Ta, Vững Vàng Kim Ô, Chỉ Muốn Cưới Vợ Sinh Hoạt !

Chương 198: Thay đổi!

Chương 198: Thay đổi!
Minh Hà Lão Tổ rất mạnh. Dưới chân là thập nhị phẩm Nghiệp Hỏa Hồng Liên – Phòng ngự vô song, vạn pháp bất xâm, có uy năng đáng sợ thiêu đốt nghiệp lực của chúng sinh! Một đôi bảo kiếm song sinh – Nguyên Đồ A Tị mang sát phạt chi lực có thể xem là cực hạn trong Tiên thiên linh bảo, chỉ xếp sau những chí bảo đếm trên đầu ngón tay.
Theo lý mà nói, với tu vi Chuẩn Thánh viên mãn trảm tam thi của Minh Hà Lão Tổ, dựa vào Nghiệp Hỏa Hồng Liên và Nguyên Đồ A Tị tam đại linh bảo. Cho dù là lấy một địch nhiều, cũng có thể đứng ở vị trí bất bại!
Nhưng sự tình thường khác với tình huống trong tưởng tượng. Nghiệp Hỏa Hồng Liên hoàn toàn có thể thiêu đốt nghiệp lực, khiến vô số tu sĩ vô cùng kiêng kỵ. Nhưng điều kiện tiên quyết là, tu sĩ đối mặt với Nghiệp Hỏa Hồng Liên phải có nghiệp lực!
Nay lúc không còn như xưa – Khâm Nguyên, Thương Dê, Kế được… một đám đại thần thông giả của thiên Đình, trải qua hôn lễ, thực hiện thiên chức các mặt, tích công tán đức, sớm đã rửa sạch nghiệp lực vốn không nhiều trên người mình. Chức năng thiêu đốt nghiệp hỏa mà Nghiệp Hỏa Hồng Liên khiến tu sĩ kiêng kỵ nhất tự nhiên là không có tác dụng bao nhiêu.
Về phần nói Hồng Liên tự mang nghiệp hỏa? Xin nhờ – Các tiên chủ nhân của thiên Đình là xuất thân gì? Nhật thần. Trong tình huống không có chất dẫn cháy là nghiệp lực, chút mầm nghiệp hỏa nhỏ nhoi trên hồng liên, trước mặt các tiên từng gặp qua sự đáng sợ của Thái Dương Chân Hỏa, có thể hù dọa được ai?
Về phần Nguyên Đồ A Tị hai đại hung kiếm, sát phạt chi lực quả thực cao minh! Nhưng trên tay các đại thần thông giả của thiên Đình thiếu linh bảo sao? Thiên Đình không thiếu nhất là các loại tài nguyên! Tài nguyên nhiều. Phù Quang có thể bạc đãi các tiên không? Ít nhất mỗi đại thần thông giả tham chiến của thiên Đình đều có ba kiện cực phẩm Hậu thiên linh bảo trong tay – Chủ công, chủ phòng, chủ phụ trợ. Về mặt linh bảo, căn bản sẽ không lạc hậu Minh Hà Lão Tổ quá nhiều. Chênh lệch giữa Hậu thiên linh bảo và Tiên thiên linh bảo không nằm ở uy năng của linh bảo!
Luận về thủ đoạn thần thông – Năm đó Thiên Đế lấy mười hai Tổ Vu làm đối thủ, tự mình biểu diễn một cái đại đạo thần thông khó lường, cho thấy tầm quan trọng của việc vận dụng đạo lực. Từ đó về sau, các tiên thiên đình từ thời Kim Ô Cung đã khổ tâm tiềm tu đại đạo của mình, ra sức nghiên cứu thủ đoạn đại đạo của bản thân. Thêm vào đó, đi theo bệ hạ, ngẫu nhiên lại được bệ hạ chỉ điểm, dạy bảo, tự mình giáo dục. Thậm chí, bây giờ các tiên thiên đình càng coi trọng thủ đoạn thần thông đại đạo của mình, chứ không phải là linh bảo trong tay. Với các tiên, linh bảo chỉ là công cụ phụ trợ để họ thi triển đại đạo của mình tốt hơn!
Trước kia, các tiên thiên đình không có pháp bảo mạnh mẽ bên thân, một thân sức chiến đấu cũng không xuất sắc! Bây giờ, dù trong tay không có pháp bảo mạnh, dễ dùng, các tiên thiên đình vẫn có thể phát huy sức chiến đấu xuất sắc!
Cho nên nói, trên con đường tu hành – có được một bậc tiền bối đại năng chỉ điểm và dạy bảo thực lòng, sẽ giúp con đường của mình suôn sẻ vô cùng! Mà bệ hạ chính là một tồn tại như vậy!
Bởi vậy, trong đại trận lúc này – Minh Hà Lão Tổ dù tức giận, càng thêm giận, ba phần giận dữ, thậm chí là gầm thét liên hồi. Nhưng đối mặt với lớp lớp thủ đoạn vây công của các tiên thiên đình, vẫn không thể chiếm được thượng phong, thậm chí có đôi khi gặp nạn. Nếu không có Nghiệp Hỏa Hồng Liên còn có lực phòng ngự cực hạn, Minh Hà Lão Tổ đã sớm rơi vào thế hạ phong.
Một màn này – đều bị các đại thần thông giả quan chiến trông thấy! Dù sao trận chiến này là muốn dương danh, đồng thời chấn nhiếp uy nghiêm của thiên đình. Đại trận Thiên La Địa Võng không ngăn được ánh mắt của các đại thần thông giả! Sau khi chứng kiến thủ đoạn của các tiên thiên đình, mỗi người đều lộ vẻ suy tư – Trước ngày hôm nay, tu sĩ hồng hoang đấu pháp, phần lớn đều lấy pháp bảo làm chủ, ngược lại, việc ứng dụng thủ đoạn đại đạo bản thân lại chưa chắc xuất sắc. Dù sao pháp bảo dễ dàng đến mức nào? Pháp lực rót vào trong đó, tùy tay tế ra, có thể bắt đối thủ, ít nhất cũng có thể cùng đối thủ chu toàn.
Mà giờ khắc này – các đại thần thông giả thiên đình có thể nói là cho tất cả tu sĩ hồng hoang một bài học tốt! Thực lực, không nhất định thể hiện ở cảnh giới, pháp bảo – Thủ đoạn vận dụng đại đạo của bản thân cũng quan trọng vô cùng!
Im lặng. Rất nhiều đại thần thông giả đều nghiêm mặt quan chiến, đồng thời phân tâm nhị dụng, bắt đầu xem xét lại thực lực bản thân.
Đại chiến một lát sẽ không kết thúc. Trong lúc các đại thần thông giả thiên đình vây giết Minh Hà Lão Tổ, Côn Bằng, trong Côn Lôn Sơn Ngọc Hư Cung. Tam Thanh trên mặt đều có chút nghiêm túc – Đại chiến ra sao, bọn hắn không quan tâm. Các đại thần thông giả thiên đình biểu hiện thế nào, bọn hắn cũng không để trong lòng. Lúc này, Tam Thanh chỉ quan tâm một vấn đề – Thiên Đế làm sao cảm ứng được lời Minh Hà Lão Tổ nhục mạ và muốn lật đổ thiên đình?
Bạch Trạch giải thích, trong mắt Tam Thanh không đáng tin lắm!
Thông Thiên tâm thẳng miệng nhanh, trực tiếp mở miệng: "Chẳng lẽ Thiên Đế Phù Quang đã chứng đạo rồi?"
"Khả năng này không lớn a?"
"Nếu hắn chứng đạo, sao thiên địa không có chút động tĩnh nào?"
"Với lại sao vẫn tồn tại trong hoàn vũ, thậm chí còn chúa tể thiên đình?"
"Không thể nào!"
"Tuyệt đối không thể nào!"
Những lời này của Thông Thiên hoàn toàn nói thẳng ra miệng, không hề che đậy. Vừa dứt lời – Lão Tử vốn đang nhíu mày trầm tư và Nguyên Thủy đang trầm ngâm, đều im lặng rồi quay sang nhìn Thông Thiên.
Lão Tử ít khi mở miệng cảnh cáo Thông Thiên: "Tam đệ, nói cẩn thận!"
"Trước khi ngươi và ta thành thánh –"
"Bàn luận về vị kia, không được nhắc đến tôn danh, càng không thể dùng ngôn ngữ khinh thị, làm nhục vị kia!"
"Rõ chưa?"
Một bên. Nguyên Thủy tiếp lời lão Tử. Mở miệng răn dạy Thông Thiên: "Thà rằng tin là có, không thể tin là không!"
"Ngươi ăn nói không lựa lời, oang oang, chỗ nào có vài phần dáng dấp Bàn Cổ chính tông, Thánh nhân tương lai?"
"Như vậy còn ra thể thống gì?"
Nghe vậy. Thông Thiên há hốc mồm, không biết phải phản ứng thế nào – Ủa cái này?! Hắn không được theo miệng nói sao? Chuyện có lớn như vậy sao? Hơn nữa, cho dù Thiên Đế đã chứng đạo, chẳng lẽ chỉ vì mấy câu không có ý bất kính và mạo phạm của hắn mà tìm bọn họ Tam Thanh gây phiền phức sao? Thế nhân đều biết Thiên Đế khí độ lớn lao. Sao có thể chỉ vì mấy lời bình thường lại cảm thấy bị mạo phạm và tức giận?
Đương nhiên. Thông Thiên cũng biết lúc này mình cứng cổ mạnh miệng tiếp thì sẽ chuốc thêm chỉ trích. Cho nên, sau khi bĩu môi, Thông Thiên trực tiếp nhận lỗi. Dù trong lòng, hắn vẫn không tin Thiên Đế đã chứng đạo.
Thấy Thông Thiên nhận lỗi. Lão Tử và Nguyên Thủy cũng không tiếp tục níu kéo, mà là trầm mặc ngồi. Hai người bọn họ thực sự không quá tin Thiên Đế đã chứng đạo. Nhưng dù khả năng này cực nhỏ – vẫn khiến Lão Tử và Nguyên Thủy trong lòng cảm thấy không thoải mái dễ chịu! Bọn họ là ai? Bàn Cổ chính tông. Thánh nhân thân truyền. Thiên định Thánh nhân. Cho dù là muốn bước ra một bước kia, cũng phải là Tam Thanh Bàn Cổ của bọn họ mới đúng! Sao có thể để Phù Quang, một Thiên Đế không có Hồng mông tử khí, không có cơ duyên thành thánh chứng đạo trước?
Lúc này, trong lòng Lão Tử và Nguyên Thủy – Việc lĩnh hội cơ duyên thành thánh bắt đầu khiến họ có chút lo lắng.
……
Trong đình Liên Hoa Trì ở Thiên Đế Cung. Đạo nhân Côn Bằng đang xem các tiên thiên đình vây giết Minh Hà Lão Tổ, trực tiếp hình tượng. Nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ mấy phần. Đôi mắt vàng khẽ liếc, nhìn về phía Côn Lôn Sơn Ngọc Hư Cung, sau đó mới quay lại nhìn chiến trường!
……
Trên Linh Sơn phương tây. Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đôi sư huynh đệ này, nhìn các đại thần thông giả thiên đình chiến đấu, trên mặt đều lộ vẻ suy tư. Bọn họ thiếu pháp bảo! So với bên trên thì không đủ, so với bên dưới có thừa. Trước kia một lòng muốn có được nhiều bảo bối tốt. Bây giờ xem ra – Bảo bối tuy rất quan trọng, nhưng thủ đoạn vận dụng đại đạo bản thân cũng quan trọng tương tự!
Linh bảo cực phẩm chân chính khó có được. Nhưng thủ đoạn thần thông bản thân lại có thể vững vàng tu được! Lúc này, Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đều có chút hiểu được – Có lẽ họ đã có chút bỏ gốc lấy ngọn…
……
Bất Chu Sơn, Vu tộc. Luân phiên Đế Giang, Huyền Minh, Hậu Thổ ba Tổ Vu, cũng đang quan sát trận đại chiến ở Nam Hải! Nhìn các đại thần thông giả thiên đình xem Minh Hà Lão Tổ như bia tập, thỏa thích thi triển thủ đoạn của bản thân.
Đế Giang nhíu mày nói: "Sách –"
"Đám người thiên đình lại trở nên cường đại rồi."
"Nếu thật khai chiến, e là nhi lang tộc ta sẽ không còn là đối thủ của đám người này nữa!"
Là Tổ Vu đứng đầu, cũng là tộc trưởng Vu tộc. Đế Giang nghĩ đến chuyện xa hơn – Với so sánh chiến lực song phương hiện tại, bỏ qua mười hai Tổ Vu và Thiên Đế Phù Quang, các mặt còn lại của sức chiến đấu cao tầng, Vu tộc đã bị thiên đình bỏ xa rồi. Ít nhất chuyện mấy đại Vu chém giết Chuẩn Thánh đại thần thông giả sẽ không thể xảy ra ở các đại thần thông giả thiên đình. Đồng thời, sau trận chiến này – Các đại thần thông giả trong hồng hoang hoàn vũ e rằng cũng sẽ tỉnh ngộ, từ đó bắt đầu tinh tu thủ đoạn thần thông đại đạo của mình!
Một khi họ một lần nữa nhặt lên những bài tập từng bỏ bê, với Vu tộc mà nói – Lại là một nhân tố cực kỳ bất lợi! Nói đơn giản, về sau đối nghịch với Vu tộc, các tu sĩ sẽ ngày càng khó đối phó, ngày càng khó giết!
Vừa nghĩ đến đây. Trong lòng Đế Giang liền có chút phiền muộn nghĩ: "Thiên Đế cùng thiên đình của hắn, thuộc hạ của hắn, quả thực là đại địch của tộc ta!"
Một bên. Huyền Minh và Hậu Thổ không hề biết lo lắng trong lòng Đế Giang, cũng chẳng biết sợ là gì. Nghe lời Đế Giang nói, họ vẫn hờ hững.
Huyền Minh khoanh tay: "Mạnh? Mạnh đến đâu?"
"Người của thiên đình đang trưởng thành, chiến sĩ tộc ta cũng đang trưởng thành!"
"Còn cần sợ bọn chúng?"
Nghe vậy. Hậu Thổ khẽ gật đầu. Trong đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy khí phách. Tay ôm lấy eo thon mềm: "Đợi đánh chết Thiên Đế xong, những nhân thủ còn lại của thiên đình căn bản không đáng sợ!"
Nhìn hai tiểu tổ tông bên cạnh mình. Trong lòng Đế Giang âm thầm thở dài – Hắn cảm thấy số ít đầu óc của mình không đủ dùng nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận