Ta, Vững Vàng Kim Ô, Chỉ Muốn Cưới Vợ Sinh Hoạt !

Chương 498: Ta gặp

Chương 498: Ta thấy
Không thể tiếp tục chờ đợi được nữa.
Bây giờ, Kèm theo ý niệm và đạo của các tồn tại như thời gian, vận mệnh, nhân quả buông xuống, Thái Thượng thật sự cảm thấy bản thân không thể tiếp tục chờ đợi được nữa.
Cho nên, Hắn không chút do dự hành lễ cúi đầu với lão gia tử:
“Lão sư, đệ tử xin cáo lui.”
Nghe vậy, Lão gia tử đối mặt với bọn hắn, khẽ gật đầu, cũng không hề để tâm đến hành động muốn rời đi lúc này của Thái Thượng.
Dù sao hắn có tiếp tục ở lại, cũng đích xác không có tác dụng gì quá lớn.
Trận đạo tranh kế tiếp —— Với chút đạo hạnh hiện giờ của Thái Thượng, đến một gợn sóng nhỏ còn không nổi, nói gì đến việc có thể giúp đỡ lão gia tử.
Sau khi nhận được sự cho phép của lão gia tử, Thân hình Thái Thượng liền trực tiếp rút lui khỏi Đại Đạo Chân Hải.
Mà đối với sự rời đi của Thái Thượng, Bọn hắn không hề chú ý để tâm, thậm chí đến một cái liếc mắt cũng không dành cho Thái Thượng.
Chẳng qua chỉ là một trong các chuyển thế thân của kẻ kia mà thôi!
Mặc dù hắn một lần nữa đạt đến cấp độ sánh ngang Chí Cường Ma Thần, đúng là khiến bọn hắn phải liếc mắt nhìn qua.
Nhưng mà cấp độ này, Đối với bọn hắn mà nói vẫn chỉ là —— Lũ sâu kiến!
Lũ sâu kiến không đáng nhắc tới.
Thái Thượng, Dù sao cũng không phải là hắn của năm xưa.
Huống chi cho dù hắn có trở về một lần nữa, bọn hắn ở đây có lẽ sẽ phải dốc hết mười hai phần tinh thần để ứng phó biến cố, nhưng cũng sẽ không có bất kỳ e ngại nào đối với sự tồn tại của hắn.
Chẳng qua chỉ là thử nghiệm con đường tiến thêm một bước mà thôi.
Bọn hắn ở đây, đều đã từng thử qua không chỉ một lần.
Chỉ có điều, Bọn hắn không triệt để như Đại Tôn, cũng không điên cuồng như Đại Tôn, hoàn toàn chặt đứt đường lui của chính mình, chỉ vì tiến lên bước đó mà thôi!
Đương nhiên, Tình huống Hồng Hoang hoàn vũ hôm nay, cũng cho bọn hắn thấy, ý nghĩ của Đại Tôn không hoàn toàn thất bại.
Đạo của hắn mặc dù đã thành, Nhưng đồng thời bản thân hắn lại không còn nữa.
Con đường chứng đạo của Bàn Cổ – bước tiếp theo —— Thành nghiệp chưa thành.
Xem như thành công.
Trên Đại Đạo Chân Hải.
Một đám Chí Cường Ma Thần vốn đang dương oai diệu võ, bây giờ từng người một đều đang cố gắng hết sức hạ thấp cảm giác tồn tại của bản thân xuống mức thấp nhất.
Ban đầu, lúc lão gia tử, lão đầu có khí tức bình tĩnh, chưa bộc lộ sâu cạn này xuất hiện, đám Chí Cường Ma Thần vẫn chưa có cảm xúc sợ hãi nào.
Nhưng sau khi ý niệm và đạo của bọn hắn buông xuống, tất cả liền thay đổi.
Đạo của bản thân, bị đạo càng cường đại hơn trấn áp.
Hơn nữa còn là bị trấn áp ngay lập tức, bọn hắn căn bản không kịp phản ứng, đừng nói chi là có thực lực chống cự.
Mỗi một vị Ma Thần, Bất kể mạnh yếu ra sao, bản thân đều đại diện cho một loại đại đạo.
Đạo không phân cao thấp.
Nhưng Ma Thần lại có mạnh yếu khác nhau —— Một đám Ma Thần không trọn vẹn, bản nguyên của bản thân đều không đầy đủ, nên sẽ không được đám Ma Thần không thiếu sót để vào mắt.
Tương tự, Những Chí Cường Ma Thần như bọn hắn, những người đã đưa đạo của bản thân đến cực hạn, cũng sẽ không để vào mắt đám Ma Thần không thiếu sót còn chưa đưa đạo của bản thân đến điểm cuối cực hạn.
Còn những tồn tại đã vượt qua cực hạn đại đạo của bản thân, bước ra con đường mới, đạt đến cảnh giới không biết mà đám Chí Cường Ma Thần không cách nào lý giải, Những tồn tại trên cả Chí Cường —— Bọn hắn cũng sẽ không để vào mắt các Chí Cường Ma Thần ngay cả gông cùm xiềng xích đại đạo của bản thân còn không thể đánh vỡ!
Bây giờ, Đối mặt với ý niệm và đạo của bọn hắn đang buông xuống —— Đại đạo và bản nguyên của những Chí Cường Ma Thần này đều đang run rẩy, sợ chỉ một chút động tĩnh quá lớn của mình sẽ dẫn tới đạo của bọn hắn tự động phản ứng, trực tiếp luyện hóa tất cả của bản thân.
Trở thành một giọt nước trong đạo hải của bọn hắn!
Lúc này.
Một khi lão gia tử và bọn hắn thật sự bắt đầu động thủ.
Như vậy, Có thể bảo vệ tốt bản thân trong cuộc phân tranh vô hình đã bắt đầu giữa bọn hắn và lão gia tử, không bị đại đạo bao la kia đồng hóa, không biến thành một bộ phận trong đạo của bọn hắn hay của lão gia tử, Thì đã xem như bản lĩnh của bọn Chí Cường Ma Thần này rồi.
Bầu không khí giữa lão gia tử và bọn hắn, sau khi Thái Thượng rời đi, mới bắt đầu trở nên có chút không ổn.
Sau khi ý thức được một trận đạo tranh giữa đôi bên sắp bắt đầu, Một đám Chí Cường Ma Thần liền muốn rút lui.
Một khi tồn tại cỡ này động thủ —— Bọn hắn nếu tiếp tục ở lại, chắc chắn sẽ là một con đường chết!
Không động thì còn tốt.
Đám Chí Cường Ma Thần vừa mới nảy ra ý định muốn rời đi.
Thời Gian Đại Tôn trong số bọn hắn, ý niệm đang giáng lâm nơi này liền dùng dư quang liếc qua đám đông Chí Cường Ma Thần.
Sau đó, Hoa lạp —— Trong đạo hải của hắn dâng lên một gợn sóng nhàn nhạt, bình thản chậm rãi lan về phía đám Chí Cường Ma Thần.
Tiếp đó, Từng tôn Chí Cường Ma Thần một, sau khi chạm phải gợn sóng này, đều hóa thành một giọt nước, rơi vào đạo hải của Thời Gian Đại Tôn, trở thành một phần sức mạnh của hắn.
Mà trong suốt quá trình này, đám Chí Cường Ma Thần không thể phản ứng chút nào, càng đừng nói là rời đi.
Thủ đoạn này —— Cũng không cao thâm!
Chẳng qua là Thời Gian Đại Tôn đã khiến thời gian của đám Chí Cường Ma Thần ngưng trệ lại mà thôi.
Thời gian ngừng lại.
Khiến cho mọi thứ của bọn hắn đều dừng lại vào khoảnh khắc nảy sinh ý định muốn rời đi, sau đó, trong trạng thái không chút đau đớn nào, trở thành một giọt nước biển trong đạo hải Thời Gian.
Đối mặt với hành động của Thời Gian Đại Tôn, Lão gia tử cùng bọn hắn cũng không có phản ứng gì.
Cứ việc rất không khách khí —— Nhưng tồn tại cấp bậc Chí Cường Ma Thần, ở trước mặt lão gia tử và bọn hắn, phân lượng cũng giống như kết cục vừa rồi của bọn họ, chẳng qua chỉ là một giọt nước biển trong đạo hải mà thôi.
Bá!
Khẽ vung phất trần trong tay.
Lão gia tử tùy ý ngồi xếp bằng xuống trên Đại Đạo Chân Hải.
Hắn đưa tay mời:
“Các vị đạo hữu ——” “Mời!”
Tiếng nói vừa dứt.
Ông —— Giữa đạo quang lưu chuyển, Đại Đạo Chân Hải dưới thân lão gia tử nổi sóng, khí tức đại đạo không hề yếu hơn bọn hắn bắt đầu phun trào.
Thấy vậy.
Bọn hắn cũng không trực tiếp động thủ, mà có chút bất ngờ nhìn lão gia tử.
Hồng Hoang hoàn vũ.
Là thứ mà Bàn Cổ Đại Tôn khai mở và để lại, trên thực tế cũng không có nhân quả liên hệ trực tiếp gì với lão gia tử, một hậu bối vãn sinh này.
Hắn hoàn toàn có thể mặc kệ sự tồn vong của Hồng Hoang hoàn vũ, tự mình rời đi.
Dù sao trước kia đã bị Bàn Cổ Đại Tôn lừa gạt một vố lớn.
Trong tình thế không thể làm gì khác, Không Gian Đại Tôn, người chỉ có thể lựa chọn rơi vào Hồng Hoang hoàn vũ, bắt đầu lại từ đầu, chính là đã làm như vậy.
Lão gia tử trước mắt cũng không khác Không Gian Đại Tôn là bao.
Trong mắt bọn hắn, lão gia tử cũng thuộc về một thành viên năm đó bị Bàn Cổ Đại Tôn và bọn hắn tính toán, phải rơi vào Hồng Hoang làm lại từ đầu.
Điểm khác biệt duy nhất là —— Không Gian Đại Tôn năm xưa, tức Nhướng Mày Lão Tổ bây giờ, thuở trước có thực lực và thân phận cường đại, hiển hách hơn lão gia tử trước kia mà thôi!
Nhưng đây không phải lý do để lão gia tử ở lại, không tiếc dùng sức một người ngăn cản bọn hắn.
Bởi vì việc này quá mức ngu xuẩn.
Ý niệm và đạo của bọn hắn tất nhiên đã đến —— Chân thân giáng lâm.
Cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!
Coi như lão gia tử có thể ngăn được ý niệm và đạo của bọn hắn vào lúc này.
Nhưng đợi đến sau khi chân thân bọn hắn giáng lâm —— Chắc chắn sẽ phân tách và hấp thu đạo của lão gia tử!
Những điều này, Lão gia tử trước mắt không thể nào không rõ!
Nhưng dù biết rõ, vẫn cứ đứng ra, cản đường bọn hắn.
Không khỏi khiến bọn hắn cũng có chút tò mò về lý do lão gia tử làm vậy.
Thế là, Bọn hắn tò mò hỏi:
“Vì sao?”
Nghe vậy, Lão gia tử mỉm cười.
Tay vuốt râu nói:
“Ta thấy chúng sinh muôn màu mỗi ngày.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận