Ta, Vững Vàng Kim Ô, Chỉ Muốn Cưới Vợ Sinh Hoạt !

Chương 3:

Chương 3: Tường mây phía trên. Phù Quang bấm đốt tay tính toán số lượng văn tự truyền thừa mà mình đoạt được từ các tộc: “Đã có 2,997 loại rồi!” “Đạo lớn ba nghìn, không kịp nữa.” “Số lượng ba nghìn là tốt nhất!” “Ba loại văn tự truyền thừa còn lại này, tất phải chọn từ ba tộc tiên thiên a!” Buông tay xuống. Mắt Phù Quang sáng rực như đuốc: “Tiếp theo, nên đến lúc đi một chuyến đến ba tộc tiên thiên!” Vừa nghĩ đến đây. Phù Quang liền đổi hướng tường mây, men theo hướng Đông Hải mà đi. Chẳng bao lâu. Với thân phận là Kim Ô duy nhất giữa thiên địa, có thần thông tốc độ - Kim Ô hóa cầu vồng chi thuật, Phù Quang liền đến được Đông Hải. Trực tiếp hóa thành một đạo kim hồng, Phù Quang tiến vào trong Đông Hải. Tiên thiên thần thánh, thủy hỏa bất xâm. Vào Đông Hải, Phù Quang không gặp bất kỳ trở ngại nào, cho đến khi tới bên ngoài Đông Hải Long Cung. Cho dù là bá chủ viễn cổ khi xưa. Cho dù hiện giờ vì gánh nghiệp lực ngập trời, từ đó nhanh chóng lụi tàn. Nhưng nội tình long tộc vẫn còn rất hùng hậu. Đông Hải Long Cung quả nhiên là tráng lệ, nhìn từ xa có thể thấy được mấy phần phong thái của bá chủ năm xưa. Liếc nhìn Long Cung. Phù Quang âm thầm cảm thán sự giàu có của long tộc. Sau đó, dùng pháp lực truyền âm: “Thái Dương Tinh - Phù Quang, đến đây bái phỏng Đông Hải Long Vương, không biết Long Vương có rảnh gặp mặt một lần?” Cùng lúc tự giới thiệu. Ông —— Trên thân Phù Quang tỏa ra một chút khí tức Đại La, không quá mãnh liệt, không mang theo uy áp, cũng không mạo phạm. Điều này chỉ là nói cho Long Vương trong Đông Hải Long Cung biết, bản thân không phải là kẻ yếu có thể tùy ý nắm bắt. Đi ra ngoài xã giao. Ổn trọng cẩn thận và khiêm tốn một chút là không có sai. Nhưng điều này không có nghĩa Phù Quang chỉ hiểu lý lẽ mà không hề có thực lực. Bên trong long cung. Đông Hải Long Vương lúc đầu đang ôm mỹ thiếp, uống rượu ngon, ngắm nhìn đông đảo Bạng Nữ vũ cơ xinh đẹp khiêu vũ, nghe thấy lời của Phù Quang, cùng cảm nhận được khí tức Đại La kia, lập tức tỉnh táo lại. Liền vội vã đứng lên: “Thái Dương Tinh - Phù Quang đạo nhân?” “Đây chẳng phải đại năng vang danh trên đại địa hồng hoang trong một nguyên hội này sao?” “Mau mau theo bản vương ra ngoài mời hắn vào!” Trong một nguyên hội này, dù mục tiêu của Phù Quang rất rõ ràng, không làm chuyện khác ngoài mục tiêu, nhưng trong quá trình du lịch vạn tộc, thanh danh của hắn cũng đã dần dần lan rộng trên đại địa hồng hoang. Sở dĩ như vậy, là vì Phù Quang vốn là tiên thiên thần thánh sinh ra từ Thái Dương Tinh, có căn cơ phi phàm. Cũng vì sau khi trải qua một lượng kiếp, mà ở thời điểm các Hỗn Nguyên Kim Tiên đều mai danh ẩn tích bây giờ, thì Đại La Kim Tiên đã là những tu sĩ đại năng hàng đầu của thiên địa hồng hoang. Cho nên —— Danh tiếng của Phù Quang đương nhiên cũng theo đó dần lan xa. Chẳng bao lâu. Đông Hải Long Vương sau khi sửa soạn lại y phục chỉnh tề, liền mang theo quy thừa tướng của mình, đến bên ngoài Long Cung gặp Phù Quang. Chắp tay thi lễ: “Tiểu Long Ngao Quảng, gặp qua thượng tiên, không biết thượng tiên giá lâm, không có nghênh đón từ xa, mong rằng thượng tiên thứ tội!” Nhìn Ngao Quảng thập phần lễ phép. Phù Quang gật đầu cười đáp lễ: “Long Vương khách khí rồi.” Với tư cách đứng đầu Tứ Hải Long Cung, là tộc trưởng long tộc hiện tại, thực lực của Ngao Quảng không tính là mạnh. Chỉ là Thái Ất Kim Tiên viên mãn cảnh giới mà thôi. Chuyện này rất bình thường ——Sau khi ba tộc tiên thiên bị thiên đạo trừng trị, các lão tổ, đại năng trong tộc đều đi trấn áp nội tình các tộc, không phải bất đắc dĩ thì căn bản không thể xuất thế. Sau khi hai bên gặp mặt. Ngao Quảng nhiệt tình mời Phù Quang: “Không biết thượng tiên lần này đến có việc gì? Mời vào trong long cung, Tiểu Long đã cho người thiết yến chiêu đãi thượng tiên!” Hơi trầm ngâm. Phù Quang lập tức mở miệng: “Thiết yến xin miễn!” “Lần này đến bái phỏng long vương, là muốn mượn Long Văn của long tộc xem qua, sau này sẽ trả long tộc một phần lợi ích, không biết long vương có thể tạo thuận tiện hay không?” Muốn mượn Long Văn? Ngao Quảng nghe vậy cũng không thấy ngoài ý muốn gì —— Dù sao trong một nguyên hội vừa qua, chuyện Phù Quang du lịch khắp hồng hoang, mượn đọc văn tự truyền thừa các tộc cũng không phải bí mật gì. “Nếu là thượng tiên cần, há có thể từ chối.” Ngao Quảng không hề cự tuyệt. Mở miệng nói: “Thượng tiên mời vào trong, Tiểu Long sẽ cho người đi lấy Long Văn đến!” Dù Phù Quang muốn Long Văn để làm gì, thì cũng chỉ là mượn xem qua. Mà cơ hội tốt có thể kết thiện duyên với một Đại La Kim Tiên như vậy, long tộc sao có thể từ chối. Hơn nữa, Phù Quang đạo nhân xuất thân bất phàm, có căn cơ thâm hậu, rõ ràng là một cường giả trong giới Đại La Kim Tiên! Không để Phù Quang chờ đợi lâu. Ngao Quảng liền dâng lên bằng cả hai tay văn bản ban sơ về văn tự truyền thừa của long tộc, đó là những văn tự được khắc trên một phiến đá kỳ dị tựa vàng tựa ngọc, có vài phần cảm giác dị bảo. Không để ý đến lai lịch của phiến đá mang Long Văn. Rất nhanh. Phù Quang liền ghi lại toàn bộ văn bản Long Văn truyền thừa ban sơ của long tộc, đồng thời ngộ ra được. Sau khi xem xong. Hắn liền trực tiếp trả lại văn tự truyền thừa cho Ngao Quảng. Phù Quang đứng dậy cáo từ: “Đa tạ long vương hào phóng!” “Giống như lời trước đã nói, lần này mượn đọc có nguyên do, sau này sẽ có một phần thiện quả báo đáp!” Nghe vậy. Ngao Quảng cười rạng rỡ: “Nếu có thể giúp tiền bối thì không còn gì tốt hơn.” Nhẹ gật đầu. Phù Quang cũng không muốn nán lại lâu: “Vậy bần đạo xin cáo từ.” Sau đó, dưới sự tiễn đưa của Ngao Quảng, Phù Quang rời khỏi Đông Hải Long Cung, rồi một đường hướng về phía nam, đi về phía núi lửa bất tử, nơi ở của Phượng tộc. Tốn thêm một chút thời gian. Từ Phượng tộc, hắn lấy được phượng chương để xem, lại từ kỳ lân tộc thấy được kỳ lân thiếp. Trên tầng mây. Phù Quang tràn đầy mong đợi, linh đài thanh minh: “Ba ngàn loại văn tự truyền thừa đã có được rồi.” “Tiếp theo ——” “Đã đến lúc trở về bế quan, diễn dịch ra văn tự truyền thừa phổ biến cho chúng sinh hồng hoang rồi!” Lời vừa dứt. Ông —— Chỉ thấy trên bầu trời, một đạo Kim Hồng vạch một đường, Phù Quang rời khỏi đại địa hồng hoang, thẳng hướng Thái Dương Tinh mà đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận