Võ Đạo Thành Thánh: Từ Hoàng Gia Cấm Địa Bắt Đầu

Chương 143: Hắc Nha Ám Bộ! 【7000 cầu đặt mua 】 (3)

Chương 143: Hắc Nha Ám Bộ!
“Nhìn ngươi lúc vừa biết có thể chiếm được Huyết Vân Lâu, chẳng phải mặt mày hưng phấn lắm sao? Sao bây giờ lại lo lắng về mối nhân quả này rồi?” Tần Triệt trêu chọc nói.
Lệ Châu đối mặt với Tần Triệt cũng không cần ngại ngùng hay lúng túng, nói thẳng sự thật: “Lúc chưa chiếm được nó, đúng là vô cùng hưng phấn.
Nhưng mà sau khi chiếm được rồi, hiện tại cũng có chút nơm nớp lo sợ.
Dù sao đây cũng là một mối nhân quả cực lớn, những vụ án Huyết Vân Lâu gây ra trên giang hồ, tùy tiện lấy ra một vụ đều là đại án.
Huyết Vân Lâu vì không có nơi ở cố định, lại thêm làm việc vô cùng bí ẩn.
Cho nên dù cho có người muốn đến gây chuyện, người khác cũng tìm không thấy.
Nhưng Hắc Nha thì khác, Hắc Nha ở ngay đây, nếu thật sự bị tìm đến, muốn ứng phó e là thật sự phải tốn chút sức lực.”
Tần Triệt hiểu rõ ý của Lệ Châu, nhưng những mối nhân quả này, Tần Triệt cũng không định giải quyết hết thay cho Lệ Châu.
“Trước mắt không cần công khai chuyện này ra ngoài. Sau khi sự việc bại lộ, nếu thật sự có người tìm tới cửa, cứ để Huyết Vân Lâu tự mình ứng phó trước. Nếu Huyết Vân Lâu ứng phó không được, hẵng tới tìm ta.”
Dừng một chút, Tần Triệt nói bổ sung: “Nói cho Trang Tiêu, nếu bọn hắn đối phó qua loa cho xong những mối nhân quả đó, ta cũng sẽ đi giải quyết những mối nhân quả ấy.
Nhưng sau khi ta giải quyết nhân quả xong, ta sẽ giải quyết luôn cả bọn hắn.”
Có câu nói này của Tần Triệt, Lệ Châu an tâm hẳn.
Tần Triệt đã là Thông thiên tầng ba, Lệ Châu còn sợ gì nữa.
Lệ Châu mặc dù không biết ai là người lợi hại nhất trên giang hồ hiện tại, nhưng Lệ Châu tin rằng, Tần Triệt tuyệt đối là một trong số những người lợi hại nhất đó.
Huống hồ với tốc độ đột phá của Tần Triệt, nói không chừng qua một thời gian nữa, Tần Triệt còn đột phá cả cảnh giới Thông thiên.
Đến lúc đó, trên giang hồ e rằng không còn mấy người là đối thủ của Tần Triệt.
Giải quyết xong những vấn đề này, Lệ Châu uống cạn trà trong chén, liền cáo biệt Tần Triệt.
Đêm nay Lệ Châu cũng không định ngủ lại nhà gỗ nhỏ, đêm nay Lệ Châu cần xử lý rất nhiều sự tình.
Ví dụ như người của Huyết Vân Lâu sau khi gia nhập, nên an trí như thế nào.
Còn có Ám Bộ nên xử lý ra sao, rất nhiều, rất nhiều chuyện, đều đang chờ Lệ Châu xử lý.
Vấn đề trực tiếp nhất chính là làm sao để Huyết Vân Lâu, trong hệ thống của Hắc Nha, ẩn mình được thời gian dài hơn một chút.
Thời gian Huyết Vân Lâu ẩn mình càng dài, thì thời điểm những mối nhân quả liên quan đến Huyết Vân Lâu bùng phát sẽ càng muộn.
Như vậy đối với Hắc Nha mà nói thì càng có lợi.
Ngoài những chuyện này ra, Lệ Châu còn cần nghĩ biện pháp, điều tra những việc làm trước đây của Trang Tiêu, tốt nhất là có thể điều tra rõ ràng cả cuộc đời hắn.
Chuyện này nếu là trước kia, vậy khẳng định là không thể nào tra ra được.
Nhưng bây giờ Huyết Vân Lâu đã đồng ý nhập vào Hắc Nha, chuyện này muốn điều tra rõ ràng liền dễ dàng hơn nhiều.
Lệ Châu chỉ cần lấy lý do điều tra sổ sách qua lại của Huyết Vân Lâu làm cái cớ, là có thể làm rõ ràng rất nhiều chuyện.
Huyết Vân Lâu là một tổ chức làm việc vì tiền, vậy khẳng định là có một cuốn sổ sách phi thường kỹ càng.
Trong cuốn sổ sách này tất nhiên sẽ ghi rõ nhiệm vụ gì, cho bao nhiêu tiền, sau đó nhiệm vụ này do ai hoàn thành, bao gồm cả quá trình hoàn thành... các loại đều nhất định phải được ghi chép lại rõ ràng.
Người ngoài tuyệt đối không có cách nào tiếp xúc được cuốn sổ sách này.
Nhưng nếu là người một nhà, vậy muốn tiếp xúc cuốn sổ sách này cũng không phải là chuyện gì khó khăn.
Lệ Châu chính là muốn bắt đầu từ cuốn sổ sách này, sau đó lại từ từ đào sâu mọi thứ liên quan tới Trang Tiêu.
Chỉ có hiểu rõ Trang Tiêu trước, mới có thể biết được mục đích của Trang Tiêu có thuần túy hay không.
Thời gian kế tiếp, phía Tần Triệt ngược lại lại nhàn rỗi.
Tranh thủ lúc rảnh rỗi, Tần Triệt đi một chuyến đến Thiên Lộc Các trong Hoàng cung kiểm tra một hồi điển tịch bên trong Thiên Lộc Các.
Xem xem sau Thông thiên tầng ba cần những tài nguyên nào, bao gồm cả việc các cảnh giới tiếp theo cần chuẩn bị những gì.
Những tài liệu này trong Thiên Lộc Các vẫn còn lưu trữ một ít.
Mặc dù sau này khi Đại Chu suy bại, Thiên Lộc Các bị không ít người "ghé thăm", không ít điển tịch bên trong đã bị trộm đi.
Nhưng điển tịch cất giữ trong Thiên Lộc Các đều có bản sao thác ấn.
Cho nên dù có bị mất đi một vài bản gốc, kỳ thực vấn đề cũng không lớn.
Chỉ là điển tịch và ghi chép liên quan tới giai đoạn sau Thông thiên đã là vô cùng ít ỏi.
Sau khi xem qua một số tư liệu trong Thiên Lộc Các, Tần Triệt đối với việc tu hành phía sau cũng đã có một lộ trình khá là rõ ràng.
Thông thiên tầng ba, tên là Thiên Mạch cảnh.
Cảnh giới này chủ yếu chính là để Kỳ Kinh Bát Mạch cùng Thập Nhị Chính Kinh từ từ lột xác thành thiên mạch chân chính.
Khiến những kinh mạch này thực sự dung hợp làm một với thiên địa.
Để thiên địa biến thành nguồn năng lượng gốc của cao thủ Thông thiên cảnh, như thế Thông thiên cảnh mới xem như "Thông thiên" đúng với tên gọi của nó.
Muốn để kinh mạch lột xác thành thiên mạch, đan dược phụ trợ tốt nhất chính là Thiên Mạch Đan.
Mà chủ dược trong Thiên Mạch Đan chính là Yêu tinh.
Yêu tộc là một loại tồn tại phi thường đặc thù, bọn chúng trời sinh đã phù hợp với thiên địa.
Thuộc về một loại chủng tộc 'thiên sinh địa dưỡng'.
Cho nên Yêu tinh trong cơ thể bọn chúng, tự nhiên là chủ dược tốt nhất để luyện chế Thiên Mạch Đan.
“Xem ra vẫn cần Yêu tinh mới được.” Tần Triệt nhìn xem ghi chép trên điển tịch, lẩm bẩm nói.
Bản sao thác ấn của đan phương Thiên Mạch Đan, Tần Triệt cũng tìm được trong Thiên Lộc Các.
Chỉ là những nguyên liệu cần có ghi trên đó, đối với Tần Triệt mà nói, thật sự có chút khó kiếm.
Ngoại trừ Yêu tinh ra, những nguyên liệu còn lại, thứ nào cũng trân quý hơn thứ nào.
“Đợi sau khi Huyết Vân Lâu đem đồ vật tới, xem trong số tài nguyên bọn họ đưa tới có thể gom đủ bao nhiêu dược liệu cho Thiên Mạch Đan.”
Lẩm bẩm vài câu xong, Tần Triệt liền rời khỏi Thiên Lộc Các, đi đến Ngự Thư Phòng uống một trận thỏa thích cùng Tần Hách.
Người cũng đã tới Hoàng cung, tự nhiên là phải gặp Tần Hách một lần.
Tần Hách mặc dù đã phục dụng Trú Nhan Đan, dung mạo cả người đã không già đi.
Nhưng từ khí tức trên người Tần Hách, vẫn có thể cảm giác được, khí tức của Tần Hách đang già yếu đi với tốc độ nhanh hơn người thường.
Mặc dù nói Tần Hách mỗi ngày đều là 'cẩm y ngọc thực', các loại thượng phẩm bổ dưỡng càng là dùng liên tục không ngừng.
Nhưng điều này cũng không làm chậm lại tốc độ già yếu của Tần Hách.
Có thể thấy được Tần Hách vì quốc sự cũng đã đủ vất vả.
Từ chỗ Lệ Châu, Tần Triệt cũng biết, Tần Hách đích thực là một vị hoàng đế chăm lo chính sự.
Bình thường mà nói, năm ngày thượng triều một lần đã là cần cù rồi.
Phải biết cha của Tần Hách cũng là bảy ngày mới thượng triều một lần.
Nhưng Tần Hách lại thực sự ba ngày thượng triều một lần, nếu có chuyện khẩn cấp, còn có thể gọi toàn bộ quan viên tam tỉnh lục bộ đến bất cứ lúc nào.
Hiện tại toàn bộ Đại Chu dưới sự chăm lo chính sự của Tần Hách, đích thực đã hiển lộ khí tượng trung hưng, về phần có thể đại hưng hay không, điều này phải xem Tần Hách có thể sống bao lâu.
Nếu Tần Hách sống được bảy tám mươi năm, còn có thể duy trì sự chuyên tâm chính sự như vậy, thì Tần Triệt cảm thấy việc đại hưng cũng không phải không có khả năng.
Nhưng cứ để Tần Hách vất vả như bây giờ, sống được bảy tám mươi năm đoán chừng là quá sức.
“Ta có một môn võ kỹ ở đây, tác dụng thế nào chưa rõ, nhưng kéo dài tuổi thọ thì vẫn có thể làm được. Ngày thường ngươi có thể tu luyện thử xem.” Tần Triệt chép lại một bản Trường Xuân công tâm pháp đưa cho Tần Hách.
Tần Hách nhận lấy võ kỹ Tần Triệt đưa tới, cẩn thận cất đi, sau đó trêu ghẹo nói: “Sao thế, ngươi lo lắng Hoàng huynh chết sớm à?” Tần Triệt lại chẳng hề khách khí: “Nếu cứ theo tốc độ già yếu bây giờ của ngươi, nhiều nhất 30 năm nữa, ngươi hẳn là phải chết rồi.” Tần Hách nghe lời Tần Triệt nói, lại không ngờ sự tình nghiêm trọng đến vậy.
Có điều Tần Hách lại cũng rất phóng khoáng: “30 năm là dài lắm rồi.” Dừng một chút, Tần Hách cười nói: “Nhưng sống thêm một đoạn thời gian nữa cũng rất tốt, dù sao ta còn có rất nhiều chuyện muốn làm. Nếu như Đại Chu có thể đại hưng trong tay ta, ta đây cũng coi như công đức vô lượng.” Dừng một chút, Tần Hách lại tiếp tục hỏi: “Ngươi thấy Thái tử của Hoàng huynh thế nào?” Tần Triệt nói: “Hắn còn quá nhỏ, chưa nhìn ra được gì, cho nên mới cần ngươi sống lâu thêm một thời gian. Ta không có hứng thú nâng đỡ một Thái tử bất tài.” Tần Hách đã sớm quen với cách nói chuyện thẳng thắn như vậy của Tần Triệt, nhưng Tần Hách cũng ưa thích kiểu giao tiếp trực tiếp thế này.
Cứ luôn giao tiếp ẩn ý, như vậy quá mệt mỏi. Ngược lại kiểu như Tần Triệt thế này, Tần Hách lại không thấy mệt chút nào.
“Nếu đã vậy, Hoàng huynh đây thật đúng là phải tu luyện cho tốt, tranh thủ sống thêm mấy chục năm, bồi dưỡng Thái tử thành tài rồi hẵng chết. Như vậy ngươi cũng có thể giảm bớt không ít phiền phức.” Tần Hách thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận