Ngự Thú: Ta Thật Không Phải Là Bồi Dưỡng Đại Sư

Chương 560: Mật Châu Thị hoành vân sơn mạch

Chương 560: Mật Châu Thị, hoành vân sơn mạch
Lý Khiêm không hề lãng phí thời gian, trực tiếp lên tiếng hỏi: "Vừa rồi ta dùng kỹ năng thiên phú nhìn xuống, xác nhận Hồng Dương sau khi tiến hóa tiềm lực đạt đến Truyền Thuyết cấp, nhưng cụ thể là giai vị nào thì không thể biết được."
Việc Lý Khiêm có thiên phú ngự thú 【Chân Thị Chi Nhãn】 thì trường học đã biết từ lâu, cho nên đối với câu hỏi của hắn, mọi người không hề thấy bất ngờ. Viện trưởng Phan Binh nghe Lý Khiêm hỏi vậy thì ngẩn người một chút. Ông đang suy tư làm thế nào để trả lời thì đúng lúc này, hiệu trưởng Phác Chí Dũng lên tiếng, "Lý Khiêm học trò, về chuyện này, ta biết rõ hơn, để ta trả lời cho ngươi."
"Trên thực tế, chờ thực lực của ngươi lại đề thăng thêm chút, tự nhiên mà sẽ biết được."
"Sủng thú từ Thánh Linh bước vào Truyền Thuyết chính là một lần biến đổi về chất, nói là hóa kén thành bướm, cũng không hề quá đáng."
"Thánh Linh và Truyền Thuyết cách nhau một trời một vực."
"Sủng thú tiến vào Truyền Thuyết, chính là tiến nhập một Tân Thiên Địa."
"Sủng thú bước vào giai vị Truyền Thuyết, mới có tư cách lĩnh hội chân lý huyền bí của thế giới này, đến cảnh giới này, tiềm lực tuy có khác nhau, nhưng sự khác biệt không còn lớn nữa."
"Đối với việc tăng lên thực lực, ảnh hưởng cũng không lớn bằng trước đây, cho nên cảnh giới này cũng không chia nhỏ giai vị."
"Đến cảnh giới này, cấp bậc thực lực có cách phân chia khác, có liên quan đến việc lĩnh hội chân lý thiên địa."
"Với cấp bậc thực lực của ngươi, nói bây giờ vẫn còn quá sớm, nên tạm thời không nhắc đến."
Lý Khiêm nghe hiệu trưởng Phác Chí Dũng giải thích thì trên mặt lộ vẻ bừng tỉnh. Tiếp theo đó là sự mong đợi nồng đậm. Hắn đoán chừng, tấn cấp Truyền Thuyết, mới thật sự là bước vào cánh cửa đỉnh cao. Mà nghe lời hiệu trưởng Phác Chí Dũng, hắn cũng có chút phán đoán. Bước vào Truyền Thuyết, mọi chuyện mới thật sự đặc sắc bắt đầu. Hắn không nói gì nữa. Nếu sự việc ở đây đã xong, hắn sẽ chuẩn bị rời đi.
Ngay lúc này, biến cố xảy ra. Số 1 bí cảnh, trận pháp chiếu rọi bầu trời ngoại giới đột nhiên từ chỗ ẩn nấp hiển hiện ra. Trong bí cảnh, đám thầy trò đầu tiên thấy cột sáng và hỏa trụ phóng lên tận trời, cảnh tượng tiến hóa tráng lệ bao la, ngay sau đó, lại thấy trận pháp chiếu rọi, nhất thời, đều có chút không kịp phản ứng. Khoảng thời gian ngắn ngủi một ngày mà đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.
"Hiệu trưởng Phác, đây là cái gì?" Lý Khiêm cũng thấy trận pháp chiếu rọi hiện ra, khi nhìn thấy những hình ảnh trên đó thế mà lại xuất hiện những vết rạn, không nhịn được mà kinh ngạc hỏi.
"Ra ngoài rồi nói!" Hiệu trưởng Phác Chí Dũng vung tay lên, trận pháp chiếu rọi trên bầu trời biến mất nhanh chóng, ông lên tiếng nói.
Lý Khiêm thoáng cảm nhận một chút, những vết rạn kia chỉ là bị hiệu trưởng Phác Chí Dũng che đậy mà thôi. Thực tế, chúng vẫn chưa biến mất.
"Tất cả giải tán đi." Giao phó cho Lý Khiêm một câu, hiệu trưởng Phác Chí Dũng dẫn đầu đi về phía trước, rời khỏi vị trí phòng bồi dưỡng. Những người khác cũng theo sát phía sau. Ra khỏi số 1 bí cảnh, các cấp cao khác của trường lần lượt rời đi, Lý Khiêm liền biết, hiệu trưởng Phác Chí Dũng muốn nói chuyện riêng với hắn. Về phần những giáo viên khác, có lẽ là đã biết việc này, hoặc là Húy Mạc Như Thâm. Lý Khiêm cảm thấy, khả năng lớn là vế trước.
Ra khỏi số 1 bí cảnh, hai người đi trong trường, không lâu sau thì đi vào một tòa nhà hành chính. Phòng làm việc của hiệu trưởng Phác Chí Dũng ở trong tòa nhà này. Vào phòng làm việc của hiệu trưởng Phác Chí Dũng, ông từ từ thanh tẩy bộ đồ trà, rồi pha trà nóng. Lý Khiêm biết đây là sở thích của hiệu trưởng Phác Chí Dũng nên không nói gì, đợi khi ông rót chén trà, uống một ngụm xong thì mới ném cho ông ánh mắt dò hỏi.
Hiệu trưởng Phác Chí Dũng cũng nhấp một ngụm trà, rồi hỏi ngược lại một câu: "Lý Khiêm học trò, ngươi có biết, vì sao không gian thứ nguyên không ngừng dung hợp với hiện thế, mà lại từng bước tăng lên không?"
"Không biết?" Lý Khiêm nghe lời này, mông lung lắc đầu. Hắn hiểu, chuyện này chắc chắn liên lụy rất lớn, chỉ là cụ thể liên lụy cái gì thì hắn không rõ. Bây giờ, xem ra hiệu trưởng Phác Chí Dũng chuẩn bị nói cho hắn biết.
Ông thản nhiên nói: "Ngươi đã từng chơi bập bênh chưa?"
Lý Khiêm nghe vậy, khóe miệng giật một cái, lão nhân này đúng là dài dòng quá rồi. Ông không dừng lại, mà nói tiếp: "Hiện thế và không gian thứ nguyên, ngươi có thể coi như hai đầu của cái bập bênh."
"Lực lượng siêu phàm, dù là sủng thú hay Ngự Thú sư có thực lực đạt đến trình độ nhất định, thì bản chất của nó đều là năng lượng!"
"Vốn dĩ, so với không gian thứ nguyên thì năng lượng ở hiện thế yếu thế tuyệt đối, trong tình huống đó, thế cục sẽ nghiêng hoàn toàn về một bên, không có khả năng dung hợp xảy ra."
"Nhưng hiện tại, theo sủng thú ở hiện thế ngày càng nhiều, thực lực càng lúc càng mạnh, thế cục lệch về một bên đó đã bắt đầu biến hóa, như nước chảy chỗ trũng, việc dung hợp là không thể tránh khỏi."
Dừng một chút, giọng ông có chút cảm khái: "Nếu ta đoán không sai thì chính là việc Hồng Dương tiến hóa thành công đã khiến hiện thế và không gian thứ nguyên dung hợp nhanh hơn, nên mới xuất hiện tình cảnh vừa rồi."
Lý Khiêm thấy hiệu trưởng Phác Chí Dũng nói một cách nhẹ nhàng thì bất đắc dĩ lắc đầu. Trước đó nghe nói không gian thứ nguyên và hiện thế dung hợp tăng lên, lúc đầu hắn còn không hiểu tại sao, bây giờ mới bừng tỉnh đại ngộ. Mà từ suy đoán trên thì có thể thấy, nguyên nhân khiến hiện thế và không gian thứ nguyên dung hợp tăng lên không chỉ mỗi việc Hồng Dương tiến hóa.
Theo Lý Khiêm thấy thì nguyên nhân có thể khiến việc dung hợp hai giới gia tốc không chỉ có những điều đó. Nghĩ đến đây, hắn không nhịn được mà cau mày. Còn về chuyện vì cái lợi nhỏ mà bỏ việc lớn, từ bỏ tiến hóa thì hắn không hề nghĩ đến.
Thấy Lý Khiêm cau mày, suy nghĩ lung tung, hiệu trưởng Phác Chí Dũng cười ha ha, tiến tới vỗ vỗ vai hắn: "Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều vậy, trời sập xuống đã có chúng ta chống đỡ, việc của ngươi là tiếp tục học tập trưởng thành, cố gắng nghiên cứu ra thêm nhiều phương pháp tiến hóa cho sủng thú, đó mới là việc có lợi lớn cho cả đất nước và nhân dân."
Lý Khiêm nghe lời hiệu trưởng Phác Chí Dũng, phụ họa cười cười. Mình đúng là đang tự lo buồn vô cớ. Không cần quan tâm việc dung hợp hai giới có đang tăng lên hay không, bây giờ, thực tế mình không thể làm gì được, chi bằng tĩnh tâm dưỡng tính, chăm chú học tập.
Sau khi lại nói chuyện phiếm với hiệu trưởng Phác Chí Dũng một lúc, Lý Khiêm cáo từ rời đi. Trở lại căn cứ nghiên cứu Phỉ Thúy ở số 3 bí cảnh, nghỉ ngơi dưỡng sức một buổi tối, ngày thứ hai, Lý Khiêm liền thu dọn đồ đạc, chuẩn bị thông qua trận truyền tống đi đến Mật Châu Thị.
Khác với các trường đại học ngự thú khác, Mật Châu Ngự Thú Đại Học ở Mật Châu Thị không phải là thành phố lớn nhất của Tây Nam Tỉnh, thậm chí không phải tỉnh phủ của Tây Nam Tỉnh. Mật Châu Thị là một tiểu thành phố miền núi, cách tỉnh phủ Ích Châu Thị của Tây Nam Tỉnh không xa, nhưng vì địa hình đặc thù, đường đi không hề dễ dàng. Mật Châu Thị nằm trong khu vực đồi núi lớn nhất của toàn Tây Nam Tỉnh, thậm chí là cả Đông Hạ Liên Bang, dãy núi này có tên là "hoành vân sơn mạch".
Lý Khiêm thông qua trận truyền tống, đầu tiên đi đến tỉnh phủ Tây Nam...... Ích Châu Thị. Đến Ích Châu Thị rồi, hắn không lãng phí thời gian mà trực tiếp đi đến căn cứ phi hạm, chuẩn bị đi phi hạm, đến Mật Châu Thị nằm trong hoành vân sơn mạch.
Theo như viện trưởng Dược tề học viện Âu Dương Lan Hinh kể thì ở Mật Châu Ngự Thú Đại Học có một căn cứ nghiên cứu gấu trúc Thái Cực nằm ngay trong hoành vân sơn mạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận