Ngự Thú: Ta Thật Không Phải Là Bồi Dưỡng Đại Sư

Chương 353: Khai ngộ dược tề

Tranh tài bồi dưỡng khác với tranh tài chiến đấu. Để đảm bảo thành quả chắc chắn thuộc về mình, cần phải biểu hiện ngay tại chỗ. Nhưng việc biểu hiện tại chỗ lại liên quan đến vấn đề giữ bí mật, nên mới biến thành loại hình tranh tài nửa mở này. Trong sân, bố trí mười phòng bồi dưỡng, mỗi phòng đều cách ly với tầm mắt bên ngoài. Trước khi vào phòng bồi dưỡng cần kiểm tra để đảm bảo không xảy ra gian lận. Sau khi vào, dù là hạng mục bồi dưỡng gì, đều có thể tiến hành thí nghiệm bên trong, không ai quấy rầy, cũng không bị dò xét. Người dự thi chỉ cần làm một việc là bấm nút mở phòng bồi dưỡng trước khi hết bốn giờ thi đấu. Nếu cảm thấy các bước tiếp theo không liên quan đến lộ bí mật, hoặc dù lộ cũng không sao, có thể mở sớm.
"Phơi bày một chút phương thức tiến hóa từ Tam Vĩ Miêu lên Tứ Vĩ Miêu, chắc là đủ để vào vòng chung kết rồi." Trong phòng bồi dưỡng hình hoa sen, hay chính là bên trong nụ hoa, Lý Khiêm không do dự, bắt đầu ngay công việc tiến hóa. Vật liệu cần cho tiến hóa, thực tế Lý Khiêm không thiếu, nhưng vì là người dự thi, có thể nhận trực tiếp từ ban tổ chức, nên Lý Khiêm chọn cách “hao lông cừu”.
"Thật là chán, chẳng biết khi nào thì có phòng bồi dưỡng mở ra đầu tiên?"
"Đã sớm bảo đừng đến xem tranh tài bồi dưỡng, lần nào cũng là chán nhất."
"Cái phòng bồi dưỡng này mà không mở nữa chắc ta ngủ gật mất."
"..."
Trên khán đài, khán giả nhìn mấy phòng bồi dưỡng giống hệt nhau như Hoa Cốt Nhi, không kìm được mà xì xào.
“Cứ yên tâm đi, Khiêm ca ca của ngươi chắc chắn qua vòng loại.”
Hôm nay, Tôn Nhị Nhị cùng Mặc Tử Du cũng đang xem cuộc thi, người sau trêu chọc nói. Tôn Nhị Nhị cười nói: "Với năng lực của Khiêm ca ca, vượt qua vòng loại là chuyện chắc chắn."
"Ta chỉ hơi tò mò, không biết hắn sẽ mang lại thành quả gì..." Mặc Tử Du nói: "Sắp biết ngay thôi."
Ngay lúc hai cô gái đang bàn tán thì trong sân thi đấu, phòng Hoa Cốt Nhi đầu tiên đã mở ra. Mà đó lại không phải là phòng của Lý Khiêm. Cánh Hoa Cốt Nhi mở ra, lộ bên trong một nam sinh gầy gò đeo kính, trông khá trẻ tuổi. Giờ phút này, ánh mắt của nam sinh đều tập trung vào phòng bồi dưỡng, nơi có một cái bàn thí nghiệm. Lúc này, trên mặt bàn đang yên lặng trưng bày một ống thuốc màu xanh nhạt. Có lẽ do mới điều chế ra, mà dung dịch xanh nhạt trong ống nghiệm vẫn còn đang tản ra ánh huỳnh quang mờ ảo.
"Đây là dược tề khai ngộ, có thể tăng ngộ tính và trí lực cho sủng thú." Nam sinh gầy gò chỉ vào dược tề màu xanh nhạt trên bàn thí nghiệm, giới thiệu, “Sau khi uống dược tề này, có thể tăng rõ rệt tiềm năng chủng tộc của sủng thú.”
Nghe nam sinh gầy gò giới thiệu, nhiều người xem tại chỗ đều phát ra tiếng tán thưởng. Một số người xem đặc biệt còn mắt sáng rực, dán chặt vào ống dược tề trên bàn thí nghiệm. Những người này phần lớn là nhân viên tình báo của các công ty lớn, quanh năm trà trộn giữa các căn cứ thí nghiệm, bồi dưỡng. Nếu có thành quả mới xuất hiện, họ sẽ giống như cá mập đánh hơi thấy máu, ùa tới. Giải đấu tân sinh lần này, dù chỉ là một giải đấu cấp tân sinh, về lý thuyết không có trình độ và đẳng cấp quá cao, vẫn thu hút không ít nhân viên tình báo công ty. Bọn họ đến đây, không chỉ chú ý đến các cuộc tranh tài chiến đấu mà còn quan tâm cả các cuộc thi bồi dưỡng, thành quả chỉ là một phần, phần khác là khảo sát nhân sự. Nếu phát hiện tân sinh tiềm năng, dù là giỏi chiến đấu hay giỏi bồi dưỡng, thậm chí ở lĩnh vực khác, họ đều sẽ tiếp cận bằng hình thức đầu tư. Dĩ nhiên sự đầu tư này sẽ không phải là miễn cưỡng. Những công ty lớn này sở dĩ đầu tư vào một số tân sinh tiềm năng cũng là vì muốn có hồi đáp. Sau khi tốt nghiệp, các học sinh đó sẽ hoặc làm việc ở những công ty này một số năm nhất định, hoặc hợp tác trực tiếp. Tình huống chủ yếu vẫn là cái trước. Trước khi vào học ở Đại học Ngự Thú Sa Châu, Lý Khiêm đã nhận được lời mời đầu tư từ một số công ty sủng thú của Lăng Thủy Thị, Vân Lan Thị, thậm chí là tỉnh Giang Nam. Nhưng sau khi nghe giới thiệu của thầy Sở Hi Nhiên, Lý Khiêm đã từ chối hết. Lý Khiêm không mâu thuẫn với việc hợp tác cùng các công ty sủng thú này, nhưng hợp tác phải trên tiền đề hai bên cùng có lợi. Hiện tại, Lý Khiêm chưa gặp vấn đề nghiên cứu nào mà không thể giải quyết. Sau này, khi nghiên cứu sâu hơn, cần phải tiếp xúc với tài nguyên cấp cao hơn, Lý Khiêm sẽ cân nhắc chuyện này.
Trở lại chủ đề chính, ở sân thi đấu, nam sinh gầy gò đang đầy tự hào, khoe dược tề khai ngộ mới nghiên cứu được của mình. Phần giới thiệu của hắn khiến không ít người quan tâm. Ngay khi giọng của hắn vừa dứt thì một bóng dáng lão giả xanh ảo đột ngột xuất hiện, sau mấy bước, đã đến cạnh hắn. Vừa mới xuất hiện, lão giả xanh ảo đã bị một số người xem tinh mắt nhận ra thân phận.
"Ông ta là... hội trưởng Mã Cát, phó viện trưởng học viện bồi dưỡng của Đại học Ngự Thú Quan Tây, đồng thời còn là phó hội trưởng hiệp hội Bồi Dục Sư Quan Tây, hội trưởng hiệp hội Dược Tề Sư."
"Nhiều chức danh thế, xem ra lão già này rất trâu bò nha."
“Chẳng lẽ chỉ là trâu bò thôi sao, nói vậy, trong lĩnh vực dược tề sủng thú, toàn bộ Tây Bình tỉnh, ông ta phải đứng trong top năm."
“Nếu sủng thú của ngươi mà được ông ấy bồi dưỡng, tiềm lực chủng tộc có thể tăng thêm ba bốn cấp, dễ như trở bàn tay.”
"Lợi hại như vậy sao!"
"..."
Một vài người quen biết nội tình, phổ cập khoa học cho mọi người khiến không ít khán giả nhận rõ vị trí “ngưu bức” của Mã Cát. Họ liền hướng mắt về lão giả xanh ảo. Lão giả tóc hoa râm, trông già yếu, nhưng thân hình lại cường tráng một cách khác thường. Vài bước chân đơn giản mà cứ như “súc địa thành thốn”, tới thẳng trước mặt nam sinh gầy gò.
“Cho lão phu xem chút.” Ông chỉ vào ống dược tề xanh nhạt, nói.
Nam sinh gầy gò hiểu ý, lão giả đến để kiểm tra thành quả của mình nên không hề do dự đưa ống thuốc ra. Lão giả xanh ảo cầm lấy ống dược tề, sau đó ngoắc tay. Liền thấy, một con chim sẻ đen từ đâu bay đến. Chim sẻ đen đậu trên vai lão giả, ông cười cười, sau đó đổ hết dung dịch màu xanh nhạt trong ống nghiệm xuống. Chim sẻ nhỏ đứng trên vai lão giả hứng trọn, nuốt xuống.
"Đây là đang thí thuốc?" Mọi người thấy cảnh này, lập tức hiểu rõ, hội trưởng Mã Cát đây là đang thử thuốc. Thử thuốc tại chỗ, đúng là kẻ tài cao gan cũng lớn. Việc thử thuốc không diễn ra lâu, khoảng ba phút sau, hội trưởng Mã Cát liền mở miệng kết luận: "Dược tề khai ngộ, không sai, đúng là có thể tăng tiềm năng chủng tộc cho sủng thú, nhưng độ tăng không cao, cấp bá chủ trở xuống thì khoảng một tiểu cấp, còn cấp bá chủ trở lên thì gần như không có tác dụng.”
Lời nói của hội trưởng Mã Cát khiến nam sinh gầy gò có chút thất vọng, nhưng rất nhanh sau đó hắn tỉnh táo lại. Dù chỉ tăng tiềm lực một tiểu cấp cho sủng thú cấp bá chủ trở xuống thì giá trị cũng không hề thấp. Vượt qua vòng loại chắc chắn không có vấn đề gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận