Võ Đạo Thành Thánh: Từ Hoàng Gia Cấm Địa Bắt Đầu

Chương 117: Tiên Thiên cảnh giới, Đại Thành Thần Giáo hủy diệt! 【 Vạn càng cầu đặt mua 】 (4)

Chương 117: Tiên thiên cảnh giới, Đại Thành Thần Giáo hủy diệt! 【 Vạn chữ cầu đặt mua 】 (4)
Từ năm mươi ngàn cân, trực tiếp tăng vọt lên đến hai mươi vạn cân!
Trọng lượng hai mươi vạn cân, chẳng cần chém xuống, chỉ cần nện xuống thôi, cũng đủ để dễ dàng đập nát Tể Hoài, người nắm giữ Bất Động Như Sơn Ấn.
Ngay cả Lang Yêu ngày đó, với trọng lượng thế này, cũng có thể bị nện trực tiếp thành thịt nát.
Dưới Tiên thiên cảnh, đã không có ai có thể đón đỡ được trọng lượng của đao này!
Còn trên Tiên thiên cảnh, Tần Triệt cũng không rõ, nhưng nếu dựa vào tu vi bản thân để phán đoán thì...
Khí Huyết cảnh chắc chắn không ai chống đỡ nổi, còn các cảnh giới sau đó, Tần Triệt không rõ ràng nên không thể nào suy đoán.
Đương nhiên, điểm mấu chốt nhất là, Thiên Quân đao hiện tại đã có thể tiếp nhận Khí Huyết.
Chỉ nhìn từ điểm này, phẩm chất của nó quả thật đã được nâng cao.
Mặc dù Tần Triệt phải dùng ròng rã hai mươi tám ngày mới hoàn thành việc nâng cấp Thiên Quân đao.
Thế nhưng kết quả nâng cấp này vẫn khiến Tần Triệt phi thường hài lòng.
Thiên Quân đao hiện tại lại biến thành một đại sát khí.
Đồng thời, Tần Triệt hiện tại phi thường mong đợi, liệu tiếp theo Thiên Quân đao có thể biến thành Vạn quân đao hay không.
Trọng lượng năm trăm ngàn cân!
Trọng lượng này, chỉ nghĩ thôi cũng khiến người ta vô cùng kích động.
Đi từ trên đỉnh núi xuống.
Tần Triệt về tới căn nhà gỗ nhỏ, thấy Lục Nga vẫn như thường lệ chờ đợi bên trong.
Thấy Tần Triệt cuối cùng cũng xuống núi, Lục Nga cũng vô cùng kích động.
“Vương gia, ngươi đã về? Lục Nga...... Lục Nga xin phục vụ Vương gia rửa mặt trước.”
Tần Triệt cúi đầu nhìn mình một thoáng, phát hiện bản thân đúng là nên tắm rửa sạch sẽ một phen.
“Được.”
Bên trong Đại Đạo Sơn có suối nước nóng, cho nên cũng không cần phải đun nước trước.
Có sẵn hồ nước nóng, Tần Triệt chỉ cần ngâm cả người mình vào trong là được.
Tần Triệt ngâm mình trong hồ nước nóng, còn Lục Nga thì ở phía sau, giúp Tần Triệt tắm gội và xử lý tóc.
Nửa canh giờ sau, Tần Triệt thay một bộ quần áo khô ráo thoáng mát, một lần nữa trở về nhà gỗ.
Lúc Tần Triệt trở về, Lục Nga đã bày xong đồ ăn.
Vừa ăn cơm, Tần Triệt vừa hỏi Lục Nga: “Mấy ngày nay có ai tới tìm ta không?”
Lục Nga đáp: “Chỉ có Lệ Châu công chúa đến tìm Vương gia, nhưng biết Vương gia vẫn luôn ở trên núi, Lệ Châu công chúa liền rời đi rồi.”
Nhắc tới Lệ Châu, Tần Triệt bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, hỏi Lục Nga: “Lệ Châu định khi nào thẩm phán Vô Tướng ấy nhỉ?”
Lục Nga nói: “Ngày mai ạ.”
Tần Triệt ừ một tiếng, tiếp tục hỏi: “Đại Thành Thần Giáo vẫn chưa đến cướp ngục sao?”
Lục Nga lắc đầu nói: “Vẫn chưa có động tĩnh gì ạ.”
Dừng một chút, Lục Nga nói bổ sung: “Nhưng mà Lệ Châu công chúa lúc đến hai ngày trước có nói, bọn hắn có khả năng sẽ cướp ngục ngay hôm nay. Cho nên mấy ngày nay Lệ Châu công chúa đều ở tại Đạo Sơn Thành, không qua đây nữa.”
Tần Triệt vừa ăn cơm, vừa gật đầu.
Mấy ngày nay ở trên đỉnh núi, Tần Triệt toàn ăn lương khô. Tự nhiên không thể so sánh với thức ăn dưới núi.
Ăn cơm tối xong, Lục Nga nhìn thoáng qua sắc trời, nói với Tần Triệt: “Vương gia, nô tỳ trải giường chiếu cho ngươi, ngươi nghỉ ngơi sớm đi.”
Tần Triệt vừa đứng dậy, vừa đi ra ngoài: “Không cần, ăn xong vừa lúc hoạt động gân cốt một chút.”
Lục Nga đối với cách nói này của Tần Triệt lại phi thường không hiểu.
Tần Triệt cũng đâu có thói quen hoạt động gân cốt sau khi ăn xong.
Đặt đệm giường trong tay xuống, Lục Nga cũng đi theo ra bên ngoài nhà gỗ nhỏ.
Đi ra bên ngoài nhà gỗ nhỏ, Lục Nga cũng bị dọa giật nảy mình.
Bởi vì bên ngoài căn nhà gỗ nhỏ này, không biết từ lúc nào, đã xuất hiện thêm hai ba mươi người.
Có thể lặng yên không tiếng động mò đến tận nơi này ở Đại Đạo Sơn, tất nhiên đều là những cao thủ Võ Đạo đứng đầu.
Lại liên tưởng đến tình hình của Lệ Châu công chúa bên Đạo Sơn Thành.
Lục Nga lập tức hiểu ra nguyên nhân.
“Vương gia, có phải bọn họ còn không biết Vô Tướng đã bị đưa đến Đạo Sơn Thành rồi không?”
Tần Triệt lắc đầu nói: “Bọn họ đều biết cả, bọn hắn chính là tới giết ta.”
Lục Nga nghe xong, lập tức hoa dung thất sắc.
Nhiều người như vậy. Vả lại mấy lần Lệ Châu đến đây, đều nói với Lục Nga rất nhiều chuyện liên quan tới Đại Thành Thần Giáo.
Lệ Châu nói, bên trong Đại Thành Thần Giáo có cao thủ cấp bậc Đại Tông sư, hơn nữa không chỉ một người.
Lệ Châu còn nói lần này Đại Thành Thần Giáo chắc chắn là dốc hết cao thủ, thậm chí có thể cả môn phái cùng xuất động.
Lệ Châu còn nói nàng đã bày ra thiên la địa võng tại Đạo Sơn Thành, có thể bắt gọn toàn bộ Đại Thành Thần Giáo.
Thế nhưng, hiện tại người của Đại Thành Thần Giáo lại chạy hết đến Đại Đạo Sơn. Lệ Châu hiển nhiên đã đoán sai.
Toàn bộ cao thủ của Đại Thành Thần Giáo đều chạy tới để đối phó một mình Tần Triệt, lòng Lục Nga rối như tơ vò.
“Vương gia, nô tỳ ngăn bọn hắn lại, Vương gia mau chạy đi.” Lục Nga tiến lên phía trước Tần Triệt, bày ra tư thế chắn trước mặt Tần Triệt nói.
Thành Trọng nhìn thấy cảnh này, khóe miệng không khỏi nhếch lên một nụ cười lạnh khinh miệt.
Hắn vốn tưởng Tần Triệt này lợi hại thế nào. Hóa ra cũng chỉ có thế, nguy cơ thật sự ập đến, lại phải dựa vào một nha hoàn che chắn trước người.
Tần Triệt xách Lục Nga ra sau lưng mình, đồng thời nói với Lục Nga: “Về sau gặp phải chuyện ta không bỏ đi, thì trốn ra sau lưng ta, ngươi đứng phía trước khá vướng víu, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến ta.”
Lục Nga tuy bị Tần Triệt răn dạy, nhưng trong lòng lại thấy an tâm không ít.
Tần Triệt có thể nói như vậy, chứng tỏ Tần Triệt có nắm chắc đối phó bọn hắn.
Mặc dù Tần Triệt rất có nắm chắc, nhưng Lục Nga vẫn nói: “Vương gia, để ta thông báo cho Lệ Châu công chúa bọn họ ạ.”
Tần Triệt suy nghĩ một chút, nói: “Thông báo bọn họ cũng được, để tránh lát nữa lại phải một mình ta nhặt xác.”
Lục Nga được Tần Triệt đồng ý, lùi sang một bên, sau đó lấy ra một ống trúc, trực tiếp kéo vang ống trúc.
Đây là dùng để truyền tin cho Lệ Châu. Chỉ cần Lệ Châu nhìn thấy, sẽ biết Đại Đạo Sơn có chuyện.
Thành Trọng nhìn thấy cảnh tượng như vậy lại không hề ngăn cản. Bởi vì theo bọn hắn nghĩ, đợi đến lúc Lệ Châu bọn họ chạy tới, Tần Triệt đã biến thành một người chết rồi.
Đồng thời, nha đầu kia bây giờ báo tin, lại vừa hay cho bọn hắn một cơ hội tốt để giải cứu Vô Tướng.
Lệ Châu bị điều từ Đạo Sơn Thành đến đây, bọn hắn vừa hay có thể giết Tần Triệt xong liền đến Đạo Sơn Thành cứu người.
Như vậy, bọn hắn sẽ hoàn toàn không cần phải ẩn núp thêm một thời gian nữa. Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
Phụ hoàng hắn cũng không ngăn cản, có thể thấy phụ hoàng có cùng suy nghĩ với hắn.
Đợi Lục Nga phát tín hiệu xong, Thành Trọng là người đầu tiên mở miệng: “Trên giang hồ đều đồn Trạch Thân vương chính là thiếu niên tài tuấn có thiên phú bậc nhất đương thời, hôm nay gặp mặt, cũng chỉ đến thế mà thôi.
Nếu Trạch Thân vương đã thông báo người đến nhặt xác cho Trạch Thân vương rồi, vậy Trạch Thân vương bây giờ có thể chịu chết được rồi chứ.”
Thành Trọng nói cực kỳ phách lối, những người khác của Đại Thành Thần Giáo cũng đều phách lối phụ họa theo.
Mọi chuyện vừa rồi bọn hắn đều đã thấy. Nào là nha hoàn chắn phía trước, nào là mật báo.
Có thể thấy Trạch Thân vương này cũng không thần kỳ như lời đồn trên giang hồ.
Bọn hắn dùng toàn lực của giáo phái tới đối phó Tần Triệt, nghĩ đến hẳn là dư sức.
Tần Triệt nghe Thành Trọng nói, đáp lại: “Ta đúng là gọi người tới nhặt xác, nhưng không phải nhặt xác cho ta, mà là nhặt xác cho các ngươi. Dù sao lát nữa các ngươi có thể sẽ chết khá thảm, nếu không dọn dẹp kỹ càng, e là không sạch sẽ nổi.”
Thành Trọng nghe lời Tần Triệt, không khỏi ha ha phá lên cười: “Miệng lưỡi Trạch Thân vương cũng cứng rắn lắm, chỉ không biết miệng của Trạch Thân vương có cứng rắn bằng đao của ta không!”
Nói xong, Thành Trọng liền là người đầu tiên bước ra khỏi đám người, định nhanh chóng kết liễu Tần Triệt.
Thành Trọng cũng là một cao thủ dùng đao. Đao pháp của Thành Trọng là Bá đao tổ truyền của Hoàng thất Đại Thành Triều.
Xuất đao đại khai đại hợp, tràn đầy vương bá chi khí.
Lúc xuất đao, tự có một luồng khí thế nhiếp nhân tâm phách.
“Vù!”
Thành Trọng một đao chém xuống, trực tiếp ép văng không khí xung quanh.
Một đao mang theo bá khí dũng mãnh vô địch.
Tần Triệt cũng trực tiếp dùng một chiêu Trảm Tự Quyết nghênh địch, thuận tiện xem thử uy lực Thiên Quân đao mới của mình.
“Gàooo!”
Ngân long gào thét, trực tiếp khiến màn đêm được một mảng lớn ánh bạc thắp sáng trong nháy mắt.
Ngân long trực tiếp phá tan bá khí của Thành Trọng.
Đồng thời Thành Trọng cũng phát hiện, uy lực một đao này của Tần Triệt phi thường bất phàm.
Một đao kia nhìn như tĩnh lặng, nhưng thực chất lại kinh thiên động địa.
“Rắc!”
Thiên Quân đao cùng Xích Long Bảo đao trên tay Thành Trọng va vào nhau. Chỉ một cú va chạm, Xích Long Bảo đao liền trực tiếp gãy thành hai đoạn.
Mặc dù đã phá vỡ Xích Long Bảo đao, nhưng thế đao của Tần Triệt vẫn không hề dừng lại.
Chém thẳng xuống. Chỉ thoáng chốc, Thành Trọng vừa giơ đao đỡ, cả thân thể liền trực tiếp bị lưỡi đao sắc bén bổ sống thành hai nửa.
Thành Trọng còn không kịp kêu thảm một tiếng đã trực tiếp chết.
Thành Trọng chỉ mới một chiêu đối mặt đã trực tiếp mệnh tang hoàng tuyền.
Điều này khiến những Hương chủ của Đại Thành Thần Giáo kia, ai nấy đều trợn tròn mắt.
Thành Trọng tuy là dựa vào có một người cha tốt mới tăng lên tới Thông Mạch cảnh. Nhưng Thông Mạch cảnh chính là Thông Mạch cảnh.
Thực lực của Thành Trọng vẫn là rất đáng gờm.
Nhưng bây giờ, chỉ vẻn vẹn một lần đối mặt, một cường giả Thông Mạch cảnh đã trực tiếp mệnh tang hoàng tuyền.
Bọn họ, những Hương chủ còn chưa tới Thông Mạch cảnh này, chẳng phải là ngay cả một chiêu của Tần Triệt cũng không đỡ nổi sao?
Đại Thành Thần Giáo Giáo chủ, giờ phút này lại tức giận đến mức trợn mắt muốn nứt.
Con trai của mình, Thái tử tương lai của mình, cứ như vậy chết thảm trước mắt mình.
Hắn làm sao có thể chấp nhận được.
“Ngươi dám hại hoàng nhi của ta, ta muốn đem ngươi băm thành muôn mảnh!”
“Aaaa!”
Đại Thành Thần Giáo Giáo chủ tức giận gào thét một tiếng.
Sau đó liền bay người đánh về phía Tần Triệt.
Đại Thành Thần Giáo Giáo chủ, Chân khí toàn thân sôi trào mãnh liệt.
Cả người giống như một quả khí cầu căng phồng sắp va chạm.
Chỉ có điều bên trong quả khí cầu này của hắn chứa đầy khí dễ cháy dễ nổ.
Chỉ cần tìm được một lối thoát, hắn liền có thể khiến tất cả mọi thứ ở nơi lối thoát đó nổ tung lên trời.
Đây là đòn sát thủ mạnh nhất của Đại Thành Thần Giáo Giáo chủ.
Dốc toàn bộ Chân khí bộc phát trong một lần duy nhất, không giữ lại chút nào.
Đồng thời đây cũng là một chiêu liều mạng.
Bởi vì một khi chiêu này mất đi hiệu lực, hắn sẽ không còn sức để tiếp tục giao đấu nữa.
Nhưng hắn tin rằng, Tần Triệt tuyệt đối không đỡ nổi một kích này của mình.
Một tháng nay, hắn tuy không thể đột phá thành công lên Tiên thiên cảnh, nhưng tu vi lại một lần nữa tăng tiến trên diện rộng, khiến hắn chỉ còn cách Tiên thiên cảnh một bước chân.
Hắn càng thêm vững tin rằng, dưới Tiên thiên cảnh, tuyệt đối không một ai là đối thủ của hắn.
Tần Triệt nhìn Đại Thành Thần Giáo Giáo chủ tung ra một quyền.
Cũng không sử dụng Thiên Quân đao, mà cũng tung ra một quyền.
Tần Triệt nhìn ra vị Đại Thành Thần Giáo Giáo chủ này hẳn là cường giả đỉnh cao Tụ Khí cảnh tầng ba.
Một thân Chân khí đã cô đọng đến mức độ phi thường khủng bố.
Nhưng dù có cô đọng đến đâu, Chân khí vẫn chỉ là Chân khí.
Cho nên Tần Triệt vừa hay dùng hắn để thử nghiệm một phen, xem Huyết khí rốt cuộc vượt trội hơn Chân khí bao nhiêu.
Thấy Tần Triệt định dùng quyền đối quyền với mình.
Trong mắt Giáo chủ tràn đầy vẻ khinh thường, cùng với sự điên cuồng chờ đợi để hành hạ Tần Triệt đến chết lát nữa.
Nhưng rất nhanh hắn nhìn thấy một lớp huyết sắc mỏng manh trên nắm đấm của Tần Triệt.
Hắn chắc chắn rằng màu huyết sắc này không phải ảo giác do mắt mình đỏ ngầu tạo thành.
Đây thực sự là huyết sắc.
Nhưng Tần Triệt chỉ là tung ra một quyền bình thường thôi, làm sao lại có huyết sắc chứ?
Khí Huyết!
Giáo chủ nghĩ đến một khả năng khó tin nhất!
Cao thủ Tiên thiên cảnh, mỗi lần xuất thủ, tất nhiên đều có Khí Huyết đi kèm.
Một quyền này của Tần Triệt hiện tại chính là Khí Huyết.
Nghĩ đến Tần Triệt đã là một cao thủ Tiên thiên, Giáo chủ không khỏi lòng hoảng hốt.
Bây giờ muốn chạy, rõ ràng đã không kịp nữa rồi.
Hắn chỉ có thể thử dùng chiêu liều mạng này của mình để ép lui Tần Triệt, sau đó bản thân thừa cơ chạy trối chết.
“Ầm!”
Nắm đấm hai người va chạm vào nhau.
Hai luồng năng lượng cường đại va chạm trong màn đêm này, trực tiếp phát ra ánh sáng chói mắt.
Đồng thời năng lượng khuấy động từ nắm đấm hai người cũng nghiền nát toàn bộ cỏ cây xung quanh.
Rất rõ ràng là, năng lượng bộc phát ra từ nắm đấm của Tần Triệt vừa mạnh hơn, lại vừa nhiều hơn.
Cho nên đại bộ phận Chân khí mà Giáo chủ tụ tập đều chưa kịp phóng thích đã bị kích nổ ngay trong cơ thể Giáo chủ.
Vụ nổ này khiến cơ thể Giáo chủ lại phình to thêm một vòng.
“Bụp!”
Cơ thể Giáo chủ không thể chịu đựng được sự va chạm như vậy, cả người vậy mà hoàn toàn nổ tung.
Giáo chủ quả nhiên biến thành như một cái túi vải rách, rơi xuống mặt đất.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận