Võ Đạo Thành Thánh: Từ Hoàng Gia Cấm Địa Bắt Đầu

Chương 338: đại lượng chế tạo Võ Hoàng? (2)

Chương 338: Sản xuất hàng loạt Võ Hoàng? (2)
Võ Lộ Dao cũng không giấu diếm Phó Đình Thạc: “Trạch Thân Vương, hy vọng có thể giúp một tay khống chế Võ Gia.”
Phó Đình Thạc nhẹ gật đầu, cảm thấy như vậy mới là hợp lý.
Với hiểu biết của Phó Đình Thạc về Tần Triệt, Tần Triệt cũng không phải là người sẽ nhàn rỗi không có việc gì mà đại phát thiện tâm.
Đối với việc Võ Lộ Dao có chỗ cầu, sắp xếp như vậy mới hợp tình hợp lý.
Phó Đình Thạc cũng nhanh chóng tự hỏi, chính mình muốn làm chuyện gì, mới có thể để Tần Triệt hỗ trợ chính mình trở thành Võ Hoàng đây.
Nắm giữ Hoàng Đạo Minh?
Đây có thể tính là một trong những lựa chọn.
Mà bây giờ Hoàng Đạo Minh, không cần chính mình nắm giữ, đều đã cúi đầu nghe theo Đại Chu.
Chính mình lại đi nắm giữ Hoàng Đạo Minh, ngược lại tỏ ra không có ý nghĩa gì.
“Ngươi từ từ suy nghĩ ngươi có thể cung cấp cái gì đi, ta muốn đi tìm Tần Tư.”
“Sau đó ta muốn khống chế toàn diện Võ Gia, cần Tần Tư giúp đỡ.”
Võ Lộ Dao vừa nói, vừa đi về hướng ngự thư phòng.
Nghe lời Võ Lộ Dao nói, Phó Đình Thạc đột nhiên hai mắt sáng lên, hắn lập tức nghĩ đến mình có thể làm gì.
“Ngươi muốn khống chế toàn bộ Võ Gia, cần không ít người hỗ trợ. Ta có thể giúp ngươi.” Phó Đình Thạc tự đề cử mình nói.
Võ Lộ Dao trực tiếp lắc đầu, nói: “Ta đúng là cần rất nhiều người hỗ trợ, nhưng ngươi phụ trách đóng giữ Hoàng Thành.”
“Nếu như ta mang ngươi đi, ai sẽ đến đóng giữ Đại Chu Hoàng Thành?”
“Nếu như Hoàng Thành thật sự xảy ra sơ suất gì, tổn thất kia coi như thật sự quá lớn.”
Dừng một chút, Võ Lộ Dao thấy Phó Đình Thạc vẫn một vẻ sốt ruột, ngược lại chỉ cho Phó Đình Thạc một con đường sáng.
“Kỳ thật nếu ngươi thật sự hy vọng Tần Võ Đế ra tay giúp một tay, cũng không cần phải giống như ta.”
“Chức trách của ngươi là thủ hộ Đại Chu Hoàng Thành.”
“Chức trách của ngươi quyết định, tu vi của ngươi nhất định phải cao một chút.”
“Nếu như Tần Tư nguyện ý giúp ngươi nói giúp lời nào, ta nghĩ Tần Võ Đế sẽ đồng ý giúp đỡ.”
Phó Đình Thạc nghe lời này của Võ Lộ Dao, ngược lại thông suốt hẳn ra.
Mình quả thật không cần làm chuyện gì quá đặc thù, dù sao nhiệm vụ hàng đầu của mình hiện tại chính là giữ vững Đại Chu Hoàng Thành.
Mà Đại Chu Hoàng Thành, hiện tại chỉ dựa vào một Võ Vương là mình, dường như có chút giữ không nổi.
Lúc này chỉ cần Tần Tư nguyện ý giúp mình mở miệng cầu tình, Phó Đình Thạc cảm thấy Tần Triệt khẳng định sẽ đáp ứng.
“Ta đi cùng ngươi gặp Tần Tư.” Phó Đình Thạc nghĩ đến điểm này, lập tức hành động, dự định lập tức tìm Tần Tư nói rõ tình huống này.
Võ Lộ Dao cũng không để ý, dù sao cũng sẽ không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào đến chuyện mình làm sau đó.
Sau khi Võ Lộ Dao gặp được Tần Tư, liền trực tiếp nói cho Tần Tư biết việc mình đã trở thành Võ Hoàng, đồng thời cũng kể lại chuyện Tần Triệt giao phó cho mình.
Đồng thời còn nói, Tần Triệt bảo nàng, nếu cần bất kỳ sự hỗ trợ nào, đều có thể trực tiếp đến tìm Tần Tư.
Tần Tư tự nhiên là hiểu ý của Tần Triệt.
Để Võ Lộ Dao tìm đến mình, nói đơn giản chính là định sáp nhập Võ Gia vào trong địa bàn Đại Chu.
Để cho mình sau này cũng tiếp quản Võ Gia.
Võ Lộ Dao cũng không khách khí với Tần Tư, nói hết một lượt những vật mình cần cùng nhân sự cho Tần Tư nghe.
Tần Tư tự nhiên đáp ứng toàn bộ mọi yêu cầu của Võ Lộ Dao.
Về phần việc hồi báo, Tần Tư đến nhắc cũng không nhắc tới.
Dù sao đợi sau khi Võ Lộ Dao thành công, toàn bộ Võ Gia đều là của Đại Chu.
Hiện tại nhắc đến chuyện hồi báo các loại, thật sự là không có ý nghĩa gì.
Tần Tư bảo Võ Lộ Dao chờ đợi ở trong hoàng thành hai ngày.
Đợi sau khi phân phối đầy đủ tài nguyên mà Võ Lộ Dao cần, liền có thể để Võ Lộ Dao trực tiếp mang đi.
Những người Võ Lộ Dao cần, sau khi Võ Lộ Dao khởi hành, bọn họ cũng sẽ lập tức khởi hành.
Lần này Võ Lộ Dao cần người, võ tướng không nhiều, ngược lại lại cần không ít quan văn.
Võ Lộ Dao trước đó một thời gian, đều ở cùng những văn võ bá quan Đại Chu này.
Đối với những văn võ bá quan Đại Chu này, Võ Lộ Dao vẫn tương đối hiểu rõ.
Nói thật, Võ Lộ Dao cảm thấy võ quan của Đại Chu, dù có mang đến nhiều đi nữa, cũng khó có khả năng phát huy được tác dụng gì.
Cho dù là Võ Vương đi nữa, cũng rất khó phát huy được tác dụng gì lớn trong phạm vi thế lực của Võ Gia.
Nhưng những quan văn này, tác dụng mà họ có thể phát huy, có lẽ sẽ lớn hơn võ quan một chút.
Những quan văn này lòng dạ nham hiểm đến mức nào, Võ Lộ Dao cũng đã thấy rồi.
Những lòng dạ nham hiểm này, nếu như dùng trên một Võ Gia hòa bình thống nhất, khả năng tạo thành động tĩnh sẽ không quá lớn.
Nhưng hiện tại là dùng trên một Võ Gia đang trong trạng thái chia rẽ.
Những lòng dạ nham hiểm của các quan văn này liền có thể phát huy tác dụng rất lớn.
Chỉ cần để những quan văn này, ở trong từng gia tộc của Võ Gia, lặp đi lặp lại mà khiêu khích ly gián.
Đến lúc đó bằng vào tài ăn nói ba tấc lưỡi không xương của những quan văn này, Võ Lộ Dao tin tưởng, nhất định có thể châm ngòi từng chi mạch của Võ Gia nhà mình đứng lên.
Đến lúc đó bọn họ ra tay đánh nhau, Võ Lộ Dao mới tốt đục nước béo cò.
Đến lúc đó mình lại thừa cơ thu nạp những người trẻ tuổi có tài đánh đấm của Võ Gia, làm thuộc hạ của mình là được.
Chỉ có thông qua phương thức như vậy, Võ Lộ Dao cảm thấy mình mới có thể thành công chiếm lấy Võ Gia.
Nếu không mà nói, trừ phi là Tần Triệt đi cùng mình.
Trong tình huống Tần Triệt không đi, chỉ có thể chơi mấy trò bẩn thỉu này thôi.
Đợi sau khi tiễn Võ Lộ Dao rời đi.
Phó Đình Thạc cũng nói với Tần Tư về thỉnh cầu của mình.
Tần Tư nghe lời Phó Đình Thạc nói, lông mày cũng nhẹ nhàng nhíu lại.
“Phó tiền bối, cũng không phải ta không muốn giúp ngươi.”
“Mà là ngươi hẳn là biết rõ, cho dù ta có lên tiếng, cũng chưa chắc có tác dụng.”
“Với lại chuyện Võ Hoàng, hoàng thúc gia vừa mới giúp Võ Lộ Dao trở thành Võ Hoàng, trong thời gian ngắn liệu có còn giúp thêm một người nữa hay không, cái này ta cũng không rõ lắm.”
Tần Tư tỏ ra vô cùng khó xử trước yêu cầu của Phó Đình Thạc.
Phó Đình Thạc cũng biết chuyện này khó xử.
Nhưng Phó Đình Thạc cảm thấy, đã có đường tắt như vậy để đi, mình vẫn phải thử xem sao.
Đối với Võ Vương mà nói, ngưỡng cửa Võ Hoàng này quả thực là quá lớn.
“Bệ hạ, ta biết việc này khiến bệ hạ vô cùng khó xử. Cũng biết bệ hạ không thể tùy tiện mở miệng với Trạch Thân Vương.”
“Nhưng bệ hạ yên tâm, nếu ta trở thành Võ Hoàng, ta tất nhiên sẽ không để bệ hạ thất vọng.”
Tần Tư nghe Phó Đình Thạc nói lời này, trong lòng cũng không khỏi vui mừng.
Tần Tư sở dĩ vui mừng, ngược lại cũng không phải là muốn tách khỏi Tần Triệt.
Chỉ là Tần Tư lo lắng, vạn nhất Tần Triệt đi quá nhanh, chỉ sợ sớm muộn gì cũng sẽ rời khỏi Tần gia và Đại Chu.
Bây giờ nếu trong tay mình có thêm vài người lợi hại có thể dùng, đối với Tần gia và Đại Chu của mình đều là chuyện tốt.
“Được, đã như vậy, vậy ta sẽ nói giúp ngươi với hoàng thúc gia một tiếng, nhưng chuyện này liệu có thành hay không, hoàng thúc gia liệu có đồng ý hay không, ta cũng không thể chắc chắn.”
Phó Đình Thạc gật gật đầu, nói: “Bệ hạ yên tâm, những chuyện này ta hiểu, bệ hạ không cần khó xử, cũng không cần cưỡng cầu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận