Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 168. Núi rừng thực chiến diễn luyện

Cố Ninh cũng không biết trong nhà bởi vì cô mà phát sinh biến hóa kỳ dị, cô mang theo hành lý ra cửa liền trực tiếp vẫy xe đi đến doanh trại. Thuận tiện ở trên xe gửi số thẻ ngân hàng cho Phương Pháp.
Đúng 9 giờ đến doanh trại quân đội, người ở cửa đón Cố Ninh lần này lại biến thành Trương Tiểu Bạch và Chung Húc.
Hai người vô cùng tích cực chạy đến bên cạnh xe giúp Cố Ninh dọn hành lý sau cốp xe ra, Trương Tiểu Bạch thuận tay đoạt lấy chiếc ba lô lớn trên vai Cố Ninh, sau đó vừa đi vừa nói: "Hôm nay doanh trưởng tới, đang nói chuyện với ba vị liên trưởng. Liên trưởng chúng ta dặn chúng ta đưa cô đến toà nhà cho người nhà trước."
Trương Tiểu Bạch và Chung Húc một đường nói nói cười cười mang theo Cố Ninh đi về phía trước, khi trải qua chỗ liên 2 đang huấn luyện, Trương Tiểu Bạch và Chung Húc đều lơ đãng dựng thẳng vai. Cuối cùng lại đi qua một con đường đầy cây xanh hai bên, toà nhà cho người nhà nằm ở cuối con đường cây xanh này.
Mấy toà nhà trắng an tĩnh đắm chìm trong tia nắng ban mai, bóng râm vờn quanh, hoàn cảnh vô cùng yên lặng thoải mái.
Trương Tiểu Bạch cười nói: "Hiện tại còn chưa phải thời điểm mở ra cho người nhà đến thăm người thân, cho nên hiện tại cả tòa nhà này chỉ có một mình cô nhận thầu."
Sau đó mang theo Cố Ninh tới phòng 202 ở lầu hai.
Đẩy cửa ra, bên trong chính là một căn phòng rộng chừng 30 mét vuông, trên mặt đất là gạch men sứ tông màu nhẹ nhàng, mặt tường màu trắng, bên trong có một chiếc giường đôi, một cái tủ quần áo, một chiếc bàn, một chiếc ghế tựa, cạnh tường còn để mấy ghế gỗ đơn, mặt sau là ban công nhỏ.
Chung Húc đặt túi hành lý của Cố Ninh ở trên mặt đất sau đó nói: "Trong WC có nước ấm. Đồ dùng tẩy rửa gì đó chúng tôi đều đã lấy giúp cô, đều để ở trên đài rửa mặt, nếu cô không thích có thể ra quầy bán quà vặt bên ngoài mua. Chúng tôi cũng không biết con gái còn cần cái gì, dù sao nếu cô thiếu cái gì, có thể nói với chúng tôi."
Trong lòng Cố Ninh cảm động, nói: "Cảm ơn."
Trương Tiểu Bạch nói: "Hắc hắc, Cố Ninh, đều là người một nhà đừng khách khí. Nếu cô vào Ngũ Tinh Đại Đội, trên mặt liên 3 chúng tôi cũng có ánh sáng."
Chung Húc nói: "Vậy cô muốn nghỉ ngơi trước một chút hay là hiện tại cùng chúng tôi đi xuống huấn luyện? Liên trưởng nói, hôm nay chúng ta phải tiến hành huấn luyện dã ngoại, khả năng sẽ tương đối vất vả."
"Hiện tại liền đi." Cố Ninh nói.
Ba người đang chuẩn bị đi, hai người Triệu Kiệt và Trâu Minh hấp tấp chạy lên, trong tay cầm một bộ áo ngụy trang mới tinh.
Triệu Kiệt nói: "Cố Ninh, đây là bộ quần áo nhỏ nhất mà chúng tôi tìm được, cô thử xem có thể mặc vừa hay không."
Cố Ninh liền cầm quần áo đi vào WC, tuy rằng là nhỏ nhất, nhưng vẫn có hơi chút lớn, Cố Ninh xắn tay áo và ống quần lên, còn xem như miễn cưỡng có thể mặc.
"Rộng." Chung Húc nhìn Cố Ninh đổi xong quần áo từ WC đi ra, nói: "Nhưng hiện tại cũng không có biện pháp, trước tạm chấp nhận mặc đi."
Trương Tiểu Bạch cười ha ha nói: "Ha ha, Cố Ninh, cô mặc bộ quần áo này còn khá xinh đẹp, giống như trẻ con mặc quần áo của người lớn." Cũng không biết hắn là đang khen hay là đang châm biếm.
Sau đó năm người cùng đi xuống lầu, Chung Húc đưa chìa khóa phòng cho Cố Ninh.
Trương Tiểu Bạch cười hì hì hỏi Cố Ninh buổi tối có sợ không, có muốn bọn họ tới gác đêm hay không.
Mấy người cười nói cùng đi đến sân huấn luyện.
Lúc này anh Ba đã họp xong, khi Cố Ninh bọn họ tới, anh Ba bọn họ đã chờ ở nơi đó, ngoại trừ anh Ba còn có liên trưởng liên 2, liên trưởng liên 1, còn có mấy quân nhân Cố Ninh chưa từng gặp qua đứng ở bên cạnh ba liên trưởng, mặt khác mấy người liên 2 chuyên về kỹ năng bắn súng cũng ở đây.
Có vài đạo ánh mắt sắc bén dừng ở trên người Cố Ninh, đánh giá trên dưới một phen, sau đó một vị quân nhân trung niên tầm 40 tuổi từ ái nhìn Cố Ninh hỏi: "Cháu chính là Cố Ninh đi?"
Cố Ninh theo bản năng liếc mắt nhìn anh Ba một cái, anh Ba vội vàng giới thiệu: "Cố Ninh, đây là doanh trưởng của chúng ta."
Cố Ninh nói: "Xin chào doanh trưởng, cháu là Cố Ninh."
Doanh trưởng cười nói: "Chào cháu, chú nghe Tiểu Tạ nói, tuổi của cháu còn rất nhỏ, cháu ở đâu?"
Cố Ninh nói: "Cháu là người địa phương Kim Vĩnh."
Doanh trưởng lại cười hỏi: "Không tồi không tồi, sao lại muốn tham gia Ngũ Tinh Đại Đội?"
Cố Ninh nghĩ nghĩ, vẫn nói thực: "Vì cháu muốn học cách chiến đấu gần."
Tất cả mọi người đều sửng sốt, không nghĩ tới Cố Ninh sẽ cho ra một câu trả lời như vậy, ngay cả anh Ba cũng có chút kinh ngạc nhìn Cố Ninh.
Cố Ninh tiếp tục nói: "Liên trưởng liên 3 đã điều tra lý lịch của cháu, hẳn cũng biết chuyện cháu bị mất tích ba tháng. Trong ba tháng này cháu đã gặp một chút chuyện, sau khi vô cùng không dễ trở về được, cháu cảm thấy thế giới này kỳ thật rất nguy hiểm, cho nên muốn làm chính mình trở nên mạnh mẽ hơn." Lời này là nói thật, cho nên khi Cố Ninh nói ra cũng phá lệ thản nhiên, lời này cô đã chuẩn bị thật lâu, cho rằng anh Ba sẽ hỏi, không nghĩ tới anh Ba vẫn luôn không hỏi qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận