Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 414. Tín nhiệm

"Ngượng ngùng, quấy rầy một chút."
Đột nhiên, một giọng nữ lạnh như băng nhẹ nhàng vang lên trong bóng đêm.
Âm thanh bất thình lình làm nam nhân vốn dĩ đang khẩn trương sợ bị phát hiện hoảng loạn, lập tức giương mắt nhìn về phía phương hướng âm thanh truyền đến, liền thấy ở nơi đó có một thân ảnh mơ hồ, ngay cả Ngô Cầm bị hắn chế trụ cũng sợ tới mức quên cả giãy giụa.
"Ai?!" Nam nhân đè thấp âm thanh quát.
"Có cần hỗ trợ không?" Âm thanh lạnh băng lại không có trả lời nam nhân, mà là hỏi Ngô cầm.
"Ô ô ô!" Ngô Cầm lập tức mở to hai mắt, ô ô kêu lên. Cứu tôi!
Nam nhân lúc này nghe ra là âm thanh của cô gái trẻ tuổi, tâm cảnh giác tức khắc giảm hơn phân nửa, cười hắc hắc nói: "Hắc hắc, cô gái nhỏ, em đừng lo chuyện bao đồng. Hay là em muốn cùng tham gia? A?......." Ngôn ngữ ô uế còn lại bị chắn ở trong cổ họng, hai mắt hắn không dám tin tưởng trợn to, một cây đao đang cắm ở trên đầu hắn, toàn bộ thân đao xỏ xuyên qua đi vào, chỉ còn lại chuôi đao lưu ở bên ngoài. Bàn tay siết chặt cổ Ngô Cầm của hắn dần dần mất đi sức lực, cả người quay đầu ngã quỵ xuống, ở trong đêm tối phát ra âm thanh nặng nề ngã xuống đất.
Ngô Cầm kinh hồn chưa định quay đầu đi, liền nhìn thấy đầu nam nhân bị đao cắm, tức khắc hoảng hốt thét lên một tiếng! Sau đó lập tức che kín miệng.
Cố Ninh đã đi tới bên này, mặt vô biểu tình nắm lấy chuôi đao rút ra, sau đó cũng không để ý đến Ngô Cầm, liền như vậy cầm đao xoay người rời đi, mà Ngô Cầm từ đầu chí cuối đều chỉ che miệng hoảng sợ nhìn Cố Ninh.
"Phát sinh chuyện gì?" Quý Cửu Trạch hỏi.
"Một chút chuyện nhỏ." Cố Ninh nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Đã giải quyết, anh tiếp tục ngủ đi."
Quý Cửu Trạch nhìn cô một cái, không hỏi tiếp, một lần nữa trở lại trong xe tiếp tục ngủ.
Cố Ninh lại khẽ thở dài một hơi, vuốt ve chuôi đao, hơi hơi nhăn mày, cô từ khi nào giết người lại có thể dễ như trở bàn tay như vậy? Ở trong bất tri bất giác cô lại có thể biến thành bộ dáng hiện tại này? Trước mạt thế, ngay cả giết gà giết cá cô cũng không dám, hiện tại lại dễ dàng giết chết một người sống sờ sờ...... Để cho cô không thể lý giải chính là, ở thời điểm giết người, tâm tình của cô vô cùng bình tĩnh, nội tâm không có giãy giụa cũng không có sợ hãi, bình tĩnh giống như chỉ là tùy ý nghiền chết một con kiến ven đường..... Cố Ninh bất đắc dĩ xả ra một tia cười khổ, xem ra chính mình đã hoàn toàn bị mạt thế đồng hóa.
Đột nhiên, một trận tiếng bước chân dồn dập kéo Cố Ninh từ trong suy nghĩ bừng tỉnh lại đây, nhìn về phía phương hướng tiếng bước chân truyền đến. Cố Ninh đang chuẩn bị đánh thức Quý Cửu Trạch, Quý Cửu Trạch cũng đã từ trong xe đi ra, nhìn đám người bên kia giống như hưng sư vấn tội, hùng hổ đi tới bên này, híp mắt nói: "Xem ra chuyện nhỏ mà cô nói cũng không có giải quyết sạch sẽ."
"Chính là cô ta! Là cô ta giết, thật sự không quan hệ với tôi!" Đám người kia còn chưa đi đến phụ cận, Ngô Cầm đã chỉ vào Cố Ninh ở bên này kêu lên.
Cố Ninh bị cô dùng tay chỉ vào, ánh mắt hơi hơi ngưng lại, vừa nghe Ngô cầm nói, cô lập tức liền nghĩ tới việc vừa rồi cô giết người kia, xem ra là hậu hoạn tới.
"Tôi đã mang các người lại đây, tôi hiện tại có thể đi rồi chứ?!" Ngô Cầm chỉ ra và xác nhận xong liền định đi trở về, lại bị nam nhân cầm đầu túm chặt cánh tay, ngả ngớn nói: "Ngô Cầm, cưng chạy đi đâu, sự tình nơi này còn chưa có xong xuôi! Ngoan ngoãn ở đây đi." Nói xong cường ngạnh ôm bả vai Ngô Cầm đi tới bên này. Ngô Cầm tránh vài cái không tránh được, chỉ có thể tùy ý hắn ôm đi lên phía trước, có lẽ là chột dạ, cô cúi đầu, ánh mắt né tránh không dám nhìn Cố Ninh.
Đám người này đại khái cũng có bảy tám cá nhân, đương nhiên bọn họ không chỉ có từng này người, nhưng từ trong miệng Ngô Cầm biết đối phương chỉ có hai người, cho nên mới chỉ xuất động vài người như vậy, trên tay bọn họ đều cầm binh khí, đều là các loại trường đao, đoản đao mài đến sáng như tuyết, tệ hơn cũng là mũi sắt được mài nhọn, so với binh khí của đám người Lâm Thiến trước đó hiển nhiên xa hoa hơn rất nhiều, ánh mắt Cố Ninh bất động thanh sắc dừng ở phần eo nam nhân đang ôm Ngô Cầm, một khẩu súng đang để ở nơi đó. Xem thái độ của những người này đối với Ngô cầm, cũng hiển nhiên hai bên không phải cùng một đám người, xem ra doanh địa này còn phân vài thế lực.
Chùm tia sáng lắc lư qua lại một trận ở trên người, trên mặt Cố Ninh và Quý Cửu Trạch, sau đó ngừng ở trên mặt Cố Ninh.
Nam nhân 30 tuổi bậc lửa châm thuốc, âm thanh thô ách chứa dày đặc bản địa hỏi: "Mỹ nữ, anh Trương là em giết sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận