Ngự Thú: Ta Thật Không Phải Là Bồi Dưỡng Đại Sư

Chương 449: Phẫn nộ

Chương 449: Phẫn nộ.
Nhân lúc chờ đợi con thứ hai Đồn Đồn mang tới và chuẩn bị công phu cho các vật liệu tiến hóa siêu phàm, Lý Khiêm kể lại những gì mình sẽ làm trong cuộc kiểm tra tiếp theo. Trực tiếp bắt đầu kiểm tra tiến hóa. Các nhiệm vụ đều đã đưa ra phương thức tiến hóa và được ghi nhớ trong đầu, những hạng mục kiểm tra lặt vặt khác chẳng khác nào lãng phí thời gian. Vì vậy Lý Khiêm quyết định đi thẳng vào vấn đề. Dù sao sáng mai hắn còn phải về Lăng Thủy Thị, không có thời gian nán lại đây. Thực tế, dự định trước đó của hắn là nếu nhiệm vụ tiến độ cao thì sẽ giúp một tay hoàn thành nghiên cứu tiến hóa này, nếu không cao thì gặp mặt nói dăm ba câu rồi đi.
“Ngươi định bắt đầu thí nghiệm tiến hóa luôn sao?” Bùi Viện Viện nghe sắp xếp của Lý Khiêm có chút bất ngờ và không kịp chuẩn bị.
“Ừ.” Lý Khiêm nhẹ gật đầu, “đã nghĩ cũng gần xong rồi, có nghĩ thêm nữa thì trong thời gian ngắn cũng không nảy ra được ý tưởng gì mới, chi bằng cứ kiểm tra sớm còn hơn.” Hắn nói thẳng ra ý nghĩ thật của mình, “Nếu thành công thì tất cả đều vui vẻ, nếu không được thì nghiên cứu thêm cũng chưa chắc sẽ có đột phá gì.” Lời này của Lý Khiêm khiến Bùi Viện Viện có dự cảm không lành, nghe ý tứ có vẻ như là đang đánh cược. Thắng thì lấy, thua thì đi. Không phải Bùi Viện Viện không tin Lý Khiêm, mà là cách nghiên cứu của hắn thật sự có chút khác người, chỉ kiểm tra đơn giản một chút đã đòi bắt đầu tiến hóa. Nghe có chút không đáng tin cậy.
Nhưng dù sao người ta cũng là mình nhờ đến, mà xét về thiên phú và tính cách của Lý Khiêm, nếu thật sự không nắm chắc thì hắn sẽ không tùy tiện tiến hành thí nghiệm tiến hóa.
Đúng lúc cô còn đang suy nghĩ, Đồn Đồn và vật liệu tiến hóa đã được chuẩn bị đầy đủ. Vì đã gọi Lý Khiêm tới thì trước khi có kết quả cô vẫn sẽ lựa chọn tin tưởng. Cô mang tất cả vật liệu đến, trong lòng không khỏi cầu nguyện, hy vọng cuộc kiểm tra có kết quả tốt đẹp. Mấy thứ khác thì còn dễ nói, chứ riêng cái dung nham chi tâm này đã không rẻ chút nào, nếu thất bại vài lần thì dù của cải nhiều cũng không gánh nổi.
Sau khi giao vật liệu xong, cô giao Đồn Đồn cho Lý Khiêm rồi chuẩn bị rời đi khi cả hai đến gần phòng bồi dưỡng.
Lý Khiêm thấy Bùi Viện Viện chuẩn bị đi liền bật cười, mở miệng hỏi: “Cô đi đâu thế?” Bùi Viện Viện khoát tay, vừa lùi lại vừa nói: “Anh kiểm tra tiến hóa cho sủng thú, tôi nên tránh mặt thì tốt hơn.” Là một nhà bồi dưỡng, cô vẫn khá rõ về những điều cấm kỵ của nghề, nếu cô ở lại đây sẽ bị nghi là có ý dòm ngó kết quả tiến hóa của người khác. Cô và Lý Khiêm dù quen biết nhau gần nửa năm nay nhưng vẫn chưa đến mức thân thiết như thế.
“Cô chắc là không muốn xem đấy chứ?” Lý Khiêm nhìn bóng lưng cô gái, ấn tượng về cô càng tốt hơn. Thực ra hắn cũng không ngại chia sẻ kết quả tiến hóa này, nên mới đùa một chút, “Nhỡ lần này lại thành công thì sao?” Bùi Viện Viện rất dứt khoát, cô phẩy tay lần nữa rồi cất bước đi, “Thành công thì đó cũng là thành quả của anh.” “Ha ha, hy vọng cô không hối hận.” Lý Khiêm thấy vậy cũng không nói thêm gì mà chỉ cười lên.
Ngay sau đó hắn dẫn Đồn Đồn vào phòng bồi dưỡng, căn phòng này có không gian rất lớn. Lý Khiêm nhìn qua không khỏi hài lòng gật đầu. Đạo sư của học viện bồi dưỡng thuộc đại học Ngự Thú Giang Nam quả nhiên không tầm thường, công trình của căn cứ bồi dưỡng này rõ ràng tốt hơn nhiều so với căn cứ bồi dưỡng Kiêu Dương và căn cứ nghiên cứu Phỉ Thúy của hắn. Hơn nữa khi gọi điện nói chuyện với ba mẹ, bọn họ có nhắc đến chuyện trong căn cứ bồi dưỡng Kiêu Dương cũng mới xây thêm phòng bồi dưỡng. Chuyện này tốt, sau này tiến hóa cho sủng thú thì ánh sáng tiến hóa sẽ không chói mắt như vậy nữa.
Trong phòng bồi dưỡng, Lý Khiêm nghĩ một chút rồi lại nhắn cho Bùi Viện Viện một tin, “À phải, nhớ chuẩn bị thêm chút Đồn Đồn nữa, con Đồn Đồn này không nhất định đáp ứng được yêu cầu.” Lần này, hắn thực sự đang kiểm tra. Nếu kiểm tra thành công hắn sẽ dùng con Đồn Đồn này tiến hóa luôn, nhưng hắn thấy tỉ lệ đó không cao. Tiến hóa của Đồn Đồn tương tự như Cá Chép hóa thành Sương Hỏa Ma Nguyên, đòi hỏi ý chí rất cao ở sủng thú. Nói đúng hơn là đòi hỏi sự bộc phát cảm xúc. Tiến hóa của Đồn Đồn cần kích phát cảm xúc phẫn nộ, càng phẫn nộ thì khả năng tiến hóa thành công càng lớn. Nếu điểm phẫn nộ không đủ, tiến hóa có thể sẽ thất bại, mà tỉ lệ thất bại này lại không hề thấp. Vì thế việc tiến hóa Đồn Đồn chỉ là chuyện của số ít tinh anh. Phần lớn Đồn Đồn có lẽ cả đời cũng không thoát khỏi danh xưng "phế sủng", điều này Lý Khiêm cũng hết cách.
“Tôi sẽ chuẩn bị xong.” Tin nhắn vừa gửi đi không lâu thì Bùi Viện Viện đã trả lời. Lý Khiêm nhìn qua, lập tức không lãng phí thời gian nữa mà tập trung ánh mắt vào Đồn Đồn, “Bắt đầu.” Hắn ném ra một quả ngự thú cầu, thả ra Lục Vĩ Miêu. Nhìn Lục Vĩ Miêu, hắn trực tiếp ra lệnh: “Lục Vĩ, dùng "Cực Huyễn Quang Tuyến".” Lục Vĩ Miêu nhận lệnh, không chút do dự phát động công kích, một chùm hào quang tím nhạt đột ngột bắn ra. Hào quang tím bao phủ Đồn Đồn, mắt của nó trong nháy mắt trở nên đỏ ngầu. Nó bắt đầu điên cuồng phi nước đại, phảng phất như đang chiến đấu với con sủng thú nào đó. Thực tế, nó chỉ đang đấu trí đấu dũng với không khí trong phòng bồi dưỡng. Đối mặt với kỹ năng ảo ảnh mà Lục Vĩ Miêu cấp thống lĩnh thi triển, thân là một trong những "phế sủng" như Đồn Đồn thì căn bản không có sức phản kháng nào.
Trong lúc Đồn Đồn đang lâm vào ảo cảnh không tự chủ được, Lý Khiêm lập tức hành động, lợi dụng thiên phú tâm linh cảm ứng để bắt đầu cảm nhận cảm xúc của nó. Một lúc sau, hắn mở mắt ra, rồi bất đắc dĩ lắc đầu, “Cảm giác vẫn chưa được.” Cảm nhận được, giá trị phẫn nộ mà con Đồn Đồn này bộc phát ra vẫn còn chưa đủ. Suy nghĩ một chút, hắn quyết định bỏ con Đồn Đồn này, mở cửa phòng bồi dưỡng rồi nhắn cho Bùi Viện Viện một tin, “Cho trực tiếp năm con vào đi, lần đầu, chúng ta cố gắng bảo đảm tỉ lệ thành công, loại bỏ hết tất cả các yếu tố có khả năng gây nhiễu.” “Được!” Bùi Viện Viện nhận được tin nhắn, lập tức đáp lại. Chốc lát sau, năm con Đồn Đồn được đưa tới. Lý Khiêm đánh giá qua rồi đưa cả năm con vào phòng bồi dưỡng, không phí thời gian.
“Lục Vĩ, tiếp tục!” Vào phòng bồi dưỡng xong, Lý Khiêm ra lệnh cho Lục Vĩ Miêu. Lục Vĩ thuần thục thi triển kỹ năng ảo ảnh “Cực Huyễn Quang Tuyến” một lần nữa, lần này thì cả năm con Đồn Đồn đều cùng lúc trở thành đối tượng thi triển thuật, cùng nhau lâm vào ảo cảnh.
Cứ thế, lại qua mười phút, cửa phòng bồi dưỡng lần nữa được mở ra. Bùi Viện Viện lần này canh giữ ở ngoài phòng bồi dưỡng, cô mở miệng hỏi trước: “Thế nào rồi?” Lý Khiêm hờ hững đáp một câu: “Đổi con khác.” Không phải hắn bắt bẻ mà vì theo kiến thức về tiến hóa mà hắn nắm được thì điều kiện là như vậy đó. Đồn Đồn có thể đạt yêu cầu vốn đã chỉ có một phần nhỏ.
“Vẫn chưa được sao?” Bùi Viện Viện nhíu mày hỏi.
Lý Khiêm suy nghĩ một chút rồi giải thích: “Mấy vật liệu tiến hóa này không hề rẻ, ta không muốn lãng phí.” Bùi Viện Viện nghe vậy, có chút gật gật đầu, cách làm của Lý Khiêm cũng là một biểu hiện có trách nhiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận