Không Giấu Kỹ Áo Lót Liền Muốn Thừa Kế Ức Vạn Gia Sản

Không Giấu Kỹ Áo Lót Liền Muốn Thừa Kế Ức Vạn Gia Sản - Chương 21: Cùng một chỗ làm ra mồ hôi vận động (length: 4155)

Không sai biệt lắm nửa tiếng sau, xe tiến vào khu phố cổ, vòng vèo qua những con hẻm rồi tiến vào một khu chung cư cũ kỹ.
Kiều Uẩn xuống xe, nhìn chằm chằm Lệ Hàn Châu vài giây, đột nhiên hỏi hắn: "Ngươi có rảnh không?"
Lệ Hàn Châu nghiêng đầu nhìn nàng, cong môi hỏi: "Như thế nào?"
Kiều Uẩn ánh mắt nhạt nhòa nhìn Lệ Hàn Châu, "Có thì theo ta lên lầu."
Lệ Hàn Châu nheo mắt, "Ngươi không biết à, đàn bà mời đàn ông lạ mặt lên lầu là có ý gì?"
Hắn nhìn đôi mắt đen láy, quá đỗi bình tĩnh của Kiều Uẩn, cười thầm trong lòng, chẳng qua là một con bé con hiểu gì.
Không ngờ hiện thực lại cho hắn một cái tát tai.
"Có rảnh thì lên lầu cùng ta tập thể dục."
Lệ Hàn Châu kinh ngạc.
Thẩm Kỳ: Hả? Là tôi nghĩ bậy sao?
Thẩm Kỳ khó tin nói: "Từ từ, tập thể dục? Tập thể dục gì? Là kiểu tập thể dục đổ mồ hôi đấy à?
"À, là sẽ đổ rất nhiều mồ hôi." Kiều Uẩn nhìn hắn, "Hoặc là?"
Lệ Hàn Châu cười tự giễu, hóa ra Kiều Uẩn đang ve vãn hắn?
Hắn còn tưởng rằng Kiều Uẩn khác biệt, cảm thấy nàng tâm tư đơn giản, không có nhiều trò vặt.
Hóa ra cũng biết nịnh nọt, nhỏ tuổi mà lắm tâm cơ.
"Được."
Hắn muốn xem Kiều Uẩn lá gan to đến đâu.
Thẩm Kỳ thì lại muốn hoài nghi cuộc đời, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Lệ ca, anh thật sự đồng ý à? Cô ấy còn nhỏ như vậy, anh anh anh..."
Hắn muốn nói, anh chẳng khác nào cầm thú.
Thế nhưng câu tiếp theo của Kiều Uẩn lại khiến hắn sợ đến giật mình, "Cậu muốn đi cùng không? Ba người sẽ hơi..."
"Không!"
Thẩm Kỳ run lên bần bật, vội vàng lắc đầu dưới ánh mắt cười như không cười của Lệ Hàn Châu: "Không được, không được, tôi không thích tập thể dục."
Đặc biệt là tập thể dục ba người.
Mẹ ơi! Tôi không trong sạch rồi!
Là hắn quá ngây thơ, hay là con gái bây giờ đều mạnh bạo thế này?
Vừa tới đã muốn tập thể dục, đáng sợ quá!
Sau khi Lệ Hàn Châu xuống xe, Thẩm Kỳ cũng chẳng buồn nhìn bọn họ, chạy mất hút.
Hắn dĩ nhiên không nghĩ Lệ Hàn Châu sẽ đi tập thể dục với Kiều Uẩn, nhưng việc Lệ Hàn Châu chiều theo trò đùa của Kiều Uẩn cũng đủ gây sốc.
"Bây giờ, đi đâu?"
Lệ Hàn Châu đẹp trai, mặc bộ vest đen may đo, vóc dáng cao ráo như cây trúc, quá chói mắt.
Khiến cho người đi đường không nhịn được lén nhìn hắn.
"Đi theo ta."
Lệ Hàn Châu nhướng mày, cười khẽ: "Được, cùng nhau đi tập thể dục."
Hắn cố tình nhấn mạnh hai chữ tập thể dục.
Đối với Lệ Hàn Châu tích cực như vậy, Kiều Uẩn tỏ vẻ hài lòng.
Nàng dẫn Lệ Hàn Châu leo cầu thang lên tầng sáu.
Khu chung cư cũ kỹ, tường đã ngả vàng, cầu thang u ám, lạnh lẽo.
Lệ Hàn Châu nhíu mày khó chịu, lúc thấy Kiều Uẩn lấy chìa khóa, trong mắt hiện lên vẻ nghi ngờ.
"Nhà ngươi?"
Kiều Uẩn mở cửa: "Nhà ông nội."
Lệ Hàn Châu hiểu ra, xem ra mọi người đều nhầm, Kiều Uẩn ngay từ đầu đã sống ở thành phố Thượng Kinh, không phải từ quê lên.
Khảo nào hắn luôn cảm thấy trên người Kiều Uẩn có một sự không hài hòa, nhưng chuyện này cũng chẳng liên quan đến hắn.
Có lẽ lâu không về, vừa mở cửa, mùi ẩm mốc xộc vào mũi.
Lệ Hàn Châu nghiêng đầu ho nhẹ một tiếng, lúc này mới quan sát, căn hộ bài trí rất đơn giản, cũng rất gọn gàng.
Ba phòng ngủ, một phòng khách.
Chỉ là có chút trống trải, mang theo vẻ quạnh quẽ khó tả.
Lệ Hàn Châu nghĩ, đây là nhà của Kiều Uẩn từ nhỏ đến lớn? Hắn bỗng nhiên tò mò.
Kiều Uẩn đóng cửa lại, ánh mắt nhạt nhòa từ dưới lên trên đánh giá Lệ Hàn Châu.
Một lúc lâu sau, Kiều Uẩn mở miệng, "Thể chất cũng được, ngươi muốn bao nhiêu tiền?"
Cô coi hắn là trai bao?
Lệ Hàn Châu hơi thất vọng, cô gái nhỏ hóa ra lại là một tiểu yêu tinh háo sắc, hắn cũng có lúc nhìn lầm người.
"Ngươi cảm thấy ta đáng giá bao nhiêu?"
Lệ Hàn Châu cố tình tiến lại gần, hơi cúi đầu hỏi nàng.
Kiều Uẩn không nhịn được nghiêng đầu, lùi về sau một bước.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận