Sở Thủ Trưởng, An Thanh Niên Trí Thức Nàng Có Chút Điên

Sở Thủ Trưởng, An Thanh Niên Trí Thức Nàng Có Chút Điên - Chương 03: Tiểu đáng thương bạo sửa Nữ Bá Vương (length: 7670)

"Cũng không trách ngươi được con nít ạ, ngươi tuổi còn nhỏ. Nói cho cùng là mẹ ngươi số mệnh không tốt, nhà An căn bản là không coi nàng cái này con gái ruột thịt ra gì!
Lúc trước bọn họ chính là nhắm trúng nhà họ Thịnh có tiền, liền đem mẹ ngươi bán cho đại công tử nhà họ Thịnh.
Không ngờ đại công tử lương thiện, đối đãi mẹ ngươi cũng thật lòng tốt; mà tạo hóa trêu ngươi, đột nhiên bắt đầu phong trào đả kích nhà tư bản, cả nhà họ Thịnh chạy ra nước ngoài, thân phận như mẹ ngươi tự nhiên là không thể mang theo đi.
May mà Thịnh Đại công tử là người tốt, trước khi đi đã sắp xếp công việc cho mẹ ngươi, còn để lại nhà cho ngươi.
Mẹ ngươi cũng là ương ngạnh, nhất quyết muốn sinh ngươi ra, nhà An sao có thể để cho chứ, may mà biết ngươi có căn nhà này, bọn họ mới miễn cưỡng đồng ý.
Cũng bởi vì vụng trộm sinh ra ngươi chuyện này, mẹ ngươi cảm thấy thấp kém.
Bị bà nội nhà An tính toán chi li, tiền lương mỗi tháng đều bị lấy đi hơn nửa, còn lại còn phải lo cho ngươi đi học, đâu có đủ tiêu xài!"
Người chủ nhiệm này không hổ là làm ở tổ dân phố, nói hai ba câu An Tinh liền biết được quá khứ của thân thể này.
"Chủ nhiệm! Ngài không biết đó thôi, cháu cho dù là chuyển ra ngoài cũng vô dụng, bà nội cả ngày tới nhà lấy đồ, còn mặt dày mày dạn báo công an cũng không ai quản, người ta nói đây là tranh chấp gia đình."
Chuyện này chủ nhiệm cũng có nghe nói, nhưng mà không còn cách nào, ai bảo lúc trước An Tinh chỉ có thể đăng ký hộ khẩu ở nhà An đâu!
"An Tinh à, trừ khi sau này ngươi nghĩ ra được cách nào đó để chuyển hộ khẩu đi, bằng không chuyện này chúng ta cũng chỉ có thể cố gắng tự mình giải quyết, căn bản không ngăn được đâu!"
"Chuyển hộ khẩu? Làm sao chuyển?"
"Con nít ngốc, bây giờ chuyển hộ khẩu tự mình lập hộ nào có dễ vậy, nếu không thì ngươi về quê đi, có thể chuyển hộ khẩu xuống nông thôn, nếu không thì gả chồng, chuyển hộ khẩu đến nhà chồng."
Hai cái này An Tinh đều không muốn, vẫn là suy nghĩ thêm đi!
Chủ nhiệm sau khi rời đi, An Tinh nhét hai nghìn đồng vừa nhận được vào ba lô, rồi đi ngủ.
Cả nhà người thân của nhà An đều cực phẩm, hôm nay đánh mấy tên này, ngày mai nhất định còn có thể đổi người đến, nàng phải dưỡng sức mới được.
Quả nhiên, một đêm không mộng mị, An Tinh bị tiếng đập cửa và chửi rủa đánh thức.
Mở cửa sổ nhìn thử, ngoài cửa chẳng phải là ông ngoại, cậu cả, cậu hai và hai đứa con trai của bọn họ sao, nhà An này còn phân công rất rõ ràng, hôm qua nữ đến tìm chuyện, hôm nay nam đến đòi lý lẽ.
An Tinh xách cái bô của mình đêm qua xuống lầu.
Trong sân có một cái thang gỗ, có thể cho nàng trèo lên đầu tường, đến toàn là đàn ông, nàng một cô gái sáng sớm không nên một đánh năm.
"An Tinh, ta khuyên ngươi mau mở cửa ra, không thì đợi chúng ta vào có ngươi ngon để mà ăn."
Cậu cả An Đại Lực nghểnh cổ hét.
An Tinh cười cười, mắt không hề chớp nhấc tay, hất cái bô mình cố sức nâng lên đi.
"Sáng sớm chưa tỉnh ngủ à? Chạy đến nhà ta nói cái gì nhảm nhí vậy, cậu cả sợ là chưa kịp đánh răng rửa mặt hả, vừa hay dùng cái 'tinh thuần đồng tử tiểu giải' này của cháu để xả xui."
An Đại Lực vừa mới há rộng miệng ngẩng đầu, bị tưới trúng ngay.
Những người khác trên người cũng dính không ít, cái mùi vị đó khiến đầu óc tỉnh táo.
Nhìn những người xung quanh không tự giác lùi về sau hai bước, An Đại Lực tức giận đến phổi muốn nổ, chỉ có thể không ngừng nhục mạ An Tinh để phát tiết bất mãn của mình.
An Tinh là ai chứ, mắng không đau không ngứa nàng căn bản không để ý.
Nhưng mà xung quanh người xem náo nhiệt càng lúc càng đông, cứ để bọn họ đứng ở dưới kêu gào cũng không được, đến lúc kinh động đến công an xui xẻo vẫn là chính nàng.
Mang theo thùng không leo xuống tường, ăn hai cái bánh bao mua từ hôm qua, hồi phục thể lực, lúc này mới mở cửa ra.
Ngay khi mở cửa, một luồng mùi khai nồng xộc thẳng vào mặt, An Tinh bịt mũi kêu: "Cậu cả, mùi của cậu cũng nặng quá, hay là vẫn nên mau về nhà đi tắm rửa đi!"
An Đại Lực muốn đưa tay lên đánh con nhỏ tiện nhân này, nhưng vừa duỗi tay đã tự làm mình tanh tưởi.
Không còn cách nào, nhìn ánh mắt cười nhạo của mọi người xung quanh, hắn thật sự không còn mặt mũi để tiếp tục ở lại, đành phải quay người đi về trước, miệng còn không ngừng lầm bầm:
"Con nhỏ chết tiệt kia, mấy người trước giáo huấn nó đi, đợi tối về nhà ta lại ra tay."
An Đại Lực người như tên, hắn là người có sức chiến đấu nhất trong mấy người này, hiện giờ hắn đi rồi, mấy người còn lại An Tinh còn không phải muốn đánh thì đánh sao, dù sao vừa rồi hệ thống mới cho năng lực chịu đòn.
Bây giờ nàng vừa có sức lực vừa có sức đánh, có thể liên tục ổn định tấn công.
An Nhị Kiệt vừa thấy anh cả đi thì có chút sợ, nhưng nghĩ lại An Tinh bất quá chỉ là một đứa con gái mười bảy tuổi, làm sao có thể đánh lại được bốn người bọn họ, lại thẳng lưng lên.
"An Tinh, cháu vẫn nên ngoan ngoãn nghe lời bà ngoại, đem giấy chứng nhận bất động sản và tiền trợ cấp đều giao cho bà đi!
Cháu là một con nhỏ ranh ở nhà tốt như vậy thì có ích lợi gì, chẳng phải là bị người ta âm thầm chửi là tư bản chủ nghĩa sao, theo bọn bác về hẻm đi, trong nhà một đống quần áo còn chưa giặt kìa."
Nhìn xem những lời này, chẳng trách An Tinh không nói đạo lý được sao?
"Quần áo? Trong nhà chẳng phải có mợ cả, mợ hai và An Hâm ở đó sao, thế nào, ba người đàn bà đều là đồ bỏ đi hết hả? Vậy là nhà chúng ta không được rồi, không có cháu và mẹ, mọi người còn không tự lo cho được hả?"
Nhân lúc bất ngờ, An Tinh giơ tay tát thẳng vào mặt hắn.
An Nhị Kiệt vốn chỉ là cao thủ võ mồm, đâu có bị đối xử bạo lực như vậy.
"An Thông, con mau qua bảo vệ bố đi, nó dám đánh bố, ui da, đau quá, mặt bố này, mau đến xem có phải bị sưng lên không?"
An Thông bị cha mình làm cho khó chịu, đang chuẩn bị đánh nhau, cha hắn quả thật quá mất mặt.
"Biết rồi đừng ồn ào nữa, An Hành, con cứ trơ mắt nhìn cha con và bố mình bị bắt nạt hả? Đàn ông nhà mình khi nào chịu qua loại này, là đàn ông thì đánh nó!"
An Hành giống cha hắn, chỉ có sức lực mà không có đầu óc, chiêu khích tướng của An Thông lần nào cũng linh.
An Tinh đánh phụ nữ chỉ cần dùng tay là đủ rồi, nhưng đối phó với đàn ông thì phải thêm chân mới được, bị đá bay xa một mét An Hành mở to hai mắt, đây là người nhà bọn họ gặp ai cũng bị ức hiếp sao?
Đây quả thực là Nữ Bá Vương mà!
Ông ngoại, An Thông và An Nhị Kiệt cũng đứng đờ ra tại chỗ, từ trước ở nhà An Tinh đầu cũng chẳng mấy khi ngẩng lên, hiện tại mẹ nàng chết rồi, đây là nàng phát điên rồi sao?
Không cho bọn họ ngây người cơ hội, An Tinh đánh rất có cảm giác, làm sao có thể dừng tay được.
Đã đến, vậy thì đừng hòng trở về lành lặn!
Bốn người đàn ông sau một tiếng đồng hồ, liền mặt sưng mày sỉa bỏ về, ông ngoại mấy năm nữa cũng đến tuổi ngoài năm mươi cũng không tránh được ma trảo của An Tinh.
Xoa xoa khớp ngón tay hơi đau của mình, An Tinh cảm thấy nàng vẫn còn thiếu một món đồ nghề đánh người thuận tay.
Người xem náo nhiệt xung quanh vừa thấy cô gái nhỏ này quá hổ báo, lũ lượt bỏ chạy, xem náo nhiệt là được rồi, ai cũng không muốn bị hàng xóm đáng sợ như vậy để mắt đến.
Cô gái nhỏ này thật là làm cho thể xác và tinh thần thoải mái mà!
Quả nhiên, ngược cặn bã mới là hành động khiến người ta đại khoái nhân tâm nhất mà!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận