Võ Đạo Thành Thánh: Từ Hoàng Gia Cấm Địa Bắt Đầu

Chương 313: nát Thần Phủ Võ Hoàng còn sống? (1) (2)

Chương 313: Võ Hoàng làm nát Thần Phủ vẫn còn sống? (1) (2)
Cảnh giới Hoàng Giới Chân Cảnh này chính là tự mình tạo thành một thế giới riêng.
Bên trong thế giới tự tạo thành này, nói Tần Triệt là thần cũng không hề quá đáng.
Bên trong thế giới này, Tần Triệt nói cần có ánh sáng thì sẽ có ánh sáng, Tần Triệt nói muốn tối đen, thì liền có thể tối đen.
Đồng thời loại bóng tối này, đến mức năng lực nhìn trong đêm của võ giả cũng hoàn toàn không thể xuyên thấu.
Tần Triệt nói muốn linh khí thuộc tính gì, thì sẽ chỉ có linh khí thuộc tính dạng đó.
Tóm lại, bên trong thế giới này, Tần Triệt có thể làm Chúa Tể của gió mưa sấm sét nơi đây.
Chỉ có điều vào lúc này, thế giới riêng mà Tần Triệt tự tạo thành này, diện tích cũng không lớn.
Chỉ có phạm vi khoảng một trăm trượng.
Đừng nhìn nó nhỏ hơn nhiều so với phạm vi năm trăm trượng của Hoàng Vực Cảnh sơ kỳ.
Thế nhưng ý nghĩa lại hoàn toàn không giống.
Hơn nữa, khác biệt lớn nhất nằm ở chỗ, hoàng vực của Hoàng Vực Cảnh, nếu như gặp phải võ giả cùng cấp bậc, công năng của hoàng vực có khả năng sẽ mất đi hiệu lực.
Hoàng Giới Cảnh này thì hoàn toàn khác biệt.
Hoàng Giới Cảnh này, phân chia thành giới lớn nhỏ, đồng thời cũng phân định giới mạnh yếu.
Cái gọi là mạnh yếu, nói thẳng ra, chính là xem giới của ai cứng rắn hơn.
Cho dù bị giới có diện tích lớn hơn bao phủ, đối phương cũng không thể làm gì được người có giới cứng hơn ở bên trong.
Mà cái gọi là mạnh yếu này, vào thời điểm hoàng giới vừa mới thành hình, đã được cố định.
Giai đoạn sau cũng không phải là không thể thay đổi, chỉ có điều biên độ có thể được tăng cường là cực kỳ, cực kỳ có hạn.
Về cơ bản, sự mạnh yếu ngay từ đầu đã quyết định sự mạnh yếu sau cùng.
Đối với Tần Triệt, người sở hữu bảng hệ thống và lại luôn đột phá một cách hoàn mỹ trên suốt chặng đường tu luyện mà nói.
Tần Triệt không dám nói hoàng giới của mình có phải là lớn nhất trong số những người vừa mới bước vào Võ Hoàng tam tầng hay không.
Nhưng Tần Triệt dám nói hoàng giới của chính mình khẳng định là cứng rắn nhất.
Không chỉ nói ở cấp độ Võ Hoàng tam tầng vừa nhập môn, mà ngay cả những người đạt tới Võ Hoàng tam tầng đỉnh phong.
E rằng cũng không có cách nào so bì độ cứng rắn với hoàng giới của Tần Triệt.
Cho nên nói cách khác, cho dù Tần Triệt bị hoàng giới lớn hơn của đối phương bao phủ vào trong.
Tần Triệt cũng đều có thể giữ vững sự độc lập và tự chủ bên trong hoàng giới của đối phương.
Đối phương muốn dựa vào ưu thế về diện tích để nghiền nát hoàng giới của chính mình là chuyện hoàn toàn không thể.
Ngược lại, hoàng giới của chính mình còn có thể trực tiếp đâm rách hoàng giới của đối phương.
Điều này đối với Tần Triệt mà nói, quả là khiến người ta vô cùng an tâm.
“Dựa theo xu thế này của ta, ngược lại là có chút cảm giác ‘quyển địa từ manh’.” Sau khi Tần Triệt cảm ứng một hồi, cũng không khỏi tự mình “đậu đen rau muống” một câu.
Vì đã hoàn thành đột phá, Tần Triệt liền nên tiếp tục bế quan.
Ở trên Thiên Hạo đại lục, cảnh giới Võ Hoàng xem như là rất an toàn.
Thế nhưng nếu như so với bên thổ dân kia, vậy liền không thể nói là tuyệt đối an toàn.
Thêm vào đó, căn cứ hiểu biết hiện tại của Tần Triệt.
Quan hệ giữa hai bên lại chẳng mấy tốt đẹp.
Cứ như vậy, Tần Triệt tất nhiên là phải cẩn thận nhiều hơn.
Vạn nhất nếu có một ngày, người của bộ tộc thổ dân bên kia đánh tới.
Ngay cả khi không phải vì chính mình, cũng không phải nhắm vào mình.
Đến lúc đó chính mình không phải cũng xem như bị vạ lây hay sao?
Cho nên chuyện bảo vệ bản thân mình, khẳng định là càng cẩn thận bao nhiêu cũng không thừa.
Thấy Tần Triệt lại chuẩn bị bắt đầu bế quan.
Ba nữ cũng đều quay về cuộc sống tu luyện thường ngày của riêng mình.
Đối với ba người các nàng mà nói, có thể cùng Tần Triệt sống vui vẻ một khoảng thời gian như vậy, đã là rất tốt rồi.
Thời gian cứ như vậy từng ngày trôi qua, chớp mắt lại là năm năm thời gian trôi qua.
Đại Đạo Sơn vẫn phong cảnh như cũ, đẹp như tranh vẽ.
Thế giới bên ngoài lại đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đương nhiên nguyên nhân của những biến hóa này, chủ yếu vẫn là vì Đại Chu.
Đại Chu, sau khi thôn tính Đại Hoàng hoàng triều, đã trải qua năm năm củng cố và phát triển.
Xem như đã triệt để sáp nhập Đại Hoàng hoàng triều vào trong lãnh địa Đại Chu.
Các loại chế độ của Đại Chu đều đã thuận lợi hòa nhập vào mọi mặt đời sống xã hội tại lãnh thổ Đại Hoàng cũ.
Chế độ khoa cử của Đại Chu cũng khiến người dân trên lãnh thổ Đại Hoàng cũ thấy được hy vọng có thể phá vỡ giới hạn giai tầng.
Toàn bộ vùng đất Đại Hoàng hoàng triều cũ đều bộc phát ra sức sống chưa từng có.
Đương nhiên giai tầng thống trị thực sự, vẫn bị Đại Chu khống chế.
Nói chính xác hơn một chút, là bị Tần gia khống chế.
Tần gia trải qua nhiều năm 'khai chi tán diệp' như vậy, nhân khẩu vẫn là rất đông.
Nhiều hoàng tộc như vậy, nếu như vẫn chỉ ở vùng đất linh thổ Đại Chu ban đầu, muốn sắp xếp ổn thỏa cho bọn họ kỳ thực vẫn là có chút khó khăn.
Bất quá bây giờ có thêm lãnh thổ Đại Hoàng hoàng triều, việc sắp xếp cho bọn họ liền dễ dàng hơn nhiều.
Đương nhiên Tần Tư cũng không phải loại người dùng người thiếu khách quan, cho dù là người bên hoàng thất, Tần Tư cũng hoàn toàn dựa theo năng lực của mỗi người mà sắp xếp.
Nếu như thật sự có năng lực, việc được phong Hầu, phong Vương chắc chắn không phải nói chơi.
Nhưng nếu như không có năng lực gì, vậy cứ đàng hoàng làm quý tộc là được rồi.
Chuyện xưng bá một phương như vậy thì cũng đừng nghĩ tới.
Nhóm vương thất từng học tập tại Đại Đạo Sơn của Tần Triệt năm đó, rất nhiều người sau khi trải qua thử thách của khói lửa chiến tranh, đều đã trưởng thành thành những nhân vật có thể 'một mình đảm đương một phía'.
Trong số bọn họ, chỉ cần là người còn sống sót, đều được Phong Vương.
Ngoài bọn họ ra, còn có một nhánh nữa chính là nhánh của Tần Tú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận