Ngự Thú: Ta Thật Không Phải Là Bồi Dưỡng Đại Sư

Chương 216: Uỷ thác vận chuyển

Việc ủy thác vận chuyển và truyền tống đến Vân Lan Thị cần 3,5 triệu đồng liên bang thì không giống, vì khoảng cách tương đối gần nên từ Hải Thị truyền tống đến Tiền Sơn Thị "chỉ cần" 380.000 đồng. Đương nhiên nói là "chỉ cần" nhưng thực tế con số này đối với Ngự Thú sư bình thường cũng tương đối lớn, dù sao đây không phải là một số lượng nhỏ mà là tiền mặt rõ ràng. Dù con số này hơi cao quá mức nhưng vẫn nằm trong giới hạn chịu đựng của Lý Khiêm, nên hắn không hề do dự, trực tiếp bấm mua. Ngay khi hắn đưa tay chạm nhẹ, bấm mua thì một đạo hồng quang bỗng nhiên từ máy tự phục vụ này bắn ra. Hồng quang khẽ quét qua rồi rất nhanh biến mất, sau khi hồng quang đi qua, trên màn hình máy tự phục vụ hiện ra một dòng thông tin. "Mua hàng thành công, thưa quý khách, xin mời ngài đi xuống tầng 15 dưới mặt đất để sử dụng trận truyền tống, chúc ngài đi đường vui vẻ." Thấy cảnh này, Lý Khiêm không nhịn được cười, dù đã xuyên qua thế giới này mấy tháng, nhưng mỗi lần trải nghiệm loại công nghệ khoa học kỹ thuật siêu cấp không chân thực này, hắn đều có cảm giác như thể cách một thế hệ. Hoàn thành việc mua vé truyền tống, Lý Khiêm không lãng phí thời gian mà trực tiếp đi đến khu vực cầu thang. Khu vực cầu thang ở nửa đoạn sau đại sảnh, có tất cả bốn thang máy trung ương, hình dạng tương tự hình vuông, bốn mặt đều có thang máy, mỗi mặt thang máy có hai mươi bộ, nói cách khác một thang máy trung ương như vậy có số lượng thang máy là tám mươi bộ, bốn thang máy trung ương như vậy có số lượng thang máy lên đến 320 bộ, con số đáng kinh ngạc. Liếc mắt qua một chút, Lý Khiêm không dừng lại quan sát mà chọn ngay một thang máy gần mình nhất, đi đến với tốc độ vừa phải. Hơi suy nghĩ một chút, hắn hiểu ra đại khái chuyện gì, hẳn là liên quan đến lần quét hình của tia hồng quang vừa nãy, rất có thể lần quét đó đã ghi thông tin của hắn vào. "Bíp!" Tia hồng quang lướt qua, cửa thang máy tự động mở ra, cửa thang máy trông không lớn, chỉ lớn hơn cửa phòng ở nhà của người bình thường một chút. Vừa đến vị trí cửa thang máy thì một đạo hồng quang bỗng dưng bắn tới, hồng quang đến rất nhanh, đi cũng rất đột ngột. Hồng quang không đậm đặc, ngược lại còn có chút nhu hòa, chiếu lên người cũng không có cảm giác khó chịu gì, nói chính xác thì có chút giống như bị ánh mặt trời buổi sáng mùa đông chiếu vào. Lẩm bẩm một câu trong lòng, Lý Khiêm không nghĩ nhiều nữa mà lẳng lặng chờ thang máy khởi động, một lát sau, thang máy khởi động, tiếng kêu vang lên, âm thanh rất nhỏ, không lắng nghe thì căn bản không phát hiện được. Lý Khiêm có chút bất ngờ, ngẩng đầu nhìn, sau đó thấy rằng trên màn hình đã hiện ra điểm đến của hắn - tầng 15 dưới mặt đất. Ngay khi Lý Khiêm chuẩn bị bấm chọn tầng 15 dưới mặt đất, thì lại kinh ngạc thấy toàn bộ bên trong thang máy không hề có bất cứ nút bấm nào. Mà ngược lại rất thông minh. Lý Khiêm bước vào bên trong, lúc sau phát hiện cửa thang máy trông có vẻ không lớn, nhưng không gian bên trong lại không hề nhỏ, ước chừng hơn 20 mét vuông. Tiếng kêu chỉ kéo dài khoảng một hai giây, hầu như không nhìn thấy sự thay đổi của con số, sau một khắc, trên màn hình hiển thị, con số tầng lầu đột ngột nhảy xuống -15! Đã sớm được trải nghiệm trình độ thông minh và công nghệ khoa học kỹ thuật của trung tâm truyền tống này, Lý Khiêm ngược lại không cảm thấy bất ngờ mấy. Ra khỏi thang máy, đi đến tầng 15 dưới mặt đất, Lý Khiêm hiếu kỳ nhìn xung quanh một chút, không gian rất rộng, có chút giống với phòng chờ xe, trong sảnh có khoảng trăm chiếc ghế dựa. Lý Khiêm tiếp tục quan sát, rất nhanh thấy vị trí trận truyền tống ở cách khu vực chờ không xa, nói chính xác hơn là lối vào trận truyền tống. Đó là hai cánh cửa, bên trong có ánh sáng mờ ảo chiếu ra, phía trên cửa có một màn hình hiển thị dòng chữ: "Còn mười lăm phút nữa là đến lượt truyền tống trận đi Tiền Sơn Thị khởi động". “Mười lăm phút sao...” Lý Khiêm tự lẩm bẩm rồi tìm một cái ghế ngồi nghỉ. Hắn liếc mắt một cách ngẫu nhiên, phát hiện số khách đi chuyến truyền tống đến Tiền Sơn Thị này không nhiều, trong khoảng một trăm cái ghế chỉ có lác đác hai ba chục người ngồi. Ngồi được vài phút, khoảng thời gian chờ không còn nhiều, trong sảnh chờ vang lên âm thanh nhắc nhở trong trẻo dễ nghe, báo có thể vào trận truyền tống. Hai ba chục người nghe được âm thanh nhắc nhở hầu như cùng lúc đứng lên, lần lượt đi đến khu vực soát vé. Có người giống Lý Khiêm, mang theo sủng thú, chỉ có thể đi làm ủy thác vận chuyển trước, căn cứ theo quy định pháp luật về vận chuyển của liên bang, sủng thú chưa khế ước không thể đi cùng Ngự Thú sư trên cùng một trận truyền tống. Về điểm này, dù không có quy định pháp luật, Lý Khiêm cũng sẽ làm như vậy, vì dựa theo kinh nghiệm tiến hóa Nhan Giáo Thụ cho biết, trong quá trình truyền tống sủng thú sẽ hấp thụ năng lượng trong khoáng thạch vô danh, từ đó dẫn đến tiến hóa, nó sẽ tạo ra một chút dao động không gian. Loại dao động không gian này về mặt lý thuyết không gây nguy hiểm, nhưng phàm là không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, Nhan Giáo Thụ cũng đặc biệt nhắc nhở trong tài liệu. Mà dao động không gian, thậm chí là dòng không gian hỗn loạn này lại không ảnh hưởng lớn đến sủng thú, vì vậy trước khi đến đây Lý Khiêm đã có kế hoạch. Hắn không lãng phí thời gian mà trực tiếp đi đến giao ngự thú cầu chứa Tiểu Hôi Cực Liệt Bạo Phong Điêu cho một người máy soát vé. Người máy soát vé có hình dạng Tiểu Tinh Linh có cánh, trong mắt nó bắn ra một tia hồng quang, quét qua rồi đưa ngự thú cầu chứa Tiểu Hôi vào trong một cánh cửa kiểm an khác có ánh sáng chiếu ra. Làm xong hết những việc này, Lý Khiêm mới bước vào cửa kiểm an thứ nhất, trước cửa kiểm an cũng lơ lửng một con Tinh Linh máy móc. Trong mắt Tinh Linh máy móc bắn ra một tia hồng quang nhàn nhạt, tất cả mọi người khi đi qua khu vực được hồng quang bao phủ sẽ được xem như là hoàn thành quá trình soát vé. Lý Khiêm vì làm thủ tục ủy thác vận chuyển cho Tiểu Hôi mà mất một ít thời gian nên việc vào cửa kiểm an có chút muộn hơn, sau khi vào, hắn phát hiện trận truyền tống thực ra là một vòng sáng tương đối lớn. Bốn phía vòng sáng được bao phủ bởi vầng sáng mờ ảo, không nhìn rõ được hình dạng cụ thể, nên hầu như không ai có thể phân biệt được hình dáng thật sự của trận truyền tống. Với cách bố trí này, Lý Khiêm cũng có thể hiểu được, dù sao trận truyền tống có liên quan đến sự an toàn sinh mệnh của lữ khách, có nhiều biện pháp bảo vệ hơn để phòng ngừa lữ khách phá hoại từ bên trong cũng là rất cần thiết. Thậm chí Lý Khiêm còn suy đoán những vầng sáng này ngoài việc làm rối loạn thị giác còn có các tác dụng phòng ngự khác, chỉ là không tùy tiện để người khác biết mà thôi. Còn người biết, chưa chừng đã "vào máy may".
Bạn cần đăng nhập để bình luận