Loạn Thế: Từ Chiếu Cố Tẩu Tẩu Bắt Đầu Tu Hành

Chương 641: Phục hợp cung ghép thành

**Chương 641: Cung ghép phức hợp**
"Nàng không có việc gì." Trần Mặc nói.
"Vậy sao nàng không đến tìm ta?"
"Nàng sợ gây ra cho chúng ta những hiểu lầm không cần thiết và phiền phức, hiện tại nàng đang ở Lý gia tổ trạch, nếu ngươi nhớ nàng thì khi nào tiện đường đến kinh sư có thể ghé qua thăm nàng." Trần Mặc cười nói.
"Hiểu lầm?" Sở Quyên đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó liền hiểu ra, rồi hai mắt không khỏi nhìn về phía Trần Mặc.
Trần Mặc cười nói: "Yên tâm, ta và nàng trong sạch."
Nghe vậy, Sở Quyên khẽ thở phào, sau đó mở phong thư ra xem.
Đứa bé vẫn còn, Trần Mặc thật cũng không có làm chuyện gì quá phận, hắn hỏi: "Ta vừa nói Dương Thanh Thanh, nhìn sắc mặt các ngươi không đúng, đã xảy ra chuyện gì?"
Trước đó Nạp Lan Y Nhân ở đây, Trần Mặc không tiện hỏi rõ, hiện tại lại phải hỏi rõ ràng mới được.
"Nàng thật không có lễ phép, một chút lễ nghi cấp bậc cũng không có, còn đem con hổ mang từ Thục phủ về nuôi ở trong viện, còn dùng con hổ dọa chúng ta." Dịch Thư Ngôn tức giận phồng cả mũi.
"Tiểu Lộc tỷ nói không sai, nàng còn bất kính với mợ, nhiều lần chống đối mợ." Nam Cung Như nói.
"Gần đây, nàng còn mỗi đêm gảy đàn tỳ bà, làm cho chúng ta thậm chí đi ngủ đều ngủ không được ngon giấc."
Chúng nữ tuy cảm thấy sau lưng nói x·ấ·u người khác là không tốt, nhưng biểu hiện của Dương Thanh Thanh thật là làm các nàng không thích.
Trong số các nàng, ngoại trừ Hàn An Nương và Tống Mẫn, gia cảnh ai mà không hậu đãi? Một hai lần thì còn được, lâu dần thì ai mà chiều chuộng ngươi mãi được.
Trần Mặc nhíu chặt mày, nếu là một hai người nói thì còn có thể xem là mâu thuẫn cá nhân, nhưng chúng nữ đều có ý kiến với Dương Thanh Thanh thì chỉ có thể nói là bản thân Dương Thanh Thanh có vấn đề, dù sao chúng nữ tâm địa đều không x·ấ·u, không cần thiết phải liên hợp lại để vu hãm một người.
Trần Mặc lại nhìn Ngô m·ậ·t, muốn biết rõ cái nhìn của nàng.
"Thanh Thanh muội muội đúng là có chút được nuông chiều từ bé." Ngô m·ậ·t không hề quá trực tiếp.
Trần Mặc cau mày càng chặt, đến cả Ngô m·ậ·t cũng nói như vậy, xem ra Dương Thanh Thanh là đã làm mất lòng nhiều người rồi.
"Yên tâm, việc này giao cho ta xử lý." Trần Mặc luôn muốn hậu trạch được hòa hòa khí khí, hắn cũng không muốn để Dương Thanh Thanh phá hỏng bầu không khí này.
Nếu thực sự không được, hắn không ngại bỏ rơi đối phương.
"Phu quân, thủ đoạn ôn hòa một chút." Ngô m·ậ·t nói.
Trần Mặc vừa gật đầu, một tên thị nữ bước nhanh tới, nói: "Vương gia, bên ngoài phủ có một người gọi là Bạch Tuyền Dân muốn gặp ngài, nói là Vương gia ngài bảo hắn tới."
"Đúng vậy." Trần Mặc đứng dậy, nói: "Đưa hắn đến thư phòng, ta lát nữa sẽ tới."
"Vâng." Thị nữ nói.
Trần Mặc lại nhìn về phía Nam Cung Như: "Như nhi, nhạc phụ đại nhân cũng đến Tương Dương rồi, đợi lát nữa hai cha con các người có thể trò chuyện."
Ánh mắt tiếp tục dời về phía Ngô m·ậ·t: "m·ậ·t Nhi, huynh trưởng của nàng cũng đến đây, muốn gặp nàng và Gia Nhi."
Nam Cung Như và Ngô m·ậ·t đều lộ vẻ vui mừng, nhất là Ngô m·ậ·t, từ khi đến Trần gia đến nay, nàng còn chưa có dịp trở về nhà, không phải là nàng bất hiếu, mà là do thế đạo không thái bình, không an toàn.
...
Thư phòng.
"Hạ quan bái kiến Vương gia." Bạch Tuyền Dân hành lễ với Trần Mặc.
"Miễn lễ."
Trần Mặc giơ tay, nhìn chiếc cung nỏ tr·ê·n tay hắn, nói: "Đây chính là cung ghép phức hợp mà bản vương bảo ngươi chế tạo sao?"
"Đúng vậy."
Bạch Tuyền Dân hai tay dâng cung ghép phức hợp lên cho Trần Mặc, rồi trình bày tỉ mỉ quy trình chế tác, cùng với vật liệu sử dụng, cuối cùng cười nói: "Vương gia thật là thần nhân, cây cung này uy lực to lớn, cho dù là người bình thường kéo cung, đều có thể trong vòng mười bước bắn thủng thiết giáp, uy lực so với Thần Tí nỏ còn mạnh hơn, mà chi phí chế tác chỉ bằng một nửa Thần Tí nỏ, số lượng nhiều, thậm chí còn có thể giảm bớt."
Trần Mặc quan s·á·t tỉ mỉ, sau đó cầm lấy, kéo thử, kiểm tra chất lượng và trọng lượng, đoạn từ trong sọt đựng tên trong thư phòng rút ra một mũi tên, hướng phía ngoài thư phòng đi tới.
Bạch Tuyền Dân nhanh chóng đuổi theo.
Trần Mặc đi vào sân nhỏ bên ngoài thư phòng, nhìn cây hòe cách đó không đến mười bước, Trần Mặc lại lui về phía sau mấy bước, sau đó lắp tên kéo dây cung.
Nguyên lý ròng rọc của cung ghép phức hợp giúp Trần Mặc kéo dây cung rất nhẹ nhàng, nhưng lại có thể tạo ra lực lớn hơn.
Thấy ròng rọc không có vấn đề gì, Trần Mặc nhắm ngay thân cây hòe cách đó không xa, hắn không sử dụng tiên thiên linh khí, cũng không dùng Xạ Nhật Tiễn làm phụ trợ, thậm chí lực lượng thân thể hắn cũng chỉ điều động một phần.
Mấy hơi thở sau, theo hai ngón tay Trần Mặc buông lỏng, mũi tên vững vàng bắn ra, trong nháy mắt, một tiếng "đông" trầm đục vang lên, mũi tên cắm vào cây hòe, nửa mũi tên đã chui vào thân cây, cây hòe rung rinh rơi xuống vài chiếc lá xanh.
"Hay, Vương gia thần xạ!" Bạch Tuyền Dân vội vàng khen ngợi.
Trần Mặc cũng rất hài lòng, nhưng dù sao thực lực của hắn bày ra đó, dù có áp chế, vẫn có lực lượng bản thân gia tăng, không thể hoàn toàn thể hiện ra uy lực của cung ghép phức hợp, thế là Trần Mặc liền để Bạch Tuyền Dân tới thử.
Đồng thời hắn còn bảo người ta lấy ra một bộ t·h·iết giáp, buộc vào cành cây hòe, nói: "Ngươi nhắm chuẩn miếng hộ tâm kính của t·h·iết giáp mà bắn."
Bạch Tuyền Dân chỉ là người bình thường, tiễn thuật cũng không quá cao siêu, liên tục bắn ba mũi tên đều trượt, đến mũi tên thứ tư, mới miễn cưỡng bắn trúng, mũi tên trực tiếp x·u·y·ê·n qua t·h·iết giáp, cắm vào thân cây phía sau.
"Được." Trần Mặc vỗ tay khen ngợi.
Chỉ có người bình thường dùng mạnh, thì cung ghép phức hợp mới thực sự là mạnh.
Trần Mặc vỗ vai Bạch Tuyền Dân: "Bạch tổng c·ô·ng, ngươi thật sự đã cho bản vương một kinh hỉ lớn."
Phải biết, cung ghép phức hợp mà Trần Mặc đang cầm tr·ê·n tay là phiên bản ban đầu, chưa qua bất kỳ sự cải tiến nào, mà đã thể hiện ra uy lực không tầm thường như vậy, có thể thấy được tay nghề của Bạch Tuyền Dân rất tốt.
"Đều là công lao của Vương gia, nếu không có bản vẽ của Vương gia, hạ quan cũng không thể làm ra được loại cường cung này." Bạch Tuyền Dân không dám nhận công.
"Ài." Trần Mặc xua tay, nói: "Bản vương thưởng phạt phân minh, có công thì phải thưởng, Bạch tổng c·ô·ng không cần chối từ, bản vương quyết định bổ nhiệm ngươi làm Chu Tước vệ phó thừa, hưởng bổng lộc quan viên thất phẩm."
"Tạ Vương gia." Bạch Tuyền Dân vô cùng k·í·c·h động nói.
Phó thừa, là cánh tay thứ ba của Chu Tước vệ, phía tr·ê·n có tổng quản súng đạn chế tạo thừa —— Điền Thắng, cùng tổng quản toàn vệ Hạ Chỉ Ngưng.
"Không cần cảm ơn bản vương, đây là ngươi đáng được nhận."
Trần Mặc trở lại thư phòng, nói với Bạch Tuyền Dân về việc cung ghép phức hợp còn có một vài điểm cần cải tiến, chờ những điểm này cải tiến xong thì có thể sản xuất hàng loạt.
Theo lời Bạch Tuyền Dân, một khung làm cung trở lại thì chu kỳ chế tác cũng ngắn hơn Thần Tí nỏ không ít.
...
Bạch Tuyền Dân vừa rời đi, Tôn Mạnh lại đến báo cáo: "Vương gia, có hai người tự xưng là môn sinh của ngài, muốn gặp ngài."
"Môn sinh của ta?" Trần Mặc sửng sốt, nhất thời không kịp phản ứng.
Đợi Tôn Mạnh nói trong đó một người là hội nguyên khoa thi hội lần này, Quách Ninh, Trần Mặc mới chợt hiểu.
Lần khoa cử này không hề liên quan đến triều đình, thi hương, thi hội thậm chí cả thi đình sắp tới, đều là cử hành tr·ê·n địa bàn của hắn, vậy những thí sinh trúng tuyển chẳng phải là môn sinh của hắn sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận