Ta, Vững Vàng Kim Ô, Chỉ Muốn Cưới Vợ Sinh Hoạt !

Chương 15:

Chương 15: Thiên đạo công đức rất khó có được! Giữa thiên địa Công Đức Linh Bảo, đã biết đều là ít ỏi! Nhưng vì sao——Phù Quang tên này lại có nhiều Công Đức Linh Bảo như vậy? Đừng nói là những Đại La Kim Tiên không biết tên kia. Ngay cả tam thanh Bàn Cổ cao ngạo cùng Nữ Oa tư thái ngạo mạn cũng có chút trầm mặc. Không nói những cái khác——Vẻn vẹn việc Phù Quang có thể nhẹ nhàng điều khiển một đống Công Đức Linh Bảo này đã đủ chứng minh thực lực của hắn. Cường giả. Hơn nữa còn là loại cường giả tuyệt đối có đại công đức với thiên địa! Đối thủ này——Có thể nói là cực kỳ khó giải quyết! Đánh, chưa chắc đã có thể đánh thắng được. Mà thắng thì, đối mặt với cường giả có thiên đạo công đức khổng lồ cũng nhất định không có quả ngon để ăn. Giết? Vậy thì lại càng là hành vi tự tìm đường chết. Với thái độ trầm mặc hiện giờ của đám người, tất cả đều nằm trong dự liệu của Phù Quang. Chẳng qua là, động tác của hắn vẫn chưa dừng lại——Ông! Không nói một lời, Phù Quang khẽ động ý nghĩ, một vòng thiên đạo công đức Kim Luân khổng lồ xuất hiện quanh thân, bao phủ lấy toàn bộ cơ thể hắn vào bên trong. Mà khi thấy Kim Luân thiên đạo công đức đang đỡ lấy ánh sáng bao phủ, tất cả mọi người ở đây đều một mặt mộng bức. Không để ý đến sự mộng bức của đám người, nụ cười trên mặt Phù Quang vẫn ấm áp: “Như vậy, bần đạo coi như đã chuẩn bị thỏa đáng!” “Hi vọng lát nữa đến khi mỗi người thể hiện thủ đoạn, chư vị đạo hữu có thể nhường bần đạo một chút.” “Dù sao bần đạo——“ “Am hiểu hơn cùng người giảng đạo lý!” Nghe vậy, một đám Đại La Kim Tiên đều nhịn không được mà kéo mặt ra! Có Công Đức Linh Bảo. Có đầy đủ thực lực. Còn có một vòng Kim Luân thiên đạo công đức cay bao lớn! Bọn hắn là rỗi hơi mới ra tay với Phù Quang——Có đánh thắng hay không còn chưa biết, cho dù đánh thắng cũng không có cái gì ngon để ăn! Một vòng thiên đạo công đức Kim Luân lớn như vậy, còn thiếu điều trực tiếp tuyên bố với thiên địa, ta chính là sủng nhi thiên đạo nhất. Loại tồn tại này, chỉ cần không phải sinh tử đại thù, vẻn vẹn là đứng ở đó, bọn hắn đã muốn cách xa một chút rồi! Để tránh khỏi không cẩn thận trêu vào, mà về sau khí vận tự thân không đủ sẽ bị xui xẻo. Tất cả mọi người im lặng đỡ ánh sáng mà bài trừ đối tượng là Phù Quang ra. Ngược lại Linh Bảo có hết thảy bảy kiện——Phù Quang này nhìn qua chính là một người thành thật phúc hậu. Chắc chỉ lấy đi một kiện Linh Bảo có duyên với hắn, chứ không nhiều lấy đâu! Nhắm vào hắn. Không phải là một vụ mua bán có lời! Lúc mọi người ở đây đang suy nghĩ lung tung——Ông! Trên dây hồ lô tiên thiên sau lưng ngọn núi, sáu quả hồ lô Linh Bảo cấp bậc cực phẩm tiên thiên đồng thời tách ra tiên quang khác biệt, khí tức mờ mịt, hiển nhiên đã hoàn toàn trưởng thành. Linh Bảo xuất thế. Thấy cảnh này trong nháy mắt, tất cả mọi người đều ngay lập tức ngưng trọng tinh thần, ai cũng không lập tức động thủ lấy bảo vật! Phù Quang cũng vậy——Mặc dù đã làm rất nhiều chuẩn bị, nhưng tính cẩn thận, khiến hắn càng thích chơi lén.....khụ khụ khụ, càng thích ra sau mà đến trước! Linh Bảo có linh. Mọi người đều không động thủ tranh đoạt, sáu quả hồ lô Linh Bảo từ trên dây hồ lô rơi xuống đều hóa thành lưu quang, lần lượt bay về phía tam thanh Bàn Cổ, Nữ Oa, Hồng Vân và sau cùng là Phù Quang. Chỉ trong nháy mắt, sáu người lần lượt có được sáu quả hồ lô Linh Bảo. Cùng lúc đó, quả hồ lô Linh Bảo thượng phẩm tiên thiên cuối cùng dường như cũng biết mình nhất định không thể trưởng thành được nên cũng trực tiếp rụng từ trên dây hồ lô xuống, đồng thời hóa thành một đạo lưu quang, hướng phía Phù Quang mà đến, rơi vào trong tay hắn. “Nha——” Nhìn quả bảo hồ lô cấp bậc thượng phẩm tiên thiên trong tay, Phù Quang một mặt hài lòng: “Lại còn có một cái, xem ra số mệnh của bần đạo là thật không tệ nha!” Cùng lúc đó. Phù Quang cũng chú ý thấy các Đại La Kim Tiên không có được bảo vật đều đang nhìn hắn với ánh mắt sáng rực. Trong những người đạt được Linh Bảo chủ động nhận chủ ở đây——Chỉ có một mình Phù Quang được hai kiện! Quả thực khiến người ta đỏ mắt. Mắt vàng lóe lên. Phù Quang nhìn về phía một đám Đại La Kim Tiên: “Linh Bảo tự động nhận chủ, lần tranh đoạt cơ duyên này, lẽ ra nên dừng lại ở đây!” “Các vị đạo hữu nhìn chằm chằm bần đạo, lẽ nào là có ý nghĩ gì không hay?” Công Đức Linh Bảo quanh thân lưu chuyển, Kim Luân thiên đạo công đức phát ra ánh sáng nhu hòa càng thêm sáng tỏ. Phù Quang cười híp mắt nhìn một đám Đại La Kim Tiên——Nói thật, nếu thực sự động thủ thì, hắn chưa hẳn không thể, trước khi tạo thành đông đảo đại nghiệp lực, đem chân linh của những Đại La Kim Tiên này, toàn bộ đưa đến biển chân linh đại đạo! Với lại mấy Đại La Kim Tiên này, trên người mỗi người đều mang nghiệp lực không nhẹ, tội nghiệt a! Giết bọn hắn không những không khiến tự mình mang nghiệp lực, thậm chí còn có khả năng có công đức tán thưởng! Đương nhiên, loại công đức này không phải là công đức thiên đạo chính thống, mà là loại đồ vật tương tự như âm đức. Nhưng mặc kệ là đức gì, hữu dụng là được rồi. Nghĩ đến đây, trong mắt Phù Quang đều có một chút nhấp nhổm muốn thử. Cái gọi là người có lợi khí, sát cơ nổi lên. Từ khi hắn hóa hình đến giờ, vẫn luôn sống cẩn thận, còn chưa từng cùng cường giả cùng cấp bậc giao thủ. Hôm nay nếu có thể cùng một đám Đại La Kim Tiên chiến đấu một trận, cũng không tệ. Với cường giả thì hắn có thể nhường nhịn, nhưng đối với lũ tép riu đầy sát nghiệp này, hoàn toàn có thể ra tay nặng! Nhìn công Đức Linh Bảo có chút chói mắt của Phù Quang, và Kim Luân thiên đạo công đức chói mắt kia, nhóm Đại La Kim Tiên vốn còn có chút ý nghĩ, không tự chủ lui một bước. Rất nhanh. Ông —— Một số Đại La Kim Tiên biết trong lòng đã bỏ lỡ cơ duyên, không có cách nào khác, không nói một lời hóa thành ánh sáng mà đi. Có người đầu tiên thì có người thứ hai. Không lâu sau, một đám Đại La Kim Tiên không có được Linh Bảo lần lượt rời đi. Sau đó, Tam Thanh Bàn Cổ cũng không nói một lời, cao ngạo hóa thành ba đạo thanh quang, rời khỏi nơi đây. “Hai vị đạo hữu, bần đạo cũng xin cáo từ trước.” Hồng Vân thu được quả cửu cửu tán hồn đỏ hồ lô, mang nụ cười thỏa mãn trên mặt, hướng phía Phù Quang và Nữ Oa chắp tay thi lễ sau, cũng trực tiếp rời đi. Nơi đây——Trong nháy mắt cũng chỉ còn lại Phù Quang và Nữ Oa hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận