Võ Đạo Thành Thánh: Từ Hoàng Gia Cấm Địa Bắt Đầu

Chương 165: cái thứ nhất nếm thử trận pháp uy lực người!

Chương 165: Người đầu tiên nếm thử uy lực trận pháp!
Bước đầu tiên hoàn tất, tiếp theo Tần Triệt cũng bắt đầu bố trí bộ phận thứ hai.
Bộ phận trận pháp thứ hai, chủ yếu tập trung vào việc khống chế và hình thức công kích đối với kẻ xông vào.
Bộ phận này an toàn hơn nhiều, chỉ cần đúng tiến độ đem tất cả tài liệu, dựa theo miêu tả trên trận đồ, sắp xếp toàn bộ đến vị trí đã định là được.
Sau khi hoàn thành bước này, trận pháp cũng xem như hoàn thành.
Thấy Tần Triệt đã không sao, Lệ Châu cùng Lục Nga cũng đều yên tâm.
“Gần đây nơi này của các ngươi có ngoại nhân nào tới không?” Lệ Châu quay đầu hỏi Lục Nga.
Lục Nga lắc đầu nói: “Nô tỳ không biết, Vương gia vẫn luôn tu luyện trên núi, đã lâu lắm rồi không xuống núi.” Lệ Châu nghe Lục Nga nói vậy, không khỏi lẩm bẩm: “Tiểu tử này thật là quá say mê tu luyện, chuyện của chính hắn, hắn cũng nên tự giải quyết mới phải.” Nói xong, Lệ Châu quay sang Lục Nga: “Bình thường ngươi không thể câu dẫn Vương gia của các ngươi một chút sao?” Lục Nga nghe lời Lệ Châu nói, gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng lên: “Công chúa...... công chúa, người nói gì vậy?”
Lệ Châu vốn ở trong quân đội, nói chuyện tự nhiên thẳng thắn và có phần thô bạo hơn nhiều.
Đồng thời cũng tự nhiên chẳng có gì kiêng kị.
“Vương gia của các ngươi mỗi ngày đều ở trên đỉnh núi tu luyện, cũng không tính chuyện lưu lại một trai một gái. Hắn không vội, nhưng ta làm tỷ tỷ đây tự nhiên phải sốt ruột.
Vương gia của các ngươi mỗi ngày cũng không tiếp xúc với nữ nhân nào khác, người duy nhất tiếp xúc nhiều nhất chính là ngươi.
Ngươi trông cũng không xấu, vả lại sau đợt phát dục này, ta lại phát hiện ra ngươi trông có tướng mắn đẻ đấy.” Lúc nói chuyện, Lệ Châu trực tiếp không chút kiêng kỵ đánh giá một lượt cặp dưa hấu nhỏ đã lớn lên và phần mông tròn trịa của Lục Nga.
Đứng trước mặt Lệ Châu, Lục Nga vừa thẹn thùng vừa không dám động đậy.
Dù sao Lệ Châu chính là công chúa, còn mình chỉ là một nô tỳ.
Dù có thẹn thùng đến mấy, bản thân cũng không thể động đậy.
Vả lại, Lục Nga sớm đã có sự chuẩn bị tâm lý này.
Mình là thiếp thân nha hoàn của Tần Triệt, kể từ ngày đến bên cạnh Tần Triệt, bước này đã là định sẵn.
Chẳng qua chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.
Hiện tại những gì Lục Nga nhận được còn nhiều hơn cả một thiếp thân nha hoàn.
“Sau này ngươi không cần mặc nhiều như vậy, làm lãng phí vóc dáng đẹp của ngươi. Ngươi bây giờ cũng là Võ phu tam lưu rồi.
Tuy chưa đến mức nóng lạnh bất xâm, nhưng mặc ít một chút cũng sẽ không bị lạnh cóng đâu.
Sau này không cần mặc những bộ quần áo dày cộm này nữa, lát nữa ta sẽ cho người mang một ít quần áo tới cho ngươi.
Ngoài ra, ta sẽ cho người vào kinh thành chọn mua thêm một ít về cho ngươi, xem các vị phu nhân và tiểu thư trong kinh thành hiện đang chuộng kiểu nào thì mua hết về cho ngươi.
Ngươi cũng phải ăn diện cho đẹp vào, Vương gia của các ngươi có thể kéo dài hương hỏa hay không, là phải trông cậy vào ngươi đó.” Lục Nga đỏ mặt, nói bằng giọng lí nhí như muỗi kêu: “Vâng, nô tỳ biết rồi.” Lệ Châu hài lòng gật đầu: “Yên tâm, nếu ngươi thật sự sinh được một trai một gái cho Tần Triệt, ta và Tần Triệt sẽ không bạc đãi ngươi đâu.” Lục Nga tiếp tục nhỏ giọng đáp: “Nếu thật sự có thể sinh được một trai một gái cho Vương gia, đó là phúc phận của nô tỳ, nô tỳ không cần ban thưởng.” Lệ Châu gật đầu, nói: “Ngươi quả nhiên hiểu chuyện.”
Ngay lúc Lục Nga và Lệ Châu đang bàn bạc xem làm thế nào để câu dẫn Tần Triệt, thì ở phía Tần Triệt đã hoàn thành việc bố trí bộ phận thứ hai của trận pháp.
Sau khi hoàn thành bố trí bộ phận này, Tần Triệt chỉ còn lại bộ phận thứ ba, cũng là bộ phận cuối cùng.
Chế tạo một vài lệnh bài để có thể ra vào trận pháp.
Việc này thì dễ hơn nhiều, trực tiếp dùng ngọc thạch đỉnh cấp trong tay là được.
Đem ngọc thạch đặt vào bộ phận vừa dùng để lưu trữ năng lượng.
Bộ phận lưu trữ năng lượng đó vừa là nguồn năng lượng cho toàn bộ trận pháp, đồng thời cũng là trận nhãn của cả trận pháp.
Dùng nơi này tự nhiên có thể chế tạo ra lệnh bài để ra vào trận pháp này bất cứ lúc nào.
Rất nhanh, lệnh bài này đã được chế tạo xong.
Loại lệnh bài ra vào này, Tần Triệt tổng cộng làm ra bốn cái.
Lệ Châu một cái, Lục Nga một cái, Hoàng Phủ Đồng tạm thời cũng nhận được một cái, cái còn lại là của chính hắn.
Sau khi tất cả lệnh bài được chế tạo xong, Tần Triệt cũng dẫn Hoàng Phủ Đồng quay về nhà gỗ nhỏ trước.
Lúc Lệ Châu vừa mới đến, Tần Triệt đã phát hiện ra.
Bây giờ trận pháp đã bố trí xong, Tần Triệt cũng xuống xem Lệ Châu đến tìm mình có chuyện gì.
Tần Triệt và Hoàng Phủ Đồng cùng nhau đi xuống, Lệ Châu và Lục Nga lúc này mới phát hiện bên cạnh Tần Triệt còn có một người nữa.
Vừa rồi mây đen dày đặc, Hoàng Phủ Đồng lại đứng trong đám mây đen đó.
Lệ Châu và Lục Nga đều không nhìn thấy Hoàng Phủ Đồng, bây giờ thấy bên cạnh Tần Triệt đột nhiên có thêm một người, cả hai nữ nhân đều sững sờ.
Ánh mắt Hoàng Phủ Đồng chỉ dừng lại trên người Lệ Châu và Lục Nga một chút rồi không còn bận tâm nữa.
Hai nữ nhân này quả thực xinh đẹp, nhưng thứ Hoàng Phủ Đồng theo đuổi lại không phải điều này.
Nếu Hoàng Phủ Đồng thật sự theo đuổi những thứ này, hắn đã không cô độc một mình cho đến tận bây giờ.
Ngay cả hôn sự do gia tộc sắp đặt, cũng bị Hoàng Phủ Đồng làm hỏng.
“Tần Triệt, hắn là...?” Lệ Châu nhìn về phía Hoàng Phủ Đồng, thăm dò hỏi.
Tần Triệt không quay đầu lại, nói: “Hắn là khổ lực ta bắt về.” Lệ Châu cau mày, nói: “Nếu ngươi cần người, trong Hắc Nha có rất nhiều.
Nơi này là chỗ ngươi tu luyện, tùy tiện mang một người về, e là không an toàn.” Hoàng Phủ Đồng nghe Lệ Châu nói vậy, đột nhiên mở mắt, nhìn về phía Lệ Châu nói: “Ai nói lão phu là người bị tùy tiện mang về?
Lão phu chính là Kim Thân cảnh đường đường!
Ngươi lại dám nói lão phu là người tùy tiện!” Vừa nói, Hoàng Phủ Đồng liền trực tiếp phóng thích khí tức trên người mình ra ngoài.
Nhưng không đợi khí tức của Hoàng Phủ Đồng trấn áp Lệ Châu và Lục Nga, đã bị Tần Triệt ngược lại trấn áp.
Mặc dù bị Tần Triệt trấn áp ngược lại, nhưng trong khoảnh khắc vừa rồi, Lệ Châu vô cùng chắc chắn Hoàng Phủ Đồng chính là Kim Thân cảnh.
Loại khí tức cường đại đến mức khiến người ta ngừng thở đó, tuyệt đối là của Kim Thân cảnh không thể nghi ngờ.
Chỉ là so với khí tức của Tần Triệt thì đúng là yếu hơn rất nhiều.
Dù vậy, Lệ Châu vẫn vô cùng kinh ngạc, Tần Triệt rốt cuộc đã nhặt được một khổ lực Kim Thân cảnh như thế này từ đâu về vậy.
Đây chính là Kim Thân cảnh đó!
Chứ đâu phải a miêu a cẩu gì.
“Hắn là người của Hoàng Phủ gia. Hoàng Phủ gia là một ngàn năm Thế gia, tình hình cụ thể lát nữa ngươi có thể hỏi hắn.” Lệ Châu từng nghe nói về ngàn năm Thế gia.
Nhưng từ trước đến nay đều không hiểu rõ lắm.
Tư liệu về ngàn năm Thế gia bên phía Hắc Nha hoàn toàn thiếu thốn.
Lát nữa Lệ Châu lại có thể hỏi thăm kỹ càng về tình hình của các ngàn năm Thế gia.
Cho dù không thể nắm giữ và hiểu rõ hoàn toàn, thì đầu tiên ít nhất cũng phải biết rốt cuộc có bao nhiêu ngàn năm Thế gia, và họ của những ngàn năm Thế gia đó là gì.
Sau khi biết được những thông tin cơ bản này, những thứ còn lại sau này có thể từ từ tìm hiểu.
Dù sao cũng tốt hơn nhiều so với việc không biết gì cả.
“Ta không có gì để nói với tiểu nha đầu này cả.” Hoàng Phủ Đồng vô cùng ngạo khí nói với Tần Triệt.
Tần Triệt liếc nhìn Hoàng Phủ Đồng một cái, nói: “Ngươi đến đây làm khổ lực chứ không phải làm đại gia.
Ngươi phải xác định cho đúng tâm thái và địa vị của mình.” Hoàng Phủ Đồng nghe Tần Triệt nói vậy, cũng phản bác: “Ta đến làm khổ lực, nhưng ta chỉ làm khổ lực cho ngươi thôi. Kẻ khác muốn chỉ huy ta thì đừng hòng nghĩ tới. Ta, Hoàng Phủ Đồng, không phải ai cũng có thể chỉ huy. Muốn chỉ huy ta cũng được thôi, trước hết phải đánh bại được ta, nếu không thì chết cũng đừng hòng.”
Lệ Châu nhìn bộ dạng thấy chết không sờn của Hoàng Phủ Đồng, biết hắn không nói đùa.
Hoàng Phủ Đồng này đích thực mang một thân ngạo khí.
Nếu thật sự ép buộc hắn nghe theo sự chỉ huy của mình, Hoàng Phủ Đồng này rất có thể sẽ thề sống chết không tuân theo.
“Nếu đã như vậy, ta đây cũng không cần thiết phải đi giảng giải cho khổ lực của ta về Lôi Quyền nên tu hành thế nào nữa.
Dù sao khổ lực cũng chỉ là người làm việc chân tay tốn sức, đối với người như vậy, ta cũng thực sự không cần lãng phí công sức chỉ bảo quá nhiều.” Hoàng Phủ Đồng nghe Tần Triệt nói vậy, lập tức luống cuống.
Do dự một chút, Hoàng Phủ Đồng cắn răng nói: “Ta có thể nghe theo sự sắp xếp của nàng, nhưng trước khi muốn ta làm gì, nàng nhất định phải nói rõ mọi chuyện cần thiết cho ta trước.
Khi nào đáng để ta ra tay, ta sẽ ra tay, nếu là chuyện không đáng để ta ra tay, ta tuyệt đối sẽ không động thủ.”
Tần Triệt không lập tức đồng ý với Hoàng Phủ Đồng, mà nhìn về phía Lệ Châu, rõ ràng là đang hỏi ý kiến của Lệ Châu.
Lệ Châu làm sao có ý kiến gì được, một cơ hội tốt như vậy, Lệ Châu có cầu cũng không được.
Tần Triệt vẫn luôn say mê tu luyện, cho dù có chút thời gian rảnh cũng không trực tiếp tham gia vào chuyện của Hắc Nha.
Bây giờ có một cao thủ Kim Thân cảnh như Hoàng Phủ Đồng, tuy có thêm chút hạn chế.
Nhưng ít nhất một Kim Thân cảnh như thế này, dùng để chống đỡ thể diện là tuyệt đối đủ.
Chẳng cần nói gì khác, chỉ cần để Hoàng Phủ Đồng đứng ra ở Hắc Nha.
Đã đủ để dọa cho tất cả các thế lực nhất lưu và nhị lưu trên giang hồ phải vỡ mật.
Chưa đợi Lệ Châu gật đầu, đã nghe Hoàng Phủ Đồng bổ sung thêm một câu: “Ngoài ra, ta sẽ không dùng danh nghĩa gia tộc của ta để làm bất cứ chuyện gì cho Hắc Nha.
Bất cứ chuyện gì ta làm đều không liên quan gì đến gia tộc của ta.” Điều kiện nho nhỏ này đối với Lệ Châu mà nói thật sự quá đơn giản.
Nếu thật sự để Hắc Nha mượn danh nghĩa Hoàng Phủ gia, Lệ Châu còn không đồng ý ấy chứ.
Phải biết Hắc Nha là Hắc Nha, nếu mượn danh nghĩa Hoàng Phủ gia.
Thì Hắc Nha chẳng phải đã biến thành khôi lỗi của Hoàng Phủ gia sao.
Mục đích cuối cùng của Lệ Châu khi thành lập Hắc Nha không phải là để trở thành khôi lỗi cho ai cả, mà là muốn thiết lập quy củ cho toàn bộ giang hồ.
Để Hắc Nha tái hiện vinh quang xưa kia.
Cho nên, cho dù Hoàng Phủ Đồng muốn sử dụng danh nghĩa Hoàng Phủ gia của hắn, Lệ Châu cũng không thể đồng ý.
“Được, những gì ngươi nói ta đều đồng ý.” Lệ Châu vô cùng dứt khoát đáp ứng ngay.
Hoàng Phủ Đồng tự nhiên không rõ suy nghĩ trong lòng Lệ Châu.
Cho nên khi nghe Lệ Châu trực tiếp chấp nhận toàn bộ điều kiện của mình, Hoàng Phủ Đồng cũng cảm thấy điều kiện mình đưa ra hình như vẫn còn hơi quá đơn giản.
Ngay lúc Hoàng Phủ Đồng định mở miệng đưa thêm điều kiện, thì nghe Tần Triệt thản nhiên nói: “Vậy là được rồi.”
Hoàng Phủ Đồng vẫn rất sợ Tần Triệt.
Không chỉ vì đánh không lại, mà mấu chốt nhất là, hiện tại hắn đang phải cầu cạnh Tần Triệt.
Có sự chỉ điểm của Tần Triệt, việc hắn tu luyện Lôi Quyền có thể bớt đi rất, rất nhiều đường vòng.
Nếu Tần Triệt mà mất hứng, thì người xui xẻo cuối cùng vẫn là mình.
“Được rồi, chỉ những điều kiện này thôi.”
Lệ Châu vô cùng hài lòng việc Tần Triệt lại tìm cho mình một trợ thủ.
Nhất là đây lại là một trợ thủ Kim Thân cảnh.
Trước đó tìm được Trang Tiêu, đối với Lệ Châu mà nói đã là một niềm vui vô cùng lớn.
Bây giờ Tần Triệt lại tìm được Hoàng Phủ Đồng này, đối với Lệ Châu mà nói, chính là niềm vui bất ngờ cực lớn.
Chuyện của Hoàng Phủ Đồng tạm thời giải quyết xong, Tần Triệt cũng hỏi Lệ Châu: “Ngươi tìm ta có việc gì không?” Lệ Châu nghe Tần Triệt nói vậy, lúc này mới nhớ ra lý do mình đến đây: “À, ta nghe thuộc hạ báo lại là nơi này bị sét bao phủ, nên ta đến xem tình hình thế nào.” Dừng một chút, Lệ Châu tò mò hỏi: “Phải rồi, ánh sét ở chỗ ngươi là sao vậy?
Sao nơi này lại có nhiều sấm sét đánh xuống thế?
Ngươi làm gì mới trên núi vậy?” Đối mặt với những câu hỏi liên tiếp của Lệ Châu, Tần Triệt trực tiếp nói: “Không có gì, chỉ là tình cờ có được một trận pháp mới, sau khi biết cách bố trí thì liền bày ra thôi. Vừa rồi chính là đang bày trận đó.” Lệ Châu nghe nói Tần Triệt đang bố trí trận pháp, lập tức hơi kinh ngạc nói: “Trận pháp gì mà lại dẫn tới nhiều sấm sét như vậy.
Nhiều sấm sét thế này mà đều ẩn chứa trong Đại Đạo Sơn thì Đại Đạo Sơn chẳng phải sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm sao?”
Hoàng Phủ Đồng nghe Lệ Châu nói vậy, trực tiếp kiêu ngạo nói: “Đó là đương nhiên, đây chính là trận pháp đồ mà ta rất vất vả mới tìm được.
Dựa theo lời của mấy vị Trận pháp Đại sư mà ta từng tìm trước đây, trận pháp này một khi bố trí xong.
Thì cho dù là Kim Thân cảnh, nếu không có pháp môn đặc biệt, muốn rời khỏi trận pháp hoàn toàn cũng là chuyện vô cùng khó khăn.” Lệ Châu nghe Hoàng Phủ Đồng nói vậy, miệng há hốc.
Ngay cả Kim Thân cảnh cũng có thể bị trận pháp uy hiếp sao.
Nói như vậy, khả năng phòng ngự của Đại Đạo Sơn này chẳng phải là trực tiếp biến như thùng sắt rồi ư.
Tần Triệt nghe Hoàng Phủ Đồng nói, trong lòng khẽ động, nói với Hoàng Phủ Đồng: “Vừa hay trận pháp ta bố trí xong còn chưa thử nghiệm uy lực.
Ngươi hãy là người đầu tiên thử nghiệm xem uy lực trận pháp ta bố trí rốt cuộc thế nào?” Hoàng Phủ Đồng nghe Tần Triệt nói, nói thẳng: “Ta vừa nói rồi, trận pháp này ngay cả Kim Thân cảnh lỡ vào cũng có thể không ra được.” Tần Triệt ngắt lời Hoàng Phủ Đồng, nói: “Ngươi vốn không phải Kim Thân cảnh bình thường, thêm nữa, ngươi vốn tu luyện Lôi Quyền.
Vừa hay ở bên trong đó cảm ngộ thật tốt cảm giác của sấm sét.
Ngươi chỉ có cảm nhận được cảm giác của sấm sét, thì tiếp theo việc ngươi tu luyện Lôi Quyền mới có thể thực sự làm ít công to.
Hơn nữa ta ở ngay đây quan sát, ta sẽ không để ngươi dễ dàng chết trong trận pháp đâu.” Hoàng Phủ Đồng nghe xong một hồi, cảm thấy lời Tần Triệt nói không phải là không có lý.
Vả lại người bố trí trận pháp đang ở ngay đây quan sát, thì còn có thể có nguy hiểm thực sự gì nữa chứ.
Suy nghĩ một lát, Hoàng Phủ Đồng gật đầu nói: “Tốt, ta sẽ đi làm người đầu tiên thử nghiệm uy lực của trận pháp này cho ngươi.”
Vừa mới bắt đầu công việc nên có siêu nhiều việc, bận rộn qua hai ngày này sẽ bắt đầu cập nhật nhiều hơn....
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận