Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 343. Quý Cửu Trạch cùng Lục Gia Tử ngắn ngủi giao phong

Cái này đổi thành anh Bảy kinh ngạc: "Không thể nào?" Hắn có thâm ý khác nhìn thoáng qua Quý Cửu Trạch, Quý Cửu Trạch cũng tựa hồ sửng sốt một chút. Anh Bảy Quý vô cùng tự nhiên duỗi tay rút bó hoa trong tay Cố Ninh ra, tùy tay ném vào thùng rác bên cạnh, sau đó nói với Cố Ninh đang kinh ngạc: "Lần đầu tiên này anh không có vinh hạnh lớn như vậy, vẫn nên để lại cho anh chàng may mắn khác đi." Hắn giống như cái gì cũng chưa làm, cười nói: "Xe đã ngừng ở bên ngoài, chúng ta đi thôi."
Cố Ninh: "......"
Tổng bộ Ngũ Tinh Đại Đội nhìn từ bên ngoài chính là một tòa nhà vô cùng bình thường.
Nhưng bảo an phụ trách cửa chính là binh lính tay cầm súng, muốn từ cửa lớn đi vào cần phải đưa ra giấy chứng nhận, ngay cả anh Bảy Quý và Quý Cửu Trạch cũng vậy, bên trong huy chương có cấy chip, dùng máy cảm ứng quẹt liền biết thật giả.
Khi Cố Ninh lấy ra huy chương năm cánh của chính mình quẹt lên máy cảm ứng trên cửa, rõ ràng có thể cảm giác được ánh mắt của hai vị binh lính đều thay đổi, ai cũng biết huy chương năm cánh đại biểu cho cái gì.
Cố Ninh đi theo phía sau hai người vào bên trong.
Đại sảnh rộng lớn nhìn không thấy một bóng người.
Ba người lập tức đi tới cửa thang máy, anh Bảy Quý ấn nút tầng 17.
Thang máy rất nhanh ngừng lại ở tầng mười bảy, khi cửa thang máy vừa mở ra, tức khắc trở nên vô cùng ầm ĩ.
Có nam nhân trung niên hơn 40 tuổi đứng ở cửa sổ trên lối đi nghe điện thoại, bình quân mỗi năm câu nói liền trộn lẫn một câu thô tục, dạy bảo với người ở đầu bên kia điện thoại, Cố Ninh rất muốn biết người ở đầu bên kia điện thoại đã làm sự tình gì mới có thể bị mắng tàn nhẫn như vậy.
Nam nhân trung niên nhìn thấy anh Bảy Quý và Quý Cửu Trạch ở bên này liền tùy ý vẫy vẫy tay với bọn họ, ý bảo bọn họ đi vào trước, ánh mắt lại ngừng một chút ở trên mặt Cố Ninh, sau đó mới tiếp tục chuyên chú mắng chửi người kia.
"Đi thôi." Quý Cửu Trạch nói.
Sau đó mang theo Cố Ninh đi vào một văn phòng lớn, gần như toàn bộ văn phòng đều là bàn phím máy tính, cùng âm thanh gọi điện thoại và tiếng mắng chửi thô tục không dứt bên tai, mọi người đều chuyên chú làm sự tình của chính mình, căn bản không nhìn về bên này.
Rất nhanh liền xuyên qua khu vực này, đi vào bên trong.
Anh Bảy Quý mở phòng họp ra mời Cố Ninh đi vào: "Cố Ninh, em ở phòng nghỉ bên này chờ một chút, bọn anh đại khái sẽ họp khoảng nửa giờ, trên giá có sách, em có thể nhìn xem."
Cố Ninh gật gật đầu, sau đó thành thật ngồi xuống trên sô pha.
"Nếu cảm thấy nhàm chán, cứ đi lại một chút, tốt nhất không cần ra khỏi tòa nhà, nếu đói bụng thì đi đến tầng 18 ăn cơm. Có việc gì thì gọi điện cho anh, thời gian hội nghị sẽ không lâu lắm."
Anh Bảy Quý khi nói chuyện cùng Quý Cửu Trạch liền dùng một loại ánh mắt khó có thể miêu tả đảo qua đảo lại giữa Cố Ninh và Quý Cửu Trạch.
Cố Ninh ngoan ngoãn gật gật đầu: "Vâng, em đã biết."
Quý Cửu Trạch sau đó mới xoay người, vẻ mặt như suy tư gì cùng anh Bảy Quý đi ra ngoài.
"Cô gái nhỏ vừa rồi đi cùng hai đứa chính là Cố Ninh mà Dịch Thiếu Khanh nói đi." Nam nhân trung niên vừa gọi điện thoại ở cửa sổ bên ngoài hành lang đã ngồi ở trong phòng hội nghị, rít một ngụm thuốc hướng về phía Quý Cửu Trạch nói: "Sao cháu lại mang cả con bé tới đây?"
Quý Cửu Trạch ngồi xuống: "Không được sao?"
Anh Bảy Quý nói: "Đúng vậy. Cửu Trạch mang theo đồ đệ nhỏ tới tổng bộ làm quen hoàn cảnh một chút, không nên sao? Chú Hạ, chú cũng quản quá rộng đi." Một bên hướng về phía chú Hạ làm mặt quỷ.
Quý Cửu Trạch chỉ coi như không thấy được.
Chưa nói mấy câu, cửa phòng họp lại lần nữa bị đẩy ra, đoàn người nối đuôi nhau đi vào, biểu tình trên mặt mỗi người đều mạc danh ngưng trọng.
Anh Bảy Quý ban đầu mặt còn mang tươi cười cũng không khỏi thu liễm lại.
Nếu là trước mạt thế, Cố Ninh tuyệt đối không có kiên nhẫn ngồi chờ ở một chỗ nửa giờ như vậy, nhưng sau mạt thế, loại cảm giác an an tĩnh tĩnh ngồi không cần lo lắng an toàn sinh mệnh này ngược lại là một loại hưởng thụ. Cô lẳng lặng dựa vào sô pha, nhắm mắt lại nghĩ đến sự tình ở mạt thế bên kia, sau khi trở lại Kim Vĩnh sẽ mua một ít đồ trở về, đồ hộp, mì gói, gạo. Xăng cũng không còn thừa bao nhiêu, đúng rồi, còn có điện vô tuyến, bộ đàm, xem có thể mua mấy cái trở về hay không. Còn mua thêm mấy con gia cầm sống, xem thử có thể vận chuyển qua không gian hay không. Nếu thành công, vậy có thể mở một trang trại cho ba Cố mẹ Cố bọn họ.
Hai thanh đao của mình đã hoàn toàn không thể dùng được nữa, không biết sự tình nhờ Trang Thần chị ấy đã làm xong chưa.
Cố Ninh ở trong óc chải vuốt các việc muốn làm một lần, sau đó nghe được có tiếng bước chân hướng tới bên này, cô mở to mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận