Ngự Thú: Ta Thật Không Phải Là Bồi Dưỡng Đại Sư

Chương 127: Ngoài ý muốn người tới (1)

Chương 127: Người đến bất ngờ (1)
Lý Khiêm nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng. Không quan tâm bản thân đã hoàn thành khế ước sủng thú hay chưa, có nhu cầu hay không, dù sao, được tặng sủng thú miễn phí, không nhận thì phí. Có câu nói, nói thế nào...... Chơi đồ miễn phí mới là sướng nhất ...... Cho nên, hắn không chút do dự mở miệng, đáp lời: “Tốt, còn có chuyện tốt như vậy sao, ta đương nhiên cầu còn không được.”
Trên mặt hắn ý cười không giảm, nói không ngừng, tiếp tục nói: “Không biết, có những sủng thú nào để lựa chọn?”
Sở Hi Nhiên thấy phản ứng của Lý Khiêm, không khỏi lộ vẻ nghi hoặc. Theo lý thuyết, với thực lực và địa vị hiện tại của người này, chỉ cần mở miệng, sủng thú bình thường muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Trường học phân phát sủng thú, cùng lắm cũng chỉ đến cấp thống lĩnh, không cần thiết phải để ý đến vậy chứ? Ban đầu, nàng còn đang suy đoán, loại sủng thú này, Lý Khiêm hẳn là không cần, nhưng sự thật lại vượt quá dự liệu của nàng. Lý Khiêm tỏ vẻ nôn nóng, người không biết có thể còn cho rằng, đó là một đầu sủng thú mạnh mẽ có tiềm năng cấp đế vương. Ngoài ý muốn thì ngoài ý muốn, Sở Hi Nhiên cũng không nói gì thêm. Nàng biết, mỗi người đều có tính cách đặc trưng riêng. Có lẽ, Lý Khiêm chính là kiểu người thích chơi đồ miễn phí, thích kiếm lợi lặt vặt. Điểm này, đúng là bị nàng đoán trúng. Hơn nữa, chuyện này, phía trường học chắc chắn cũng rất vui vẻ thấy thành. Có thể dùng một con sủng thú không có giá trị lớn, rút ngắn quan hệ với Lý Khiêm, nếu được, trường học còn muốn đưa thêm vài con ra, chỉ sợ người ta không nhận thôi. Với thiên tài đã tỏa sáng như Lý Khiêm, về sau, nếu có thể nhớ đến tình nghĩa cũ của trường, tùy tiện hồi đáp một chút thôi cũng hoàn toàn không thể so với mấy con sủng thú này. Dù không để ý đến cũng không sao, bởi vì trường học đã lời to rồi, vừa được tiếng, lại vừa quảng bá danh dự. Đối với Ngự thú sư cấp 3 của Lăng Thủy Thị mà nói, thu hoạch lần này đã là bội thu, đương nhiên sẽ không keo kiệt đưa ra một con sủng thú. Đối diện ánh mắt đầy hứng thú của Lý Khiêm, Sở Hi Nhiên khẽ lắc đầu, “Ngươi là sinh viên tốt nghiệp khóa này có thành tích tốt nhất, theo quy định, ngươi có quyền ưu tiên lựa chọn, hiện tại, ta sẽ đưa danh sách sủng thú cho ngươi, ngươi xem qua đi.”
Lý Khiêm cũng không lấy điện thoại ra xem danh sách, hắn trực tiếp nói: “Cô giúp tôi chọn được rồi, không cần chọn con quý hiếm nhất hay có tiềm lực cao nhất, tôi muốn con có giá trị nghiên cứu cao nhất.”
“Nếu ngươi muốn giá trị nghiên cứu cao nhất, vậy trong đợt sủng thú được phân phát lần này, quả thật có một con phù hợp với yêu cầu của ngươi.” Sở Hi Nhiên nói.
Lý Khiêm hứng thú, hỏi: “Là sủng thú gì?”
Sở Hi Nhiên chỉ vào điện thoại của mình, “Hàng thứ hai, con thứ ba!”
Lý Khiêm được nhắc nhở, lập tức lấy điện thoại ra, xem xét. Rất nhanh, hắn thấy một cái tên sủng thú...... “Linh Hồ”! “Nguyên lai là Linh Hồ......” Nhìn thấy cái tên sủng thú này, Lý Khiêm suy tư một chút, lập tức tỉnh ngộ. Trên thực tế, Lý Khiêm biết loại sủng thú cáo này. Mặc dù không hiểu rõ lắm, nhưng cũng đã nắm được một ít thông tin. Loại sủng thú này, về sau rất có thể sẽ tiến vào danh sách nghiên cứu của hắn. Linh Hồ là một loại sủng thú khá kỳ lạ, bản thân nó là một sủng thú không thuộc tính. Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, loại sủng thú này có năng lượng tương thích cực cao. Điều này khiến độ dẻo của nó vượt trội hơn so với các sủng thú khác. Từ góc độ này mà nói, nó hoàn toàn xứng đáng với đánh giá “có giá trị nghiên cứu rất cao”. Ngoài cách tiến hóa thông thường, từ Linh Hồ tiến hóa lên thành Đại Linh Hồ, thuộc tính không thay đổi, tiềm năng tăng trưởng có hạn ra, những hướng tiến hóa khác đều rất tiềm năng và có giá trị. Hơn nữa số lượng thể tiến hóa nhiều, chủng loại đầy đủ, vô song. Theo như Lý Khiêm biết, có cả “Diễm Linh Cáo” hệ Hỏa, “Sóng cả ly” hệ Thủy, “Bạch hồ” hệ Băng, “Rừng cây cáo” hệ Mộc, “Huyễn Linh Hồ” hệ Tinh thần và “Ẩn Linh Hồ” hệ Không gian. Có chút giống với “Y Bố” trong bộ anime “Pokemon” mà Lý Khiêm xem ở kiếp trước. Cũng chính vì “tính không chắc chắn” và “tính tương thích” này mà Linh Hồ trở nên khá quý giá so với các sủng thú cấp thấp khác. Cũng chính vì thế, việc Linh Hồ xuất hiện trong danh sách sủng thú được trường phân phát khiến Lý Khiêm có phần bất ngờ. “Vậy chọn nó đi.” Không cần suy nghĩ nhiều, Lý Khiêm trực tiếp lựa chọn. Lúc nãy hắn đã liếc qua danh sách sủng thú, hoàn toàn có những con có tiềm năng cao hơn Linh Hồ. Nhưng xét về độ phù hợp thì Linh Hồ mới là con thích hợp nhất với mình. Hơn nữa, sủng thú Linh Hồ được cho là tiềm năng lớn, kỳ thực cũng chỉ là so sánh mà thôi. Linh Hồ không phải là không có khuyết điểm. Khuyết điểm lớn nhất của nó chính là...... Cân bằng. Đúng vậy, chính là cân bằng! Trong thế giới Ngự thú, cân bằng không hẳn là lời khen ngợi, bởi vì cân bằng thường có nghĩa là...... Bình thường! Mặc dù Linh Hồ có nhiều dạng tiến hóa nhưng dù là loại nào, thì nó cũng chỉ thuộc dạng bình thường trong các sủng thú cùng thuộc tính. Không thuộc hàng đầu. Lực công kích không mạnh, cũng không yếu. Độ bền không mạnh, cũng không yếu. Khống chế không mạnh, cũng không yếu....... Tình huống này thường gây ra thế khó xử. Đánh các trận cấp thấp thì không vấn đề gì, còn đánh cấp cao hơn, làm chủ lực thì không được, hỗ trợ cũng không xong, vậy thì phải định vị nó thế nào, sẽ rất phiền phức. Tất nhiên, đối với Ngự thú sư bình thường thì lại không có nỗi phiền não này, có được sủng thú tiềm năng cao đã là rất tốt rồi. Căn bản không có tư cách kén cá chọn canh. Cũng chính vì vậy mà dù Lý Khiêm cảm thấy bất ngờ, nhưng cũng không để bụng cho lắm. “Vậy ta không làm phiền ngươi học tập, nghiên cứu nữa.” Chọn xong sủng thú, hoàn thành nhiệm vụ, Sở Hi Nhiên cũng không tiếp tục nán lại nữa, nàng nhìn Lý Khiêm với ánh mắt phức tạp rồi cáo biệt. Ngập ngừng một chút, muốn nói lại thôi, cuối cùng, nàng cũng không nói gì, mà bước đi khỏi căn cứ bồi dưỡng. Lần này, nàng đến căn cứ bồi dưỡng của Lý Khiêm, trên thực tế, không chỉ là sự sắp xếp của trường. Mà còn có sự ủy thác của gia tộc. Mà sở dĩ gia tộc làm vậy, nàng hiểu rõ như gương. Chỉ đơn giản là muốn lôi kéo quan hệ với Lý Khiêm. Thậm chí, có vị trưởng bối trong gia tộc còn trực tiếp chỉ thị, để nàng cứ theo trào lưu "bà mối" mà phát triển. Xem có thể phát sinh mối quan hệ nào khác lạ hay không, tạo ra tia lửa khác thường. Nói thẳng ra, là muốn nàng với thân phận nữ giới, chủ động tiếp cận Lý Khiêm. Sau khi nhận ra ý đồ của gia tộc, Sở Hi Nhiên có chút tức giận. Đây cũng là nguyên nhân khiến biểu hiện của nàng hôm nay có chút không tự nhiên khi đối mặt với Lý Khiêm. Tuy nhiên, cuối cùng, nàng lại thấy yên tâm, không còn lo lắng nữa. Bởi vì nàng nhận ra, Lý Khiêm căn bản không có ý định đó. Vậy thì nàng cũng không cần phải xoắn xuýt hay nghĩ lung tung nữa. Sở Hi Nhiên rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận