Võ Đạo Thành Thánh: Từ Hoàng Gia Cấm Địa Bắt Đầu
Chương 200: Tứ Hải Thương Hành chân chính mục đích! 【5500 cầu đặt mua! 】
Chương 200: Mục đích thật sự của Tứ Hải Thương Hành! 【5500 chữ cầu đặt mua!】
Lúc đó Tần Triệt liền cảm thấy kỳ quái, Trâu Thành và những người khác đều là cao thủ Động Thiên cảnh.
Thật sự muốn đến Đại Chu thì không cần phải cưỡi một con thuyền khổng lồ như vậy.
Dù sao con thuyền đó tuy lớn, nhưng đối với cao thủ Động Thiên cảnh mà nói thì vẫn chưa đáng để mắt tới.
Bây giờ xem ra, con thuyền to lớn này chẳng qua chỉ là thêm một lớp bảo vệ mà thôi.
Nếu thật sự gặp phải nguy hiểm không thể chống đỡ nổi, họ vẫn có thể bỏ thuyền mà đi.
Ngay cả cao thủ Động Thiên cảnh cũng phải chuẩn bị thêm một phương án dự phòng như vậy, đủ thấy mối uy hiếp của hải yêu trong biển lớn đến mức nào.
Tần Triệt cũng thầm thấy may mắn vì sự cẩn thận và dè chừng trước sau như một của mình.
Chính vì Tần Triệt nảy sinh nghi ngờ về việc bọn họ đi thuyền đến, nên mới không lập tức quay về bao vây căn cứ khi Tứ Hải Thương Hành bị tàn sát.
Bây giờ xem ra, quyết định của Tần Triệt thật sự là sáng suốt.
Mặc dù theo lời Nhị công tử, hải yêu ở giữa đại dương có thể đạt tới cảnh giới Động Thiên là chuyện vô cùng hiếm thấy.
Nhưng Tần Triệt làm việc xưa nay không có thói quen giao tính mạng của mình cho cái gọi là vận khí.
Tin vào vận khí là một việc nguy hiểm nhất.
Sau khi hỏi xong những vấn đề cơ bản mang tính thăm dò này, Tần Triệt lại hỏi một câu mà cả mình và Tần Hách đều muốn biết câu trả lời.
“Vì sao đột nhiên muốn chiếm lĩnh Đại Chu?” Đại Chu suy yếu cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, nếu thật sự có hứng thú với mảnh đất Đại Chu này.
Đáng lẽ nên động thủ sớm hơn, tại sao cứ phải đợi đến khi Đại Chu đã có dấu hiệu trỗi dậy mới đột nhiên phát động tấn công.
Chuyện này nhìn thế nào cũng thấy có chút cổ quái.
Nghe Tần Triệt hỏi vấn đề này, tai của Thượng Quan Linh đang đứng một bên cũng hơi giật giật.
Rõ ràng là Thượng Quan Linh cũng rất tò mò về vấn đề này.
Bởi vì Thượng Quan Linh cũng có cùng nghi vấn.
Thượng Quan Linh biết rõ Tứ Hải Thương Hành mạnh mẽ thế nào.
Mặc dù nói động thủ vào thời điểm này cũng không có vấn đề gì.
Nhưng sớm không động thủ, muộn không động thủ, cứ nhất quyết phải chọn lúc Đại Chu có vẻ đang quật khởi để ra tay, điều này quả thực có chút kỳ lạ.
Nhị công tử đã biến thành trành quỷ, tự nhiên là có hỏi tất đáp: “Bởi vì thương hội đang mưu đồ một việc đại sự.” “Việc đại sự gì?” Tần Triệt thuận thế hỏi.
Nhị công tử tiếp tục thành thật trả lời: “Thương hội dự định tập hợp bốn Vương triều trên các đại lục, biến thương hội thành một Hoàng triều. Bắt chước hành vi của Xương Đế năm đó, trợ giúp một vị lão tổ tông trong thương hội đột phá.”
Nghe được câu trả lời này, biểu cảm của Tần Triệt cũng không thay đổi nhiều, mặc dù cảm thấy chuyện này rất lớn.
Nhưng vì Nhị công tử nói không chi tiết, Tần Triệt cũng không biết rốt cuộc Tứ Hải Thương Hành dự định làm gì.
Thượng Quan Linh nghe lời Nhị công tử, người đã biến thành trành quỷ, nói ra xong thì sắc mặt lại thay đổi mấy lần.
Rõ ràng Thượng Quan Linh có hiểu biết tương đối sâu sắc về chuyện này.
Điều này cũng không có gì lạ, Thượng Quan Linh cũng từng gặp qua Xương Đế.
Mặc dù lúc đó Thượng Quan Linh còn nhỏ, nhưng là một người hâm mộ lâu năm của Xương Đế.
Sau khi Xương Đế ngã xuống, Thượng Quan Linh đã điều tra một chút những việc Xương Đế làm năm đó, nên biết chuyện này cũng là bình thường.
“Chuyện này tiền bối biết được bao nhiêu, xin hãy cho biết một hai?” Không hiểu thì hỏi cũng là một trong những đức tính tốt của Tần Triệt.
Tần Triệt sẽ không làm cái chuyện tỏ vẻ mình hiểu biết.
Hiểu rõ sự việc càng tường tận thì càng có lợi cho việc giải quyết vấn đề tiếp theo.
Lúc này, Thượng Quan Linh ngược lại không tức giận với Tần Triệt, mà mở miệng giải thích cho Tần Triệt những gì mình biết.
“Ngươi có biết cảnh giới phía trên Động Thiên là gì không?” Thượng Quan Linh hỏi Tần Triệt.
Tần Triệt lắc đầu, tỏ ý mình không rõ.
“Cảnh giới phía trên Động Thiên gọi là Chân Linh cảnh.” “Chân Linh cảnh.” Điều này lại khiến Tần Triệt biết thêm một chút kiến thức cơ bản.
Đương nhiên, dù không có Thượng Quan Linh nhắc nhở, chờ sau khi Tần Triệt đột phá cũng sẽ biết tên của cảnh giới này.
Nhưng Tần Triệt không biết tên của cảnh giới này có liên quan gì đến mưu đồ của Tứ Hải Thương Hành.
“Không chỉ có liên quan, mà quan hệ còn rất lớn.” “Cảnh giới Chân Linh này, nếu chỉ dựa vào Thiên Địa Nguyên Khí trên mảnh đại lục của chúng ta thì không cách nào đạt tới.” “Phải tập hợp đủ Thiên Địa Nguyên Khí khác biệt trên bốn khối đại lục mới có thể đạt tới cảnh giới này.” Chuyện này đúng là lần đầu tiên Tần Triệt nghe nói.
Tuy nhiên, Tần Triệt cảm thấy, tình huống của bản thân mình dường như cũng không cần tập hợp đủ Thiên Địa Nguyên Khí của bốn khối đại lục.
Tạm thời gác lại chuyện của mình, Tần Triệt tiếp tục hỏi: “Thiên Địa Nguyên Khí trên bốn khối đại lục có khác biệt lớn lắm sao? Nếu ta đến đại lục khác, tu vi có bị ảnh hưởng không?” Thượng Quan Linh lắc đầu, trả lời câu hỏi thứ nhất của Tần Triệt trước: “Thật ra sự khác biệt không lớn lắm, thậm chí có thể nói là vô cùng nhỏ.” “Nhưng chính vì sự khác biệt nhỏ bé đó mà Thiên Địa Nguyên Khí trên cả bốn khối đại lục đều có khiếm khuyết.” “Và khiếm khuyết này quyết định rằng Thiên Địa Nguyên Khí trên bất kỳ một khối đại lục riêng lẻ nào trong bốn khối này đều không thể giúp Võ giả cảnh giới Động Thiên tấn thăng lên Chân Linh cảnh.” “Chỉ có tập hợp Thiên Địa Nguyên Khí của bốn khối đại lục mới có thể giúp Võ giả Động Thiên cảnh tiếp tục tấn thăng.” Sau đó, Thượng Quan Linh tiếp tục trả lời câu hỏi thứ hai của Tần Triệt: “Nếu ngươi đến đại lục khác, tu vi cũng sẽ không mất đi. Chỉ là sẽ chịu một chút ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng này thực ra cũng có thể bỏ qua không đáng kể.”
Nghe Thượng Quan Linh giải thích như vậy, Tần Triệt đã hiểu rõ mục đích của Tứ Hải Thương Hành.
Thế nhưng Tần Triệt vẫn không thể lý giải được ý nghĩa việc làm này của Tứ Hải Thương Hành.
Theo cách hiểu của Tần Triệt, nếu chỉ cần tập hợp Thiên Địa Nguyên Khí của bốn khối đại lục là có thể giúp người trên Động Thiên cảnh tấn thăng lên Chân Linh cảnh.
Với mạng lưới Thương đảo trải rộng khắp Tứ hải của Tứ Hải Thương Hành, muốn hoàn thành việc này đáng lẽ không khó lắm mới phải.
Tại sao lại nhất định phải chiếm lĩnh Đại Chu chứ?
Một cao thủ Động Thiên cảnh tầng ba, bay đến bất kỳ đại lục nào, chỉ cần hắn không chủ động gây chuyện thì sẽ không có ai đi quản hắn mới phải.
Cần gì phải gây ra động tĩnh lớn như vậy, thật sự có cần thiết không?
Thượng Quan Linh tiếp tục giải đáp thắc mắc cho Tần Triệt: “Việc này đương nhiên là cần thiết.” “Nếu không làm như vậy, người ở Động Thiên tầng ba của Tứ Hải Thương Hành muốn tấn thăng Chân Linh cảnh kia sẽ phải đến ba khối đại lục còn lại, tu luyện lại từ đầu một lần ở mỗi nơi.” “Phải tu luyện đến Động Thiên cảnh giới ở cả ba đại lục đó, rồi sau đó mới có thể thử đột phá Chân Linh cảnh giới.” “Ngươi thử tưởng tượng ngươi…” Không biết vì sao Thượng Quan Linh lại ngập ngừng một chút ở đây, im lặng một lát, bình ổn lại cảm xúc rồi mới mở miệng lần nữa: “Ngươi thử tưởng tượng những người trên đảo của Tứ Hải Thương Hành, bọn họ tu luyện đến Động Thiên tam cảnh khó khăn đến mức nào.
Cho dù bọn họ đã là cường giả Động Thiên tam cảnh, việc làm lại từ đầu một lần cũng không phải chuyện dễ dàng.
Huống chi còn phải làm lại từ đầu đến ba lần.
Nếu còn trẻ thì còn đỡ, nhưng nếu tuổi tác vốn đã rất lớn rồi thì.
Vậy căn bản không đợi được đến lúc tu luyện thành công thì thọ nguyên đã cạn kiệt.”
Tần Triệt biết tại sao Thượng Quan Linh lại dừng lại một chút.
Rõ ràng Thượng Quan Linh vừa rồi định nói: Ngươi thử tưởng tượng xem ngươi tu luyện tới Động Thiên cảnh khó khăn đến mức nào.
Nhưng rất nhanh Thượng Quan Linh hẳn là đã nghĩ ra rằng Tần Triệt tu luyện đến Động Thiên cảnh chẳng khó khăn chút nào.
Tần Triệt cũng không xoáy sâu vào vấn đề này, làm vậy sẽ chỉ chọc giận Thượng Quan Linh.
Bây giờ Tần Triệt vẫn còn rất nhiều nghi vấn cần Thượng Quan Linh giải đáp.
“Vậy sau khi chiếm lĩnh Đại Chu thì không cần tốn công sức như vậy sao?” Tần Triệt tiếp tục truy hỏi.
Thượng Quan Linh gật đầu nói: “Đúng vậy. Nếu chiếm lĩnh được Đại Chu thì không cần tốn sức như vậy.” “Đến lúc đó, Thiên Địa Nguyên Khí trên mảnh đất Đại Chu này có thể chảy vào Thương đảo của Tứ Hải Thương Hành.” “Cộng thêm Thiên Địa Nguyên Khí chảy tới từ các Vương triều mà họ chiếm cứ trên các đại lục khác.” “Thiên Địa Nguyên Khí bốn phương hội tụ lại một nơi, liền trực tiếp có được Thiên Địa Nguyên Khí hoàn mỹ.” “Chỉ cần tu luyện lại một lần là được.”
“Nhất định phải chiếm lĩnh một thế lực trên đại lục mới có thể thu được Thiên Địa Nguyên Khí của mảnh đại lục đó sao?” Thượng Quan Linh gật đầu, nói: “Nhất định phải như vậy, đây là quy tắc thiên địa, không thể thay đổi.” Dừng một chút, Thượng Quan Linh sửa lại một điểm sai của Tần Triệt: “Cũng không phải chiếm cứ một thế lực tùy tiện nào trên đại lục này là được, mà thế lực đó phải tạo thành Vương triều mới được. Ví dụ như Đại Chu.”
“Vậy dụng ý của việc họ chọn thời điểm này là gì?” Tần Triệt tiếp tục hỏi Thượng Quan Linh.
Thượng Quan Linh lắc đầu, tỏ ý mình cũng không rõ: “Ngươi có thể tiếp tục hỏi tên trành quỷ này, hắn hẳn là có thể cho ngươi câu trả lời.” Tần Triệt tiếp tục quay người hỏi Nhị công tử đã biến thành trành quỷ.
Quả nhiên, cả Tần Triệt và Thượng Quan Linh đều nhận được câu trả lời từ miệng Nhị công tử.
Đó là sở dĩ chọn thời điểm hiện tại là vì Đại Chu xuất hiện tình thế Vương triều đang đi lên.
Vốn dĩ Đại Chu đã gần như sắp rớt khỏi danh sách Vương triều.
Nếu chiếm lĩnh một quốc gia sắp rớt khỏi danh sách Vương triều như vậy, lão tổ tông trên Tứ Hải Thương Hành có khả năng chưa đợi tu luyện được gì thì Đại Chu đã không còn là Vương triều nữa.
Khi đó, mảnh đại lục Đại Chu này sẽ bắt đầu rơi vào hỗn chiến.
Bọn họ sẽ mất đi nguồn Thiên Địa Nguyên Khí của mảnh đại lục Đại Chu này.
Muốn thu được Thiên Địa Nguyên Khí mới thì chỉ có thể chờ đợi mảnh đất này xuất hiện một Vương triều mới.
Quá trình này lại là một quá trình vô cùng dài đằng đẵng.
Mà Đại Chu lại bắt đầu xuất hiện tình thế đi lên, điều này khiến Tứ Hải Thương Hành cảm thấy có thể ra tay.
Một Vương triều đang trên đà đi lên như vậy có thể duy trì được một thời gian rất dài.
Lão gia hỏa ở tổng bộ Tứ Hải Thương Hành sẽ không vì Đại Chu sụp đổ mà mất đi nguồn cung cấp Thiên Địa Nguyên Khí ở nơi này.
Về phần vì sao Tứ Hải Thương Hành không sớm giúp Đại Chu ổn định thế cục, câu trả lời Nhị công tử đưa ra cũng rất rõ ràng.
Bởi vì Đại Chu vẫn còn Tứ Đế.
Bọn họ không muốn gây ra sự hiểu lầm cho Tứ Đế.
Nguyên nhân ra tay vào thời điểm hiện tại cũng đã được giải đáp.
Hiện tại là Đại Chu ra tay trước, dù Tứ Đế có truy cứu thì cũng là Đại Chu sai.
Chính Đại Chu, hay nói đúng hơn là Tần Triệt, đã cho Tứ Hải Thương Hành một cái cớ để động thủ.
Đến đây, toàn bộ sự việc xem như đã hoàn toàn rõ ràng.
Nguyên nhân kết quả, bao gồm tình hình cơ bản và cốt lõi của Tứ Hải Thương Hành, Tần Triệt đều đã biết.
Tần Triệt để Tiểu Túng Miêu nuốt chửng Nhị công tử vào.
Tiếp đó, Tần Triệt hỏi Thượng Quan Linh: “Theo lời Nhị công tử, vậy Tứ Đế cũng đều là Chân Linh cảnh cả sao? Thế Tứ Đế năm đó làm thế nào để đạt tới Chân Linh cảnh? Có phải vì bọn họ cùng Xương Đế tranh đấu giành thiên hạ không?” Thượng Quan Linh lắc đầu nói: “Bọn họ không hề cùng Xương Đế đánh chiếm giang sơn.” “Sở dĩ họ có thể trở thành Chân Linh cảnh là hoàn toàn nhờ vào việc Xương Đế năm đó đã chinh phục Tứ hải.” “Bọn họ xem như là người được hưởng lợi, là được thơm lây nhờ ánh hào quang của Xương Đế.” “Cho nên bốn người họ cũng nhớ ơn của Xương Đế.” “Thêm nữa bí cảnh của Tần gia các ngươi hiện giờ vẫn còn nằm trong sự quản lý của họ.” Dường như cảm thấy nói về công tích của Xương Đế chưa đủ rõ ràng, Thượng Quan Linh lại bổ sung một câu: “Hay nói đúng hơn là những người đạt Chân Linh cảnh hiện tại, ít nhiều đều nhận ân huệ của Xương Đế.” “Năm đó Đại Chu đã từng có không ít Võ giả từ bốn phương tám hướng đổ về.” “Đại Chu năm đó có thể nói là thánh địa Võ đạo của Tứ hải.”
Tần Triệt gật đầu, tỏ ý tin lời Thượng Quan Linh nói.
Nếu thật sự cảnh giới trên Động Thiên cần sự hỗn hợp Thiên Địa Nguyên Khí của Tứ Phiến Đại Lục (Bốn Mảnh Đại Lục).
Vậy thì Đại Chu năm đó tuyệt đối là thánh địa Võ Đạo duy nhất của Tứ hải.
Tần Triệt hoàn toàn có thể tưởng tượng được sự rầm rộ năm đó rốt cuộc là như thế nào.
“Đúng rồi, các ngươi vẫn luôn nói Đại Chu Thái tổ để lại một bí cảnh, một bí cảnh có giá trị cực lớn, rốt cuộc đó là cái gì?” Tần Triệt nhân cơ hội hỏi luôn xem bảo bối của Đại Chu Thái tổ rốt cuộc là gì.
“Đó là một mảnh động thiên phúc địa, một động thiên phúc địa tự nhiên sở hữu Thiên Địa Nguyên Khí hoàn mỹ.” “Hơn nữa, đó là một động thiên phúc địa sẽ không tiêu tán, đồng thời còn có thể không ngừng sinh ra Thiên Địa Linh Khí hoàn mỹ.” “Người đời đều nói đó là bí cảnh thành tiên, nói vậy cũng không ngoa.” Thượng Quan Linh cũng không giấu giếm Tần Triệt về điều này, hơn nữa còn nhấn mạnh giới thiệu cho Tần Triệt một chút.
“Khó trách có thể khiến Tứ Đế động lòng.” Tần Triệt lẩm bẩm một câu.
Thật ra vừa rồi Tần Triệt đã có chút suy đoán về phương diện này, cảm thấy món bảo bối này chắc chắn là thứ có liên quan đến Chân Linh cảnh.
Không ngờ rằng đó lại là một mảnh động thiên phúc địa sở hữu linh khí hoàn mỹ.
“Chờ ngươi giải quyết xong chuyện ở đây, ta hy vọng ngươi có thể cùng ta vào trong bí cảnh tu luyện.” “Ngươi đã biết về Chân Linh cảnh thì nên hiểu rằng, nếu chỉ ở lại Đại Chu, ngươi sẽ không có cách nào đột phá Động Thiên cảnh.” “Ngươi ở đây chỉ đang lãng phí thiên phú và thời gian của mình.” “Hơn nữa nơi đó cũng là vật Tần gia ngươi để lại.” “Là con cháu Tần gia…”
Tần Triệt ngắt lời Thượng Quan Linh, nói: “Tiền bối nghĩ xem, ta là một con cháu Tần gia, nếu xuất hiện ở đó, kết quả có khả năng xảy ra nhất là gì?” Không cần Thượng Quan Linh trả lời, Tần Triệt liền tự đáp: “Kết quả khả dĩ nhất khi ta xuất hiện ở đó chính là ta sẽ chết một cách bất ngờ.” “Một tai nạn ngoài ý muốn do những người khác trong bí cảnh, ngoại trừ tiền bối ngươi, liên thủ sắp đặt.” Không cho Thượng Quan Linh cơ hội mở miệng, Tần Triệt tiếp tục giải thích: “Tiền bối à, thứ gọi là nhân tính này là thứ không chịu nổi thử thách nhất.” “Đừng bận tâm năm đó quan hệ giữa Tứ Đế và Xương Đế thế nào.” “Hiện tại đã qua nhiều năm như vậy, mối quan hệ đó có còn duy trì được hay không, không ai dám chắc.” “Ngay cả tiền bối ngươi, e rằng cũng không dám chắc Tứ Đế bây giờ có thay lòng đổi dạ hay không?” “Chúng ta lùi mười nghìn bước mà nói, cho dù Tứ Đế vẫn còn nguyện ý tuân thủ đạo nghĩa giang hồ.” “Nhưng liệu Tứ Đế có thể không tự mình ra tay, mà chỉ đứng nhìn những người khác hành động hay không?”
Thượng Quan Linh cuối cùng cũng nắm được cơ hội mở miệng, nói với Tần Triệt: “Chỉ cần Tứ Đế không ra tay, dưới Chân Linh cảnh, ngươi còn có đối thủ sao?” Tần Triệt lắc đầu, nói: “Đây không phải là vấn đề có đối thủ hay không, mà là ta không muốn để quá nhiều người chú ý đến mình.” “Nếu thật sự để quá nhiều người chú ý tới ta, và ta thật sự đánh bại tất cả mọi người trong bí cảnh.” “Đến lúc đó, liệu Tứ Đế có ra tay với ta không?” “Những nguy hiểm không lường trước này có quá nhiều.” “Phía trước rốt cuộc là gì, ta cũng không nhìn rõ.” “Ta cũng không muốn giao phó tính mạng của mình vào hai chữ ‘vận khí’.”
Phải thừa nhận rằng, Thượng Quan Linh cảm thấy lời Tần Triệt nói quả thật có lý lẽ riêng.
Năm đó Tứ Đế quả thực đã hứa hẹn với Tần Xương một vài điều.
Nhưng đã nhiều năm trôi qua như vậy, liệu Tứ Đế có còn nguyện ý giống như mình, tuân thủ lời hứa năm đó không.
Điều này Thượng Quan Linh thật sự không dám chắc chắn.
Lòng người hay thay đổi.
Tứ Đế cũng là người, nên thay đổi thì vẫn sẽ thay đổi.
Hơn nữa Tần Triệt có một câu nói rất đúng, nhân tính là thứ không chịu nổi thử thách nhất.
Thử thách nhân tính là một việc vô cùng nguy hiểm.
“Nhưng nếu ngươi không đến nơi đó, muốn đột phá Động Thiên cảnh, ngươi chỉ có thể chọn đến ba khối đại lục khác hoặc là học theo Tứ Hải Thương Hành, trực tiếp đánh chiếm ba mảnh đại lục kia.” “Với tư chất và tuổi tác của ngươi, đến ba khối đại lục khác tu luyện lại từ đầu hẳn là cũng không khó.” “Còn về việc đánh chiếm ba khối đại lục khác, ta nghĩ ngươi hẳn sẽ không muốn làm chuyện khó khăn như vậy.” “Hơn nữa, với thực lực và quy mô hiện tại của Đại Chu, muốn đánh hạ các Vương triều trên ba mảnh đại lục khác căn bản là không thể làm được.” “Đợi đến khi Đại Chu có thể làm được điều đó, có lẽ ngươi cũng đã từ ba khối đại lục kia trở về rồi.” “Bất kể là phương pháp nào trong hai loại đó, ta đều cho rằng là quá lãng phí thiên phú của ngươi.”
Đây cũng là vấn đề mà Tần Triệt định hỏi Thượng Quan Linh.
“Nếu muốn đặt chân lên Chân Linh cảnh, thật sự chỉ có cách đến ba khối đại lục khác tu luyện lại từ đầu, hoặc là học theo cách của Tứ Hải Thương Hành sao?” Thượng Quan Linh ban đầu định gật đầu nhưng dường như nghĩ tới điều gì đó, liền mở miệng nói: “Thật ra còn có một cách khác, nhưng cách này còn khó hơn hai cách trước.” “Cách gì?” Tần Triệt truy hỏi Thượng Quan Linh.
Thượng Quan Linh nói: “Nghe nói nếu như ngươi ở bất kỳ giai đoạn Võ Đạo nào cũng đều đột phá bằng phương thức hoàn mỹ nhất.” “Vậy thì hai Động Thiên Thiên Địa mà ngươi cuối cùng đạt được bản thân nó đã là hoàn mỹ.” “Như vậy, ngươi ở bất kỳ đại lục nào cũng đều có thể lợi dụng hai Động Thiên Thiên Địa để hấp thu Thiên Địa Nguyên Khí, sau khi chuyển hóa sẽ trực tiếp thu được Thiên Địa Nguyên Khí hoàn mỹ.”
Sau khi nói xong phương pháp này, Thượng Quan Linh nói tiếp: “Nhưng cách này từ trước đến nay chưa có ai làm được.” “Mỗi một giai đoạn đều đột phá hoàn mỹ, cho dù ngươi bây giờ tu luyện lại từ đầu, e rằng cũng chỉ có thể đảm bảo hoàn mỹ trước cảnh giới Kim Thân.” “Sau Kim Thân cảnh, muốn duy trì sự hoàn mỹ thì gần như là chuyện không thể làm được.” “Hơn nữa nếu đằng nào cũng phải tu luyện lại từ đầu, vậy chi bằng cứ trực tiếp đến ba khối đại lục kia tu luyện lại còn hơn.” “Thời gian hao phí như vậy có lẽ còn ít hơn nhiều so với việc ngươi theo đuổi sự hoàn mỹ.”
Mặc dù trong lòng Tần Triệt đã có chút gợn sóng, nhưng trên mặt hắn vẫn phẳng lặng như giếng cổ, không chút biến đổi.
“Đa tạ tiền bối đã cho biết những chuyện này.” Hiện tại Tần Triệt đối với Thượng Quan Linh lại càng thêm khách khí và cung kính.
Đương nhiên trước đó, Tần Triệt cũng đã rất khách khí và cung kính với Thượng Quan Linh rồi.
Chẳng qua dưới cái nhìn của Thượng Quan Linh, những biểu hiện trước đó của Tần Triệt đều là giả vờ, cốt để đối phó cho qua chuyện với mình.
Còn lần này mới được xem là thật tâm thật ý cảm tạ mình.
“Tốt nhất ngươi nên suy nghĩ thật kỹ về đề nghị của ta.” “Cùng ta đến bí cảnh kia, ta có thể liên thủ với ngươi.” “Như vậy, chỉ cần ngươi không chủ động gây chuyện, ta nghĩ dựa vào hai chúng ta liên thủ, sẽ không có ai muốn chủ động đến gây phiền phức đâu.” Thượng Quan Linh nói ra những lời này, xem như đã thật sự coi Tần Triệt là người một nhà.
Dù sao nàng cũng có thể nghĩ đến, nếu Tần Triệt trở về, chắc chắn sẽ gây ra sóng gió không nhỏ.
Nhưng dưới tình huống đó mà vẫn nguyện ý liên thủ với Tần Triệt, đó chính là thật sự xem Tần Triệt là người một nhà.
Nhưng Tần Triệt thật sự không muốn rời khỏi Đại Đạo Sơn, huống chi Tần Triệt cũng đã biết được.
Rằng mình dù không rời Đại Đạo Sơn cũng có thể bước vào Chân Linh cảnh.
Nếu đã như vậy thì việc rời khỏi Đại Đạo Sơn chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
“Đa tạ hảo ý của tiền bối, ta sẽ nghiêm túc cân nhắc đề nghị của người.” “Nếu ta quyết định xong, ta sẽ đến tìm tiền bối.” Mặc dù đã quyết định không đi, nhưng đối với hảo ý lần này của Thượng Quan Linh, Tần Triệt vẫn phải cảm tạ thật lòng.
Qua lời cảm tạ của Tần Triệt, Thượng Quan Linh cũng hiểu rằng Tần Triệt không có ý định rời đi.
Điều này cũng nằm trong dự đoán của Thượng Quan Linh.
Dù sao Tần Triệt là một người vững vàng như vậy, chuyện mạo hiểm cùng mình quay về như thế, Tần Triệt chắc chắn sẽ không làm.
Thật ra như vậy cũng tốt, sau khi nghe Tần Triệt phân tích, Thượng Quan Linh cũng không cảm thấy việc mang Tần Triệt trở về thật sự là một ý hay.
(Lời tác giả: May mắn được lãnh đạo coi trọng (quăng nồi), giao dự án cho tiểu nhân vật như ta theo dõi, mãi cho đến trước ngày 12-13, có lẽ đều không có cách nào ổn định Vạn Canh (10.000 chữ/ngày)... Vô cùng xin lỗi, nhưng ta sẽ cố gắng duy trì trên 5000 chữ, chỉ cần có cơ hội ta sẽ thử Vạn Canh. Nửa tháng sau hẳn là có thể duy trì Vạn Canh liên tục....) (Hết chương)
Lúc đó Tần Triệt liền cảm thấy kỳ quái, Trâu Thành và những người khác đều là cao thủ Động Thiên cảnh.
Thật sự muốn đến Đại Chu thì không cần phải cưỡi một con thuyền khổng lồ như vậy.
Dù sao con thuyền đó tuy lớn, nhưng đối với cao thủ Động Thiên cảnh mà nói thì vẫn chưa đáng để mắt tới.
Bây giờ xem ra, con thuyền to lớn này chẳng qua chỉ là thêm một lớp bảo vệ mà thôi.
Nếu thật sự gặp phải nguy hiểm không thể chống đỡ nổi, họ vẫn có thể bỏ thuyền mà đi.
Ngay cả cao thủ Động Thiên cảnh cũng phải chuẩn bị thêm một phương án dự phòng như vậy, đủ thấy mối uy hiếp của hải yêu trong biển lớn đến mức nào.
Tần Triệt cũng thầm thấy may mắn vì sự cẩn thận và dè chừng trước sau như một của mình.
Chính vì Tần Triệt nảy sinh nghi ngờ về việc bọn họ đi thuyền đến, nên mới không lập tức quay về bao vây căn cứ khi Tứ Hải Thương Hành bị tàn sát.
Bây giờ xem ra, quyết định của Tần Triệt thật sự là sáng suốt.
Mặc dù theo lời Nhị công tử, hải yêu ở giữa đại dương có thể đạt tới cảnh giới Động Thiên là chuyện vô cùng hiếm thấy.
Nhưng Tần Triệt làm việc xưa nay không có thói quen giao tính mạng của mình cho cái gọi là vận khí.
Tin vào vận khí là một việc nguy hiểm nhất.
Sau khi hỏi xong những vấn đề cơ bản mang tính thăm dò này, Tần Triệt lại hỏi một câu mà cả mình và Tần Hách đều muốn biết câu trả lời.
“Vì sao đột nhiên muốn chiếm lĩnh Đại Chu?” Đại Chu suy yếu cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, nếu thật sự có hứng thú với mảnh đất Đại Chu này.
Đáng lẽ nên động thủ sớm hơn, tại sao cứ phải đợi đến khi Đại Chu đã có dấu hiệu trỗi dậy mới đột nhiên phát động tấn công.
Chuyện này nhìn thế nào cũng thấy có chút cổ quái.
Nghe Tần Triệt hỏi vấn đề này, tai của Thượng Quan Linh đang đứng một bên cũng hơi giật giật.
Rõ ràng là Thượng Quan Linh cũng rất tò mò về vấn đề này.
Bởi vì Thượng Quan Linh cũng có cùng nghi vấn.
Thượng Quan Linh biết rõ Tứ Hải Thương Hành mạnh mẽ thế nào.
Mặc dù nói động thủ vào thời điểm này cũng không có vấn đề gì.
Nhưng sớm không động thủ, muộn không động thủ, cứ nhất quyết phải chọn lúc Đại Chu có vẻ đang quật khởi để ra tay, điều này quả thực có chút kỳ lạ.
Nhị công tử đã biến thành trành quỷ, tự nhiên là có hỏi tất đáp: “Bởi vì thương hội đang mưu đồ một việc đại sự.” “Việc đại sự gì?” Tần Triệt thuận thế hỏi.
Nhị công tử tiếp tục thành thật trả lời: “Thương hội dự định tập hợp bốn Vương triều trên các đại lục, biến thương hội thành một Hoàng triều. Bắt chước hành vi của Xương Đế năm đó, trợ giúp một vị lão tổ tông trong thương hội đột phá.”
Nghe được câu trả lời này, biểu cảm của Tần Triệt cũng không thay đổi nhiều, mặc dù cảm thấy chuyện này rất lớn.
Nhưng vì Nhị công tử nói không chi tiết, Tần Triệt cũng không biết rốt cuộc Tứ Hải Thương Hành dự định làm gì.
Thượng Quan Linh nghe lời Nhị công tử, người đã biến thành trành quỷ, nói ra xong thì sắc mặt lại thay đổi mấy lần.
Rõ ràng Thượng Quan Linh có hiểu biết tương đối sâu sắc về chuyện này.
Điều này cũng không có gì lạ, Thượng Quan Linh cũng từng gặp qua Xương Đế.
Mặc dù lúc đó Thượng Quan Linh còn nhỏ, nhưng là một người hâm mộ lâu năm của Xương Đế.
Sau khi Xương Đế ngã xuống, Thượng Quan Linh đã điều tra một chút những việc Xương Đế làm năm đó, nên biết chuyện này cũng là bình thường.
“Chuyện này tiền bối biết được bao nhiêu, xin hãy cho biết một hai?” Không hiểu thì hỏi cũng là một trong những đức tính tốt của Tần Triệt.
Tần Triệt sẽ không làm cái chuyện tỏ vẻ mình hiểu biết.
Hiểu rõ sự việc càng tường tận thì càng có lợi cho việc giải quyết vấn đề tiếp theo.
Lúc này, Thượng Quan Linh ngược lại không tức giận với Tần Triệt, mà mở miệng giải thích cho Tần Triệt những gì mình biết.
“Ngươi có biết cảnh giới phía trên Động Thiên là gì không?” Thượng Quan Linh hỏi Tần Triệt.
Tần Triệt lắc đầu, tỏ ý mình không rõ.
“Cảnh giới phía trên Động Thiên gọi là Chân Linh cảnh.” “Chân Linh cảnh.” Điều này lại khiến Tần Triệt biết thêm một chút kiến thức cơ bản.
Đương nhiên, dù không có Thượng Quan Linh nhắc nhở, chờ sau khi Tần Triệt đột phá cũng sẽ biết tên của cảnh giới này.
Nhưng Tần Triệt không biết tên của cảnh giới này có liên quan gì đến mưu đồ của Tứ Hải Thương Hành.
“Không chỉ có liên quan, mà quan hệ còn rất lớn.” “Cảnh giới Chân Linh này, nếu chỉ dựa vào Thiên Địa Nguyên Khí trên mảnh đại lục của chúng ta thì không cách nào đạt tới.” “Phải tập hợp đủ Thiên Địa Nguyên Khí khác biệt trên bốn khối đại lục mới có thể đạt tới cảnh giới này.” Chuyện này đúng là lần đầu tiên Tần Triệt nghe nói.
Tuy nhiên, Tần Triệt cảm thấy, tình huống của bản thân mình dường như cũng không cần tập hợp đủ Thiên Địa Nguyên Khí của bốn khối đại lục.
Tạm thời gác lại chuyện của mình, Tần Triệt tiếp tục hỏi: “Thiên Địa Nguyên Khí trên bốn khối đại lục có khác biệt lớn lắm sao? Nếu ta đến đại lục khác, tu vi có bị ảnh hưởng không?” Thượng Quan Linh lắc đầu, trả lời câu hỏi thứ nhất của Tần Triệt trước: “Thật ra sự khác biệt không lớn lắm, thậm chí có thể nói là vô cùng nhỏ.” “Nhưng chính vì sự khác biệt nhỏ bé đó mà Thiên Địa Nguyên Khí trên cả bốn khối đại lục đều có khiếm khuyết.” “Và khiếm khuyết này quyết định rằng Thiên Địa Nguyên Khí trên bất kỳ một khối đại lục riêng lẻ nào trong bốn khối này đều không thể giúp Võ giả cảnh giới Động Thiên tấn thăng lên Chân Linh cảnh.” “Chỉ có tập hợp Thiên Địa Nguyên Khí của bốn khối đại lục mới có thể giúp Võ giả Động Thiên cảnh tiếp tục tấn thăng.” Sau đó, Thượng Quan Linh tiếp tục trả lời câu hỏi thứ hai của Tần Triệt: “Nếu ngươi đến đại lục khác, tu vi cũng sẽ không mất đi. Chỉ là sẽ chịu một chút ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng này thực ra cũng có thể bỏ qua không đáng kể.”
Nghe Thượng Quan Linh giải thích như vậy, Tần Triệt đã hiểu rõ mục đích của Tứ Hải Thương Hành.
Thế nhưng Tần Triệt vẫn không thể lý giải được ý nghĩa việc làm này của Tứ Hải Thương Hành.
Theo cách hiểu của Tần Triệt, nếu chỉ cần tập hợp Thiên Địa Nguyên Khí của bốn khối đại lục là có thể giúp người trên Động Thiên cảnh tấn thăng lên Chân Linh cảnh.
Với mạng lưới Thương đảo trải rộng khắp Tứ hải của Tứ Hải Thương Hành, muốn hoàn thành việc này đáng lẽ không khó lắm mới phải.
Tại sao lại nhất định phải chiếm lĩnh Đại Chu chứ?
Một cao thủ Động Thiên cảnh tầng ba, bay đến bất kỳ đại lục nào, chỉ cần hắn không chủ động gây chuyện thì sẽ không có ai đi quản hắn mới phải.
Cần gì phải gây ra động tĩnh lớn như vậy, thật sự có cần thiết không?
Thượng Quan Linh tiếp tục giải đáp thắc mắc cho Tần Triệt: “Việc này đương nhiên là cần thiết.” “Nếu không làm như vậy, người ở Động Thiên tầng ba của Tứ Hải Thương Hành muốn tấn thăng Chân Linh cảnh kia sẽ phải đến ba khối đại lục còn lại, tu luyện lại từ đầu một lần ở mỗi nơi.” “Phải tu luyện đến Động Thiên cảnh giới ở cả ba đại lục đó, rồi sau đó mới có thể thử đột phá Chân Linh cảnh giới.” “Ngươi thử tưởng tượng ngươi…” Không biết vì sao Thượng Quan Linh lại ngập ngừng một chút ở đây, im lặng một lát, bình ổn lại cảm xúc rồi mới mở miệng lần nữa: “Ngươi thử tưởng tượng những người trên đảo của Tứ Hải Thương Hành, bọn họ tu luyện đến Động Thiên tam cảnh khó khăn đến mức nào.
Cho dù bọn họ đã là cường giả Động Thiên tam cảnh, việc làm lại từ đầu một lần cũng không phải chuyện dễ dàng.
Huống chi còn phải làm lại từ đầu đến ba lần.
Nếu còn trẻ thì còn đỡ, nhưng nếu tuổi tác vốn đã rất lớn rồi thì.
Vậy căn bản không đợi được đến lúc tu luyện thành công thì thọ nguyên đã cạn kiệt.”
Tần Triệt biết tại sao Thượng Quan Linh lại dừng lại một chút.
Rõ ràng Thượng Quan Linh vừa rồi định nói: Ngươi thử tưởng tượng xem ngươi tu luyện tới Động Thiên cảnh khó khăn đến mức nào.
Nhưng rất nhanh Thượng Quan Linh hẳn là đã nghĩ ra rằng Tần Triệt tu luyện đến Động Thiên cảnh chẳng khó khăn chút nào.
Tần Triệt cũng không xoáy sâu vào vấn đề này, làm vậy sẽ chỉ chọc giận Thượng Quan Linh.
Bây giờ Tần Triệt vẫn còn rất nhiều nghi vấn cần Thượng Quan Linh giải đáp.
“Vậy sau khi chiếm lĩnh Đại Chu thì không cần tốn công sức như vậy sao?” Tần Triệt tiếp tục truy hỏi.
Thượng Quan Linh gật đầu nói: “Đúng vậy. Nếu chiếm lĩnh được Đại Chu thì không cần tốn sức như vậy.” “Đến lúc đó, Thiên Địa Nguyên Khí trên mảnh đất Đại Chu này có thể chảy vào Thương đảo của Tứ Hải Thương Hành.” “Cộng thêm Thiên Địa Nguyên Khí chảy tới từ các Vương triều mà họ chiếm cứ trên các đại lục khác.” “Thiên Địa Nguyên Khí bốn phương hội tụ lại một nơi, liền trực tiếp có được Thiên Địa Nguyên Khí hoàn mỹ.” “Chỉ cần tu luyện lại một lần là được.”
“Nhất định phải chiếm lĩnh một thế lực trên đại lục mới có thể thu được Thiên Địa Nguyên Khí của mảnh đại lục đó sao?” Thượng Quan Linh gật đầu, nói: “Nhất định phải như vậy, đây là quy tắc thiên địa, không thể thay đổi.” Dừng một chút, Thượng Quan Linh sửa lại một điểm sai của Tần Triệt: “Cũng không phải chiếm cứ một thế lực tùy tiện nào trên đại lục này là được, mà thế lực đó phải tạo thành Vương triều mới được. Ví dụ như Đại Chu.”
“Vậy dụng ý của việc họ chọn thời điểm này là gì?” Tần Triệt tiếp tục hỏi Thượng Quan Linh.
Thượng Quan Linh lắc đầu, tỏ ý mình cũng không rõ: “Ngươi có thể tiếp tục hỏi tên trành quỷ này, hắn hẳn là có thể cho ngươi câu trả lời.” Tần Triệt tiếp tục quay người hỏi Nhị công tử đã biến thành trành quỷ.
Quả nhiên, cả Tần Triệt và Thượng Quan Linh đều nhận được câu trả lời từ miệng Nhị công tử.
Đó là sở dĩ chọn thời điểm hiện tại là vì Đại Chu xuất hiện tình thế Vương triều đang đi lên.
Vốn dĩ Đại Chu đã gần như sắp rớt khỏi danh sách Vương triều.
Nếu chiếm lĩnh một quốc gia sắp rớt khỏi danh sách Vương triều như vậy, lão tổ tông trên Tứ Hải Thương Hành có khả năng chưa đợi tu luyện được gì thì Đại Chu đã không còn là Vương triều nữa.
Khi đó, mảnh đại lục Đại Chu này sẽ bắt đầu rơi vào hỗn chiến.
Bọn họ sẽ mất đi nguồn Thiên Địa Nguyên Khí của mảnh đại lục Đại Chu này.
Muốn thu được Thiên Địa Nguyên Khí mới thì chỉ có thể chờ đợi mảnh đất này xuất hiện một Vương triều mới.
Quá trình này lại là một quá trình vô cùng dài đằng đẵng.
Mà Đại Chu lại bắt đầu xuất hiện tình thế đi lên, điều này khiến Tứ Hải Thương Hành cảm thấy có thể ra tay.
Một Vương triều đang trên đà đi lên như vậy có thể duy trì được một thời gian rất dài.
Lão gia hỏa ở tổng bộ Tứ Hải Thương Hành sẽ không vì Đại Chu sụp đổ mà mất đi nguồn cung cấp Thiên Địa Nguyên Khí ở nơi này.
Về phần vì sao Tứ Hải Thương Hành không sớm giúp Đại Chu ổn định thế cục, câu trả lời Nhị công tử đưa ra cũng rất rõ ràng.
Bởi vì Đại Chu vẫn còn Tứ Đế.
Bọn họ không muốn gây ra sự hiểu lầm cho Tứ Đế.
Nguyên nhân ra tay vào thời điểm hiện tại cũng đã được giải đáp.
Hiện tại là Đại Chu ra tay trước, dù Tứ Đế có truy cứu thì cũng là Đại Chu sai.
Chính Đại Chu, hay nói đúng hơn là Tần Triệt, đã cho Tứ Hải Thương Hành một cái cớ để động thủ.
Đến đây, toàn bộ sự việc xem như đã hoàn toàn rõ ràng.
Nguyên nhân kết quả, bao gồm tình hình cơ bản và cốt lõi của Tứ Hải Thương Hành, Tần Triệt đều đã biết.
Tần Triệt để Tiểu Túng Miêu nuốt chửng Nhị công tử vào.
Tiếp đó, Tần Triệt hỏi Thượng Quan Linh: “Theo lời Nhị công tử, vậy Tứ Đế cũng đều là Chân Linh cảnh cả sao? Thế Tứ Đế năm đó làm thế nào để đạt tới Chân Linh cảnh? Có phải vì bọn họ cùng Xương Đế tranh đấu giành thiên hạ không?” Thượng Quan Linh lắc đầu nói: “Bọn họ không hề cùng Xương Đế đánh chiếm giang sơn.” “Sở dĩ họ có thể trở thành Chân Linh cảnh là hoàn toàn nhờ vào việc Xương Đế năm đó đã chinh phục Tứ hải.” “Bọn họ xem như là người được hưởng lợi, là được thơm lây nhờ ánh hào quang của Xương Đế.” “Cho nên bốn người họ cũng nhớ ơn của Xương Đế.” “Thêm nữa bí cảnh của Tần gia các ngươi hiện giờ vẫn còn nằm trong sự quản lý của họ.” Dường như cảm thấy nói về công tích của Xương Đế chưa đủ rõ ràng, Thượng Quan Linh lại bổ sung một câu: “Hay nói đúng hơn là những người đạt Chân Linh cảnh hiện tại, ít nhiều đều nhận ân huệ của Xương Đế.” “Năm đó Đại Chu đã từng có không ít Võ giả từ bốn phương tám hướng đổ về.” “Đại Chu năm đó có thể nói là thánh địa Võ đạo của Tứ hải.”
Tần Triệt gật đầu, tỏ ý tin lời Thượng Quan Linh nói.
Nếu thật sự cảnh giới trên Động Thiên cần sự hỗn hợp Thiên Địa Nguyên Khí của Tứ Phiến Đại Lục (Bốn Mảnh Đại Lục).
Vậy thì Đại Chu năm đó tuyệt đối là thánh địa Võ Đạo duy nhất của Tứ hải.
Tần Triệt hoàn toàn có thể tưởng tượng được sự rầm rộ năm đó rốt cuộc là như thế nào.
“Đúng rồi, các ngươi vẫn luôn nói Đại Chu Thái tổ để lại một bí cảnh, một bí cảnh có giá trị cực lớn, rốt cuộc đó là cái gì?” Tần Triệt nhân cơ hội hỏi luôn xem bảo bối của Đại Chu Thái tổ rốt cuộc là gì.
“Đó là một mảnh động thiên phúc địa, một động thiên phúc địa tự nhiên sở hữu Thiên Địa Nguyên Khí hoàn mỹ.” “Hơn nữa, đó là một động thiên phúc địa sẽ không tiêu tán, đồng thời còn có thể không ngừng sinh ra Thiên Địa Linh Khí hoàn mỹ.” “Người đời đều nói đó là bí cảnh thành tiên, nói vậy cũng không ngoa.” Thượng Quan Linh cũng không giấu giếm Tần Triệt về điều này, hơn nữa còn nhấn mạnh giới thiệu cho Tần Triệt một chút.
“Khó trách có thể khiến Tứ Đế động lòng.” Tần Triệt lẩm bẩm một câu.
Thật ra vừa rồi Tần Triệt đã có chút suy đoán về phương diện này, cảm thấy món bảo bối này chắc chắn là thứ có liên quan đến Chân Linh cảnh.
Không ngờ rằng đó lại là một mảnh động thiên phúc địa sở hữu linh khí hoàn mỹ.
“Chờ ngươi giải quyết xong chuyện ở đây, ta hy vọng ngươi có thể cùng ta vào trong bí cảnh tu luyện.” “Ngươi đã biết về Chân Linh cảnh thì nên hiểu rằng, nếu chỉ ở lại Đại Chu, ngươi sẽ không có cách nào đột phá Động Thiên cảnh.” “Ngươi ở đây chỉ đang lãng phí thiên phú và thời gian của mình.” “Hơn nữa nơi đó cũng là vật Tần gia ngươi để lại.” “Là con cháu Tần gia…”
Tần Triệt ngắt lời Thượng Quan Linh, nói: “Tiền bối nghĩ xem, ta là một con cháu Tần gia, nếu xuất hiện ở đó, kết quả có khả năng xảy ra nhất là gì?” Không cần Thượng Quan Linh trả lời, Tần Triệt liền tự đáp: “Kết quả khả dĩ nhất khi ta xuất hiện ở đó chính là ta sẽ chết một cách bất ngờ.” “Một tai nạn ngoài ý muốn do những người khác trong bí cảnh, ngoại trừ tiền bối ngươi, liên thủ sắp đặt.” Không cho Thượng Quan Linh cơ hội mở miệng, Tần Triệt tiếp tục giải thích: “Tiền bối à, thứ gọi là nhân tính này là thứ không chịu nổi thử thách nhất.” “Đừng bận tâm năm đó quan hệ giữa Tứ Đế và Xương Đế thế nào.” “Hiện tại đã qua nhiều năm như vậy, mối quan hệ đó có còn duy trì được hay không, không ai dám chắc.” “Ngay cả tiền bối ngươi, e rằng cũng không dám chắc Tứ Đế bây giờ có thay lòng đổi dạ hay không?” “Chúng ta lùi mười nghìn bước mà nói, cho dù Tứ Đế vẫn còn nguyện ý tuân thủ đạo nghĩa giang hồ.” “Nhưng liệu Tứ Đế có thể không tự mình ra tay, mà chỉ đứng nhìn những người khác hành động hay không?”
Thượng Quan Linh cuối cùng cũng nắm được cơ hội mở miệng, nói với Tần Triệt: “Chỉ cần Tứ Đế không ra tay, dưới Chân Linh cảnh, ngươi còn có đối thủ sao?” Tần Triệt lắc đầu, nói: “Đây không phải là vấn đề có đối thủ hay không, mà là ta không muốn để quá nhiều người chú ý đến mình.” “Nếu thật sự để quá nhiều người chú ý tới ta, và ta thật sự đánh bại tất cả mọi người trong bí cảnh.” “Đến lúc đó, liệu Tứ Đế có ra tay với ta không?” “Những nguy hiểm không lường trước này có quá nhiều.” “Phía trước rốt cuộc là gì, ta cũng không nhìn rõ.” “Ta cũng không muốn giao phó tính mạng của mình vào hai chữ ‘vận khí’.”
Phải thừa nhận rằng, Thượng Quan Linh cảm thấy lời Tần Triệt nói quả thật có lý lẽ riêng.
Năm đó Tứ Đế quả thực đã hứa hẹn với Tần Xương một vài điều.
Nhưng đã nhiều năm trôi qua như vậy, liệu Tứ Đế có còn nguyện ý giống như mình, tuân thủ lời hứa năm đó không.
Điều này Thượng Quan Linh thật sự không dám chắc chắn.
Lòng người hay thay đổi.
Tứ Đế cũng là người, nên thay đổi thì vẫn sẽ thay đổi.
Hơn nữa Tần Triệt có một câu nói rất đúng, nhân tính là thứ không chịu nổi thử thách nhất.
Thử thách nhân tính là một việc vô cùng nguy hiểm.
“Nhưng nếu ngươi không đến nơi đó, muốn đột phá Động Thiên cảnh, ngươi chỉ có thể chọn đến ba khối đại lục khác hoặc là học theo Tứ Hải Thương Hành, trực tiếp đánh chiếm ba mảnh đại lục kia.” “Với tư chất và tuổi tác của ngươi, đến ba khối đại lục khác tu luyện lại từ đầu hẳn là cũng không khó.” “Còn về việc đánh chiếm ba khối đại lục khác, ta nghĩ ngươi hẳn sẽ không muốn làm chuyện khó khăn như vậy.” “Hơn nữa, với thực lực và quy mô hiện tại của Đại Chu, muốn đánh hạ các Vương triều trên ba mảnh đại lục khác căn bản là không thể làm được.” “Đợi đến khi Đại Chu có thể làm được điều đó, có lẽ ngươi cũng đã từ ba khối đại lục kia trở về rồi.” “Bất kể là phương pháp nào trong hai loại đó, ta đều cho rằng là quá lãng phí thiên phú của ngươi.”
Đây cũng là vấn đề mà Tần Triệt định hỏi Thượng Quan Linh.
“Nếu muốn đặt chân lên Chân Linh cảnh, thật sự chỉ có cách đến ba khối đại lục khác tu luyện lại từ đầu, hoặc là học theo cách của Tứ Hải Thương Hành sao?” Thượng Quan Linh ban đầu định gật đầu nhưng dường như nghĩ tới điều gì đó, liền mở miệng nói: “Thật ra còn có một cách khác, nhưng cách này còn khó hơn hai cách trước.” “Cách gì?” Tần Triệt truy hỏi Thượng Quan Linh.
Thượng Quan Linh nói: “Nghe nói nếu như ngươi ở bất kỳ giai đoạn Võ Đạo nào cũng đều đột phá bằng phương thức hoàn mỹ nhất.” “Vậy thì hai Động Thiên Thiên Địa mà ngươi cuối cùng đạt được bản thân nó đã là hoàn mỹ.” “Như vậy, ngươi ở bất kỳ đại lục nào cũng đều có thể lợi dụng hai Động Thiên Thiên Địa để hấp thu Thiên Địa Nguyên Khí, sau khi chuyển hóa sẽ trực tiếp thu được Thiên Địa Nguyên Khí hoàn mỹ.”
Sau khi nói xong phương pháp này, Thượng Quan Linh nói tiếp: “Nhưng cách này từ trước đến nay chưa có ai làm được.” “Mỗi một giai đoạn đều đột phá hoàn mỹ, cho dù ngươi bây giờ tu luyện lại từ đầu, e rằng cũng chỉ có thể đảm bảo hoàn mỹ trước cảnh giới Kim Thân.” “Sau Kim Thân cảnh, muốn duy trì sự hoàn mỹ thì gần như là chuyện không thể làm được.” “Hơn nữa nếu đằng nào cũng phải tu luyện lại từ đầu, vậy chi bằng cứ trực tiếp đến ba khối đại lục kia tu luyện lại còn hơn.” “Thời gian hao phí như vậy có lẽ còn ít hơn nhiều so với việc ngươi theo đuổi sự hoàn mỹ.”
Mặc dù trong lòng Tần Triệt đã có chút gợn sóng, nhưng trên mặt hắn vẫn phẳng lặng như giếng cổ, không chút biến đổi.
“Đa tạ tiền bối đã cho biết những chuyện này.” Hiện tại Tần Triệt đối với Thượng Quan Linh lại càng thêm khách khí và cung kính.
Đương nhiên trước đó, Tần Triệt cũng đã rất khách khí và cung kính với Thượng Quan Linh rồi.
Chẳng qua dưới cái nhìn của Thượng Quan Linh, những biểu hiện trước đó của Tần Triệt đều là giả vờ, cốt để đối phó cho qua chuyện với mình.
Còn lần này mới được xem là thật tâm thật ý cảm tạ mình.
“Tốt nhất ngươi nên suy nghĩ thật kỹ về đề nghị của ta.” “Cùng ta đến bí cảnh kia, ta có thể liên thủ với ngươi.” “Như vậy, chỉ cần ngươi không chủ động gây chuyện, ta nghĩ dựa vào hai chúng ta liên thủ, sẽ không có ai muốn chủ động đến gây phiền phức đâu.” Thượng Quan Linh nói ra những lời này, xem như đã thật sự coi Tần Triệt là người một nhà.
Dù sao nàng cũng có thể nghĩ đến, nếu Tần Triệt trở về, chắc chắn sẽ gây ra sóng gió không nhỏ.
Nhưng dưới tình huống đó mà vẫn nguyện ý liên thủ với Tần Triệt, đó chính là thật sự xem Tần Triệt là người một nhà.
Nhưng Tần Triệt thật sự không muốn rời khỏi Đại Đạo Sơn, huống chi Tần Triệt cũng đã biết được.
Rằng mình dù không rời Đại Đạo Sơn cũng có thể bước vào Chân Linh cảnh.
Nếu đã như vậy thì việc rời khỏi Đại Đạo Sơn chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
“Đa tạ hảo ý của tiền bối, ta sẽ nghiêm túc cân nhắc đề nghị của người.” “Nếu ta quyết định xong, ta sẽ đến tìm tiền bối.” Mặc dù đã quyết định không đi, nhưng đối với hảo ý lần này của Thượng Quan Linh, Tần Triệt vẫn phải cảm tạ thật lòng.
Qua lời cảm tạ của Tần Triệt, Thượng Quan Linh cũng hiểu rằng Tần Triệt không có ý định rời đi.
Điều này cũng nằm trong dự đoán của Thượng Quan Linh.
Dù sao Tần Triệt là một người vững vàng như vậy, chuyện mạo hiểm cùng mình quay về như thế, Tần Triệt chắc chắn sẽ không làm.
Thật ra như vậy cũng tốt, sau khi nghe Tần Triệt phân tích, Thượng Quan Linh cũng không cảm thấy việc mang Tần Triệt trở về thật sự là một ý hay.
(Lời tác giả: May mắn được lãnh đạo coi trọng (quăng nồi), giao dự án cho tiểu nhân vật như ta theo dõi, mãi cho đến trước ngày 12-13, có lẽ đều không có cách nào ổn định Vạn Canh (10.000 chữ/ngày)... Vô cùng xin lỗi, nhưng ta sẽ cố gắng duy trì trên 5000 chữ, chỉ cần có cơ hội ta sẽ thử Vạn Canh. Nửa tháng sau hẳn là có thể duy trì Vạn Canh liên tục....) (Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận