Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 292. Gặp được người quen.

Nhưng mà hai người kia tựa hồ trò chuyện với nhau thật vui, thời gian một phút một giây trôi qua, chớp mắt đã hết bảy phút, hai người kia vẫn là một chút ý tứ rời đi đều không có. Thời gian trôi qua, Cố Ninh liền nôn nóng lên, gắt gao nhìn chằm chằm hai bóng người trên ban công, thời gian lại trôi đi thêm ba phút, khi Cố Ninh đã sắp không kiềm chế được, chuẩn bị tìm một con đường khác hai người kia lại nhích người đi vào.
Cố Ninh không có chậm trễ thời gian, bay nhanh chạy tới phía dưới ban công, bên cạnh ban công có một cây dừa cao 1 mét, Cố Ninh ôm cây dừa, tay chân cùng sử dụng bay nhanh leo lên, sau khi bò lên trên liền nghiêng tai lắng nghe một lúc, xác định phụ cận ban công không có ai sau đó mới từ trên cây dừa nhảy xuống, thật cẩn thận nhảy lên ban công.
Lúc này, mười phút mà Quý Cửu Trạch cho cô đã trôi qua bốn phút, thời gian để lại cho cô không nhiều lắm, cô lại lần nữa cẩn thận nhớ lại sơ đồ kết cấu, sau đó xác nhận phương hướng một chút, đôi chân trần đạp lên mặt đá cẩm thạch lạnh lẽo, bắt đầu chạy vội lên.
Cố Ninh ngựa quen đường cũ dán tường chạy vội, tránh đi đám người xuyên qua ở từng hành lang, lỗ chân lông cả người đều mở ra, cảm thụ được hết thảy chung quanh, thần kinh căng chặt dựng thẳng lên, hai lỗ tai bắt giữ tất cả động tĩnh chung quanh.
Sau khi nghe được đường đi bên trái truyền đến tiếng nói chuyện, thân thể Cố Ninh ban đầu đã vọt tới trước tức khắc khựng lại, sau đó như là một cái lò xo bắn về sau, nhanh chóng lui về con đường vừa nãy, sau đó phát hiện tiếng bước chân đi về phương hướng khác, mới hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, đang chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước, đột nhiên một bàn tay đáp tới trên vai cô, “Cô là ai?”, đồng thời dùng sức đè lại bả vai cô, vặn quay lại! Trong lòng Cố Ninh cả kinh, trên mặt lại vẫn trấn định như cũ, thân thể bị cái tay kia vặn qua, không đợi người nọ nói chuyện, thân mình đột nhiên thấp xuống thoát ly sự khống chế từ bàn tay của người nọ, phản ứng và tốc độ của cô đã từng khiến đám người Ngũ Tinh Đại Đội khiếp sợ, lúc này cũng bộc phát ra ưu thế! Lấy tốc độ làm người hoa mắt vòng tới phía sau nam nhân thân hình cao lớn, lấy bàn tay làm đao, bổ về phía vị trí mà theo Quý Cửu Trạch đã nói với chính mình là dễ dàng khiến người ngất nhất!
Nam nhân kia không nghĩ tới tốc độ của Cố Ninh nhanh đến như vậy! Hắn rõ ràng đã bắt được Cố Ninh, lại không nghĩ rằng cô giống một con cá chạch trơn trượt, chớp mắt một cái đã trốn thoát khỏi tay hắn, sau đó cũng chỉ cảm giác sau cổ truyền đến một trận đau nhức, trước mắt tối sầm, cả người liền đổ xuống!
Cố Ninh duỗi tay đỡ lấy trước khi hắn ngã xuống đất, vặn cửa phòng bên cạnh ra, kéo nam nhân đi vào nhét ở dưới giường, sau đó bay nhanh mở cửa đi ra ngoài tiếp tục hướng tới mục tiêu.
Thật cẩn thận vặn cửa ra, bay nhanh lắc mình đi vào. Trong phòng một mảnh hắc ám, nhưng điều này cũng không thể ảnh hưởng đến thị lực của Cố Ninh, cô bay nhanh liếc mắt nhìn quanh, rất nhanh liền tỏa định kệ sách mà Quý Cửu Trạch nói, trên mặt đất trải thảm lông xúc cảm vô cùng mỹ diệu, Cố Ninh đi đến bên cạnh giá sách, nhưng tầng cao nhất bên phải gần như tiếp cận với trần nhà! Cố Ninh rất nhanh liền thấy được bên cạnh có cây thang, cô lập tức bê cây thang lại đây, bò lên trên cây thang đi lấy quyển sách thứ bảy trên giá sách.
Tay vừa mới sờ đến kệ sách, đột nhiên! Răng rắc một tiếng —— khoá cửa đang bị người vặn ra! Có người tới!
"Bang" một tiếng, có người bật đèn trong phòng sáng lên!
Cùng lúc đó, Cố Ninh đã lăn vào phía dưới bàn làm việc trước kệ sách, ngừng lại hô hấp, quyển sách kia đã trải qua tay cô tiến vào không gian, cô giơ tay nhìn thoáng qua đồng hồ, âm thầm nghĩ không xong, đã qua mười ba phút. Là do lúc nhét nam nhân kia xuống gầm giường đã gây chậm trễ thời gian, trong lòng cô ngầm bực, sau đó liền nhìn thấy một đôi giày màu đen xuất hiện ở trước mắt cô, người nọ đi đến bàn sách ngồi xuống.
Cố Ninh càng thêm một cử động nhỏ cũng không dám, ngay cả hô hấp cũng trở nên như có như không.
Nơi này không phải mạt thế, cô không thể tùy tiện tiến vào không gian, nếu thời điểm từ không gian ra tới bị người phát hiện, vậy vô cùng hậu hoạn.
Quý Cửu Trạch lúc này đang ở nơi nào? Đã đi rồi sao?
"Phanh!" Một tiếng vang lớn!
Cố Ninh còn chưa có phản ứng lại đây, cái bàn trên đỉnh đầu lại có thể bị xốc bay đi ra ngoài!
Khi ánh đèn chiếu đến mái tóc vàng của mình, Cố Ninh liền phản ứng lại đây, cô từ trên mặt đất bắn lên, định đi chế trụ nam nhân kia! Nhưng nháy mắt khi cô đứng lên nhìn thấy khuôn mặt của người kia liền kinh ngạc, mái tóc màu bạc, vẻ mặt kiêu ngạo kia, ngoại trừ Bạch Lang còn có thể là ai?! Nhưng khiếp sợ chỉ xảy ra trong nháy mắt, tay Cố Ninh đã tới đánh trước mặt Bạch Lang!
Bạn cần đăng nhập để bình luận