Võ Đạo Thành Thánh: Từ Hoàng Gia Cấm Địa Bắt Đầu

Chương 39: đưa đao người đến! 【 Cầu truy đọc cất giữ đề cử 】

Chương 39: Người đưa đao tới! 【 Cầu truy đọc cất giữ đề cử 】
Thời điểm này lên núi chắc chắn không phải Lệ Châu, Lệ Châu vừa mới đi, lúc này có lẽ vẫn còn trên đường tiến về Càn Kinh.
Với lại khí tức người đến phi thường cuồng bạo, sát ý nghiêm nghị.
Tần Triệt yên lặng đem một giọt Chân Khí Ngưng Dịch, đặt lên giữa ngón cái và ngón giữa.
Chờ giây lát, chưa đợi được người đến, Tần Triệt lại nhìn thấy một đạo hàn mang sáng chói, bay về phía mình.
Hàn mang khí thế hung hăng, nhưng lại rơi thẳng xuống tại vị trí cách Tần Triệt nửa mét trước người.
Tảng đá trên mặt đất, giống như đậu hũ, bị hàn mang này tùy tiện đâm thủng.
Đợi hàn mang dừng lại, Tần Triệt nhìn thân đao rộng bốn ngón tay tỏa hàn quang kia, cùng với hoa văn phức tạp trên thân đao, bản năng cảm thấy đao này vô cùng bất phàm.
Ngay lúc Tần Triệt đang nhìn chằm chằm vào đao, chủ nhân của đao cũng xuất hiện ở trước mặt Tần Triệt.
Chủ nhân của đao là một người trẻ tuổi mặc ngân giáp vỡ vụn, toàn thân nhuốm máu, nhưng khí tức lại cực kỳ kinh người, dáng dấp cũng khí vũ hiên ngang.
Người tới thấy Tần Triệt nhìn chằm chằm vào đao của mình, cười lạnh một tiếng: “Xem cho kỹ đi, lát nữa ngươi sẽ chết dưới lưỡi đao của nó.” Thấy Tần Triệt vẫn nhìn chằm chằm vào đao, người tới khinh miệt nói: “Ngươi không cần vọng tưởng kéo dài thời gian, lúc ta đến đã thăm dò qua rồi.
Phụ vương của ngươi không ở đây, hắn sẽ không đến cứu ngươi đâu, ngươi cam chịu số phận đi.”
Lời nói xoay chuyển, người tới bỗng nhiên tức giận nói: “Phụ vương của ngươi dùng cách giả chết lừa gạt tất cả mọi người, lại lén lút làm những chuyện cấu kết xu nịnh này.
Hắn không phải tự xưng mình quang minh lỗi lạc sao? Sao lại cũng biết làm những chuyện ám sát này.
Phụ vương của ngươi khiến Kim gia ta cửa nát nhà tan, ta cũng phải cho hắn nếm thử thống khổ mất đi nhi tử!”
Nghe đến đó, Tần Triệt cuối cùng cũng biết người đến là ai rồi.
Trưởng tử của Kim Tướng, Kim Thừa Hi.
Với lại Kim Thừa Hi hiển nhiên đã hiểu lầm một việc.
Hắn rõ ràng cho rằng, Kim gia bọn hắn sở dĩ thất bại tại Đạo Sơn Thành.
Hoàn toàn là vì Viêm Thân vương giả chết, lừa gạt tất cả mọi người.
Chính Viêm Thân vương đã âm thầm giết bang chủ ngũ đại bang phái, việc này mới khiến Kim gia bọn hắn không thể không phát động tiến công sớm, cuối cùng dẫn đến Kim gia thất bại thảm hại.
Tần Triệt trầm ngâm một chút, quyết định nể tình Kim Thừa Hi đến đưa đao cho mình, nói cho hắn chút sự thật, để hắn chết cũng có thể minh bạch một chút: “Phụ vương ta chết thật rồi, không phải giả chết.”
Kim Thừa Hi nghe lời Tần Triệt nói, không khỏi cười lớn lên: “Phụ vương ngươi chết thật ư? Vậy bang chủ ngũ đại bang phái là ai giết? Chẳng lẽ lại là ngươi, cái phế vật này sao?”
Tần Triệt gật gật đầu: “Bang chủ ngũ đại bang phái, đúng là ta giết.”
Kim Thừa Hi nghe Tần Triệt nói vậy, cười càng thêm khoa trương.
“Ngươi cái đồ phế vật này mà có thể giết bang chủ ngũ đại bang phái sao?” “Ngươi có thể rút thanh đao trước mặt ngươi lên, ta liền tin lời ngươi nói.”
Tần Triệt bàn tay khẽ hút vào không trung, Chân khí trực tiếp tạo thành một vòng xoáy hấp lực.
Thanh đao cắm sâu hai thước trong nham thạch dưới mặt đất, bay thẳng ra khỏi nham thạch, vững vàng rơi vào tay Tần Triệt.
“Quả nhiên là hảo đao.” Sau khi lấy vào tay, Tần Triệt ước lượng một chút, mắt sáng lên, không khỏi tán thưởng một câu.
Kim Thừa Hi nhìn cảnh tượng trước mắt, cả người như bị sét đánh, hoàn toàn ngây ngẩn tại chỗ.
Hắn hoàn toàn không thể tin nổi mình vừa nhìn thấy gì.
Thật sự mà nói, Kim Thừa Hi nằm mơ cũng chưa từng mơ thấy cảnh tượng như vậy.
Tần Triệt vậy mà lại vận dụng Chân khí, dễ như trở bàn tay hút thanh đao của hắn lên không trung.
Thủ đoạn như vậy, ngay cả chính hắn cũng không có cách nào thi triển được.
Thủ đoạn thì đơn giản, nhưng lượng Chân khí cần lại rất nhiều.
Kim Thừa Hi mặc dù cũng là Tụ Khí tầng hai, nhưng lại hoàn toàn không đủ lượng Chân khí ở đẳng cấp này.
“Ngươi... Ngươi là Tụ Khí tầng hai!” Kim Thừa Hi qua nửa ngày mới lắp bắp nói.
Tần Triệt gật gật đầu: “Không sai.”
“Bang chủ ngũ đại bang phái, thật sự là ngươi giết!” Kim Thừa Hi nói như vừa tỉnh mộng.
Tần Triệt vẫn gật gật đầu: “Không sai.”
“Ngươi còn có vấn đề nào khác không?” Tần Triệt điều chỉnh lại thế cầm đao, hỏi.
Kim Thừa Hi thấy tình cảnh này, sao có thể không hiểu Tần Triệt định làm gì.
Không chút do dự, Kim Thừa Hi lập tức quay đầu bỏ chạy.
Tần Triệt đã có thể giết bang chủ ngũ đại bang phái, giết hắn đương nhiên cũng có thể.
Kim Thừa Hi cảm thấy với tu vi Tụ Khí tầng hai giống mình, chạy trốn vẫn hoàn toàn có thể làm được.
Hiện tại chỉ có thể thoát thân trước, sau đó hãy tính chuyện báo thù.
Kim Thừa Hi muốn chạy, nhưng Tần Triệt lại không có ý định để Kim Thừa Hi đào thoát.
Tần Triệt thi triển Tật Phong Bộ chớp mắt đã đến, Kim Thừa Hi chưa kịp chạy tới chân núi đã bị Tần Triệt đuổi kịp.
“Trảm Thần Thập Tam Thức · Cát Tự Quyết” Đây là chiêu thức Tần Triệt vừa mới tu luyện xong, còn nóng hổi đây.
Chân khí bị áp súc đến cực hạn trong một đao, giống như dòng nước cao áp dùng để cắt kim loại, bám vào trên lưỡi đao.
Ngay lúc Tần Triệt cho rằng mình có thể giải quyết Kim Thừa Hi bằng một đao.
Kim Thừa Hi đột nhiên quay người lại, đồng thời hai quyền đột nhiên đấm vào nhau.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Tần Triệt không kịp kinh ngạc về năng lực phản ứng và phán đoán tình huống tức thời của Kim Thừa Hi, đao thế lập tức chuyển, trực tiếp từ Cát biến thành Trảm.
Đao pháp của Tần Triệt vừa chuyển hóa xong, từ giữa hai quyền đang chạm nhau của Kim Thừa Hi cũng bắn ra năng lượng kinh khủng.
Lưỡi đao ép xuống, dựa vào 【Trảm Tự Quyết】.
Tần Triệt dùng sức ép luồng năng lượng kinh khủng kia xuống.
Cả hai đều bị lực lượng khuếch tán bắn bay ra ngoài.
Khác biệt là Tần Triệt có thể khống chế cơ thể mình, còn Kim Thừa Hi thì hoàn toàn không cách nào khống chế.
Vừa bay ngược ra, Kim Thừa Hi vừa phun máu phì phò.
Rõ ràng trong cú liều mạng vừa rồi, Kim Thừa Hi cũng phải chịu xung kích phản ngược không nhẹ.
Tần Triệt còn chưa rơi xuống đất, thân thể đã bắn đi trong nháy mắt, lao tới Kim Thừa Hi lần nữa.
Đồng thời, đao thế trong tay hắn cũng biến hóa trong nháy mắt, 【Triền Tự Quyết】 được sử ra tức thì.
Đao thế liên tục không ngừng, đao khí giăng khắp nơi.
Khiến cho Kim Thừa Hi vốn đang ở trên không trung, căn bản không có chỗ mượn lực, càng không cách nào phát động phản kích.
Sau khi rút ngắn khoảng cách lần nữa, Tần Triệt lại thi triển 【Trảm Tự Quyết】
“Xoẹt!” Chân khí bị nén đến cực hạn trên lưỡi đao, không chút trở ngại cắt qua hộ thể chân khí của Kim Thừa Hi.
Hàn quang lướt qua.
Kim Thừa Hi lập tức bị gọn gàng tách rời thi thể.
Nhát đao kia cắt ra với tốc độ cực nhanh, cho nên khi đầu bay lên, thân thể Kim Thừa Hi vẫn duy trì trạng thái đang bay.
Thậm chí vì tốc độ quá nhanh, máu còn chưa kịp phun bắn ra.
Thậm chí cái đầu của Kim Thừa Hi vẫn còn lưu lại chút ý thức, nhìn thân thể mình bay về phía sau.
“Đợi Tam đệ ta trở về, hắn sẽ không bỏ qua bất cứ kẻ nào trong các ngươi.” Đây là di ngôn cuối cùng Kim Thừa Hi lưu lại.
Đầu Kim Thừa Hi rơi xuống đất, thân thể cũng ngã xuống theo.
Lúc này máu tươi mới phun ra ngoài.
Quả nhiên trong chốc lát máu liền chảy cạn.
Nhìn cái đầu của Kim Thừa Hi, Tần Triệt khẽ nhíu mày.
Di ngôn sau cùng của Kim Thừa Hi khiến Tần Triệt có cảm giác như đang đọc tiểu thuyết ở kiếp trước.
Chỉ có điều Kim Thừa Hi không phải dạng đánh nhỏ tới già, mà là dạng đánh tiểu nhân xong lại còn có tiểu nhân hơn.
“Đợi Lệ Châu trở về hỏi Lệ Châu một chút, xem Tam đệ của hắn là ai, sớm trảm thảo trừ căn cho đỡ phiền phức.” Lẩm bẩm một câu, Tần Triệt nhìn thanh đao rộng bốn ngón tay, dài bốn thước trong tay mình.
Thân đao vẫn sáng bóng như mới, không dính chút máu nào.
Đao này tuyệt đối là hảo đao không thể nghi ngờ, ngoài việc không dính máu, trọng lượng của nó cũng phi thường đáng kể.
Đừng nhìn nó chỉ lớn hơn miêu đao bình thường một vòng, nhưng trọng lượng lại nặng hơn gấp mấy chục lần.
Đao này nặng ít nhất một trăm cân trở lên, cho dù không dùng Chân khí, chỉ bằng trọng lượng của đao cũng đủ đập chết người.
Mấu chốt nhất là, đao này có thể chịu được Chân khí.
Cương đao phổ thông sau khi chịu Chân khí sẽ trở nên vô cùng yếu ớt, giống như những thanh đao bị Tần Triệt làm vỡ nát vậy.
Nhưng thanh đao này không những không trở nên giòn hơn, ngược lại trọng lượng còn nặng thêm một chút.
Trọng lượng như vậy đối với phàm nhân mà nói, cầm lên cũng khó.
Nhưng đối với cao thủ Tụ Khí cảnh như Tần Triệt mà nói, trọng lượng này lại vô cùng thuận tay.
Tần Triệt thậm chí cảm thấy, nếu Kim Thừa Hi không phán đoán sai hắn là một tên phế nhân, không lên mặt phách lối ném đao đi như vậy.
Hắn muốn giết Kim Thừa Hi, chắc chắn sẽ phải tốn không ít sức lực.
Dù sao, chỉ cần nhìn phản ứng ứng biến nhanh chóng của Kim Thừa Hi sau khi phát hiện tình huống thực của hắn là có thể biết, nếu Kim Thừa Hi không khinh thường, tuyệt đối là một đối thủ thực lực phi thường đáng sợ.
Điều này cũng nhắc nhở Tần Triệt, bất luận đối mặt với ai, đều nên dùng toàn lực như sư tử vồ thỏ.
Tháo vỏ đao từ trên người Kim Thừa Hi xuống, lại lục soát một phen, ngoài ba viên Tụ Khí Đan ra thì không còn vật gì khác.
Có thể thấy Kim Thừa Hi chạy trốn vô cùng vội vàng, cũng không kịp mang theo thứ gì để đào mệnh.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận