Võ Đạo Thành Thánh: Từ Hoàng Gia Cấm Địa Bắt Đầu

Chương 232: vùng thế giới này chân tướng! (2) (2)

Chương 232: Chân tướng của vùng thế giới này! (2)
“Bí cảnh này không phải vẫn luôn do Tứ Đế nắm giữ sao? Kể cả khi Đông Đế đã c·hết, vậy vẫn còn lại Tam Đế, sao có thể cứ thế trả lại bí cảnh cho Tần gia các ngươi được?” Hoàng Phủ Đồng cũng biết bí ẩn bên trong chuyện này, nên đã hỏi ra nghi hoặc trong lòng mình.
Tần Triệt cũng không keo kiệt, trực tiếp trả lời nghi hoặc của Hoàng Phủ Đồng: “Thứ đó quả thật là Tây Đế trực tiếp đưa cho ta, về sau bọn hắn lại muốn lấy lại, nhưng ta không đưa cho hắn.”
Tần Triệt nói rất thản nhiên, nhưng trong lòng Hoàng Phủ Đồng cùng Chúc Thiên Vân lại tự hình dung ra vô số cảnh tượng.
Tây Đế muốn lấy lại, Tần Triệt lại không cho.
Với tác phong của Tây Đế, liệu hắn có cứ như vậy tuỳ tiện rời đi sao?
Hiển nhiên là không thể nào cứ thế tuỳ tiện rời đi, giữa hai người tất nhiên đã phát sinh một trận đại chiến kịch liệt.
Kết quả của trận đại chiến đó là Tần Triệt đang đứng ở đây, vậy hạ tràng của Tây Đế tự nhiên không cần nói cũng biết.
“Ngươi nói ‘bọn hắn’ kia là chỉ những ai?” Hoàng Phủ Đồng nuốt nước bọt, tiếp tục dò hỏi.
“Nam Đế cùng Bắc Đế.” Tần Triệt tùy ý đáp lại.
Lần này Hoàng Phủ Đồng nghe được cả tiếng nuốt nước bọt của Chúc Thiên Vân.
Còn cả người Hoàng Phủ Đồng thì trực tiếp ngây ra.
Nam Đế và Bắc Đế, vậy mà Tần Triệt chỉ dùng từ “bọn hắn” để thay thế cả hai người.
Nam Đế cùng Bắc Đế đã liên thủ với Tây Đế, cùng đến đòi lại bí cảnh mà bọn họ đã đưa ra.
Kết quả Tần Triệt không có ý định đưa cho bọn hắn, giữa đôi bên trực tiếp bùng nổ đại chiến.
Kết quả cuối cùng, Tần Triệt đứng ở nơi này, dùng từ “bọn hắn” để trực tiếp thay thế cho Nam Đế và Bắc Đế.
Kết quả này thật sự là có chút quá kinh dị.
“Thời đại Tứ Đế kết thúc rồi sao?” Hoàng Phủ Đồng vẫn không dám tin, lại hỏi để xác nhận một lần nữa.
Tần Triệt gật gật đầu: “Có thể hiểu như vậy.”
Hoàng Phủ Đồng và Chúc Thiên Vân đều khó khăn nuốt từng ngụm nước bọt.
Hai người nhìn nhau, đều thấy được ánh mắt khó tin trong mắt đối phương.
Lần trước khi Đông Đế tới, hai người còn có cảm giác, còn biết Đông Đế đã đến.
Mặc dù không nhìn thấy bản thân Đông Đế, nhưng ít nhất cũng thấy được đống thịt nát mà Đông Đế biến thành.
Nhưng mà lần này thì sao?
Hai người bọn họ ngay cả mặt mũi của ba người Tây Đế cũng không nhìn thấy, vậy mà ba người Tây Đế đã trực tiếp trở thành lịch sử.
“Hai người các ngươi có vào hay không?” Tần Triệt nhìn hai người đang sững sờ mà hỏi.
“Vào.”
Hai người trăm miệng một lời nói.
Cơ hội như vậy, hai người làm sao có thể bỏ qua được chứ.
Nhất định phải đi vào.
Hoàng Phủ Đồng và Chúc Thiên Vân hai người đồng thời phát lực bay về phía lối vào bí cảnh.
Sau khi tiến vào bí cảnh, hai người lập tức giống như hai nông dân chưa từng thấy qua việc đời, nhìn xem hết thảy mọi thứ trong bí cảnh này với vẻ hiếu kỳ không gì sánh được.
Sau khi đưa Hoàng Phủ Đồng và Chúc Thiên Vân vào trong, Tần Triệt lại đưa cả Lục Nga vào.
Mặc dù với tu vi của Lục Nga mà tiến vào bên trong thì hoàn toàn chính là phung phí của trời.
Nhưng Tần Triệt chẳng hề để tâm, đây là đồ vật của mình, Tần Triệt muốn dùng thế nào thì dùng thế đó, còn chưa đến lượt người khác xen vào.
Ngoại trừ Lục Nga, việc tu hành sau này của Tần Lân cũng sẽ được tiến hành bên trong bí cảnh kia.
Thiên phú của Tần Lân tự nhiên là không cần phải nói, nếu để Tần Lân từ nhỏ đã tu luyện trong bí cảnh này.
Thì xác suất Tần Lân trùng kích Chân Linh cảnh chắc chắn sẽ cao hơn Chúc Thiên Vân bọn hắn rất nhiều.
Sau khi tất cả mọi người đều đã đi vào, Tần Triệt cũng bố trí lại một chút trận pháp ở lối vào.
Sau đó lại làm ra mấy khối Trận Ngọc có thể tự do tiến vào.
Một lần nữa quay về Hắc Nha một chuyến, đem một khối Trận Ngọc trong đó giao cho Lệ Châu.
Đồng thời nói cho Lệ Châu, bảo nàng sau khi xử lý xong xuôi chuyện của Hắc Nha thì đến tu hành trong bí cảnh ở Đại Đạo Sơn.
Lệ Châu nhận lấy Trận Ngọc, cũng nói với Tần Triệt: “Việc khảo sát Trọng Sâm xem như thuận lợi, tiếp theo ta sẽ giao cho Trọng Sâm một số chức vụ quan trọng. Quyền lực của Hắc Nha sẽ từ từ chuyển giao phần lớn cho Trọng Sâm. Đợi sắp xếp xong những việc này, ta liền đi Đại Đạo Sơn.”
Trọng Sâm chính là vị Càn Khôn cảnh ít được chú ý nhất trong Hắc Nha.
Trước đó Tần Triệt đã đề nghị, để Lệ Châu giao cho Trọng Sâm một số chức vụ quan trọng, để hắn không cần lo lắng về việc mình không có cảm giác tồn tại.
Chỉ có điều Lệ Châu cần khảo sát Trọng Sâm trước một chút, xem hắn có năng lực đó hay không.
Trải qua khoảng thời gian khảo sát này, Lệ Châu cảm thấy năng lực của Trọng Sâm cũng không tệ lắm.
Chỉ là việc chuyển giao quyền lực cũng cần phải tiến hành từng bước, không thể một lần là xong.
Những việc này vẫn cần thời gian để sắp xếp.
“Tốt.” Tần Triệt gật gật đầu, đồng ý.
Đưa xong Trận Ngọc, Tần Triệt liền rời khỏi Hắc Nha, một lần nữa trở về Đại Đạo Sơn.
Sau khi tiến vào bí cảnh, Tần Triệt liếc nhìn Chúc Thiên Vân và Hoàng Phủ Đồng đang đi dạo khắp nơi trong bí cảnh như những đứa trẻ hiếu kỳ, cũng không nói gì.
Tần Triệt trực tiếp tiến vào không gian mà Đại Chu Thái Tổ đã đơn độc mở ra bên trong bí cảnh.
Ở trong không gian, Tần Triệt làm theo thỉnh cầu của Tần Hách, hủy đi cái pháp môn tiêu hao tiềm năng tương lai của gia tộc kia.
Sau đó chính là thời gian tu luyện của Tần Triệt.
Bên trong động thiên của Tần Triệt có linh thạch cực kỳ dồi dào.
Những linh thạch này đủ để Tần Triệt đột phá Chân Linh cảnh.
Dù sao Tần Triệt hiện tại cũng đã là Chân Linh cửu biến, tiến độ đã đạt đến 29%.
Có những linh thạch này trợ giúp, việc đột phá tuyệt đối là dễ như trở bàn tay.
Về phương diện điểm tiềm năng, Tần Triệt cũng có đủ.
Tần Triệt vẫn có lòng tin sẽ nhất cử đột phá Chân Linh cảnh.
Mặc dù nơi này tương đối mà nói thì an toàn hơn một chút, nhưng nếu Thái Tổ có thể quay về.
Thì người khác cũng nhất định có thể tiến vào.
Đây là một mối liên hệ nhân quả tất yếu.
Còn về việc liệu người bên ngoài có nghĩ đến việc tiến vào hay không, đây không phải là vấn đề Tần Triệt cần suy nghĩ.
Người bên ngoài có muốn tiến vào hay không, đó là suy nghĩ của người bên ngoài.
Điều Tần Triệt có thể làm chính là không ngừng nâng cao bản thân.
Chỉ khi tu vi của mình đủ cao, thì như vậy kể cả người bên ngoài thật sự muốn tiến vào, đối với Tần Triệt mà nói, cũng sẽ không có bất kỳ uy hiếp gì.
Dù sao trong bản ghi chép cuối cùng của Thái Tổ, miêu tả về ngoại giới cũng không phải tốt đẹp như vậy.
Hơn nữa Thái Tổ còn viết trong phần suy đoán rằng, vùng thế giới này có khả năng ẩn giấu đi một vài bí mật to lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận