Không Giấu Kỹ Áo Lót Liền Muốn Thừa Kế Ức Vạn Gia Sản

Không Giấu Kỹ Áo Lót Liền Muốn Thừa Kế Ức Vạn Gia Sản - Chương 80: Chửi bới, lời đồn (length: 4016)

Nhìn Giang Hoài Kiều Uẩn giải quyết dứt điểm thẳng thừng, Ngô Tiên Phong trợn mắt há mồm.
Lại lần nữa tự vấn linh hồn! Rốt cuộc ai mới là thầy giáo vậy!
Sao chuyện gì ở nhà họ Giang cũng nghe lời Kiều Uẩn, cứ làm theo lời cô ta nói là đúng, ta nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ với thái độ nghiêm túc?
Hắn còn chưa đồng ý xử lý như vậy mà?
Lục Cảnh Tri đột nhiên cảm thấy Kiều Uẩn xa lạ đến mức hắn chẳng chen lời được, mặc kệ Kiều Uẩn xử trí.
Đến khi hoàn hồn, lại cực kỳ hối hận, chính mình vội vàng cái gì mà chẳng giúp được gì cả.
Việc theo dõi là Kiều Uẩn tự đề ra, cách giải quyết cũng là do nàng nói.
Vậy mà khi vừa đến, hắn lại khăng khăng cho rằng nàng gian lận, thậm chí còn nghĩ đến chuyện Kiều Uẩn thật sự vứt sách của Giang Hoài.
Lục Cảnh Tri mấp máy môi, cuối cùng cứng họng.
Trong khoảng thời gian Ngô Tiên Phong điều tra sự việc, không biết ai đã đăng chuyện này lên diễn đàn.
【 Hoảng sợ! Học sinh chuyển trường vứt sách của Giang Hoài vào thùng rác, đã bị giáo viên gọi đi, lần này chắc chắn tiêu rồi! 】 Bài đăng vừa xuất hiện lập tức hot.
【 Hư hỏng vậy sao? Loại người này làm sao mà thi được hạng nhất? 】 【 Chắc bị ghi vào hồ sơ, đúng là đồ nhà quê, tố chất không giống ai 】 【 Tôi ở quê lên, cũng rất ghét loại người này, đừng vơ đũa cả nắm nhé 】 【 Dạo này diễn đàn toàn bài về học sinh chuyển trường, phiền quá, đuổi học cô ta đi là xong 】 【 Hạng nhất của nàng có phải là ảo không? Dùng tiền mua chứ gì? 】 【 Hiệu trưởng không quản à, quá ảnh hưởng danh tiếng trường học, nếu không chúng ta cùng nhau kiến nghị, yêu cầu nhà trường điều tra kỹ học sinh chuyển trường. 】 Hạ Linh đọc bài đăng, tâm trạng khó tả.
Cô cảm thấy Kiều Uẩn không phải người như vậy, nhưng mọi người đều nói thế khiến cô phân vân.
Cô quay sang nhìn Lục Đình, thấy nàng đang lo lắng nói chuyện với Lục Tuyết.
"Cũng không biết thế nào, không được mình phải đi xem sao, chị mình chắc sợ lắm."
"Nếu chị cậu vô tội, giáo viên sẽ trả lại trong sạch cho chị cậu thôi, nhưng nếu đúng là... Chị cậu không có bằng chứng, người xấu như vậy cậu đừng quản nữa."
Lục Tuyết cười khinh bỉ, trong lòng tràn ngập khoái cảm cuối cùng cũng làm Kiều Uẩn gặp xẻo.
"Hôm nay có thể vứt sách Giang Hoài, ngày mai chẳng phải sẽ đi ăn trộm à? Đáng sợ quá."
Các bạn học cùng lớp nghe vậy đều lo lắng Kiều Uẩn ngày nào đó sẽ ra tay với mình.
Lục Tuyết ngoài mặt không biểu hiện, trong lòng mừng rỡ.
Kiều Uẩn chắc chắn không đưa ra được bằng chứng, dù không bị đuổi học cũng sẽ bị ghi tội.
Đang cao hứng thì bị gọi lên phòng giáo viên.
Lục Tuyết hơi hồi hộp, suýt nữa nghĩ giáo viên nghi ngờ mình, nhưng lại thấy không thể, chắc chỉ hỏi tình huống lúc đó thôi.
Lục Tuyết yên tâm.
Cô đến văn phòng, vừa vào đã thấy không khí không đúng.
Đặc biệt là ánh mắt Lục Cảnh Tri nhìn nàng, đầy vẻ chán ghét.
Tim Lục Tuyết đập nhanh, chột dạ cười gượng: "Thầy, tìm em có việc gì ạ?"
"Em xem cái này trước đã."
Ngô Tiên Phong gọi Lục Tuyết lại.
Lục Tuyết đè nén cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng, đi đến trước máy tính.
Ngô Tiên Phong click chuột, video bắt đầu chạy.
Sắc mặt Lục Tuyết theo video dần dần biến đổi, đến cuối cùng tay chân lạnh ngắt, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nỗi sợ hãi tột độ trùm lên toàn thân.
Cô vô thức nhìn Kiều Uẩn.
Ánh mắt Kiều Uẩn không chút gợn sóng nhìn lại.
Đôi mắt đen láy như nhìn thấu cả con người cô.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận