Không Giấu Kỹ Áo Lót Liền Muốn Thừa Kế Ức Vạn Gia Sản

Không Giấu Kỹ Áo Lót Liền Muốn Thừa Kế Ức Vạn Gia Sản - Chương 140: Tâm tư (length: 4170)

Lệ Hàn Châu hơi cúi người, chăm chú nhìn đôi mắt đen láy của nàng, nửa đùa nửa thật nói: "Là Lệ thị tập đoàn lợi hại, hay là Thịnh Kiều tập đoàn lợi hại?"
Kiều Uẩn: "..."
Nàng không chút do dự nói: "Thịnh Kiều."
Khóe miệng Lệ Hàn Châu hơi giật, vốn dĩ là giọng điệu vui đùa, thấy Kiều Uẩn nghiêm túc như vậy, hắn phản lại buồn bực.
"Vì sao là Thịnh Kiều?"
Kiều Uẩn nghiêm túc: "Liền là Thịnh Kiều."
Lệ Hàn Châu cười một tiếng: "Một cái tập đoàn đầy hơi tiền thì có gì hay?"
Sau đó hắn hình như thấy Kiều Uẩn trợn trắng mắt với hắn??
Hắn nhìn nhầm?
Tiểu bằng hữu sao lại làm động tác trợn trắng mắt không lịch sự như vậy.
Lệ Hàn Châu nói: "Ngươi còn nhỏ, không hiểu nhân tâm hiểm ác, có thể dùng mấy năm thời gian làm tập đoàn lớn như vậy, sau lưng tất nhiên có rất nhiều chuyện không thể lộ ra ngoài."
Thịnh Kiều phát triển cực kỳ nhanh chóng, chỉ cần là hạng mục họ muốn, thì không có gì không chiếm được.
Hơn nữa, thế lực ở thành phố Thượng Kinh đan xen chằng chịt, một tập đoàn mới nổi, không có chút bối cảnh, không thể nào đứng vững được.
Thịnh Kiều không chỉ đứng vững, thậm chí làm thành tập đoàn lớn thứ hai.
Lệ gia và Thịnh Kiều không có xung đột lợi ích, lúc này mới có thể bình an vô sự.
Kiều Uẩn lặng lẽ phủi khóe miệng, quyết định không để ý đến Lệ Hàn Châu.
Nàng nói với Lệ Miểu: "Còn chơi nữa không?"
"Tất nhiên là chơi nữa." Lệ Miểu đã khôi phục lại, nắm tay Kiều Uẩn, hướng về địa điểm tiếp theo.
Lệ Hàn Châu chậm rãi đi theo sau các nàng.
Nhìn bóng lưng Kiều Uẩn, ánh mắt sâu thêm mấy phần.
Hắn cũng không rõ ràng tâm tư của mình, dứt khoát không nghĩ nữa.
Về phần Bùi Nghiêu này, tiểu bằng hữu ngốc nghếch manh manh, ngay cả tình bạn còn chưa rõ ràng, huống chi là tình yêu.
Bởi vậy, hắn rất yên tâm.
Kiều Uẩn cũng phát hiện thái độ của Lệ Hàn Châu là lạ, nhưng nàng không nghĩ nhiều.
Chỉ coi là bạn bè ghen tị với nhau.
Haiz. . .
Người lớn như vậy, còn ghen tị.
Thật là trẻ con.
Kiều Uẩn băn khoăn, lúc này nên làm như thế nào đây?
Nhưng rất nhanh, nàng không còn thời gian để băn khoăn nữa.
Tinh lực của Lệ Miểu quá tốt rồi, Kiều Uẩn bị kéo đi chơi hết tất cả các trò chơi trong khu vui chơi.
Ban đầu chỉ là chơi cùng.
Về sau, Kiều Uẩn cũng hứng thú.
Từ khi đến thế giới này, nàng vẫn ở trong phòng nghiên cứu, chưa từng chơi những thứ này.
Nhưng vì suốt cả hành trình biểu tình bình tĩnh, khiến Lệ Miểu suýt chút nữa tưởng rằng, Kiều Uẩn không thích?
Lệ Hàn Châu nhìn Kiều Uẩn từ trên nhảy lầu xuống, dù rất ngắn, nhưng hắn vẫn thấy khóe miệng Kiều Uẩn hơi nhếch lên, hình như là cười.
Hắn sững người, nhìn lại lần nữa, Kiều Uẩn lại trở về vẻ mặt không cảm xúc.
Lệ Hàn Châu nghĩ thầm, tiểu bằng hữu còn ra vẻ kiêu ngạo.
Kiều Uẩn lấy điện thoại di động ra, gửi tin nhắn cho Bùi Nghiêu.
【 Sau này chỉ phạt ngươi sao năm trăm lần. 】 Bùi Nghiêu nhìn tin nhắn, ngơ ngác, xảy ra chuyện gì? Hắn đã làm gì? Kiều giáo sư lương tâm trỗi dậy?
Trời bắt đầu tối, Lệ Miểu kéo Kiều Uẩn chen đến vị trí đầu tiên phía trước quảng trường phun nước.
Rất đông người, Kiều Uẩn rất không quen.
Lệ Hàn Châu đứng sau nàng, chắn những người đang chen lên phía trước, đuôi lông mày nhíu lại, trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên vẻ mất kiên nhẫn.
Lần sau, dù Kiều Uẩn có mở miệng, hắn cũng tuyệt đối sẽ không đến nữa!
Lệ Miểu giải thích với nàng: "Trò chính sắp bắt đầu rồi! Tớ thấy video trên mạng, màn biểu diễn phun nước này rất đẹp, lấy tinh tế làm chủ đề hình chiếu 3D, phối hợp với ánh đèn và âm nhạc, giống như thật sự bước vào vũ trụ."
Vừa dứt lời.
Cột nước cùng với hình ảnh, phun ra.
Cả quảng trường vang lên tiếng hò reo và ồn ào.
Kiều Uẩn hơi mở to mắt, trong đôi mắt sáng, phản chiếu vũ trụ rất chân thật.
Nàng sững sờ, ánh mắt như xuyên qua hình chiếu, nhìn về vũ trụ bao la.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận