Võ Đạo Thành Thánh: Từ Hoàng Gia Cấm Địa Bắt Đầu

Chương 265: hoàng vị thay đổi! (1)

Chương 265: Hoàng vị thay đổi! (1)
Chương 265: Hoàng vị thay đổi!
Cứ như vậy lại ba năm thời gian trôi qua.
Tần Triệt đã bắt được mấy chục đầu võ mạch từ bốn khối đại lục trở về.
Phải biết rằng, chuyện như vậy ở ngoại giới tuyệt đối là không thể tưởng tượng nổi.
Ở ngoại giới, bất kỳ một đầu võ mạch nào xuất hiện cũng đều sẽ dẫn tới nhiều phe tranh đoạt.
Không đánh đến đầu rơi máu chảy, không đánh tới mức có một phe cảm thấy nếu tiếp tục đánh thì tổn thất phải chịu sẽ lớn hơn nhiều so với lợi ích, thì tuyệt đối sẽ không dừng lại.
Thế nhưng ở nơi này, Tần Triệt chính là cường giả chí cao vô thượng.
Không ai ở đây có thể đọ sức được với Tần Triệt.
Hơn nữa, người nơi này cũng không có mấy ai biết đến sự tồn tại của võ mạch.
Cho nên, đối với võ mạch của thế giới này, Tần Triệt thật sự là muốn gì lấy nấy.
Nếu không phải Tần Triệt cố ý bỏ qua một số võ mạch ở những nơi tập trung đông dân cư, thì hiện tại, toàn bộ võ mạch trong thiên hạ này đều đã nằm trong Đại Đạo Sơn.
Thật ra về chuyện này, Tần Doanh cũng từng thuyết phục Tần Triệt.
Tần Doanh cảm thấy Tần Triệt hoàn toàn có thể thu thập hết tất cả võ mạch trước, sau đó lựa chọn một số thế lực rồi ban võ mạch cho bọn họ, chứ không nhất thiết phải để võ mạch lại những nơi đó.
Bởi vì hiện tại Tần Triệt có thể dễ dàng thu hoạch võ mạch là do những võ mạch này đều vừa mới khôi phục, còn rất yếu ớt.
Một khi chúng đã ổn định lại thì sẽ rất khó bị lay chuyển.
Về điểm này, Tần Triệt lại không phải vì có Thánh Mẫu Tâm, mà mới bỏ qua võ mạch ở những nơi đông dân cư.
Tần Triệt hoàn toàn không có cái gọi là Thánh Mẫu Tâm.
Tần Triệt hiện tại xem toàn bộ nơi này là địa bàn của mình.
Đã là địa bàn của mình thì Tần Triệt tự nhiên muốn cân nhắc toàn diện.
Thu thập hết lại, sau này xem xét tình hình rồi mới ban võ mạch cho bọn họ.
Đây đúng là một biện pháp không tồi.
Nhưng mà, nếu làm như vậy, trong quá trình đó, có thể sẽ có một số thiên tài Võ Đạo vốn nên trưởng thành sẽ trực tiếp chết yểu giữa đường, hoặc là những thiên tài vốn có khả năng trưởng thành lại bỏ lỡ thời gian phát triển tốt nhất.
Điều Tần Triệt cần bây giờ là cân nhắc toàn diện.
Nếu không muốn tùy tiện rời khỏi nơi này, vậy dĩ nhiên cần phải cân nhắc toàn diện những vấn đề này.
Sau khi nghe Tần Triệt giải thích, Tần Doanh cũng đồng ý với suy tính của Tần Triệt.
Đồng thời còn tự mình truyền thụ cho thái giám thuộc hạ của Tiểu Đức tử một số phương pháp phân biệt thiên phú.
Để Tiểu Đức tử phái thuộc hạ của mình đến những nơi Tần Triệt để lại võ mạch để cẩn thận giám sát.
Một khi phát hiện người có thiên phú tập võ, liền phải chú ý trọng điểm.
Kịp thời báo cáo tình hình cụ thể của bọn họ, một khi xác định là thiên kiêu thì phải trực tiếp mang về bồi dưỡng.
Ba năm thời gian đã kéo gần khoảng cách giữa ba khối đại lục khác và Đại Chu tiên võ đại lục lại rất nhiều.
Giờ đây, lộ trình giữa Bốn Khối Đại Lục đã rút ngắn từ gần một năm đi thuyền xuống chỉ còn vẻn vẹn một tháng là có thể đi thuyền đến đại lục của đối phương.
Với khoảng cách gần như vậy, người trên ba khối đại lục còn lại tự nhiên không thể ngồi chờ chết nữa.
Những người trước đó từng dâng tấu chương cho Tần h·á·c·h đều lũ lượt kéo đến Đại Chu thành từng đoàn, chủ động bái kiến Tần h·á·c·h.
Đương nhiên, người họ càng muốn bái kiến là Tần Doanh.
Bởi vì theo họ nghĩ, lý do Bốn Khối Đại Lục có thể khép lại lần nữa vẫn là nhờ thủ đoạn thần tiên của Tần Doanh.
Đối với sự hiểu lầm này, Tần h·á·c·h cũng không giải thích thay cho Tần Triệt.
Tần h·á·c·h hiểu rất rõ hoàng đệ của mình.
Nếu Tần Triệt thật sự muốn gây chú ý, thì trên bốn khối đại lục này đã sớm trải rộng những miếu thờ cung phụng Tần Triệt.
Những bách tính tầng dưới cùng kia e rằng đã sớm xem Tần Triệt như thần tiên, cung phụng trong miếu thờ.
Cho nên, nếu hoàng đệ của mình không muốn nổi bật thế này, Tần h·á·c·h cũng sẽ không chủ động giải thích giúp Tần Triệt.
Bọn họ muốn bái kiến Thái Tổ Tần Doanh, vậy mình thay mặt chuyển lời là được.
Tần Doanh có bằng lòng gặp họ hay không, đó là chuyện của Tần Doanh.
Chỉ có điều, chuyện này đối với Tần h·á·c·h mà nói, sự rung động vẫn là rất lớn.
Nhìn đám người đứng đầy phía dưới, nội tâm Tần h·á·c·h thật sự dâng lên niềm phóng khoáng vô hạn.
Tần h·á·c·h chưa bao giờ nghĩ tới, lúc sinh thời, hắn cũng có thể trải qua cảnh tượng 'Vạn Triều đến chúc'.
Tần h·á·c·h từng thấy trong lịch sử Đại Chu ghi lại cảnh tượng nổi danh như vậy vào thời Thái Tổ.
Tần h·á·c·h trước nay chưa từng nghĩ tới, bản thân mình cũng sẽ có ngày như vậy.
Những người phía dưới kia, vài thập niên trước, đều một lòng nghĩ cách lật đổ Đại Chu đang sắp sụp đổ.
Kết quả mấy chục năm sau, bọn họ đã phải cúi đầu xưng thần với Đại Chu.
Cảnh tượng như vậy, Tần h·á·c·h quả thật là chết cũng không tiếc.
Sau khi Tần h·á·c·h gặp các sứ thần này, liền tự mình đến Đại Đạo Sơn tìm Tần Doanh, nói lại chuyện họ muốn bái kiến Tần Doanh.
Tần Doanh dù sao cũng là lão tổ tông của Đại Chu, Tần h·á·c·h cần phải tự mình đến truyền đạt.
Đương nhiên, chỉ Tần h·á·c·h tự biết, hắn đến đây chủ yếu vẫn là để thăm hoàng đệ của mình.
Sau khi đến Đại Đạo Sơn, Tần h·á·c·h đã gặp được Tần Doanh và hoàng đệ của mình như ý muốn.
Tần h·á·c·h kể lại toàn bộ chuyện những người kia muốn cầu kiến Tần Doanh cho Tần Doanh nghe.
Tần Doanh đã qua cái tuổi cần phải uy phong bát diện từ lâu rồi.
Huống chi chuyện kéo Bốn Khối Đại Lục lại gần nhau này cũng đâu phải do Tần Doanh làm.
Đi gặp bọn họ trong tình huống này, chính Tần Doanh cũng cảm thấy xấu hổ đỏ mặt.
Cho nên Tần Doanh trực tiếp bảo Tần h·á·c·h sau khi về thì từ chối hết những người này.
Nói xong chính sự, Tần h·á·c·h tự nhiên là muốn cùng hoàng đệ của mình 'nâng cốc ngôn hoan' một phen.
Tần Doanh cũng không quấy rầy hai huynh đệ họ, đi thẳng xuống căn nhà gỗ nhỏ dưới núi.
Tần Triệt nhìn Tần h·á·c·h rõ ràng đã không còn nhiều thời gian, nói: “Thời gian của ngươi không còn nhiều lắm.”
Tần h·á·c·h gật đầu, nói: “Ta biết, ta đã cảm giác được toàn thân đang già đi nhanh chóng.”
Dừng một chút, Tần h·á·c·h hào tình vạn trượng nói: “Nhưng cho dù có chết ngay bây giờ, ta cũng không có gì tiếc nuối.”
“Được chứng kiến 'Vạn Triều đến chúc', ta chết cũng có thể nhắm mắt.”
Tiếp đó, Tần h·á·c·h lại nói thêm: “Ta đã soạn xong ý chỉ, tháng sau sẽ truyền hoàng vị cho Tần Tư.”
Tần Tư chính là con trai của Tần Lân, vị hoàng tôn rất có thiên phú trị quốc mà Tần h·á·c·h từng đề cập với Tần Triệt trước đây.
Tần Triệt gật đầu, tỏ ý mình đã biết chuyện này.
Với tình hình hiện tại của Tần h·á·c·h, Tần Triệt thật sự cũng không có nhiều cách để kéo dài thọ nguyên cho hắn.
Tần Triệt dù sao cũng chưa phải là thần tiên.
Huống chi đây cũng xem như con đường Tần h·á·c·h tự mình lựa chọn, Tần Triệt không có gì để nói.
Mỗi người có con đường riêng, Tần Triệt sẽ không cưỡng cầu người khác phải giống mình, một mực theo đuổi trường sinh bất tử, theo đuổi thực lực chí cao.
“Hai ngày nữa ta để Tần Tư tới bái kiến hoàng gia gia là ngươi một chút, ngươi cũng xem xét đứa nhỏ này.” Tần h·á·c·h tiếp tục nói với Tần Triệt.
Tần Triệt hiểu ý của Tần h·á·c·h, đây là muốn có được sự tán thành của Tần Triệt.
Nhưng Tần Triệt thật sự không có nhiều suy nghĩ về chuyện này.
“Thật ra không cần phải như vậy, ta công nhận Tần Lân, chỉ cần sau này đều là dòng dõi của Tần Lân, ta sẽ tán thành bọn họ.”
“Nếu thật sự xuất hiện kẻ đại nghịch bất đạo nào đó, ta nghĩ không cần ta ra tay, Tần Lân sẽ giải quyết.”
“Với tu vi hiện tại và tốc độ trưởng thành của Tần Lân, sống mấy trăm, thậm chí hơn nghìn năm cũng không thành vấn đề.”
Tần h·á·c·h nghe Tần Triệt nói vậy, gật đầu đáp: “Nếu hoàng đệ ngươi không muốn gặp thì thôi vậy, không để hắn tới quấy rầy hoàng đệ ngươi thanh tu nữa.”
Nói xong chuyện Tần Tư, Tần h·á·c·h lại nói: “Hoàng đệ, nếu hoàng huynh ta ra đi, phiền hoàng đệ ngươi hỗ trợ chiếu cố Tử Đồng của ta một chút.”
Tần Triệt gật đầu: “Được.”
Tiếp đó Tần h·á·c·h lại nói chuyện phiếm với Tần Triệt một lúc, sau đó hai người lại 'nâng cốc ngôn hoan', giống như ngày xưa.
Mãi cho đến đêm khuya, Tần h·á·c·h ngủ lại luôn tại nhà gỗ nhỏ.
Dù sao người thừa kế hoàng vị đã có, Tần Tư cũng đã theo Tần h·á·c·h vào triều được mấy năm.
Trong ngoài triều đình, ai nấy đều rất công nhận Tần Tư.
Cho dù ngày mai Tần h·á·c·h không về thì cũng sẽ không có loạn gì xảy ra.
Sáng sớm hôm sau lúc rời đi, Tần h·á·c·h còn cố ý dặn dò Tần Triệt tuyệt đối không được nói những chuyện này cho Tần Lân biết.
Để tránh Tần Lân đang ở bên ngoài lo lắng, lỡ gặp phải nguy hiểm gì thì không ổn.
Tần Triệt gật đầu đồng ý.
Nhưng sau khi Tần h·á·c·h rời đi, Tần Triệt liền tìm Tần Doanh, nói: “Giúp ta ra ngoài tìm Tần Lân, cứ nói phụ thân hắn không còn nhiều thời gian nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận