Võ Đạo Thành Thánh: Từ Hoàng Gia Cấm Địa Bắt Đầu

Chương 281: ta chính là Đại Chu mạnh nhất Đan Sư! (2) (2)

Chương 281: Ta chính là Đan Sư mạnh nhất Đại Chu! (2)
Trương Xích Dương khẩn trương chà xát bàn tay, cuối cùng vẫn nói với Tần Triệt: “Trạch Thân Vương, hay là ngươi tới giúp ta thu Đan đi. Đan dược có phẩm chất thế này, nếu như bị phá hủy trong tay của ta, vậy thì thật sự quá đáng tiếc.” Tần Triệt gật gật đầu, cũng không từ chối.
Thu Đan đối với Trương Xích Dương mà nói có thể là khó khăn trùng điệp, nhưng đối với Tần Triệt mà nói, đó thật sự là nước chảy mây trôi.
Trương Xích Dương nhìn càng thêm như si như say.
Thủ đoạn thu Đan của Tần Triệt thật sự khiến người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Trương Xích Dương cảm thấy, chính mình nếu có thể có được một nửa kỹ xảo thu Đan của Tần Triệt.
Xác suất luyện chế thành Đan của chính mình, đều sẽ tăng lên rất nhiều.
Hoàn thành bước thu Đan cuối cùng, Tần Triệt nhẹ nhàng vỗ vào đan lô.
Nắp lò bay thẳng lên.
Tiếp đó Tần Triệt đưa tay ra ngoài dẫn dắt một cái, ba viên đan dược liền xuất hiện trong tay Tần Triệt.
Xét theo phẩm chất của ba viên đan dược, hai viên đạt đến cao đẳng, một viên là trung đẳng.
Nhìn số lượng và chất lượng Thành Đan này.
Trương Xích Dương hưng phấn đến mức chỉ biết xoa tay.
Có thể có được thu hoạch tốt thế này, Trương Xích Dương thật sự rất vui mừng.
Có một viên đan dược thế này, Trương Xích Dương liền có lòng tin đột phá tu vi hiện tại.
Cuối cùng Trương Xích Dương lấy đi một viên đan dược phẩm chất trung đẳng, sau đó nói với Tần Triệt: “Trạch Thân Vương, hai viên còn lại, là thù lao ngươi ra tay.” Tần Triệt lấy ra một viên đan dược phẩm chất cao trong đó, trực tiếp đưa cho Trương Xích Dương, nói: “Ngươi đưa viên trong tay ngươi cho ta, lò đan dược này, ta cũng không bỏ ra công sức nhiều như vậy, dùng viên trong tay ngươi trao đổi là đủ rồi.” Trương Xích Dương vội vàng nói: “Trạch Thân Vương, nếu như lò đan dược này cuối cùng không có ngươi ra tay, e rằng cũng trực tiếp phế đi.” “Cho nên ngươi cầm hai viên phẩm chất cao, là điều nên làm.” “Trạch Thân Vương cũng đừng khách khí với ta nữa.” Tần Triệt cũng không phải là người từ chối tới lui, nếu Trương Xích Dương đã nói như vậy, Tần Triệt cũng không tiếp tục khiêm nhượng nữa.
Hơn nữa Trương Xích Dương nói cũng không sai, nếu như không phải chính mình đã nhìn ra mấu chốt vấn đề.
Lại thêm dị hỏa của chính mình, lò đan dược này, xác suất lớn là phế đi.
Tần Triệt cất hai viên đan dược phẩm chất cao vào, sau đó hỏi Trương Xích Dương: “Ta thấy Đan Phương này cũng không phải vật tầm thường, đan dược luyện chế ra này cũng không phải đan dược cấp bậc Võ Vương phổ thông. Lai lịch Đan phương này chắc cũng không nhỏ đâu nhỉ?” Trương Xích Dương nghe Tần Triệt hỏi, cười gật đầu nói: “Trạch Thân Vương quả nhiên có nhãn lực tốt, đan phương này quả thật có lai lịch lớn.” “Đan phương này là ta vô tình phát hiện trong một địa cung ở bên ngoài.” “Vì tờ Đan Phương này, ta suýt chút nữa đã chết ở bên trong.” “Cũng may cuối cùng Đan Phương đã tới tay, lại gặp được Trạch Thân Vương ngươi đồng ý ra tay giúp đỡ.” “Nếu không mà nói, ta thật sự đã uổng phí mười năm thời gian này.” Tần Triệt nghe lời Trương Xích Dương nói, lập tức hỏi: “Bên ngoài này cũng có di tích sao?” Tần Triệt hiểu rõ tình huống của các di tích bên trong Đại Chu này là như thế nào.
Nếu như bên ngoài cũng có di tích, vậy liệu bên ngoài cũng là một nơi phong ấn, đây chẳng phải là một cái lồng em bé sao?
Phó Tổ hiển nhiên đã nghe ra ý tứ sâu xa trong lời nói của Tần Triệt, chủ động giải thích cho Tần Triệt: “Bên ngoài thật sự cũng có một số di tích.” “Có điều tình huống bên ngoài lại khác với tình huống của Đại Chu.” “Đa số di tích ở bên ngoài đều có thể làm rõ được nguồn gốc.” “Nói cách khác, tình hình về sau của môn phái để lại di tích này ra sao, như thế nào, đều có thể làm rõ từ đầu đến cuối.” Dừng một chút, Phó Tổ tiếp tục giải thích: “Đương nhiên cũng có một số di tích không thể xác minh được nguồn gốc, có điều phần lớn những di tích này đều là do Cổ Vương tộc để lại.” “Cổ Vương tộc?” Đây lại là một danh từ hoàn toàn mới đối với Tần Triệt.
Phó Tổ tiếp tục giải thích cho Tần Triệt: “Cái gọi là Cổ Vương tộc, thật ra chính là nhóm Nhân tộc đầu tiên.” “Căn cứ ghi chép trong tư liệu lịch sử, nhóm Nhân tộc đầu tiên đó, đã ở trong niên đại hỗn loạn nơi vạn tộc cùng nổi lên bên ngoài kia.” “Vì Nhân tộc chống đỡ ra một mảnh đất lành, thậm chí từng đưa Nhân tộc lên vị trí hàng đầu vạn tộc.” “Về sau Cổ Vương tộc bị các tộc khác liên hợp giảo sát, tình cảnh của Nhân tộc cũng là rớt xuống ngàn trượng.” “Mặc dù không đến mức bị diệt tuyệt hoàn toàn, nhưng muốn tái hiện huy hoàng ngày xưa cũng rất khó.” “Mà di tích do Cổ Vương tộc năm đó để lại, thông thường đều là trọng điểm tranh đoạt của các thế lực.” Sau khi Phó Tổ giải thích xong, Trương Xích Dương nói xen vào: “Tấm Đan Phương này của ta chính là phát hiện từ trong di tích Cổ Vương tộc.” Phú Quý công tử đợi Trương Xích Dương nói xong, thu lại quạt xếp nói: “Thì ra lời đồn là thật, đều nói ngươi Trương Xích Dương có thể nhanh chóng quật khởi, là vì nắm giữ một di tích Cổ Vương tộc.” Trương Xích Dương gật đầu nói: “Sự quật khởi của ta, hoàn toàn chính xác có chút quan hệ với di tích Cổ Vương tộc kia.” Tần Triệt đợi Trương Xích Dương nói xong, hỏi: “Trong di tích Cổ Vương tộc kia, còn có Đan Phương khác không?” Bất kể có phải là lồng em bé hay không, Tần Triệt cảm thấy Đan Phương trong di tích Cổ Vương tộc vẫn rất có giá trị.
Nhất là trong tình huống tu luyện của chính mình bị chậm lại, có những đan dược này hỗ trợ, tốc độ tu luyện của chính mình cũng có thể tăng lên một chút.
Trương Xích Dương thấy Tần Triệt yêu cầu, cũng không hề giấu diếm chút nào, lấy ra tất cả.
“Ngươi phụ trách thu thập dược liệu, sau khi đan dược luyện chế thành công, cho ngươi một viên.” Tần Triệt cất Đan Phương đi, nói với Trương Xích Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận