Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 194. Dị năng giả

Đạo trưởng Giả một bên không ngừng quét các loại bánh quy, bánh mì trên kệ để hàng vào túi da rắn, một bên hưng phấn hô: "Trời ơi, trời ơi!!! Phát tài, phát tài!"
Những người khác trên mặt đều tràn đầy tươi cười thuần phác giống như nông dân được mùa.
Trình Minh cười đến sắp liệt cả quai hàm: "Lần này vật tư đủ cho chúng ta ăn một năm đi!"
Trương Dương một bên bay nhanh ôm các loại bánh quy cho vào túi da rắn, một bên cười ngây ngô nói: "Chúng ta hiện tại làm chuyện trước kia tôi đã từng nằm mơ thấy! Không nghĩ tới hôm nay trở thành sự thật!"
Đám lính đều phát ra tiếng cười vô cùng hạnh phúc.
Một binh sĩ bớt thời giờ hô: "Ủa? Anh Ba đâu?"
Hướng Dật nói: "Có thể đi chỗ nào? Khẳng định lại đi tìm thuốc lá rồi."
Như lời Hướng Dật nói, anh Ba hiện tại đúng là đang mò đến quầy chuyên bán thuốc lá, điên cuồng càn quét, một bên như là điên rồi hô: "Thuốc lá ở đây đủ cho ông đây hút một năm! Không còn phải sống những ngày khổ sở một điếu hút ba ngày nữa! Mẹ kiếp! Loại thuốc lá này trước kia ông đây cũng chưa từng được hút qua, thật con mẹ nó quý! Ha ha ha ha ha ha hiện tại đều là của ông đây!"
Mấy binh lính nhìn thấy anh Ba bên này điên cuồng sờ thuốc lá lắc lắc đầu, sau đó yên lặng tránh ra.
Thịt trong tủ lạnh đều đã hỏng, khu vực bên này đều là mùi thịt thối, nhưng đối với bọn họ tới nói là hoàn toàn không có bất luận ảnh hưởng gì. Đạo trưởng Giả vô cùng tiếc nhìn thịt nát trong tủ đông nói: "Đáng tiếc, đáng tiếc."
Anh Ba kéo một túi thuốc lá lớn, gọi mọi người tập trung lại nói: "Trước dọn mấy thứ này ra đi, đợi chút lại đi lên mấy tầng bên trên nhìn xem có quần áo chăn gì đó không."
Vì thế một đám người đều kéo chiếc túi căng phồng chuẩn bị đem mấy thứ này đưa ra trước, sau đó lại trở về.
Mấy người còn kém vài bước đi tới cửa, một vật thể hình người liền từ cổng lớn bay vào —— rầm một tiếng ngã trên mặt đất, trượt một đoạn trên gạch men sứ bóng loáng sau đó trực tiếp đánh vào trên chân Trình Minh.
Người nọ che lại ngực thống khổ trở mình.
Âm thanh khiếp sợ của Trình Minh vang lên: "Chung Húc?!"
Người thình lình từ cửa phi tiến vào ngã trên mặt đất chính là Chung Húc lưu thủ ở bên ngoài!
"Sao lại thế này?" Đám người Trình Minh đỡ Chung Húc từ trên mặt đất đứng dậy, sau đó khiếp sợ hỏi.
Còn không đợi Chung Húc trả lời, lại một người từ ngoài cửa bay tiến vào, ngã ở một bên khác, là Trương Tiểu Bạch đang lưu thủ ở bên ngoài! Trên bụng hắn thình lình có một vết thương, vẫn còn đang đổ máu ra bên ngoài! Trương Tiểu Bạch là dị năng hệ lôi biến dị, hơn nữa số lượng dị năng khổng lồ, sao sẽ bị thương thành như vậy?
Trương Tiểu Bạch so với Chung Húc tốt hơn một chút, tuy rằng bị trọng thương, nhưng vẫn có thể từ trên mặt đất gian nan bò lên, sau đó sắc mặt tái nhợt che lại vết máu phía trên bụng, trừng lớn mắt nói: "Là dị năng giả ——"
Trương Tiểu Bạch là dị năng hệ lôi biến dị, hơn nữa số lượng dị năng khổng lồ, dạng dị năng giả gì mới có thể đánh hắn bị thương thành như vậy?!
Trương Tiểu Bạch còn chưa nói xong, một đội ngũ bảy người liền từ cổng lớn đi đến.
Cầm đầu là một nam nhân thân hình cao lớn, sau khi dùng ánh mắt nhìn quét bọn họ một cái, liền mỉm cười nói: "Ngượng ngùng, nơi này, còn có chiếc xe vận tải bên ngoài kia, hiện tại đều là của chúng tao."
Nam nhân nhỏ gầy bên cạnh nhắc nhở: "Còn có tinh hạch nữa."
Nam nhân bừng tỉnh một chút, sau đó tiếp tục mỉm cười nói: "Đúng rồi, còn có tinh hạch trên người bọn mày cũng đều thuận tiện giao ra đây đi."
Anh Ba vừa rồi còn tràn đầy tươi cười vui sướng sau khi được mùa, lúc này đã biến mất vô tung vô ảnh.
Trương Tiểu Bạch và Chung Húc được mấy binh lính không có dị năng tới đỡ dựa vô bên cạnh một quầy hàng.
Nghe khẩu khí của đối phương, không chỉ là coi trọng vật tư nơi này mà còn xe vận tải lớn bên ngoài, thậm chí càng muốn tinh hạch trên người bọn họ hơn.
Một nữ nhân trẻ tuổi đi đến bên cạnh nam nhân cao lớn thì thầm vài câu.
Nam nhân cao lớn có chút kinh ngạc nhìn bọn họ nói: "Lại có thể có nhiều dị năng giả như vậy? Nhưng đều là giai đoạn đầu. Chính chúng mày quyết định là giao tinh hạch ra đây hay là đợi chúng tao giết chết chúng mày sau lại tự động thủ lục soát."
Nữ nhân trẻ tuổi đột nhiên chỉ vào Hướng Hứa nói: "Còn cả cô bé này nữa, chúng ta cũng muốn. Nhỏ như vậy đã là dị năng giả tinh thần lực, tôi lần đầu tiên gặp được."
Ánh mắt Hướng Hứa ngưng đọng, có chút không cao hứng nhìn nữ nhân trẻ tuổi này, Hướng Dật nhăn chặt mày.
Sắc mặt đám người anh Ba càng ngày càng khó coi, Hướng Hứa nói với anh Ba: "Bảy người đều là dị năng giả, hơn nữa dị năng dao động rất cường đại......"
Anh Ba sửng sốt, sau đó sắc mặt liền càng thêm khó coi, bảy dị năng giả? Khó trách Trương Tiểu Bạch và Chung Húc bị đánh thảm như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận