Ta, Vững Vàng Kim Ô, Chỉ Muốn Cưới Vợ Sinh Hoạt !

Chương 316: Quảng Thành Tử: Bại bởi ai cũng không có thể bại bởi Tiệt giáo!

Chương 316: Quảng Thành Tử: Thua ai cũng không thể thua Tiệt giáo!
Đệ tử đứng đầu Tiệt giáo, Đa Bảo đạo nhân thần sắc bình tĩnh, an nhiên ngồi trên bồ đoàn, thưởng thức rượu ngon. Phía sau hắn, một đám đệ tử Tiệt giáo tĩnh tọa ngồi xuống, trò chuyện rôm rả, ai nấy trên người đều mang vẻ ung dung và phóng khoáng. Trong đợt nhân đạo đại hưng lần này, các đệ tử Tiệt giáo dù không thể phò tá bậc thánh hiền của nhân đạo, nhưng cũng hỗ trợ được vài người đại hiền. Vừa rồi, họ đều nhận được chút công đức, chia chác chút khí vận, tự nhiên là tâm tình rất tốt!
Đương nhiên. Điều quan trọng nhất là – Đợt thứ ba của nhân đạo đại hưng sắp mở ra. Cơ hội tiếp theo của đám đệ tử Tiệt giáo sắp đến, làm sao không vui cho được?
Lẽ nào khác? Các đệ tử Xiển giáo đối diện cũng nghĩ như vậy! Có điều, các đệ tử Xiển giáo ai nấy đều tĩnh tọa không nói, vô cùng giữ quy củ, không mấy giao lưu. Trên vị trí đầu của Xiển giáo, Quảng Thành Tử thần sắc bình tĩnh, trong lòng âm thầm tính toán xem nên làm thế nào trong đợt thứ ba của nhân đạo đại hưng này.
Sau đó - chính là lúc Xiển giáo và Tiệt giáo giao đấu. Lần thứ hai thua Huyền Đô, Quảng Thành Tử không mấy để bụng. Dù sao Huyền Đô là đệ tử dòng dõi duy nhất của Đại sư bá Lão Tử. Mặc dù chỉ là một người Hậu Thiên Nhân tộc có nền tảng, nhưng các loại tài nguyên của Nhân giáo đều dồn hết vào người hắn. Tu vi của Huyền Đô có được đều là do Thánh nhân đổ tài nguyên vào mà thôi. Việc Huyền Đô bây giờ xuất sắc hơn hắn là chuyện không có gì khó tiếp nhận. Nếu cho Quảng Thành Tử một cơ hội, thì vượt qua Huyền Đô, trở thành đệ tử đứng đầu tam giáo, cũng chẳng phải là chuyện gì khó! Điểm này Quảng Thành Tử vẫn rất tự tin.
Không bàn đến Huyền Đô của Nhân giáo. Nhưng đám đệ tử Tiệt giáo đối diện thì lại khác. Là đệ tử đời đầu của Nguyên Thủy, người đứng đầu của Xiển giáo, Quảng Thành Tử rất rõ sư phụ mình cực kỳ không ưa những đệ tử của Tiệt giáo thuộc loại "ẩm ướt sinh trứng hóa", "khoác lông mang vảy" và "không tu đức" kia. Theo ý đó, các đệ tử Xiển giáo đương nhiên cũng coi thường môn sinh Tiệt giáo!
Trong tình huống đó, nếu đợt thứ ba của nhân đạo đại hưng này, hắn dẫn dắt đệ tử Xiển giáo, lại thua một bậc so với đệ tử Tiệt giáo. Vậy - mặt mũi của sư phụ hắn để vào đâu? Hắn không dám tưởng tượng, bản thân còn mặt mũi nào trở về Côn Lôn Sơn, trở về Ngọc Thanh điện, gặp mặt sư phụ mình.
Cho nên, đợt thứ ba của nhân đạo đại hưng sắp tới - nhất định phải là các đệ tử Xiển giáo giành phần thắng! Dù có thua, thì tuyệt đối không thể thua trước các đệ tử Tiệt giáo!
Giờ phút này – trong lòng Quảng Thành Tử đã dâng trào ngọn lửa đấu tranh hừng hực, muốn cùng Đa Bảo của Tiệt giáo đối diện so cao thấp một phen.
Nghĩ vậy, Quảng Thành Tử ngồi đầu hàng đệ tử Xiển giáo, không khỏi ngẩng đầu nhìn Đa Bảo ở đối diện. Cảm nhận được ánh mắt của Quảng Thành Tử. Đa Bảo đang bình thản uống rượu cũng ngước mắt lên nhìn lại, ánh mắt chạm nhau. Sau đó, hắn giơ chén rượu trên tay, hướng về Quảng Thành Tử kính một cái, rồi uống cạn.
Thấy vậy, Quảng Thành Tử cũng cầm chén rượu của mình lên, đáp lễ Đa Bảo một chén. Hai người không giao lưu, cũng không nói lời nào. Tất cả - đều ở trong một chén rượu này, đều trong cái ăn ý không cần nói đó…
Tuế nguyệt vô định, thoắt cái trôi qua. Trong chớp mắt – việc Liệt Sơn Thị làm lễ tế tại thánh sơn, chứng được vị cách nhân đạo đại đức thánh hiền, đã qua vạn năm. Một vị nhân đạo đại đức thánh hiền sau khi chứng đạo sẽ trở về Thiên Đình, không ở lại trong Bát Hoang. Bây giờ, Liệt Sơn Thị sau khi chứng được vị cách nhân đạo đại đức thánh hiền, vẫn ở lại trong Nhân tộc.
Đương nhiên. Việc ở lại Nhân tộc của Liệt Sơn Thị, là từ nhiệm vị trí quốc chủ, chọn một lãnh tụ mới lên thay ở Liệt Sơn Quốc.
Về sau – Liệt Sơn Thị dẫn vợ con Nguyên Phi, cùng các con cái đi du ngoạn Hồng Hoang hoàn vũ, củng cố tu vi cảnh giới, đồng thời tiếp tục tạo phúc cho thiên địa thương sinh. Cho dù chứng được đại nghiệp nhân đạo, Liệt Sơn Thị vẫn không quên chí lớn đã lập.
Ngày hôm đó, Liệt Sơn Thị cùng gia quyến đến du ngoạn vùng biển máu vô tận ngày xưa – Kể từ khi biển máu vô tận bị Cửu U Minh giới bao phủ, quy về Cửu U, vùng thiên địa này đã trở thành một mảnh đạo tràng đỉnh cao thực sự. Dù sao giữa vùng thiên địa này còn có một tòa Tiên Cung thuộc Thiên Đình nhưng chưa được sử dụng đến. Với nội tình nơi này. Trải qua năm tháng được Tiên nhân Thiên Đình tu sửa, sự biến đổi tốt lên là điều khó tránh khỏi.
Liệt Sơn Thị mang theo gia quyến của mình đến đây ngay lập tức đã bị một Chân Quân trông coi ở đó của Thiên Đình chú ý tới. Dù sao hắn cũng không phải là lén lút tới!
Ông – Trước cửa Tiên Cung, một đạo tiên quang lưu chuyển, bao phủ trận pháp hộ giới của Tiên Cung, mở ra một khe hở. Ngay sau đó, một Chân Quân Thiên Đình thân thể mang theo khí tức Chuẩn Thánh, mặc một bộ tiên bào, dáng người đôn hậu, từ trong Tiên cung bước ra. Chắp tay hành lễ với Liệt Sơn Thị từ xa tới. Cất cao giọng nói: “Thánh hiền đến, bần đạo không đón tiếp từ xa, xin thứ lỗi!”
Hạ xuống đám mây tường. Liệt Sơn Thị cũng hướng vị Chân Quân Thiên Đình đáp lễ. Cất cao giọng nói: “Bần đạo không mời mà tới, mong rằng Chân Quân rộng lòng thứ tha!”
Có chút nghiêng mình, tránh lễ của Liệt Sơn Thị, Chân Quân Thiên Đình mỉm cười nói: “Thánh hiền quá lời rồi.” “Không biết thánh hiền tới đây là vì điều gì?”
Nghe vậy. Liệt Sơn Thị cũng không giấu diếm: “Bần đạo dẫn gia quyến đi du ngoạn, lần này tới đây chỉ là đi dạo mà thôi, không có mục đích gì đặc biệt cả!”
Hiểu ra, khẽ gật đầu. Chân Quân Thiên Đình đưa tay làm một tư thế mời: “Thánh hiền đã đến, mặc kệ có chuyện gì không, bần đạo cũng nên tiếp đãi một phen, xin thánh hiền cùng gia quyến đi vào, bần đạo đã dặn cung nga thiết yến rồi!” “Mong thánh hiền nể mặt!” “Xin mời -”
Liệt Sơn Thị cười. Thuận thế đáp ứng: “Vậy thì xin không khách khí!” “Làm phiền Chân Quân.”
Hai người vừa cười vừa nói, cùng nhau đi vào trong tiên cung. Cùng lúc đó, tin tức Liệt Sơn Thị và gia quyến đi dạo ở Tiên Cung của Thiên Đình cũng nhanh chóng đến tay Thiên Tướng – Bạch Trạch.
Nhìn thông tin thuộc hạ truyền tới. Bạch Trạch như có điều suy nghĩ nói: “Vị nhân đạo đại đức thánh hiền thứ hai Liệt Sơn Thị sao?” “Với năng lực, tu vi và công tích của hắn - ” “Ngược lại là đủ đảm nhiệm chức vụ Tiên Quân bộ Đất, có lẽ có thể tiến cử Liệt Sơn Thị với bệ hạ.”
Quá trình Liệt Sơn Thị chứng đạo thành tựu sự nghiệp, Bạch Trạch đương nhiên có chú ý đến. Vị nhân đạo đại đức thánh hiền này – có đại nghị lực, có đại hằng tâm, mà một thân công tích to lớn của hắn phần lớn đều gắn liền với đất đai, bản thân cũng đi theo thổ chi đại đạo. Cho nên, hắn đảm nhiệm vị trí Tiên Quân bộ Đất là rất thích hợp!
Vấn đề là - Là vị nhân đạo đại đức thánh hiền thứ hai, nếu Liệt Sơn Thị chỉ trở thành một Tiên Quân của Thiên Đình, liệu có quá mức làm thấp đi vị cách của hắn không? Dù sao Phục Hi, vị nhân đạo đại đức thánh hiền thứ nhất, là Thiên Quân của Thiên Đình đấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận