Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 526. Muộn tới đại chương ——

Chờ đến khi Trình Minh là người cuối cùng cũng xem xong rồi, lại đưa đến trong tay Cố Ninh, anh Ba mới mở miệng nói: "Quý tiên sinh, điều kiện nơi này chúng tôi chỉ sợ khó có thể tiếp thu."
Cố Ninh không nói gì, chỉ cầm văn kiện xem.
Văn kiện này tuy rằng ước chừng có bốn trang, nhưng bên trong lại chỉ có hai chủ đề.
Thứ nhất, anh Ba tiếp tục đảm nhiệm chức vị trưởng căn cứ, nhưng căn cứ thủ đô sẽ phái chuyên gia lại đây hiệp trợ quản lý căn cứ.
Thứ hai, căn cứ Lục Châu sẽ giống hai căn cứ số 2, số 3 thủ đô, giữ lại quyền quản lý đồng thời cần thiết thừa nhận là phụ thuộc vào căn cứ số 1. Tài nguyên dùng chung, mà quản lý căn cứ cần phải duy trì cùng một tiêu chuẩn với căn cứ số 1. Nói cách khác, căn cứ Lục Châu cần phải hủy bỏ miễn phí nhà ở, phải thu tinh hạch hoặc là vật tư của mọi người như căn cứ số 1.
Anh Bảy Quý cũng không có bởi vì anh Ba chém đinh chặt sắt cự tuyệt mà nhíu mày một chút, hắn nhìn thẳng anh Ba, thong thả ung dung nói: "Anh Ba, tôi đã điều tra tư liệu của anh, anh là một quân nhân, là liên trưởng ba pháo binh đoàn, anh đã từng ở trong bộ đội đạt được rất nhiều khen ngợi và vinh quang. Hẳn là so với dân chúng bình thường càng hiểu được cái gì gọi là quốc gia."
Hai chữ quốc gia bị anh Bảy Quý cắn thật sự nặng, âm điệu hắn nói chuyện không nhẹ không nặng, lại tràn ngập cảm giác áp bách.
Anh Ba rốt cuộc còn chưa có trở thành một chính trị gia, sau khi anh Bảy Quý nói xong lời này, hắn không có biện pháp làm được mặt không đổi sắc, thực hiển nhiên hắn bị những lời này của anh Bảy Quý đả động.
Anh Bảy Quý cũng không có cho anh Ba cơ hội bình phục suy nghĩ, mà tiếp tục nói: "Một quốc gia sẽ không có hai chính quyền. Các anh có thể có được vũ lực của chính mình, cũng có thể quản lý căn cứ này, nhưng quyền lực này cần phải là quốc gia giao cho, mà quyền lực này cũng cần phải có quốc gia giám sát."
"Em nghĩ anh Bảy hẳn là đã đem khái niệm căn cứ thủ đô cùng với quốc gia lẫn lộn đi?" Cố Ninh đột nhiên phát ra tiếng, cường thế đánh gãy lời nói của anh Bảy Quý, bình tĩnh nói: "Em không cho rằng căn cứ thủ đô hiện tại cùng cấp với quốc gia. Phiến thổ địa này mới là quốc gia chúng ta, mà không phải căn cứ thủ đô hoặc là bất luận một chính quyền nào. Mà một quốc gia, quan trọng nhất cũng không phải thổ địa dưới chân chúng ta, mà là nhân dân sinh hoạt ở trên mảnh đất này, khi căn cứ thủ đô cự nhiều nhân dân như vậy ngoài cửa, làm cho bọn họ ăn đói, mặc rách, sống trong lo lắng đề phòng, nó cũng đã mất đi tư cách quản lý quốc gia này."
Đôi mắt anh Bảy Quý hơi hơi nheo lại, trong ánh mắt có kinh ngạc, cũng có tán thưởng, lại có vài phần bừng tỉnh, nhưng rất nhanh hắn liền khôi phục bình tĩnh, trầm ổn nói: "Nếu hiện tại em quản lý căn cứ số 1, tin tưởng em sẽ làm ra lựa chọn giống như vậy, lấy hay bỏ, đây là việc cần thiết phải làm."
"Có lẽ đi." Cố Ninh không tỏ ý kiến, nói tiếp: "Nhưng em ít nhất sẽ không mơ ước căn cứ do người khác thân thủ thành lập lên."
"Thái độ của căn cứ Lục Châu là, căn cứ Lục Châu vô luận là hiện tại hay tương lai đều sẽ là một căn cứ hoàn toàn độc lập, sẽ không phụ thuộc vào bất luận một căn cứ nào. Nếu muốn dùng chung tài nguyên, vậy cần có qua có lại, nếu căn cứ thủ đô nguyện ý cùng chung tài nguyên với căn cứ Lục Châu, căn cứ Lục Châu thập phần tán thành. Nhưng nếu nói bảo trì một tiêu chuẩn, không nên là căn cứ Lục Châu hạ thấp tiêu chuẩn đi bảo trì cùng một cái tiêu chuẩn với căn cứ thủ đô, mà hẳn là căn cứ thủ đô đuổi theo tiêu chuẩn của căn cứ Lục Châu đi. Theo em được biết, tài nguyên của căn cứ thủ đô hẳn là hùng hậu hơn so với tài nguyên của chúng em. Nhưng nếu bởi vì căn cứ thủ đô bủn xỉn mà xói mòn dân chúng đến căn cứ chúng em, cửa lớn của căn cứ của chúng em vĩnh viễn rộng mở."
Bạn cần đăng nhập để bình luận