thật phục lão đại Đế Giang rồi. Cũng không biết tìm nhiều sách khác mà đọc sao?
Lắc đầu. Chúc Cửu Âm mở miệng nói: “Tạm thời không có cái nhìn gì.”
“Nhưng chúng ta cũng không cần phải gấp gáp như vậy.”
“Giống như Thiên Đế đã nói——”
“Hắn hiện tại tự phong tại thiên, chỉ cần thiên địa không có đại tai kiếp, chúng sinh không oán giận, thì hắn sẽ không bước chân vào Tứ Hải Bát Hoang nửa bước.”
“Thời gian đối với tộc ta mà nói vẫn rất là đủ.”
“Huống chi Thiên Đế còn hứa hẹn sẽ không chủ động gây chiến.”
“Cho nên——”
“Tộc ta tạm thời không có gì phải lo lắng cả!”
Nghe vậy. Đế Giang và những Tổ Vu khác đều đồng tình gật đầu——Những cái khác bọn họ nghĩ mãi không ra, nhưng biết rõ Vu tộc tạm thời không có gì đáng lo cả. Dù sao Thiên Đế đã hứa hẹn sẽ không chủ động gây chiến! Vậy là không sao. Có quân sư kết luận, lại có đại ca mang về lời hứa hẹn của Thiên Đế, một đám Tổ Vu hoàn toàn yên tâm. Sau đó, ăn thì ăn, hát thì hát! Về phần làm sao để có thể đánh bại Thiên Đế, lật đổ Thiên Đình mà mười hai Tổ Vu và Vu tộc không đồng ý kia. Sau này hãy nghĩ đến cũng chưa muộn!
...
Năm tháng thoi đưa. Chỉ trong nháy mắt——Thời gian trôi qua đã là mấy nguyên hội.
Sau khi Thiên Đình chính thức tuyên bố thành lập, các quy tắc, điều luật của Thiên Đình ban hành và chính thức thực thi thì giữa thiên địa đã có nhiều thay đổi.
Thứ nhất, những tu sĩ làm điều ác, nghiệp lực ngập trời, tội ác khó dung thứ nhưng không ai chế tài nay đã bị đấu bộ thiên tướng và thiên binh của Thiên Đình truy bắt, và bị tiêu diệt triệt để. Đối với chúng sinh mà nói, độ an toàn khi sinh sống tại Tứ Hải Bát Hoang đã tăng lên rất nhiều.
Thứ hai, những tổn hại mà các trận đại chiến của cường giả gây ra đối với thiên địa trong mấy lần lượng kiếp trước đây, đang dần được các bộ Tiên Quân tương ứng của Thiên Đình mang theo chúng tiên tu sửa, gọt giũa.
Thứ ba, mười hai Tổ Vu và Vu tộc từ trên xuống dưới đều chọn cách làm ngơ trước những hành động quản lý Tứ Hải Bát Hoang của Thiên Đình. Giữa hai bên, giống như trước kia đều chọn cách tránh né hành động của đối phương.
Thứ tư, càng ngày càng có nhiều tán tu và các chủng tộc nhỏ yếu lựa chọn gia nhập Thiên Đình, nghe theo hiệu lệnh của Thiên Đế, được hưởng gia trì và che chở khí vận của Thiên Đình.
Thứ năm, Vu tộc vừa phát triển lớn mạnh, vừa bắt đầu cướp đoạt tài nguyên mà trước kia bọn họ không thèm để ý tới. Đồng thời, càng ngày càng nhiều cường giả các tộc trong hồng hoang bị bọn họ hủy diệt. Sau đó—
Bọn họ đem các tộc này giam cầm trong lãnh địa của Vu tộc, cấp cho các loại tài nguyên để nuôi dưỡng. Đợi đến khi đủ thời gian sẽ thu hoạch các thành viên tộc đã nuôi lớn. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, dần hình thành một nơi cung cấp thức ăn khá ổn định.
Tình huống này tự nhiên không thể qua mắt những đại thần thông giả trong hồng hoang, cũng như sự dò xét của các đại chủng tộc. Các đại thần thông giả cảm thấy ngạc nhiên trước hành vi nuôi nhốt các tộc hồng hoang làm nguồn cung thức ăn ổn định của Vu tộc, nhưng cũng không mấy để ý. Đằng nào thì kẻ bị nuôi nhốt đâu phải là bọn họ!
Mà các đại chủng tộc hồng hoang lại cảm thấy sợ hãi và uất ức— Nếu bọn họ không nghĩ ra cách gì thì dường như khó tránh khỏi kết cục bị Vu tộc xem như súc vật để nuôi làm thịt! Trong nhất thời, các đại chủng tộc còn cho rằng có thể sống chung hòa bình với Vu tộc đã bắt đầu lo lắng. Với sự kiêu ngạo của bọn họ——Chi bằng dựa vào Thiên Đình, về dưới quyền quản lý của Thiên Đế còn hơn là bị Vu tộc xem như súc vật nuôi nhốt!
...
Lúc này, ở Cửu Tiêu Thiên Đình Thiên Đế Cung—
Giữa Liên Hoa Trì, trong đình, Phù Quang tay cầm một bình ngọc tiên đan, bóp nát thành bột mịn rồi rắc vào trong Liên Hoa Trì để cho những tiên cá chép ăn. Trên bàn đá của đình—Hi Hòa và Nữ Oa đang đánh cờ, Thường Hi thì cầm bút viết! Một bức tranh tĩnh lặng và hài hòa đến lạ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận