Ta, Vững Vàng Kim Ô, Chỉ Muốn Cưới Vợ Sinh Hoạt !

Chương 213: Nữ Oa: Ngươi lừa ta thật là khổ a!

Chương 213: Nữ Oa: Ngươi lừa ta thật là khổ a!
Nghe Phù Quang nói vậy, nhìn khuôn mặt tươi cười tuấn tú của hắn, Nữ Oa mím môi, không xoắn xuýt vào vấn đề làm nàng tò mò trong lòng nữa mà nghiêm túc hỏi: “Trước đây, ngươi nói sẽ giải thích nghi hoặc về sự ảo diệu của Hồng Mông tử khí cho ta, bây giờ ngươi có rảnh không, có thể nói chuyện chứ?”
Liễu Mi hơi nhíu lại, Nữ Oa thở dài nói: “Một ngày không hiểu được sự ảo diệu của Hồng Mông tử khí, tâm ta trong nhất thời khó mà an định lại, bế quan cũng không được.”
Cười nhẹ, Phù Quang nâng chén trà uống một ngụm, rồi mở miệng: “Ngươi rất để ý đến sự ảo diệu của Hồng Mông tử khí sao?”
Nữ Oa khẽ gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc và chăm chú: “Đương nhiên để ý rồi!”
“Có được Hồng Mông tử khí, ai mà không thèm để ý chứ?” Sau khi đồng ý gật đầu, Phù Quang hơi trầm ngâm một lát rồi nhìn Nữ Oa hỏi: “Theo ý ngươi, như thế nào là Thánh nhân?”
Nghe vậy, Nữ Oa nhíu mày, đôi mắt đẹp nghi hoặc nhìn Phù Quang. Sau một hồi im lặng, nàng đưa ra câu trả lời của mình: “Vĩ lực quy về một thân, được thiên đạo tán thành, nắm giữ quyền hành của trời đất, địa vị chí cao vô thượng, đó là Thánh nhân!”
Nữ Oa trả lời như vậy, cũng là nghĩ như vậy. Dù sao, trong hồng hoang thiên địa hiện tại, trong mắt chúng sinh, Thánh nhân đại biểu cho ý nghĩa không gì sánh kịp, chí cao vô thượng, không thể lay chuyển. Năm đó, hợp đạo Thánh nhân một câu - “Không thành thánh, chung quy là sâu kiến” đã trực tiếp xác lập vị thế không gì sánh được của Thánh nhân. Đồng thời, câu nói kia cũng khiến cho tất cả tu sĩ hồng hoang, chúng sinh đều cho rằng Thánh nhân được gọi như vậy là do lực lượng của họ không gì sánh được.
Nghe câu trả lời không có gì bất ngờ này của Nữ Oa, Phù Quang vẫn mỉm cười, mở miệng phủ nhận: “Lời này sai rồi.”
“Sở dĩ Thánh nhân được gọi là Thánh nhân là bởi vì có công với thiên địa, có ân với chúng sinh, chỉ có như vậy mới có tư cách được xưng là Thánh nhân!”
“Lực lượng, quyền hành và địa vị...”
“Mặc dù là những thứ Thánh nhân vốn có, nhưng không phải là căn bản khiến Thánh nhân được tôn là Thánh nhân!”
“Nếu lực lượng, quyền hành và địa vị là lý do để được tôn làm Thánh nhân, vậy chúng sinh sao có thể chứng đạo?”
“Chứng đạo vì Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, nhưng Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên chưa chắc là Thánh nhân.”
“Mà thành thánh thì ắt chứng Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.”
Phù Quang hơi dừng lại, thần sắc cũng có chút cảm khái: “Chứng đạo thì dễ, thành thánh khó khăn.”
“Đạo quả Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên dễ kiếm, nhưng vị trí Thánh nhân thì khó cầu.”
“Cho nên...”
“Sở dĩ Thánh nhân là Thánh nhân là ở chỗ cống hiến của họ đối với thiên địa chúng sinh!”
“Mà những thứ khác chỉ là những thứ phụ thêm vào sau khi thành thánh thôi.”
Nghe Phù Quang nói như vậy, Nữ Oa há hốc miệng, không biết nên nói gì. Nàng rất muốn phản bác Phù Quang, rằng chứng đạo không hề dễ dàng, đạo quả Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cũng không dễ hái. Nhưng nghĩ đến cái tên trước mặt đang cười tủm tỉm, không những đã khai sáng ra phương pháp chứng đạo mới, đi ra con đường của riêng mình mà còn có lẽ không còn bao xa nữa sẽ chứng đạo, Nữ Oa lại không có ý định phản bác. Không còn cách nào, đối với Thiên Đế mà nói, chứng đạo thật sự là chuyện đơn giản hơn cả thành thánh! Bởi vì Thiên Đế không có Hồng Mông tử khí. Ai chà....
Nghĩ như vậy, những cảm xúc phiền muộn trong lòng Nữ Oa tiêu tan. Nàng có Hồng Mông tử khí mà! Nghĩ tới đây, Nữ Oa bỏ qua muộn phiền trong lòng, lại cất tiếng hỏi: “Những lời ngươi vừa nói ngược lại rất có đạo lý.”
“Nhưng điều này thì có liên quan gì đến Hồng Mông tử khí?”
Phù Quang mắt vàng nhìn Nữ Oa đáp: “Đương nhiên là có liên quan rồi!”
“Bởi vì Hồng Mông tử khí vốn dĩ là một phần lễ vật thiên địa ban tặng cho những đại tu sĩ có công với thiên địa, có ân với chúng sinh.”
“Những người có được đồng thời luyện hóa Hồng Mông tử khí...”
“Hoặc là mang theo đại công đức, hoặc là có một cơ duyên lớn ở trên người, hoặc là có sứ mệnh quan trọng với thiên địa.”
Lời giải thích này khiến Nữ Oa có chút suy nghĩ, đôi mắt đẹp lóe sáng, nhất thời trầm mặc. Một lúc sau, Nữ Oa mới ngẩng đầu nhìn Phù Quang, mắt đẹp lóe sáng: “Vậy nói như vậy...”
“Trên người ta có một cơ duyên lớn, chỉ cần có thể lĩnh ngộ được, đạo của ta tất thành, vị trí thánh nhân sẽ đến trong chốc lát?”
“Trước đó...”
“Việc có được Hồng Mông tử khí có luyện hóa hay không, căn bản không quan trọng.”
“Đồng thời, nếu như cơ duyên thành thánh này bị người khác đoạt mất, dù ta có luyện hóa Hồng Mông tử khí thì cũng vô dụng?”
“Nói như vậy...”
“Tam Thanh sư huynh chắc chắn có đại công đức, nhất định có thể thành thánh.”
“Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề hai vị sư đệ hẳn là gánh vác sứ mệnh quan trọng nên mới có tư cách thành thánh.”
“Thì ra là thế…”
Khó trách ở Tử Tiêu Cung, Tam Thanh, Nữ Oa và sau đó là Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề cuối cùng lại có thể ngồi vững trên thánh vị. Nghĩ đến Thánh nhân lão sư đã sớm nhìn thấu thiên cơ, biết sáu người họ nhất định thành thánh nên mới thu làm đệ tử. Đồng thời ban cho Hồng Mông tử khí, các loại bảo vật, hộ đạo cho họ, để sáu người họ thành thánh, tạo phúc cho chúng sinh hồng hoang thiên địa.
Nghe Nữ Oa nói như vậy, Phù Quang vẫn tươi cười, không thừa nhận cũng không phủ nhận. Chuyện này liên quan đến nhân quả quá lớn. Bất kể là gật đầu hay lắc đầu thì đều không tốt. Cười không nói gì là câu trả lời tốt nhất.
Sau khi suy nghĩ rất nhiều chuyện, Nữ Oa ngước mắt nhìn Phù Quang, mở miệng hỏi: “Vậy…”
“Ngươi tạo chữ khai văn đạo, lập lịch pháp chỉnh giờ giấc, tạo chu thiên tinh thần thủ hộ đại trận, bổ thiên, gia tăng cửu trọng vô lượng ngày, những việc lớn chống trời như vậy, hẳn là cũng có thể thành thánh rồi chứ?”
“Vậy thì…”
“Ngươi chắc chắn cũng đã nhận được Hồng Mông tử khí, hơn nữa còn là Hồng Mông tử khí thiên địa trực tiếp ngưng tụ ban cho!”
“Thảo nào ngươi đối với Hồng Mông tử khí của Hồng Vân căn bản không để ý, từ đầu đến cuối cũng không hề động tay chiếm lấy.”
Đầu óc Nữ Oa càng nghĩ càng rõ ràng, nàng nhìn Phù Quang một mặt cảm khái: “Ngay lúc nãy...”
“Ta còn đang tự đắc vì mình có Hồng Mông tử khí, nhất định thành thánh, căn bản không nghĩ đến chuyện ngươi cũng có Hồng Mông tử khí!”
“Ngươi lừa ta...lừa gạt chúng sinh khổ thật mà!”
Nhìn vẻ mặt Nữ Oa, nụ cười trên mặt Phù Quang không hề thay đổi.
Đến cuối cùng vẫn không phải người ngu. Chính mình đã nói hết ảo diệu của Hồng Mông tử khí cho Nữ Oa biết, nếu người này vẫn không đoán ra hắn có Hồng Mông tử khí thì đầu óc nàng chắc cũng chỉ để trưng.
Cảm khái một hồi, mắt đẹp của Nữ Oa ánh lên tinh quang, nhìn Phù Quang đầy sáng rực: “Ngươi có Hồng Mông tử khí, có đủ công đức thiên đạo nhưng lại không chọn thành thánh!”
“Chắc hẳn nguyên nhân thứ nhất là vì ngươi đã đi trên con đường đạo của chính mình, muốn đi hết con đường chứng đạo chín lần thuế biến của ngươi, tăng thêm một con đường chứng đạo cho chúng sinh thiên địa.”
“Còn nguyên nhân thứ hai là dự định muốn ẩn giấu đi làm chuyện gì đó hoặc là phòng bị ai đó?”
“Nếu là phòng bị ai…”
“Ta đoán...”“Ngươi phòng bị nhất định không phải mười hai Tổ Vu và Vu tộc!”
Nói đến đây, đôi mắt đẹp của Nữ Oa ánh lên ý cười, nhìn Phù Quang hỏi: “Ta đoán đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận