Ta, Vững Vàng Kim Ô, Chỉ Muốn Cưới Vợ Sinh Hoạt !

Chương 214: Nữ Oa: Đi chính mình đặc sắc trảm tam thi chi pháp!

Chương 214: Nữ Oa: Đi con đường chém ba thi đặc sắc của riêng mình! Nhìn Nữ Oa cười đầy thâm ý. Phù Quang tiếp tục uống trà, vẻ mặt vẫn mỉm cười.
Ba –– Đặt chén trà trong tay xuống. Trên mặt Phù Quang lộ ra vẻ lười biếng, ánh mắt vàng rơi trên người Nữ Oa. Chuyển sang chuyện khác hỏi: “Vậy nên ——” “Bây giờ ngươi lo lắng về Hồng Mông Tử Khí, có phải đã giải quyết rồi không?” Nghe vậy. Đôi mắt đẹp của Nữ Oa lóe lên. Nhẹ gật đầu: “Đã giải quyết.” “Nhưng là cũng càng thêm gấp gáp ——” “Nếu cơ duyên thành thánh của ta bị người cướp đoạt, vậy đạo Hồng Mông Tử Khí trong tay ta cũng sẽ đổi chủ, hoặc là trực tiếp tiêu tan chứ?” Nỗi lo về Hồng Mông Tử Khí đã hết. Nhưng Nữ Oa lại càng lo lắng hơn. Không vì cái gì khác—— Cơ duyên thành thánh loại chuyện lớn như vậy, nàng đương nhiên vô cùng khẩn trương. Dù sao Nữ Oa cũng không giống như Tam Thanh, mang theo đại công đức, chỉ cần có thể dẫn động đại công đức của bản thân, liền có thể thành thánh!
Lông mày Liễu nhíu lại. Trong đôi mắt đẹp của Nữ Oa suy nghĩ ngàn vạn, nhưng cuối cùng biến thành bất đắc dĩ.
Đại cơ duyên thành thánh a! Sao có thể dễ dàng lĩnh hội được như vậy? Ngược lại nàng hiện tại hoàn toàn không có chút suy nghĩ, cũng không có ý tưởng gì.
“Cần gì phải gấp gáp, tự tìm phiền não?” Nhìn vẻ mặt cau mày của Nữ Oa, Phù Quang vẫn y như cũ. Mở miệng trấn an: “Đã đạo Hồng Mông Tử Khí này rơi vào tay ngươi, liền chứng minh ngươi luôn là người gần cơ duyên thành thánh này nhất.” “Nên biết dục tốc bất đạt.” “Bây giờ ngươi cần làm rất đơn giản ——” “Tĩnh tâm tu hành, chờ đợi thiên cơ hiển lộ, nước chảy thành sông ắt sẽ thành!” Nghe vậy. Nữ Oa nhẹ nhàng gật đầu, một ý niệm chém tan phiền não trong lòng. Gật đầu nói: “Có lý!” Trong khi nói chuyện. Đôi mắt đẹp của nàng ngẩng lên, nhìn chằm chằm Phù Quang. Mang theo mong đợi: “Trước đây nghe ngươi giảng Cửu Thuế Chi Pháp, ta có một vài ý tưởng, có thể xin ngươi nói lại một lần được không?” “Ta muốn tiến thêm một bước!” Cửu Thuế Chi Pháp nàng sẽ không đi theo. Nhưng Cửu Thuế Chi Pháp có thể giúp Nữ Oa đi trên con đường chém ba thi thuận lợi hơn. Dù không thể giống như Phù Quang, hoàn toàn thoát thai mà đi ra con đường chứng đạo riêng, Nữ Oa vẫn có lòng tin đi ra con đường chém ba thi đặc sắc thuộc về nàng. Mà điều này, cũng sẽ không chạm đến cấm kỵ của sư môn truyền thừa, thậm chí Thánh nhân lão sư còn có thể rất vui mừng cũng khó nói!
Nhìn ánh mắt chờ đợi của Nữ Oa. Phù Quang khẽ gật đầu: “Không gì không thể!” Lời vừa dứt.
Ông —— Quanh thân ánh tiên quang màu vàng nhu hòa lưu chuyển, tạo hóa đại đạo trực tiếp bị Phù Quang dẫn động, từng trận âm thanh đại đạo vang vọng trong đại điện, đủ loại dị tượng tạo hóa xuất hiện. Vô cùng làm người say đắm.
Phù Quang đang diễn hóa tạo hóa đại đạo, đang hỏi xin tạo hóa đại đạo, khai mở con đường tạo hóa đại đạo phía trước. Hắn ngay từ đầu đã tự mình tiến nhập vào trạng thái đắm chìm như si như say.
Thấy vậy. Dù đã từng thấy cảnh này nhiều lần, trên gương mặt Nữ Oa vẫn mang theo cảm khái. Đôi mắt đẹp của nàng run rẩy —— Mặc dù hiện tại mọi người đều được gọi là đại thần thông giả, trên lý luận mà nói, đều vẫn đang ở cảnh giới trước khi chứng đạo!
Nhưng nói thế nào đây? Từ khi biết Cửu Thuế Chi Pháp, Nữ Oa đã rất rõ ràng, Thiên Đế đã hoàn toàn siêu thoát phạm vi đại thần thông giả này. Hắn đã khai sáng ra một giai đoạn tu vi mới trong đoạn đường từ đại thần thông giả đến Thánh nhân.
Chỉ có điều, một ngày Thiên Đế không truyền Cửu Thuế Chi Pháp xuống. Một ngày không cụ thể phân chia cảnh giới phía trên Hỗn Nguyên Kim Tiên viên mãn và Chuẩn Thánh viên mãn. Thì những tu sĩ Hồng Hoang, chúng sinh cầu đạo vẫn sẽ không biết cảnh giới kia, rốt cuộc là như thế nào. Cũng không biết nên làm thế nào để xác định mình đã bước vào cấp độ đó hay chưa.
Thiên Đế bây giờ—— Từ phương hướng mở ra con đường tu hành mà nói, cũng có thể gọi một tiếng đạo tổ. Dù sao hắn đã hoàn thiện con đường phía trước, vì tất cả tu sĩ, chúng sinh thiên địa mở ra một con đường chứng đạo mới, đồng thời cũng mở ra rõ ràng con đường tiếp theo sau Chuẩn Thánh. Điểm này —— Ngoài đạo tổ ra, người khác không ai làm được! Được tôn xưng một tiếng đạo tổ thì sao chứ?
“Ta dù không bằng Thiên Đế.” Sau khi cảm khái trong lòng, Nữ Oa nhìn Thiên Đế đang diễn hóa tạo hóa đại đạo, trong mắt lóe lên một tia khác lạ. Ở trong lòng trầm ngâm: “Nhưng nếu ta tham khảo Cửu Thuế Chi Pháp, đi ra con đường chém ba thi của mình, chưa chắc không thể đuổi theo bước chân của Thiên Đế.” “Có thể làm bạn đạo, cùng nhau hướng về phía trước, vậy cũng không tệ!” Mang theo ý nghĩ như vậy. Nữ Oa nghiêm sắc mặt, bắt đầu lắng nghe âm thanh diễn hóa tạo hóa đại đạo của Thiên Đế, tiến vào trạng thái ngộ đạo.
......
Phù vân như sinh, lưu chuyển theo chiều. Một cái búng tay —— Mấy cái nguyên hội thời gian trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, Hồng Hoang hoàn vũ có vẻ như khá ổn định —— Sau khi một người chém Minh Hà lão tổ, Côn Bằng đạo nhân, thu được huyết hải vô tận, Thiên Đình không có bất kỳ động tác lớn nào. Tôn bá chủ mạnh nhất này không hành động, sẽ không kích thích mạnh thần kinh nhạy cảm của bá chủ thứ hai - Vu tộc!
Hai tôn bá chủ, một ở trên trời một ở dưới đất, tiến vào trạng thái hòa bình quỷ dị, chúng sinh Hồng Hoang mặc dù trong lòng vẫn run sợ, nhưng ít nhất không xảy ra những trận đại chiến dao động thiên địa, vậy đã là tương đối an toàn.
Cả hai, những tiên nhân gánh vác chức trách của Thiên Đình, tận tâm tận lực thực hiện trách nhiệm của Thiên Đình. Chải chuốt linh mạch đại địa. Điều trị địa hỏa phong thủy. Gắn bó sự ổn định của thiên địa. Quản lý các tộc của Thiên Đình. Tạo phúc cho chúng sinh.
Chưa kể các tiên nhân Thiên Đình nhận được những lợi ích gì, ngược lại tuyệt đại đa số những sinh linh yếu ớt trong Hồng Hoang đều cảm nhận được lợi ích từ sự quản lý của thiên đình. Ít nhất thì khi thiên đình quản lý hoàn vũ Hồng Hoang, an toàn hơn so với hoàn vũ Hồng Hoang hỗn loạn vô tự trước đó.
Đồng thời, Thiên Đình trong quá trình thực hiện chức trách—— Chưa từng vượt quyền, chưa từng cường quyền, chưa từng gây tổn hại thương sinh, nghiêm ngặt dựa theo quyết định của Thiên Đế về thiên quy, thiên điều, thiên pháp để làm việc. Bởi vậy, danh tiếng của Thiên Đình trong chúng sinh Hồng Hoang càng vang dội, lại càng khiến chúng sinh tin phục.
Đồng thời, ngày càng có nhiều đại thần thông giả, Đại La Kim Tiên, đông đảo tu sĩ, cùng các chủng tộc bái nhập dưới trướng Thiên Đế, trở thành một thành viên của Thiên Đình! Như vậy, địa vị chính thống của Thiên Đình, cũng dần dần là điều mọi người mong muốn. Mà khi được mọi người mong muốn, thì khí vận sẽ đến. Khí vận đủ mạnh thì Thiên Đình sẽ hưng thịnh và cường đại!
Chỉ trong vài nguyên hội ngắn ngủi. Thế lực và nội tình của Thiên Đình tăng lên gấp bội —— Tả Tướng Phục Hy, Hữu Tướng Bạch Trạch, người lo hết thảy sự vụ của Thiên Đình, sau khi Oa Hoàng bế quan kết thúc, lại một lần nữa xuất thế, đã đạt đến cảnh giới Chuẩn Thánh viên mãn sau khi chém hết ba thi. Một đám Tiên Quân, Chân Quân cảnh giới Chuẩn Thánh, ít nhất đã chém một thi, vững chắc cảnh giới đại thần thông giả. Tu sĩ Đại La Kim Tiên mọc lên như nấm sau mưa. Thái Ất Kim Tiên, Kim Tiên thì càng nhiều không đếm xuể.
Về phía cao tầng. Thiên Đình bây giờ chỉ có một vị hoàng giả - Oa Hoàng - Nữ Oa nương nương, sớm đã ở ẩn, chỉ ngẫu nhiên có một vài tin tức truyền đến. Mà những tin tức này đều đang nói lên ——Oa Hoàng đã đi trên con đường chứng đạo.
Ngoài ra, Đế Hậu Hi Hòa, Đế Phi Thường Hi hai vị cường giả này cũng không xuất hiện nữa! Chỉ bất quá, thỉnh thoảng có thể thấy một vầng trăng tròn, một vầng trăng khuyết treo cao trên Thiên Đế Cung, phát ra khí tức đại đạo trùng điệp, khiến một đám Tiên Quân đều kinh hãi!
Còn về hạch tâm duy nhất của Thiên Đình, Thiên Đế chí cao vô thượng thật sự. Ở luôn trong Thiên Đế Cung không ra. Không thấy thân. Không nghe thấy tiếng. Chưa từng có lệnh. Hắn giống như là không tồn tại một chút nào trong Thiên Đình. Nhưng các tiên nhân Thiên Đình từ trên xuống dưới đều cảm nhận được Thiên Đế vẫn luôn ở đó.
Đây là một loại cảm giác ——Một cảm giác an tâm, không thể diễn tả!
......
Thiên Đế Cung.
Vị trí cửa chính—— Nắm giữ quyền hành lo toàn bộ sự vụ của Thiên Đình. Chỉ đứng sau Thiên Đế và Oa Hoàng, Tả Tướng Phục Hi và Hữu Tướng Bạch Trạch, hai người có tiếng nói tối cao trong Thiên Đình, luôn cung kính chờ ở nơi này.
Không để hai người chờ đợi bao lâu. Một nữ tiên bước nhanh ra từ bên trong Đế Cung. Hướng Phục Hy và Bạch Trạch thi lễ: “Để Tả Tướng, Hữu Tướng đợi lâu.” “Bệ hạ cho gọi các ngài đến Liên Hoa Trì yết kiến, xin mời đi theo ta!” Nhìn thấy nữ tiên này. Phục Hy và Bạch Trạch đều đáp lễ. Mở miệng nói: “Làm phiền thông báo.” Nữ tiên này không ai khác. Chính là Xuân Lan, người đứng đầu trong Tứ Hoa Tiên, từ lúc hóa hình, luôn theo hầu Thiên Đế. Bây giờ, Tứ Hoa Tiên đều đã thuận lợi hái quả đạo Hỗn Nguyên Kim Tiên, đồng thời còn đảm nhận thiên chức Tứ Tiên lịch sự của Thiên Đình. Nhờ khí vận của Thiên Đình, tài nguyên cung phụng mà trưởng thành, thực lực cũng đã vượt qua rất nhiều đại thần thông giả thành danh đã lâu.
Chỉ bất quá, vẫn là như thế—— Tứ Hoa Tiên vẫn lấy thân phận thị nữ tùy thân, nghe lệnh ở bên cạnh Thiên Đế! Đây mới là thân phận mà các nàng coi trọng nhất!
Đồng thời, cũng là thân phận mà các tiên nhân khác xem trọng —— Tứ Hoa Tiên theo hầu bên cạnh Thiên Đế, mang thân phận thị nữ tùy thân thì không sai, dù sai các nàng bưng trà rót nước cũng là hợp tình hợp lý. Nhưng khi ra khỏi Thiên Đế Cung thì sao? Dù là hai vị thiên tướng, khi đối diện các nàng, cũng đều phải xưng hô một tiếng đạo hữu.
Cho nên, dù là Phục Hy và Bạch Trạch lúc này cũng đều thi lễ đáp lại Xuân Lan!
Theo sau Xuân Lan. Phục Hy và Bạch Trạch bước vào Thiên Đế Cung, đồng thời rất nhanh được dẫn đến Liên Hoa Trì, nơi trồng Thập Nhị Phẩm Tịnh Thế Bạch Liên, bồi dưỡng vô số Bạch Liên tiên hoa.
Đến bên Liên Hoa Trì. Giờ phút này, Phục Hy và Bạch Trạch đều bị Thập Nhị Phẩm Tịnh Thế Bạch Liên trong hồ hấp dẫn ánh mắt. Sau đó, lại quay nhìn về phía thân ảnh trong đình giữa ao, đang tựa vào bàn, cầm bút viết cái gì đó —— Hồng Mông Nhật Nguyệt Tinh Thần bào hóa thành một bộ Tố Hoa trường bào khoác trên người, ba ngàn sợi tóc đen xõa sau lưng, Hồng Mông Thiên Địa miện hóa thành một cây trâm cài trên búi tóc. Dáng vẻ ngồi của hắn có chút tùy ý. Xung quanh không có pháp lực và đạo lực vờn quanh, nhưng vẫn có thể khiến người ta cảm thấy đại đạo ở khắp mọi nơi.
Trong mắt Phục Hy và Bạch Trạch ——Gặp hắn như gặp đại đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận