Ta, Vững Vàng Kim Ô, Chỉ Muốn Cưới Vợ Sinh Hoạt !

Chương 124: Phượng Tê Sơn đám người ra tay!

Chương 124: Đám người Phượng Tê Sơn ra tay!
Bên trong Phượng Tê Sơn. Phục Hi, người đang chủ trì đại trận, lộ rõ vẻ giận dữ trên mặt. Với những lời nhục mạ của đám đại vu và chiến sĩ Vu tộc kia, bản thân Phục Hi cũng không mấy để tâm. Nhưng việc chúng chửi mắng muội muội của hắn thì lại quá đáng rồi! Chúng nói muội muội hắn xấu xí? Thật nực cười! Trong cái hoàn vũ này, giữa trời đất này, ai mà không biết muội muội của hắn thánh khiết cao nhã, mang vẻ tiên tư vô thượng, là đệ nhất nữ tiên của hồng hoang chứ? Khí thế quanh người cuồn cuộn. Trong mắt Phục Hi, lửa giận và hàn quang lóe lên – Lúc đầu, hắn định đợi Bạch Trạch và những người kia rời đi rồi mới mở đại trận này, sau đó tự mình rời đi luôn. Còn giờ, Phục Hi quyết định sẽ cho đám đại vu và chiến sĩ Vu tộc bên ngoài Phượng Tê Sơn một bài học!
Ở một hướng khác. Bạch Trạch sau khi dẫn người thu thập xong gia sản ở Phượng Tê Sơn, cũng nghe thấy những lời nhục mạ của đám đại vu bên ngoài. Hắn lập tức nhíu mày: “Đồ vô lễ!” Vừa nói. Bạch Trạch quay đầu nhìn Thương Dê, Kế Mông, Khâm Nguyên và những người khác ở sau lưng. Đám người đã đi theo hắn từ thái dương tinh đến Phượng Tê Sơn năm xưa, nay đã sớm đạt tới cảnh giới Chuẩn Thánh trong năm tháng dài đằng đẵng, chỉ là còn chưa trảm thi mà thôi! Sức chiến đấu của cả đám cộng lại, đã cực kỳ cường hoành! Nhìn mọi người. Bạch Trạch trực tiếp mở miệng nói: “Năm xưa - ” “Chúng ta được tiền bối Phù Quang chỉ điểm, đến Phượng Tê Sơn nương tựa Phục Hi Đạo huynh và Nữ Oa Đạo hữu, để được che chở!” “Ân nghĩa này, tuyệt không thể quên!” “Lần này, đám Vu tộc kia ăn nói thô tục, làm nhục Phục Hi Đạo huynh, Nữ Oa Đạo hữu.” “Có thể nhẫn nhịn, nhưng không thể để bị làm nhục!” “Ai không quên ân tình che chở của Phục Hi Đạo huynh và Nữ Oa Đạo hữu thì hãy cùng bần đạo, đi gặp một phen những kẻ Vu tộc kia!”
Vừa dứt lời. Bạch Trạch cũng không nói nhảm nữa, thân hình khẽ động, hóa thành một đạo tiên quang, thẳng tiến đến vị trí của Phục Hi. Thấy Bạch Trạch hành động. Những người khác như Thương Dê và Khâm Nguyên nhìn nhau, trao nhau ánh mắt. Sau đó, nữ tiên Khâm Nguyên xinh đẹp tuyệt trần, khoác lên mình tiên y ngũ sắc, nhẹ nhàng bước đi: “Đi thôi!” “Cùng đi gặp đám đại vu Vu tộc!” “Chúng ta đang thiếu Phục Hi tiền bối, Nữ Oa tiền bối một món nợ nhân quả.” “Lần này đến thái dương tinh, chúng ta nghe lệnh trong cung Phù Quang tiền bối, chắc chắn sau này sẽ còn giao thiệp với những người Vu tộc này.” “Hôm nay không có Tổ Vu nào ở đây - ” “Vừa hay để thử một chút trình độ của đại vu Vu tộc!”
Bước chân dừng lại. Khâm Nguyên quay đầu nhìn mọi người, lại nói tiếp: “Các ngươi đừng quên - ” “Những lời mà Bạch Trạch đạo hữu thường nói với chúng ta!” Vừa nói. Khâm Nguyên cũng hóa thành một đạo thân ảnh, đi về phía Bạch Trạch và Phục Hi. Thương Dê và Kế Mông đều ngẩn người. Sau đó họ nhớ lại những lời Bạch Trạch vẫn thường nói: “Trong đại lượng kiếp này - ” “Vu tộc tàn bạo bất nhân, coi chúng sinh như thức ăn.” “Không biết số trời, không tu đức hạnh.” “Dù cho là hậu duệ của Bàn Cổ, có phúc phận trời đất gia thân, vẫn không thoát khỏi suy vong, thậm chí là diệt vong!” “Nhưng - ” “Người có thể chống lại Tổ Vu và Vu tộc, trả lại cho chúng sinh trời đất một càn khôn tươi sáng, phải là người có đại công đức, thực lực xuất chúng, ý chí kiên cường, có hùng tài vĩ lược, phải được chúng sinh công nhận là đại thần thông giả!” “Giữa trời đất, chỉ có Phù Quang tiền bối mới gánh vác được trọng trách này.” “Và cũng chỉ có Phù Quang tiền bối mới là minh chủ!”
Nghĩ đến những lời này của Bạch Trạch. Mọi người nhớ lại những sự tích liên quan đến tiền bối Phù Quang - Cái thân mang công đức, thực lực cường hãn và vị cách cao quý đó, khiến họ cảm thấy vô cùng kính nể và ngưỡng mộ! Muốn gây dựng sự nghiệp ở chốn hồng hoang này, không phải sống trong uất ức, lo lắng sợ hãi, người họ có thể đi theo, hình như chỉ có tiền bối Phù Quang ở thái dương tinh! Với lại, vốn dĩ bọn họ cũng muốn cùng Bạch Trạch đến Kim Ô cung của Phù Quang tiền bối, ở lại đó nghe lệnh mà! Quan trọng hơn là - Phù Quang tiền bối ra tay rất hào phóng, Bạch Trạch chỉ mới đến thái dương tinh mấy lần đã có được ba món Linh Bảo trảm thi mà Phù Quang tiền bối ban cho! Bây giờ, tên Bạch Trạch này đã có thể ngang hàng với Phục Hi tiền bối, Nữ Oa tiền bối, và Hồ Thành Đạo hữu rồi. Theo quy tắc, những người như họ cũng phải gọi Bạch Trạch một tiếng tiền bối mới phải! Quả thật khiến bọn họ đỏ mắt và ghen tị!
Nghĩ tới đây. Thương Dê và những người khác kiên định hơn, từng người đi theo bóng dáng của Bạch Trạch và Khâm Nguyên. Chỉ là một trận chiến với Vu tộc thôi mà? Đối thủ cũng đâu phải là những Tổ Vu vô địch kia, bọn họ có gì mà phải sợ?
...
Vừa duy trì đại trận, Phục Hi vừa thấy Bạch Trạch đến bên cạnh mình, lại thấy Khâm Nguyên, Thương Dê, Kế Mông và những người khác lần lượt kéo đến, trong nháy mắt liền hiểu ý của bọn họ. Vốn đang khó chịu vì đám Vu tộc mọi rợ đã chửi muội muội hắn là “sửu nữ tiên”, tâm tình hắn cũng dịu lại đôi chút. Cũng không nói nhảm. Phục Hi cười nói: “Đa tạ đạo hữu và các vị tiểu hữu đã tương trợ!”
Nghe vậy. Bạch Trạch mỉm cười: “Chúng ta đã nương nhờ vào sự che chở của Đạo huynh và Nữ Oa Đạo hữu mà trưởng thành, nếu hôm nay chúng ta thấy đạo huynh và Nữ Oa Đạo hữu bị nhục mà vẫn bỏ đi, chẳng phải là vong ân bội nghĩa sao?” “Làm như vậy - ” “Chỉ sợ Phù Quang tiền bối cũng không hài lòng!” “Chỉ là một đám đại vu và một ít chiến sĩ Vu tộc thôi mà?” “Chúng ta cùng nhau, chưa chắc đã sợ bọn chúng!”
Lời Bạch Trạch vừa dứt. Hơn mười vị Chuẩn Thánh đi theo phía sau như Khâm Nguyên, Thương Dê đồng loạt lên tiếng: “Không sai!” “Xin tiền bối mở trận pháp, chúng ta sẽ ra chiến, thử xem chất lượng của đám Vu tộc này như thế nào!” “Gia sản trong Phượng Tê Sơn đã thu thập xong rồi.” “Sau khi đánh xong, chúng ta sẽ trực tiếp đến thái dương tinh!” “Vu tộc ngang ngược đã lâu, cũng nên có người dạy dỗ chúng!” “Đúng là như vậy!” “...” Ý chí chiến đấu của mọi người rất cao, từng người mặt mày hớn hở, mắt sáng như đuốc. Bởi vì, người mang trọng khí, sát tâm tự nổi lên. Những người như Kế Mông, Quỷ Triệt, Cửu Anh vốn không phải là người lương thiện. Sau khi bước vào cảnh giới Chuẩn Thánh, dù chưa trảm thi được, nhưng ai lại không tự cao? Họ đã sớm muốn đại chiến một trận, đại khai sát giới rồi. Giờ phút này, chính là một cơ hội!
Sau khi nhìn mọi người một lượt. Phục Hi không từ chối, gật đầu dặn dò: “Chỉ cần cho bọn chúng một chút giáo huấn, trọng thương là được, chớ có đại khai sát giới!” “Bây giờ đang trong đại lượng kiếp, phạm phải sát nghiệp lớn, sẽ rước phiền phức vào thân.”
Nghe Phục Hi gật đầu. Mọi người đều chăm chú trả lời một tiếng: “Xin tiền bối yên tâm!” Không nói nhảm nữa. Lửa giận lại hiện lên trong mắt Phục Hi, hắn quay đầu nhìn đám đại vu và chiến sĩ Vu tộc đang chửi bới càng lúc càng hăng bên ngoài đại trận tiên thiên. Trên tay hắn, pháp quyết biến hóa.
Ông – Tiên quang đại trận tiên thiên rung lên, sau đó từ từ mở ra. Nhìn thấy đại trận tiên thiên hình con rùa đen kia mở ra. Các đại vu như Tướng Liễu đang chửi hăng say ở bên ngoài đều sáng mắt lên. Hưng phấn gầm lên: “Phục Hi con trai, Nữ Oa sửu nữ đi ra rồi!” “Cùng nhau lên!” “Đánh chết bọn chúng!”
Ầm ầm – Sáu đại vu cùng ra sức, mấy chục vạn chiến sĩ Vu tộc trợ chiến. Vốn đã trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, bọn chúng vừa ra tay liền làm gió nổi mây phun, khí huyết của hung thần quét sạch trời đất, dẫn động sát khí cùng trọc khí hòa vào, hợp lực bộc phát ra một đòn công kích hung thần cực hạn, hướng thẳng về Phượng Tê Sơn. Chỉ có điều, đòn đánh liên thủ của đám đại vu và mấy chục vạn chiến sĩ Vu tộc kia vừa mới đánh ra.
Ông – Bên trong Phượng Tê Sơn. Đột nhiên bay lên vô số tiên quang, hình thành các loại thần thông mạnh mẽ, nghênh đón đòn công kích hung thần kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận