Ngự Thú: Ta Thật Không Phải Là Bồi Dưỡng Đại Sư

Chương 279: Vọt cửa

Chương 279: Vọt cửa
Không cùng Lục Thiên Kiêu tiếp tục giằng co, Lý Khiêm đi đến vị trí ban công, nhìn sang phía đối diện, ký túc xá đối diện đã dọn dẹp gần xong, cửa kính ban công bị vỡ cũng đã lắp đặt lại.
"Yên tâm đi, ngày mai liền có thể ở lại, chủ yếu là hôm nay mới dọn dẹp, bên trong lại sơn sửa một lượt, mùi còn nặng." Lục Thiên Kiêu có chút u oán nói, biết Lý Khiêm đang nghĩ gì.
Giọng điệu này của hắn khiến Lý Khiêm không khỏi rùng mình, không phải là không muốn để hắn ở lại tiếp, mà là hoàn toàn chính xác có chút không tiện. Nhỡ đâu An Bàn Tử cùng Lý Lan Anh bọn họ hứng lên, muốn đến chỗ mình đi dạo một chút, lại thấy Lục Thiên Kiêu, chẳng phải là xấu hổ sao.
Lý Khiêm đang nghĩ như vậy thì phát hiện suy nghĩ của mình hoàn toàn dư thừa, bởi vì ngay lúc này, cửa ký túc xá của hắn đột nhiên bị người gõ vang. Hắn vừa định quay đầu, nhắc nhở Lục Thiên Kiêu một tiếng, lại thình lình phát hiện, người kia đã lẻn đến vị trí ban công, sau đó tung người một cái, nhảy sang ban công ký túc xá bên cạnh, cũng chính là ký túc xá của hắn.
Tên này động tác thật là nhanh, linh hoạt cứ như con khỉ, không để ý một cái, đã vọt đi mất.
Lắc đầu, không nghĩ nhiều, Lý Khiêm trực tiếp đi đến mở cửa, dù sao cũng là ký túc xá trong trường, vấn đề an toàn không cần phải suy xét. Còn về tình huống đêm qua, thuộc về trường hợp cực đoan, mà Lý Khiêm nghiêm trọng hoài nghi, tất cả mọi chuyện đều nằm trong khống chế của nhà trường, sở dĩ không xuất hiện cứu viện ngay, rất có thể là cố ý, còn về nguyên nhân, không phải là muốn khảo nghiệm bọn hắn thì cũng là muốn câu cá, Lý Khiêm cảm thấy khả năng thứ hai cao hơn. Nếu không, trường học lớn như vậy, cao thủ như mây, không thể nào để bọn hắn hai con tép riu ở đó nháo loạn lâu như vậy. Cuối cùng, người ra tay lại là một tân sinh cùng khóa, sau đó, Lý Khiêm càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này quỷ dị ở khắp nơi.
Kẽo kẹt!
Cửa phòng mở ra, một bóng dáng quen thuộc nhưng lại có chút bất ngờ xuất hiện trước mắt Lý Khiêm, không ai khác chính là bạn học cũ Lý Lan Anh.
"Trễ thế này rồi, sao lại nghĩ đến chỗ ta chơi vậy?" Lý Khiêm giơ tay ra hiệu "mời", nghênh Lý Lan Anh vào ký túc xá.
Lý Lan Anh đi vào ký túc xá của Lý Khiêm, đánh giá từ trên xuống dưới một lượt, rồi gật đầu có chút hâm mộ, "Không hổ là Hiền Nhã Uyển, điều kiện tốt hơn ký túc xá tập thể của bọn mình nhiều."
"Cũng bình thường thôi, ta thấy cũng chỉ vậy, chịu bỏ ra nhiều tiền thì chắc cũng có thể ở ký túc xá điều kiện tốt hơn chỗ này ấy chứ." Lý Khiêm không để ý lắm, thuận miệng đáp lời, hắn thấy, đây chỉ là một phòng trọ có một phòng ngủ và một phòng khách thôi, điều kiện cũng không tính là tốt, nếu như không so đo ý nghĩa thân phận đặc thù của "Hiền Nhã Uyển" thì cũng bình thường.
Lý Lan Anh nghe vậy thì lắc đầu bất đắc dĩ, "Thật sự là không ở được đâu, trong trường đại học ngự thú của chúng ta, ở ký túc xá sinh viên thì Hiền Nhã Uyển của ngươi đúng là điều kiện tốt nhất đấy."
"Ký túc xá khác tốt nhất cũng chỉ là phòng đôi, hơn nữa không phải kiểu phòng trọ, cho dù có nhiều tiền cũng không có cách nào thu xếp được."
Lý Khiêm nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên, nhưng rất nhanh liền tỉnh ngộ, nơi này dù sao cũng là đại học ngự thú, lại còn là một trong tám trường hàng đầu, không thể so sánh với mấy trường dã kê đại học, có tiền ở đây, thật sự là không nhất định dùng được.
"Vậy ngươi cố gắng thêm chút, tranh thủ sớm ngày chuyển vào Hiền Nhã Uyển mà ở." Nghĩ rõ một vài chuyện, Lý Khiêm mỉm cười, cổ vũ nàng, lúc này, ngoài những lời khách sáo này ra, hắn cũng không biết nói gì cho phải.
"Đúng rồi, tối nay ngươi không ăn cơm ở nhà ăn à?" Sau khi đi dạo một vòng, Lý Lan Anh chú ý đến hộp đồ ăn đóng gói đặt trên bàn trà, có chút nghi ngờ hỏi.
Lý Khiêm gật đầu, trực tiếp thay thế vị trí của Lục Thiên Kiêu, sau đó "bất đắc dĩ" thừa nhận: "Trong ký túc xá vẫn cần dọn dẹp một chút, dứt khoát mua về ăn."
Dựa vào nguyên tắc thà ít chuyện còn hơn thêm chuyện, hắn không nghĩ giải thích nhiều, bởi vậy lựa chọn tạo một cái "lời nói dối có thiện ý"! Hơn nữa, hắn là một đại lão gia, trong ký túc xá lại ở chung với một đại lão gia, truyền đi thì thanh danh cũng không tốt.
"Vậy, tối nay ngươi đến đây có việc gì không?" Sau khi hàn huyên một hồi, Lý Khiêm mở miệng, đi thẳng vào vấn đề.
Lý Lan Anh nghe vậy thì hé miệng cười, "Không có gì, chỉ là đến vọt cửa, nhận đường, tránh cho sau này có việc lại không tìm được ngươi."
Lý Khiêm nghe vậy thì không khỏi nhếch mép, đúng là rảnh đến phát hoảng, ban ngày huấn luyện quân sự còn chưa đủ mệt hay sao mà buổi tối lại đặc biệt đến đây dạo bộ một vòng.
"Vậy ngươi mau ăn cơm tối đi, để nguội dễ bị đau bụng, ta cũng không làm phiền ngươi nữa." Sau khi nói nhảm vài câu, Lý Lan Anh tùy tiện tìm cái cớ, chuẩn bị rời đi, Lý Khiêm cũng không có ý định giữ lại, lúc này, quả thật là không thích hợp giữ lại.
Lý Lan Anh vừa đi, cửa ký túc xá vừa đóng lại thì bóng dáng Lục Thiên Kiêu liền xuất hiện ở vị trí ban công, quỷ dị như thần. Hắn mắt láo liên đi tới, sau đó dùng giọng điệu cợt nhả nói: "Thành thật khai báo, cô gái vừa nãy là ai? Có phải người yêu cũ không?"
Lý Khiêm liếc hắn một cái, sau đó bất lực nói: "Người yêu cũ, không tính là, nhiều lắm cũng chỉ là người cùng quê!"
"Chúng ta đến từ cùng một nơi, vốn là bạn học cùng lớp, đừng có đoán mò." Lý Khiêm bổ sung, lại giải thích một câu.
"Ta thấy được, cô gái vừa rồi có ý với ngươi đó, mà cô gái vừa rồi, tuy rằng cách tuyệt sắc còn hơi kém, nhưng cũng không tệ, chủ yếu là, khí chất rất tốt." Lục Thiên Kiêu càng nói càng hăng, "Nữ sinh như vậy, nếu mặc thêm bộ đồ chế phục, ta nói cho ngươi, tuyệt!"
"Cút! Cái tư tưởng của ngươi, cũng quá bẩn thỉu đấy!" Lý Khiêm nghe vậy, dùng giọng nửa đùa nửa thật mắng một tiếng.
Nhưng tận sâu trong lòng, lại không thể ức chế được hình ảnh Lý Lan Anh mặc đủ loại chế phục, quả thật là có chút... Khụ khụ... Sau khi mắng một tiếng, Lý Khiêm phát hiện có gì đó không đúng, thế là có chút nghi hoặc mở miệng hỏi: "Đúng rồi, Hiền Nhã Uyển này của chúng ta, danh xưng là căn cứ thiên tài, vệ binh canh cửa hẳn phải rất nghiêm ngặt chứ, sao nàng lại dễ dàng vào được vậy?"
"Chắc là mượn quan hệ thế nào thôi..." Lục Thiên Kiêu vừa ăn cơm vừa nói một cách mơ hồ.
Lời của hắn khiến Lý Khiêm càng thêm không hiểu, "Mượn quan hệ gì?"
Lý Khiêm vừa dứt lời, Lục Thiên Kiêu liền bắt đầu màn trình diễn của mình, hắn cố tình nghẹt giọng nói: "Chú vệ binh à, chú khỏe, cháu đến tìm bạn trai cháu, cậu ấy ở dãy 3 phòng 305, tên là "Lý Khiêm"!"
"Nếu như gặp phải loại tình huống này, chắc chắn chú vệ binh sẽ cho qua thôi..."
Lý Khiêm nghe Lục Thiên Kiêu giải thích thì kiên quyết lắc đầu, "Không thể nào, Lý Lan Anh tuyệt đối sẽ không nói ra những lời đó!"
Ngay khi Lý Khiêm vừa chắc chắn nói ra câu này thì ở cửa Hiền Nhã Uyển, chú vệ binh nhìn Lý Lan Anh đang đi ra, cất tiếng trêu chọc: "Gặp bạn trai rồi à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận