Ta, Vững Vàng Kim Ô, Chỉ Muốn Cưới Vợ Sinh Hoạt !

Chương 174: Hắn nhìn qua chúng sinh!

Trong lòng hắn đã hạ quyết tâm phải dùng thân xác này của mình chống trời về sau. "Hô ——" Phù Quang liền hít sâu một hơi nặng nề. Vẻ mặt hoàn toàn vẫn nghiêm túc trịnh trọng như trước, lễ nghi vẫn đầy đủ như cũ —— Hắn không hề cẩu thả trong những chi tiết này! "Thiên đạo ở trên chứng giám ——" Phù Quang chắp tay làm lễ, cất cao giọng nói: "Lần này bố trí cửu trọng ráng mây thiên khung, khiến cho trọng lượng của thiên khung tăng lên mạnh mẽ." "Phù Quang lo lắng việc thượng thiên tăng trọng sẽ tạo thành áp lực quá lớn lên trụ cột của hồng hoang thiên địa là núi, sợ có nguy cơ gãy thiên trụ, tuyệt địa duy." "Mà Phù Quang là một sinh linh của hoàn vũ, có thể nhận được thiên địa chiếu cố, chính là vạn hạnh, không dám không nghĩ báo đáp." "Vì lẽ đó ——" "Phù Quang tự nguyện dâng ra bốn bộ cựu thân hoàn chỉnh Hỗn Nguyên viên mãn, hóa thành trụ chống trời, ở bốn cực thiên địa, bao quanh Thiên Trụ Bất Chu Sơn mà đứng, hiệp trợ Thiên Trụ chống trời, vĩnh viễn cố định tứ phương thiên địa." "Để thiên địa không xảy ra nguy cơ sụp đổ, để hết thảy chúng sinh có thể hưởng được sự yên ổn từ thiên địa kiên cố." "Mong thiên đạo, chúng sinh, giám sát cho!" Vừa bẩm báo thiên đạo xong. Ầm —— Trên người Phù Quang lập tức lưu chuyển từng đợt tiên quang màu vàng. Ngay sau đó, Lệ —— Liên tiếp bốn tiếng hót vang dội mà bá đạo, vang vọng giữa thiên địa. Tiếp đó, trong tiên quang màu vàng quanh Phù Quang —— Bốn con Thần Điểu tiên toàn thân bọc trong Thái Dương Chân Hỏa hừng hực, toàn thân màu đen, có thần văn màu vàng, bay ra! Bốn Thần Điểu tiên này, tản ra khí tức bản nguyên không khác gì Phù Quang. Trong nháy mắt vừa xuất hiện —— Liền trực tiếp hướng về đông cực, nam cực, tây cực, bắc cực bốn vị trí cực của thiên địa, vỗ cánh bay đi! Bốn Thần Điểu tiên hóa thành kim hồng, vỗ cánh giữa không trung thân thể tăng vọt. Chỉ trong chớp mắt —— Đã trở nên to lớn như che kín cả bầu trời, như một vầng thái dương sáng rực quét qua thiên khung hồng hoang, hướng về bốn cực của thiên địa. Trong khi bay về tứ cực của thiên địa. Thần khu to lớn của bốn Thần Điểu tiên trong kim quang hóa thành bốn cột trụ lớn, từ trên mái vòm trời xuống tận địa uyên. Sau khi cố định tứ cực thiên địa. Bốn cột trụ trong thời gian ngắn lại lần nữa biến hóa thành bốn ngọn Thần Sơn kết nối thiên khung với địa uyên, hùng vĩ bất động chống đỡ lấy tứ cực của thiên địa. Tứ cực thiên địa được củng cố. Giờ phút này, một đám đại thần thông giả cùng chúng sinh hồng hoang lại lần nữa sinh ra cảm giác an toàn vô hạn trong lòng ——Ổn. Từ giờ trở đi, thiên địa hồng hoang thật sự quá ổn rồi! Ánh mắt một đám đại thần thông giả phức tạp. Nhìn về phía trên mái vòm cửu tiêu, chúng tinh chi chủ đang được Thiên Đạo vĩ lực hiển hóa trong hoàn vũ hồng hoang, trong mắt bọn họ đã không còn bao nhiêu sự ghen tị ngưỡng mộ. Lúc người ta vượt qua bọn họ một chút, bọn hắn sẽ ghen ghét. Còn khi vượt qua một khoảng cách, bọn họ sẽ ngưỡng mộ. Nhưng khi khoảng cách này —— Trở nên xa không thể chạm tới, khó lòng đuổi kịp thì đố kị, ngưỡng mộ, tất cả cảm xúc đều sẽ lặng lẽ biến mất! Chỉ còn lại ——Kính nể. Khâm phục. Tôn trọng. Kính nể đại nghĩa của chúng tinh chi chủ, khâm phục sự trượng nghĩa chính phái của chúng tinh chi chủ. Mà lần này ——Chúng tinh chi chủ lấy bốn cỗ cựu thân Hỗn Nguyên viên mãn của mình hóa thành trụ chống trời, củng cố tứ cực thiên địa, tăng cường nội tình của thiên địa, vì chúng sinh cầu được sự yên ổn của thiên địa, nên được chúng sinh tôn trọng. Cho dù đông đảo đại thần thông giả còn chưa rõ ràng, thế nào là ——Cựu thân Hỗn Nguyên viên mãn! Nhưng từ tình hình bốn Thần Điểu tiên vừa rồi bay ra từ trong cơ thể của chúng tinh chi chủ ——Đây tuyệt đối là thứ trọng yếu tương tự như trảm tam thi của Chuẩn Thánh! Đạo cơ trọng yếu như thế, cũng có thể buông bỏ chỉ trong một ý niệm ——Chúng tinh chi chủ quả là đại tu sĩ có đức nhân nghĩa! Bội phục bội phục. Quả đúng là chúng tinh chi chủ! Cho nên, trước đây mọi người kính sợ thực lực của chúng tinh chi chủ, còn bây giờ thì tôn trọng phẩm đức đại nhân đại nghĩa của chúng tinh chi chủ. Hắn nên được độc sủng của thiên đạo! Nếu hắn còn không được thiên đạo sủng ái thì những tiên nhân khác càng không xứng. Một đám đại thần thông giả đặt tâm tư ganh đua so sánh với chúng tinh chi chủ vào sâu trong lòng rồi, ngay lập tức càng nhìn càng cảm thấy chúng tinh chi chủ trên mái vòm cửu tiêu đẹp trai, tao nhã, tôn quý, hoàn mỹ! Chúng tinh chi chủ ——Chính là đứng đầu trong chúng tiên hồng hoang! Giờ phút này, Phù Quang trên mái vòm cửu tiêu cảm nhận được bốn cựu thân của mình hóa thành Thần Sơn chống trời, ngay lập tức thở dài trong lòng. Đồng thời ——Nguyên Thần Chân Linh của hắn không khỏi có một trận linh hoạt kỳ ảo, khí chất cả người trở nên mờ mịt và mênh mông. Sau một khắc, Phù Quang liền tỉnh táo lại. Vẻ mặt không khỏi có chút ngưng trọng, trong lòng thầm nghĩ: "Nguy hiểm thật ——" "Suýt chút nữa thì đốn ngộ thành đạo rồi." "Vẫn chưa tới lúc, cái này tuyệt đối không được!" Sau khi ngưng trọng. Phù Quang cũng là tràn đầy phấn khởi: "Sau khi tăng lên cửu trọng vô lượng thiên, lại lấy bốn cựu thân hóa thành vật chống trời, quả nhiên là nhận được sự gia trì của khí vận khổng lồ từ chúng sinh thiên địa, được thiên địa yêu quý nhiều hơn." "Bây giờ ta ——" "Cũng được thiên địa yêu quý, sủng ái rồi!" "Ha ha ha......" Vì sao mười hai Tổ Vu và Vu tộc khó nhằn? Chẳng phải vì bọn họ là hậu duệ huyết mạch của Bàn Cổ, được hồng hoang thiên địa yêu quý, thiên vị, độc sủng sao? Hiện nay, hắn Phù Quang cũng được một phần thiên vị ——Làm sao có thể khiến hắn không vui vẻ? Sau khi cười xong. Phù Quang làm theo lệ cũ, chắp tay hướng lên trời làm lễ: "Cửu trọng vô lượng thiên đã ổn định, trụ chống trời tứ cực thiên địa đã dựng xong." "Đến đây ——" "Mái vòm cửu tiêu không còn gì phải lo lắng, thiên kinh duy đã vững chắc, chúng sinh có thể an ổn." "Lần này Phù Quang làm việc đã xong." "Mong thiên đạo, chúng sinh chứng giám!" Nói xong. Phù Quang lại chắp tay làm lễ, sau đó là chờ phản ứng của thiên đạo. Hiện tại những gì hắn nên làm, có thể làm đều đã làm xong. Tiếp theo, sau khi thành thật nhận lời khen của thiên đạo, ẩn mình trên chín tầng trời, trốn trong vô ngần tinh không. Thực hiện quyết định trừng phạt của mình trước đây ——Không phải thượng thương lật úp nguy hiểm, không phải nguy hiểm tồn vong của đại địa, không phải thỉnh cầu của chúng sinh, vĩnh viễn không bao giờ đặt chân vào tứ hải bát hoang nửa bước! Lượng kiếp? Lần bổ thiên, luyện thiên, hóa thiên trụ này, công đức tuyệt đối là rất lớn. Phù Quang hoàn toàn có thể đoán được khi công đức thiên đạo khổng lồ kia rơi xuống, sát khí lượng kiếp vốn đang xuống vì trận chiến trước đó giữa thiên địa sẽ lại bị tẩy rửa, pha loãng đi mấy tầng! Hắn có đủ thời gian kê cao gối mà ngủ ở cửu trọng thiên, lạnh nhạt nhìn bát hoang! Mười hai Tổ Vu cùng Vu tộc? Không vội —— Trước hết để bọn chúng cùng vạn tộc hồng hoang chơi đùa một chút! Cung Kim Ô của hắn xuất thế lâu năm như vậy rồi. Trong các tộc tiên thiên, ngoại trừ những tộc bị tiêu diệt đến chỉ còn lại chút hỏa chủng, ngay cả một ai đến bái sơn cũng không có. Đây là có ý gì? Thật cho là trong lòng hắn không có quyển sổ nhỏ à? Đúng là chuyện nực cười! Ai đến bái sơn Phù Quang có thể không nhớ, nhưng ai không đến thì hắn nhớ rõ mồn một. Huống chi —— Hiện tại là không có ai đến! Quả thật là quá làm càn, không nhìn thấy số trời! Ngay lúc Phù Quang tản ra rất nhiều suy nghĩ trong một chớp mắt. Lời khen của thiên đạo cũng trực tiếp bắt đầu xuất hiện sau khi giọng nói của Phù Quang vừa dứt. Ầm ——Lại giống như cảnh tượng thánh nhân chứng đạo, ba độ xuất hiện trong hoàn vũ hồng hoang. Kim hoa đại đạo rơi xuống đầy trời, hướng về khắp mọi nơi của hoàn vũ hồng hoang. Kim liên tiên thiên linh khí nở khắp tứ hải bát hoang, trào ra tiên thiên linh khí mênh mông, phun trào linh túy. Đồng thời, trên thiên khung cửu tiêu, công đức thiên đạo dường như vô cùng vô tận không ngừng hội tụ, trong nháy mắt liền hội tụ thành một vùng biển lớn công đức mênh mông. Sau khi biển lớn công đức thiên đạo mênh mông hội tụ xong —— Công đức thiên đạo vẫn tiếp tục rơi xuống. Sau mấy hơi thở. Ầm! Cùng với âm thanh êm tai làm người ta thần thanh khí sảng, linh đài không minh dễ chịu vang lên. Phía trên thiên khung cửu tiêu, biển lớn công đức thiên đạo khổng lồ trong nháy mắt hướng vào trong ngưng tụ, trong khoảng thời gian mấy hơi thở liền hóa thành một tòa Công Đức Kim Sơn, sừng sững xuất hiện ở trên thiên khung cửu tiêu. Ánh kim quang tường thụy kia ——Chiếu sáng các tầng trời, phổ chiếu hoàn vũ. Giờ phút này, đừng nói đến đám tu sĩ hồng hoang đang ngơ ngác. Mà ngay cả nhân vật chính Phù Quang, cũng mặt đầy kinh ngạc cùng chấn động: "Tê ——" "Công đức thiên đạo còn có thể ngưng tụ thành núi vàng công đức sao?" "Đây là tình huống ta chưa bao giờ nghĩ đến!" Ai cũng biết ——Công đức thiên đạo chính là một loại khí huyền diệu mà bạn có thể nhìn thấy, cảm nhận được, hoặc giống một ý tán thành huyền diệu của thiên đạo hơn! Ngay cả thực chất cũng không tồn tại. Thứ này ——Còn có thể hóa thành một tòa Công Đức Kim Sơn sao? Trước đây chưa từng thấy, chưa từng nghe nói. Hôm nay ——Không chỉ có chúng sinh hồng hoang, mà ngay cả Phù Quang mình cũng được thiên đạo mở mang tầm mắt! Ầm! Công Đức Kim Sơn ngưng tụ hoàn thành trong nháy mắt, từ trên trời rơi xuống, trực tiếp rơi vào trong cơ thể Phù Quang. Mà kim quang tường thụy phổ chiếu hoàn vũ kia cũng theo đó mà tan biến. Phù Quang vừa mới nhận lấy Công Đức Kim Sơn chui vào linh đài trong nguyên thần của mình, còn chưa kịp cảm thụ kỹ càng thứ đồ chơi cực kỳ hiếm có này. Ầm ——Trên thiên khung cửu tiêu nở rộ vô tận tiên quang. Ngay sau đó, một phương tiếp theo một phương vô lượng thiên dần dần hiện hình trên cửu tiêu, phun trào hào quang linh túy, dường như đang vui mừng chào đón. Còn chưa đợi chúng sinh hồi phục từ dị tượng tạo hóa vô số vô lượng thiên hiện lên. Một khắc sau, Ầm —— Kim quang hóa đạo rơi xuống dưới chân Phù Quang, nhân uẩn tử khí vờn quanh quanh thân Phù Quang. Từng dị tượng thiên nữ hiển hiện, vờn quanh hai bên Phù Quang rải kim hoa đại đạo, vô số tiên chúng, thần tướng, thiên binh lớp lớp xếp hàng, cung kính triều bái Phù Quang. Sau đó nữa ——Một mảnh lại một mảnh ảo ảnh Tiên Cung trên trời được ngưng tụ, phía trên bốn cửa lớn lấy thần văn thiên đạo viết Đông, Nam, Tây, Bắc Tứ Thiên Môn. Từ Nam Thiên Môn bước vào, vừa ngẩng đầu đã thấy một tòa bảo điện vô thượng uy nghiêm trang trọng. Phía trên tấm biển viết tên điện bằng thần văn thiên đạo ——Lăng Tiêu Bảo Điện. Lại sau đó ——Từng phương thế giới ngay ngắn trải rộng, vô số thắng cảnh tiên cung rơi vào trong đó. Khiến chúng sinh hướng về. Ngay cả một đám đại thần thông giả cũng bị thắng cảnh tiên cung này hấp dẫn. Thắng cảnh tiên cung vừa hiện lên. Lại giống như Phù Quang bình thường ——Lăng Tiêu Bảo Điện từ xa đến gần, bảo tọa chí cao từ hư hóa thật kia hiển hiện phía sau Phù Quang, chỉ chờ chính hắn ngồi lên. Thấy dị tượng thiên địa này. Mặt Phù Quang cũng mang theo vẻ ngỡ ngàng, nhưng ngay lập tức trong mắt lóe lên tinh quang, đã hiểu rõ đây là nghi thức lên ngôi mà thiên địa chuẩn bị cho hắn. Dù rằng có chút xung đột với kế hoạch của hắn, nhưng giờ khắc này, trong lòng Phù Quang đã không còn chút chần chờ. Ầm —— Bộ hồng mông nhật nguyệt tinh thần bào trên người hắn khôi phục dáng vẻ ban đầu. Cạch! Phù Quang một bước dẫm lên bảo tọa chí cao. Bá —— Phất tay áo, quay người, ngồi xuống. Mọi việc thành một mạch. Hai tay tùy ý đặt trên lan can của bảo tọa chí cao, lưng tựa vào bảo tọa. Mắt vàng hắn rủ xuống bễ nghễ mái vòm cửu tiêu. Hắn đang quan sát tứ hải bát hoang, hoàn vũ vô biên. Hắn nhìn xuống chúng sinh. Giờ phút này ——Chính là thời điểm thiên đế lên ngôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận