Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 446. Quang

"Là quần áo của bọn họ." Cố Ninh nhặt chiếc áo bông nam màu đen lên nói, quần áo đều là cô tự mình mua sắm, kiểu dáng đại khái cô vẫn có ấn tượng. Trên mặt đất tổng cộng bị ném ba bộ quần áo, mỗi bộ quần áo cách khoảng 10 mét, một cái cuối cùng bị ném ở trong một hẻm nhỏ, còn có vài con tang thi chen trong đó, bị Hạ Dữ tranh đoạt nhất nhất bắn nổ đầu, thông qua hẻm nhỏ là đằng sau của một căn nhà, chung quanh đều có tường vây, cũng có vài con tang thi du đãng ở sau nhà, vừa thấy người liền lập tức nhào tới bên này, không đợi chúng nó vọt tới phụ cận tất cả đều đã ăn đạn.
"Xem ra bọn họ là từ nơi này nhảy đi." Trang Thần chỉ vào tường vây bên cạnh nói.
Cố Ninh là người thứ nhất trèo qua tường vây, sau đó bọn họ đều trèo qua tường vây.
"Hẳn là có tang thi biến dị truy đuổi, bọn họ không có cơ hội dừng lại viết manh mối." Dịch Thiếu Khanh dùng đèn pin chiếu vào bộ quần áo trẻ con trên mặt đất nói, quần áo bày ra hình dạng một mũi tên, chỉ về một phương hướng, Dịch Thiếu Khanh nói: "Chúng ta cần quay trở lại lái xe tới đây mới được."
Đuổi theo manh mối bọn họ lưu lại trên cơ bản có thể phán đoán ra bọn họ đã rơi vào trạng huống mạo hiểm như thế nào, hơn ba giờ sau, bọn họ rốt cuộc thoát khỏi đàn tang thi, để lại tin tức trên một bờ tường cho Cố Ninh.
Mấy chữ được viết bằng sơn màu đỏ nổi bật ở trên bờ tường màu trắng.
Gặp lại ở thủ đô!!! Ba dấu chấm than đằng sau là đại biểu cho liên đội 3.
Thực rõ ràng, đây mới là tin nhắn chân chính của liên đội 3.
Mấy chữ trấn nhỏ Hà Lan Thiên môn trước đó Cố Ninh nhìn thấy khả năng là giống như Dịch Thiếu Khanh phân tích, có người ở trên xe nhàm chán không biết xuất phát từ nguyên nhân gì viết lên, lại ở thời điểm Cố Ninh nôn nóng vạn phần mất đi bình tĩnh hiểu lầm nó trở thành tin tức quan trọng. Kết quả ngược lại làm cô ở trấn nhỏ Hà Lan chậm trễ mất mấy ngày, nếu không phải mấy ngày trễ này, cô hiện tại nói không chừng đã đuổi kịp bọn họ.
Mà lúc này nếu không có gì ngoài ý muốn phát sinh, như vậy bọn họ hẳn là đã thuận lợi đến thủ đô.
Cố Ninh nhìn mặt tường kia thở dài một cái, sau đó quay đầu nói với bốn người đứng phía sau: "Đi thôi, đi thủ đô!"
Trên mặt Trang Thần, Dịch Thiếu Khanh, Hạ Dữ, Chung chủ nhiệm đều lộ ra tươi cười, sau đó đều lên xe, trước khi đàn tang thi đuổi tới khởi động xe rời khỏi nơi này.
......
Phốc phốc phốc phốc ——
Trong đêm đen, hai dây đằng từ mặt đất chui lên! Đỉnh bén nhọn của hai dây đằng tiến về phía trước, không chút nào cố sức xuyên qua ngực từng con tang thi, liên tục hết hai mươi mấy con! Sau đó mang theo chuỗi tang thi kia múa may lên, hai dây đằng vung về phía đàn tang thi hai bên! Nháy mắt đâm bay một mảnh tang thi, sau đó giống như là hai tòa thành lũy vô cùng kiên cố chắn ở nơi đó, không cho tang thi hai bên tụ lại đây. Lập tức liền phân đàn tang thi chen chúc tới hai bên, trung gian chỉ để lại mười mấy con tang thi đi tới bên này. Dịch Thiếu Khanh thu hồi ánh mắt kinh ngạc, một chân dẫm xuống chân ga, lái xe xông thẳng qua! Như là quả bowling đụng vào một đám chai, tang thi một con tiếp theo một con bị đâm bay hoặc là bị cuốn vào trong bánh xe. Dây đằng lại lần nữa phát sinh dị biến, mọc ra gai nhọn dài gần nửa thước, Hạ Dữ hoảng sợ nhìn tang thi bị gai nhọn trên dây đằng đâm thủng thân thể, không thể động đậy, có con thậm chí trực tiếp bị gai nhọn thọc xuyên đầu.
Cố Ninh rút lui khỏi cửa sổ xe, bình tĩnh ngồi xuống nói với Dịch Thiếu Khanh: "Tìm một địa điểm an toàn dừng lại nghỉ ngơi chỉnh đốn trước một chút." Chung chủ nhiệm lớn tuổi nhất đã mỏi mệt đến cực điểm, nhưng sợ chậm trễ hành trình cho nên vẫn luôn cố chống đỡ, nghe thấy Cố Ninh chủ động nói muốn dừng lại nghỉ ngơi, hắn âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Hắn đã từng cảm nhiễm virus tang thi, tuy rằng kịp thời được tiêm thuốc giải độc, nhưng hắn lại cảm giác thấy thể chất của chính mình không bằng trước kia.
Hạ Dữ vốn dĩ cũng mệt mỏi đến không được, hắn vóc dáng cao, chân cũng dài, vẫn luôn cuốn lại ngồi ở phía dưới, ngay cả ngủ cũng khó chịu không ngủ được, lúc này lại đảo qua vẻ mỏi mệt, hoàn toàn bị hành động Cố Ninh thao tác dị năng quét ngang đàn tang thi vừa rồi làm cho chấn động: "Cố Ninh! Chiêu vừa rồi của cô thật sự là quá soái! Mẹ kiếp!"
Trang Thần cũng không nhịn được quay đầu hỏi: "Cố Ninh, hiện tại dị năng của em đã đến cấp mấy rồi?" Vừa rồi nhanh như vậy, cũng không phải là dị năng giả bình thường có thể làm được.
"Em cũng không biết." Cố Ninh nói. Cô đúng là không biết chính mình thuộc về cấp mấy, rốt cuộc dị năng của cô tuy nhiều, nhưng lại đều là dùng một lần không thể tái sinh. Nhưng từ sau khi không gian bị đóng cửa cô đã hoàn toàn không hề cố kỵ, cũng không đau lòng, chỉ nghĩ thừa dịp còn có thể dùng liền dùng, bằng không khi nào đóng sẽ mệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận