Xu Cát Tị Hung, Bắt Đầu Từ Thiên Sư Phủ

Chương 1: Thiên Sư phủ

Long Hổ Sơn, Thiên Sư Phủ, chân núi, Đạo Đồng Viện, Lục Phân Viện.
Lôi Tuấn mặc bộ đạo bào màu xám quy định, ngồi trong đại điện, cùng các đạo đồng khác áo bào tro gật gù tụng niệm kinh.
Là người xuyên việt, hắn đến một thế giới hoàn toàn khác với Trái Đất.
Một thế giới tiên yêu cùng tồn tại, thần tiên ma quỷ đều xuất hiện, ở đây người tu hành bay lượn, dời non lấp biển.
Phải nói, Lôi Tuấn vận khí khá tốt.
Vừa xuyên qua tới không lâu đã vào được Thiên Sư Phủ.
Thiên Sư Phủ từ xưa xếp vào hàng ba thánh địa đạo môn đương đại, cũng là tổ đình của phù lục nhất mạch, đương kim Thiên Sư cũng là một trong những cường giả đỉnh cao của đạo môn đương đại, lãnh tụ quần hùng.
Nhưng đây chỉ là bắt đầu.
Bởi vì hiện tại Lôi Tuấn vẫn chỉ là một đạo đồng mới nhập môn, chưa truyền độ, chưa thụ lục, chưa được gọi là chân truyền của Thiên Sư Phủ.
Thiên Sư Phủ thế giới này, dưới chân núi Long Hổ thiết lập tám phân viện đạo đồng ngoại sơn, những đạo đồng mới nhập môn như Lôi Tuấn, phần lớn thời gian đều ở đây.
Giai đoạn hiện tại, mọi người mỗi ngày sớm tối hai lần tập thể bài tập.
Bài tập buổi sáng là đọc thuộc lòng đạo kinh và các loại điều lệ, cấm kỵ.
Buổi sáng có giáo viên chỉ điểm sơ bộ về tu hành.
Buổi chiều tự do hoạt động, phần lớn mọi người chọn đến chấp sự điện nhận việc để làm, tích công đức.
Tan học tập thể học tập điển tịch cơ sở của đạo môn.
Cũng may Lôi Tuấn cùng những người khác tuy chỉ được gọi là đạo đồng chứ chưa phải đạo sĩ, nhưng là đạo đồng của một trong vài thánh địa tu đạo trên thế gian, trong Đạo Đồng Viện của Thiên Sư Phủ, đã được truyền thụ đạo pháp sơ bộ, để xây dựng nền tảng.
Hôm nay, sau khi kết thúc buổi tu hành sáng, ăn trưa xong, Lôi Tuấn cùng mấy đạo đồng đi tới Phù Chỉ Lâu phía đông.
Công việc bọn hắn nhận từ chấp sự điện hôm nay là giúp cắt may lá bùa.
Linh phù thường dùng của phù lục phái đạo gia, ngoài tu vi của người chế phù và phù văn ra, phù bút, phù mực, lá bùa các loại vật liệu cũng ảnh hưởng tới hiệu lực của linh phù.
Lá bùa đệ tử Thiên Sư phủ sử dụng, dù chỉ là loại giấy vàng cơ bản nhất, cũng là hàng đặt làm đặc biệt.
Không chỉ các công đoạn chuẩn bị nguyên liệu, làm giấy cần công xưởng chuyên môn, ngay cả việc chia cắt, cắt may cũng cần đạo đồng như Lôi Tuấn làm chứ không giao cho người thường.
"Đáng tiếc, lá bùa chúng ta cắt ra, chúng ta lại không được dùng."
Có người than thở.
Nghe vậy Lôi Tuấn không nói gì, hết sức tập trung, nhanh tay cắt giấy vàng, không sai một ly.
Một đạo đồng khác cảm thán:
"Dốc lòng tu hành, chăm chỉ tích công đức đi, chờ chúng ta tham gia truyền độ chính thức bái sư xong, sẽ có thể tự mình chế phù."
Phù lục phái đạo gia coi trọng tính mệnh song tu, tu mệnh hơn tu tính, nói nôm na, mệnh là thân thể vật chất, tính là tinh thần linh mẫn, bởi vậy tu hành ở Thiên Sư Phủ lấy cường thân kiện thể làm bước đầu.
Lôi Tuấn tuy nhập môn chưa lâu, nhưng hiện tại trong cơ thể đã chân khí dồi dào, huyết nhục cường kiện, chăm luyện quyền cước đạo gia, người thường cùng yêu vật đều khó đến gần hắn.
Thậm chí nếu như trong tay có linh phù do tiền bối sư môn truyền lại, hắn cũng có thể thôi phát sử dụng.
Chỉ là chưa truyền độ, không có phù văn chân truyền, Lôi Tuấn cùng những người khác không thể tự mình chế phù, cũng không hiểu các loại thần thông cao thâm hơn của đạo môn.
Đây coi như là chưa chính thức nhập học sao?
Xuyên qua đến thế giới tu tiên, vào được tổ đình của đạo môn rồi mà vẫn phải cố gắng thi đậu, tương lai mới cầm được chứng nhận chính thức à... Lôi Tuấn lắc đầu, xếp chồng lá bùa đã cắt xong ngay ngắn.
Với kinh nghiệm đọc tiểu thuyết kiếp trước của hắn, bây giờ mình chỉ có thể coi là ngoại môn hoặc tạp dịch mà thôi.
Đường đồng với đạo sĩ cách nhau một khoảng, ngay tại chân núi Đạo Đồng Viện và chủ phong Bán Sơn Yêu Thiên Sư Phủ ở giữa. Sẽ có một ngày, vào Thiên Sư phủ tham gia truyền độ, có sư thừa, đạo danh, chữ lót của riêng mình, đạo đồng mới chính thức nhập đạo thành đạo sĩ, trở thành chân truyền của Thiên Sư phủ. Cũng chính là Lôi Tuấn trước đó ở Lam Tinh đọc tiểu thuyết hay nhắc đến đệ tử nội môn hoặc đệ tử nhập thất. Về phần tiến thêm một bước thụ lục, còn chưa phải việc một đám tiểu đạo đồng như bọn họ nên tính đến.
Mọi người đang bận rộn, một thiếu niên áo bào tro dáng người mảnh khảnh, hớt hải chạy vào Phù Chỉ Lâu. Đám người tò mò:
"Trương sư huynh, ngươi không phải nhận việc xuống núi lịch lãm tích công đức sao? Sao nhanh vậy đã quay lại rồi... " Thiếu niên đạo đồng mảnh khảnh cũng bắt đầu cắt lá bùa:
"Đừng nói nữa, vận khí quá kém!"
Nói đúng không xách, cuối cùng hắn cũng không nhịn được mà nói ra:
"Ta đến Thanh Khê, cách đây năm mươi dặm, nghe nói có yêu vật quấy phá, bèn đến đó hàng yêu trừ ma, vì dân trừ hại!"
Cũng có thể tiện thể kiếm chút tiền tiêu vặt, sau khi về núi nói với đồng môn trong viện có thể còn được thưởng. Nhưng mà... " Ngay tại dưới chân Thiên Sư phủ chúng ta, yêu vật nào lại mù quáng như vậy?"
Lôi Tuấn vừa cắt giấy, vừa thuận miệng hỏi.
"Cũng đúng ha?!"
Thiếu niên đạo đồng ngừng tay:
"Căn bản không phải yêu vật gì cả, mà là mấy tên mao tặc giả thần giả quỷ, giả trang yêu vật làm loạn hù dọa người ta cướp bóc!"
Hắn vẻ mặt đầy phẫn uất:
"Đáng hận, ta khó khăn lắm mới xin được một tấm Tịch Tà Phù, cứ thế lãng phí mất!"
Đám người đều dừng tay, đồng cảm với sự phẫn uất của thiếu niên đạo đồng mảnh khảnh kia:
"Nghiệp chướng a!"
Đối với những tiểu đạo đồng chưa biết tự chế bùa như bọn họ, muốn có linh phù từ chấp sự điện của sư môn thì phải dùng công đức tích góp được, đổi bằng "mồ hôi nước mắt". Ngoài ra, thỉnh thoảng cũng có cách hiệu quả hơn. Tuy các trưởng bối sư môn đều có đệ tử thân truyền riêng, nhưng đôi khi cũng sẽ chọn lựa đạo đồng, đan đồng từ Đạo Đồng Viện. Chỉ cần làm hài lòng họ, sẽ được thưởng trực tiếp bằng linh phù, linh đan. Hơn nữa, nếu lọt vào mắt xanh của họ, kết thiện duyên, đối với đám tiểu đạo đồng như bọn họ, tương lai cũng có thêm chỗ dựa. Việc như thế này rất hiếm, cạnh tranh đương nhiên rất khốc liệt, chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Đang nói chuyện, dưới lầu bỗng nhiên ồn ào hẳn lên. Có tiếng vọng lên từ cửa sổ:
"Đỗ trưởng lão khai đàn chế phù, muốn tuyển đạo đồng?! Thật hay giả vậy?"
"Nói nhỏ thôi, ngươi muốn cho cả Long Hổ Sơn đều biết à?"
"Đúng rồi, đúng rồi, việc này tới trước được trước, chúng ta mau đi thôi!"
"Không biết có được Đỗ trưởng lão để mắt tới không..."
Trong lầu, đám người nghe vậy, lập tức mắt tròn mắt dẹt. Vừa rồi họ còn đang bàn về việc này, giờ thì cơ hội đã đến rồi ? "Liệu có phải tin giả không?"
Bên cạnh Lôi Tuấn, có người theo bản năng liếm môi, nhưng vẻ mặt đầy khao khát. Một vị sư huynh khác vỗ tay:
"Đi xem chẳng phải sẽ biết sao?"
Những người khác cũng đều buông việc trong tay xuống. Trong đầu Lôi Tuấn, lúc này đột nhiên xuất hiện một quả cầu sáng lấp lánh. Tiếp đó, dòng chữ hiện ra trong ý thức: Trưởng lão khai đàn, chọn lựa đạo đồng, mọi người đều nhảy cẫng hoan hô, ra sức giành trước, nhưng mà họa hề phúc chỗ dựa, phúc hề họa chỗ nằm, kinh biến sắp tới. Mọi người hoàn toàn không nhận ra sự thay đổi đột ngột xảy ra trên người Lôi Tuấn. Đám thiếu niên nôn nóng, chen lấn chạy ra ngoài.
Lôi Tuấn thấy trong đầu ánh sáng chớp động, ba thẻ bài cổ quái bay ra, trên đó viết:
Trung thượng ký, không tham gia náo nhiệt, tĩnh tâm làm việc của mình, sau biến cố, đến động phủ trưởng lão giúp chữa thương binh, được cơ duyên Ngũ phẩm, mọi chuyện diễn ra bí ẩn, tránh được lo lắng về sau, cát.
Trung trung ký, không tham gia náo nhiệt, chờ đợi thời cơ, sau biến cố, đến đài linh chi, có thể được cơ duyên Lục phẩm, nhưng cây to đón gió, dễ bị người ghen ghét, tiềm ẩn hậu họa, bình.
Trung hạ ký, đi tham gia tuyển chọn, có thể trúng tuyển, nhưng chưa được lợi lộc gì đã gặp tai kiếp, thân lâm hiểm cảnh, sống chết khó lường, hung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận