Võ Đạo Thành Thánh: Từ Hoàng Gia Cấm Địa Bắt Đầu

Chương 336: Võ Gia người tới! (1)

Chương 336: Người của Võ Gia đến!
Phó Đình Thạc nghe câu hỏi của Tần Tư xong, thản nhiên nói: “Hoàng Đạo Minh hiện tại, chỉ sợ ngoài phẫn nộ ra thì cũng chỉ có thể là phẫn nộ.”
Tần Tư nghe Phó Đình Thạc trả lời với vẻ mặt không đổi, liền trực tiếp nở nụ cười.
Hoàng Đạo Minh hiện tại, đúng là chỉ còn lại sự phẫn nộ.
Hoàng Đạo Minh có lẽ cũng sẽ có những ý tưởng khác.
Nhưng những ý tưởng khác này, Hoàng Đạo Minh cũng chỉ có thể nghĩ vậy thôi, chắc chắn là không thực hiện được.
Đại Chu hiện tại cũng không phải là nơi có thể mặc người khác tùy ý nhào nặn.
Ngay lúc Tần Tư vừa mới có suy nghĩ như vậy, đột nhiên trận pháp của cả tòa hoàng thành liền tự động mở ra.
Tiếp theo là một trận lay động kịch liệt.
Đồng thời, tiếng chuông dự cảnh của hoàng thành cũng vang lên dữ dội.
“Xảy ra chuyện gì!”
Biến cố như vậy cũng khiến sắc mặt Tần Tư đột nhiên biến đổi.
Phó Đình Thạc tốc độ còn nhanh hơn, đã đi thẳng ra bên ngoài hoàng cung.
Phó Đình Thạc đi ra bên ngoài hoàng cung, thì thấy có người đang tấn công trận pháp hoàng thành Đại Chu.
Người đang tấn công trận pháp hoàng thành Đại Chu, nhìn từ thực lực mà xem, hẳn là một Võ Hoàng chân chính.
Hơn nữa, thực lực của vị Võ Hoàng này còn vô cùng bất phàm.
Chỉ là vị Võ Hoàng này trông vô cùng lạ lẫm.
Ít nhất thì Phó Đình Thạc chưa từng gặp qua người này.
Phó Đình Thạc từng là hạt giống Võ Hoàng của Hoàng Đạo Minh, đã thấy qua rất nhiều Võ Hoàng.
Võ Hoàng bên Hạo Thiên Đại Lục này, Phó Đình Thạc gần như đều đã gặp qua.
Trong nhận thức của Phó Đình Thạc, chắc chắn là không có vị Võ Hoàng nào như thế này.
“Hắn là Võ Hoàng của Võ Gia chúng ta, hẳn là tới bắt ta.” Ngay lúc Phó Đình Thạc đang suy đoán thân phận đối phương, Võ Lộ Dao sắc mặt trắng bệch xuất hiện bên cạnh Phó Đình Thạc.
Phó Đình Thạc biết một chút tình hình của Võ Lộ Dao, hắn biết Võ Lộ Dao bị xem như vật hi sinh trong đấu tranh gia tộc.
Mà bây giờ Võ Hoàng của Võ Gia xuất hiện ở Đại Chu, hiển nhiên là cho thấy nhánh của Võ Lộ Dao bọn hắn đã thua trong cuộc đấu tranh gia tộc.
Hiện tại phái người tới, rõ ràng là đến để 'trảm thảo trừ căn'.
Bọn hắn làm thế nào tìm được hành tung của Võ Lộ Dao, điều này đã không cần truy cứu.
Truy cứu đến cùng cũng không có ý nghĩa gì.
Hiện tại việc cần làm là làm sao đuổi được vị Võ Hoàng trước mắt này đi.
Trận pháp Hoàng Cung Đại Chu, mặc dù trải qua sự chỉ điểm của Tần Triệt, bố trí đã phi thường lợi hại.
Nhưng đối mặt với một vị Võ Hoàng tấn công toàn lực, vẫn rất khó chống đỡ quá lâu.
“Ngươi ở lại nơi này chắc chắn phải chết không nghi ngờ gì, con đường sống duy nhất của ngươi bây giờ chính là chạy đến Đại Đạo Sơn.”
“Chỉ có chạy đến Đại Đạo Sơn ngươi mới có thể sống sót.”
Phó Đình Thạc nhanh chóng nói với Võ Lộ Dao.
Võ Lộ Dao cũng hiểu rõ đạo lý này, nhưng bây giờ bên ngoài có một vị Võ Hoàng đang canh giữ.
Nàng chỉ là một Võ Vương tầng ba, dù đã vô cùng tiếp cận Võ Hoàng.
Nhưng nàng cuối cùng không phải Võ Hoàng, đối mặt với sự truy sát của một vị Võ Hoàng, nàng rất khó sống sót mà chạy đến Đại Đạo Sơn.
“Một vị Võ Hoàng đến công kích Hoàng Cung Đại Chu, động tĩnh lớn như vậy, Trạch Thân Vương sẽ không ra tay sao?” Võ Lộ Dao hỏi ra nghi vấn của mình.
Phó Đình Thạc dù sao cũng ở bên cạnh Tần Triệt lâu hơn Võ Lộ Dao một chút.
Đối với tình hình của Tần Triệt, Phó Đình Thạc vẫn hiểu rõ hơn Võ Lộ Dao một chút.
“Trạch Thân Vương hiện tại khả năng cao là đang bế quan.”
“Nếu như Trạch Thân Vương đang bế quan, hắn rất khó đặt tinh lực ở bên hoàng cung này.”
“Trừ phi có người đến gần phạm vi Đại Đạo Sơn, Trạch Thân Vương mới có thể chủ động ra tay.”
Nói rồi, Phó Đình Thạc lại nói bổ sung: “Đương nhiên, nếu trận pháp Hoàng Cung Đại Chu bị công phá, Trạch Thân Vương cũng chắc chắn sẽ phát giác ra.”
“Nhưng nếu như trận pháp Hoàng Cung Đại Chu bị công phá, trước khi Trạch Thân Vương đến, liệu ngươi còn có thể sống sót rời khỏi nơi này không?”
Võ Lộ Dao mím chặt môi, nàng hiểu rõ, nếu như Tần Triệt hiện tại thật sự đang trong tình huống bế quan.
Nếu nàng muốn chờ Tần Triệt chủ động đến cứu, thì khả năng cao Tần Triệt cũng chỉ có thể cứu được thi thể của nàng mà thôi.
Đương nhiên, tên Võ Hoàng giết mình kia cũng tuyệt đối không chạy thoát được.
Nhưng Võ Hoàng của Võ Gia kia có chạy thoát được hay không, thì liên quan gì đến mình nữa chứ.
Bản thân mình dù sao cũng đã chết chắc rồi.
“Ta có thể chống trận pháp ra ngoài một khoảng cách, tranh thủ cho ngươi một chút thời gian chạy trốn. Về phần ngươi có thể trốn thoát hay không, chuyện đó chỉ có thể trông vào chính ngươi.” Phó Đình Thạc nói với Võ Lộ Dao.
Võ Lộ Dao nghe đề nghị của Phó Đình Thạc xong, nặng nề gật đầu nói: “Được, ngươi giúp ta tranh thủ một chút thời gian.”
Phó Đình Thạc nhẹ gật đầu, sau đó trực tiếp dùng quyền hạn khống chế trận pháp của mình, đẩy trận pháp Hoàng Cung Đại Chu ra ngoài một khoảng cách rất xa.
Việc trận pháp đột nhiên bộc phát đẩy ra ngoài này, khiến Võ Hoàng của Võ Gia ở bên ngoài cũng không ngờ tới.
Trong mắt hắn, Đại Chu chẳng qua chỉ là dê đợi làm thịt trong tay mình mà thôi.
Kết quả hiện tại Đại Chu lại còn dám phản kháng.
Và chính khoảnh khắc này đã bị Võ Lộ Dao nắm bắt.
Võ Lộ Dao lao thẳng qua trận pháp, như phát điên mà bay thẳng về hướng Đại Đạo Sơn.
Nhìn thấy Võ Lộ Dao từ trong hoàng cung bay ra, Võ Hoàng của Võ Gia quay đầu lại nhìn sâu vào Hoàng Cung Đại Chu.
Trong mắt hắn, sát ý đã vô cùng nồng đậm.
Hiển nhiên hắn đã quyết định, đợi sau khi giết Võ Lộ Dao xong, hắn sẽ quay lại diệt Đại Chu.
Nếu như đổi lại là trước kia, Phó Đình Thạc nhất định sẽ sợ đến run lẩy bẩy.
Tần Tư chỉ sợ cũng phải hoang mang lo sợ.
Nhưng bây giờ, bọn hắn nhìn theo Võ Hoàng của Võ Gia đang đuổi theo Võ Lộ Dao rời đi, chỉ cảm thấy hắn thật đáng thương.
Hắn lại dám bay về phía đạo tràng của một vị Võ Đế, trong tình huống như vậy, hắn mà sống sót được mới là lạ.
Võ Lộ Dao sau khi rời hoàng cung, lại không có nhiều suy nghĩ như Phó Đình Thạc và Tần Tư.
Nàng hiện tại chỉ có một ý nghĩ duy nhất, đó chính là chạy vào trong phạm vi Đại Đạo Sơn.
Thu hút sự chú ý của Tần Triệt, chỉ có thu hút được sự chú ý của Tần Triệt, nàng mới có thể sống sót.
Võ Hoàng của Võ Gia đến lần này đích thực rất mạnh.
Nhưng Võ Lộ Dao vẫn luôn có lòng tin vào Tần Triệt.
Nhiều nhất là Tần Triệt tốn thêm chút công sức và thủ đoạn thôi. Lại thêm sự hiểu biết của bản thân mình đối với Võ Gia, có mình chỉ điểm từ bên cạnh, thì vị Võ Hoàng của Võ Gia đến đây coi như không chết, cũng chỉ sợ có thể vội vàng thoát thân.
Trước hết mình phải trốn qua kiếp nạn này đã, đến lúc đó vấn đề đi ở của mình hẵng nói sau.
Nếu như Đại Chu giữ mình lại, vậy mình sẽ tiếp tục ở lại Đại Chu.
Nếu như Tần Triệt không muốn giữ mình, vậy đến lúc đó mình tìm chỗ khác để đi là được.
Từ Hoàng cung Đại Chu đi ra một khoảng cách là có thể nhìn thấy Đại Đạo Sơn.
Dù sao Đại Đạo Sơn cũng được xem là ngọn núi cao nhất trong phạm vi trăm dặm quanh đây.
Lại thêm ở giữa là một vùng bình nguyên rộng lớn.
Muốn nhìn thấy nó vẫn là vô cùng dễ dàng.
Mắt thấy Đại Đạo Sơn ngày càng lớn dần trong tầm mắt, trong lòng Võ Lộ Dao cũng dâng lên hy vọng sống sót.
Chỉ là ngay lúc Võ Lộ Dao cảm thấy lần này mình hẳn là có thể chạy thoát…
… thì đột nhiên phía sau sát cơ tăng vọt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận