Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 163. Ta không thích ngươi

Cô chỉ là kỳ quái, Lục Gia Tử và Tưởng Du chỉ giao thoa một lần duy nhất vào thời điểm sinh nhật cô năm trước, sao lại phát triển đến quan hệ như sau này.
Mà hiện tại rốt cuộc đã có đáp án, hóa ra Tưởng Du từ sau lần đó cũng đã bắt đầu coi trọng Lục Gia Tử, ở dưới tình huống cô ta rõ ràng biết chính mình thích Lục Gia Tử nhiều năm như vậy, vẫn còn muốn cùng Lục Gia Tử tiến thêm một bước nữa. Cố Ninh nhớ lại, Tưởng Du đã nhiều lần lấy lý do tò mò chuyện cô yêu thầm Lục Gia Tử mà nói bóng nói gió dò hỏi tình huống của hắn, đại khái là trăm phương ngàn kế muốn từ trong miệng cô tìm kiếm thật nhiều tin tức về Lục Gia Tử.
Kỳ thật lúc ấy, nếu cô hơi mẫn cảm một chút, hẳn là đã sớm có cảm giác, nhưng không biết là thủ đoạn của Tưởng Du quá mức cao siêu hay là cô đã quá mức tin tưởng tình chị em bền chặt giữa chính mình và Tưởng Du..... Nếu không phải mạt thế tiến đến, hoặc là thẳng đến khi hai người nắm tay cùng nhau đứng ở trước mặt cô, cô mới có thể bừng tỉnh đại ngộ.
Nhưng lúc này nghe cách nói của Lục Gia Tử, hắn hiện tại đích xác còn chưa có cùng Tưởng Du phát triển đến một bước kia. Cố Ninh sống lại một lần nữa, thế nhưng nửa điểm tâm tư muốn chia rẽ bọn họ để trả thù cũng không có, đối với cô mà nói, Lục Gia Tử và Tưởng Du thật sự xứng đôi, cô hiện tại vội vàng tăng cường thực lực của chính mình, sinh tồn thật tốt ở mạt thế, thật sự là không có thời gian và đầu óc để thiết kế trả thù. Chỉ cần bọn họ cách chính mình xa xa, không cần thường xuyên nhảy ra làm chướng mắt của mình là được.
Cố Ninh thậm chí đã nghĩ kỹ, chờ đến khi chính mình có tiền, liền chuyển nhà, cách xa những con người này, tốt nhất là cả đời không qua lại với nhau mới là phương thức ở chung chính xác.
Lục Gia Tử trầm mặc thật lâu, hắn nhìn chăm chú Cố Ninh dưới cây hoa quế, nhìn gương mặt quen thuộc mà lại xa lạ của cô, bỗng nhiên nói: "Là bởi vì nam nhân ngày đó đưa em đi bệnh viện sao?"
Cố Ninh sửng sốt một chút mới phản ứng lại đây, hắn nói chính là Phương Pháp, cô biết khẳng định là Lục Gia Tử hiểu sai ý, Cố Ninh do dự một chút vẫn nói: "Không phải." Cô không muốn mang đến cho Phương Pháp phiền toái không cần thiết.
Nhưng một chút do dự kia của Cố Ninh lại làm Lục Gia Tử hoài nghi lên, lông mày hắn hơi chau, cũng không có tiếp tục dây dưa, mà chỉ nói: "Anh biết em rất mệt, anh nghe mẹ em nói, em hiện tại đang đi làm giáo viên gia đình, tuy rằng thù lao không tồi, nhưng rốt cuộc cũng không phải công việc có thể làm lâu dài, lời lần trước anh đã nói ở bệnh viện vẫn còn hữu hiệu......" Hắn không có cho Cố Ninh cơ hội cự tuyệt, mà nói tiếp: "Em không cần phải gấp gáp cự tuyệt anh, anh hy vọng em có thể suy xét một chút, dù có là vì cô chú, em cũng cần một công việc ổn định. Nếu em đã nghĩ kỹ, thì điện thoại cho anh." Nói tới đây hắn dừng một chút: "Ba biết em đã trở lại, cũng nói với anh vài lần là hy vọng anh mang em trở về, em cũng biết mấy năm gần đây thân thể của ba không được tốt lắm, đi lại cũng không quá phương tiện, chờ em có thời gian, đến nhà thăm ba anh đi. Được rồi, em đi lên đi."
Cố Ninh liền mở cửa đi lên, ngay cả chào tạm biệt cũng lười nói.
Đây là lần đầu tiên Cố Ninh ở trước mặt Lục Gia Tử xoay người trước.
Sau khi Cố Ninh đi lên, Lục Gia Tử lại ở phía dưới cây hoa quế đứng trong chốc lát, sau đó mới lái xe rời đi.
"Đã về rồi sao." Cố Ninh vừa vào cửa liền được mẹ Cố nhiệt liệt tiếp đãi: "Con ở dưới lầu đã gặp được Gia Tử đi?"
Cố Ninh vâng một tiếng, sau đó ngã vào trên sô pha.
Mẹ Cố nói: "Mẹ nghe Gia Tử nói công ty của cậu ta có một chức vị chuẩn bị cho con làm, cậu ta có nói với con hay không?"
"Có nói, nhưng con không tính toán đi." Cố Ninh từ trên sô pha ngồi dậy, sau đó nghiêm túc nhìn mẹ Cố và ba Cố nói: "Ba, mẹ. Con đã không còn thích Lục Gia Tử, vì tránh cho phiền toái không cần thiết, về sau con cũng không chuẩn bị liên hệ với anh ta. Công việc hiện tại con tạm thời tương đối vừa lòng, hơn nữa trong thời gian ngắn cũng tương đối ổn định. Nếu có công việc tốt hơn, con cũng sẽ lưu ý."
Mẹ Cố sửng sốt một chút, không nghĩ tới Cố Ninh sẽ nói như vậy, sau đó thở dài nói: "Không thích thì không thích. Dù sao con thích cậu ta nhiều năm như vậy, cậu ta cũng chưa từng nói thích con, nếu cậu ta thích con, con đã sớm thành bạn gái của cậu ta. Gia Tử tuy rằng tốt, nhưng con gái nhà ta cũng không kém, mẹ thấy Tiểu Phương khá tốt, còn tích cực giới thiệu công việc cho con. Nếu hai người các con có thể thành, cũng là duyên phận."
Bạn cần đăng nhập để bình luận