Ngự Thú: Ta Thật Không Phải Là Bồi Dưỡng Đại Sư

Chương 581: Ngươi không phải sớm đặt cược sao?

Giữa những tiếng cười nói, bọn họ đã đi tới trước căn cứ nghiên cứu số 88. Cánh cửa lớn của căn cứ nghiên cứu tự động mở ra, vừa mới bước vào, Lý Khiêm liền thấy ba người. Lý Khiêm thấy ba người, trong lòng có chút nghi hoặc. Lão sư Chung Ngọc Khánh, hắn tất nhiên là nhận biết, thế nhưng hai người bên cạnh, Lý Khiêm lại không có chút ấn tượng nào. Hơn nữa nhìn dáng vẻ, hai người này, cũng không giống như là học sinh của lão sư Chung Ngọc Khánh, tuổi có chút không khớp. Một đoàn người thân thiện chào hỏi, đồng chí Lão Tôn làm người trung gian, giới thiệu sơ lược một chút. Nghe đồng chí Lão Tôn giới thiệu, Lý Khiêm mới hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Tình cảm hai người này là một đôi vợ chồng, là đồng sự kiêm bạn tốt của lão sư Chung Ngọc Khánh, cũng là chủ nhân của Cơ Địa Nghiên Cứu Thanh Tiêu cách đây không xa. Trong đó, thầy giáo nam tên là Lỗ Thanh Trĩ, thầy giáo nữ tên là Tần Tiêu Vân. Lý Khiêm sở dĩ kinh ngạc, kỳ thực không phải vì hai thân phận này, mà là vì đề tài nghiên cứu của hai người. Phương thức tiến hóa của Băng Hỏa Cự Long! Đúng vậy, tài liệu tiến hóa Băng Hỏa Cự Long mà Lý Khiêm lấy được từ Đại học Ngự Thú Sa Châu, nguồn gốc của nó chính là ở đây, chính là hai người này. Sau kinh ngạc, Lý Khiêm cũng lập tức tỉnh ngộ, hiểu rõ một vài chuyện. Mình không hề che giấu tìm tới cửa, mà lão sư Chung Ngọc Khánh lại là bạn tốt của lão sư Lỗ Thanh Trĩ và Tần Tiêu Vân, sao có thể không liên tưởng được chứ. Sau khi hiểu rõ, Lý Khiêm cười nhạt một tiếng. Việc mình để lộ ra bí quyết tiến hóa tới một bước chân cuối cùng, hắn lại không có gì tiếc nuối. Dù sao tài liệu gốc ở ngay đây, giờ tiến trình quan trọng nhất lại quay về đây, cũng coi như hợp lý. Quan trọng nhất là, Lý Khiêm không phải loại người ích kỷ giữ của riêng. Phương pháp tiến hóa ở ngay đây, người khác có duyên biết được, cũng là một loại may mắn, Lý Khiêm sẽ không cố tình che giấu, đương nhiên cũng không chủ động đi thông báo. Với chuyện này, thái độ của hắn giống như tình cảm, thuận theo tự nhiên. Sau vài câu hàn huyên đơn giản, Lý Khiêm biết được, lần này hai vợ chồng Lỗ Thanh Trĩ tới, thật ra là muốn trao đổi chi tiết tiến hóa với Lý Khiêm. Ngoài ra, bọn họ cũng có một con Sương Hỏa Ma Nguyên dùng cho thí nghiệm, chuẩn bị để lão sư Chung Ngọc Khánh hỗ trợ rèn luyện. Giai đoạn hiện tại, so với tự mình rèn luyện, để lão sư Chung Ngọc Khánh hỗ trợ rèn luyện kỹ năng 【 áo nghĩa · băng quan linh cữu 】 là nhanh nhất và có lợi nhất. Một con dê cũng cho ăn, hai con dê cũng vậy, lão sư Chung Ngọc Khánh cũng không từ chối. “Bất kể là Tiểu Lục của Lý Khiêm đồng học, hay là A Hỏa của Lão Lỗ các cậu, tư chất đều rất tốt, ta đoán chừng nhiều nhất nửa tháng, sẽ lĩnh ngộ ra kỹ năng 【 áo nghĩa · băng quan linh cữu 】 này.” Lão sư Chung Ngọc Khánh nói: “Lần này ta sẽ miễn phí giúp các ngươi rèn luyện kỹ năng sủng thú, nhưng ta có một yêu cầu.”“Yêu cầu gì?” Mặc kệ là Lý Khiêm, hay vợ chồng Lỗ Thanh Trĩ, đều rất ngạc nhiên, không biết lão sư Chung Ngọc Khánh sẽ đưa ra yêu cầu gì. “Yêu cầu của ta rất đơn giản.” Lão sư Chung Ngọc Khánh cười nói: “Lúc Tiểu Lục và A Hỏa tiến hóa, gọi ta tới, ta muốn được chứng kiến.” Về phần chuyện sau đó, hắn còn muốn nhờ Lão Lỗ hoặc Lý Khiêm hỗ trợ tiến hóa hai con Băng Hỏa Cự Long, đương nhiên tiền đề là việc tiến hóa thành công. Nếu không tất cả kế hoạch đều chỉ là lời suông. Yêu cầu này, tạm thời cũng không cần nói ra. Vợ chồng Lỗ Thanh Trĩ nghe xong, liếc nhau một cái, việc lão sư Chung Ngọc Khánh đưa ra yêu cầu như vậy, bọn họ ngược lại không thấy có gì bất ngờ. Lão sư Chung Ngọc Khánh dù sao cũng là bồi dưỡng sư, cho dù là kỹ năng bồi dưỡng sư, nhưng chung quy ở trong một lĩnh vực lớn, tò mò về tiến hóa cũng là chuyện bình thường, huống chi đây là thí nghiệm tiến hóa sủng thú cấp Thánh Linh như Băng Hỏa Cự Long. Hai vợ chồng liếc mắt sau đó cùng nhau hướng mắt về phía Lý Khiêm, “chúng ta không có vấn đề gì, chỉ xem ý của Lý Khiêm đồng học thế nào?” Vì nơi tạm thời khai quật được một chỗ tiến hóa, nên sau này Tiểu Lục và A Hỏa tiến hóa chắc chắn sẽ phải tiến hành cùng một chỗ. Như vậy cũng có thể xác nhận lẫn nhau, bảo đảm tỷ lệ thành công. Tuy việc này với Lý Khiêm không có ý nghĩa gì. Nhưng Lý Khiêm cũng không từ chối. Quan trọng nhất là, dù tới hiện trường tiến hóa, vì có trận pháp ngăn cách, trong tình huống bình thường, bọn họ cũng không nhìn thấy nội dung cụ thể của quá trình tiến hóa. Ý thức giữ bí mật này, Lý Khiêm có, những lão làng như vợ chồng Lỗ Thanh Trĩ càng không thiếu. Nên căn bản không cần lo lắng vấn đề bị tiết lộ bí mật. Nghĩ đến đây, Lý Khiêm liền gật đầu, “ta cũng không có vấn đề.” “Nhiều thêm các tiền bối lão sư quan sát chỉ đạo, cũng có thể tăng thêm một phần tỷ lệ thành công.” Lý Khiêm nói chuyện rất dễ nghe, không khí tại hiện trường càng thêm hài hòa. Sau đó, bọn họ lại hàn huyên một hồi, đều là chủ đề liên quan đến bồi dưỡng. Sau khi trò chuyện xong, Lý Khiêm lấy cớ muốn tiếp tục đến thư viện xem sách, liền cùng người Dực tộc Ngô Ưu rời khỏi bí cảnh Phục Hải. Ngược lại đồng chí Lão Tôn, lựa chọn ở lại. Theo cách nói của hắn, khó có được cơ hội, muốn tâm sự với mấy người bạn cũ như Chung Ngọc Khánh và Lỗ Thanh Trĩ. Lý Khiêm không nghi ngờ gì, đi thẳng tới căn cứ nghiên cứu số 88, rời khỏi bí cảnh Phục Hải. Trong căn cứ nghiên cứu số 88, đồng chí Lão Tôn nhìn bóng lưng Lý Khiêm rời đi, vẻ mặt lộ ra một vòng phức tạp, hắn mở miệng hỏi Lỗ Thanh Trĩ bên cạnh, “cậu thấy cậu Lý Khiêm đồng học này thế nào?” “Cái gì thế nào?” Lỗ Thanh Trĩ cười như không cười, biết mà vẫn hỏi. Đồng chí Lão Tôn liếc hắn một cái, “còn có thể là cái gì, tự nhiên là trình độ nghiên cứu bồi dưỡng!” Lỗ Thanh Trĩ gật đầu, “những phương diện khác, tôi không dám đánh giá bừa, nhưng chỉ nói riêng về nghiên cứu tiến hóa, trình độ của cậu ta không hề kém cạnh gì tôi, so với phần lớn các thầy bồi dưỡng của học viện bồi dưỡng trong trường đại học Ngự Thú biển chúng ta, đều vượt trội hơn một khoảng.” Bên cạnh Lỗ Thanh Trĩ, Tần Tiêu Vân bổ sung một câu, “quan trọng nhất không phải trình độ nghiên cứu hiện tại, mà là tư duy nghiên cứu Mã Hành Không ngày đó của cậu ta.” “Đây mới là mấu chốt nhất.” Nói không ngừng nghỉ, Tần Tiêu Vân tiếp tục, “chúng ta đều là người nghiên cứu bồi dưỡng, hẳn là đều rõ ràng, so với kiến thức cơ bản, so với trình độ lý luận, so với phương pháp biện chứng, thì tư duy nghiên cứu mới là quan trọng nhất.” “Rất nhiều nghiên cứu, thường hay bị vây ở bước chân cuối cùng, hoặc còn thiếu một lớp giấy mỏng sau cùng, rõ ràng cảm giác đáp án đang ở ngay trước mắt, nhưng vẫn không phá được lớp giấy mỏng đó, thứ thiếu chính là gì, chính là tư duy, chính là một tia linh quang lóe lên!!” Tần Tiêu Vân có chút xúc động, “Lý Khiêm này, được Đại học Ngự Thú Sa Châu ca ngợi là thiên tài bồi dưỡng trăm năm khó gặp, ban đầu, ta chỉ coi là trò cười, cho rằng lão Phí bọn họ đang cố ý phóng đại tuyên truyền, tiện chiêu sinh, bây giờ xem ra, tình hình thực tế có vẻ không phải như vậy, thậm chí trong mắt ta, nói là thiên tài bồi dưỡng trăm năm khó gặp, vẫn còn hơi bảo thủ, lần này, Đại học Ngự Thú Sa Châu xem như đào được bảo rồi.” Chung Ngọc Khánh cười ha ha, “cũng khó trách trước đó hiệu trưởng Hạ lại mắng xối xả đám giáo viên chiêu sinh kia, chuyện này nếu đặt lên người ta, ta cũng phải mắng, hơn nữa còn mắng ác hơn.” “Mắng cũng vô dụng, hiện tại, tất cả đều đã kết thúc.” Đồng chí Lão Tôn cũng có chút thở dài. “Không đúng, Lão Tôn, cậu than thở ở đây làm gì, chẳng phải cậu đã sớm đặt cược rồi sao?” Đúng lúc này, Tần Tiêu Vân đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận